phần 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: Chu Dương Tịch

Người dịch: Ánh Nhi

nhân vật chính: Misaki Renko

chương 2:

Khi những ngày trôi qua, Misaki bắt đầu trải qua những triệu chứng kỳ lạ. Cô thấy mình thèm ăn những món ăn có màu đỏ, và đầu cô đau âm ỉ. Cô thường cảm thấy nóng rát trong cơ thể, như thể các tế bào của cô đang được sắp xếp lại. Mặc dù vậy, nhiệt độ cơ thể cô vẫn bình thường. Chị gái Yumi của cô ngày càng lo lắng về tình trạng của Misaki, nhưng Misaki cố gắng gạt bỏ nó như một sự trùng hợp ngẫu nhiên.

Một buổi tối, khi đang đi bộ về nhà, Misaki tình cờ nhìn thấy một cửa hàng nhỏ có vẻ lạc lõng giữa thị trấn yên tĩnh. Biển hiệu trên cửa ghi "Mystic's Haven". Sự tò mò đã thắng thế, và cô đẩy cửa bước vào.

Cửa hàng được thắp sáng mờ ảo, với những kệ hàng chồng chất những đồ tạo tác kỳ lạ và những vật phẩm bí ẩn. Một ông già đeo kính với bộ râu lưa thưa nhìn lên từ phía sau quầy, đôi mắt ông lấp lánh với một tia sáng hiểu biết.

"Chào mừng, cô gái trẻ," ông nói, giọng nói trầm và êm dịu. "Tôi cảm thấy cô đang gặp rắc rối vì điều gì đó. Điều gì đó... bất thường."

Misaki do dự, không biết phải nói gì. Nhưng có điều gì đó trong lời nói của ông già vang vọng trong cô. Cô cảm thấy như mình đang bị kéo về phía ông, như thể ông nắm giữ chìa khóa để mở khóa những bí mật về tình trạng kỳ lạ của cô.

Ông già gật đầu thông cảm. "Tôi có thể giúp cô. Nhưng trước tiên, cô phải tin tôi."

Misaki gật đầu, cảm thấy vừa lo lắng vừa hy vọng. "Được thôi," cô nói. "tôi sẽ tin."

Ông già mỉm cười, đôi mắt sáng lên với ánh sáng hiểu biết. "Vậy thì chúng ta hãy bắt đầu," ông nói.

Ngày tháng trôi qua, Misaki quay lại cửa hàng hết lần này đến lần khác, mỗi lần đều tìm kiếm câu trả lời cho những bí ẩn ám ảnh cô. Ông già dạy cô cách khai thác sức mạnh mới tìm thấy, chỉ cho cô cách truyền chúng thành những luồng năng lượng được kiểm soát.

Nhưng khi cô đào sâu hơn vào những bí ẩn về sức mạnh của mình, Misaki bắt đầu nhận ra rằng cô không đơn độc. Có những người khác giống như cô - những người khác sở hữu những khả năng và sức mạnh tương tự. Và có những người tìm cách khai thác chúng...

Misaki thấy mình bị giằng xé giữa mong muốn tìm hiểu kiến ​​thức và nỗi sợ hãi về điều chưa biết. Cô không biết rằng hành trình của mình chỉ mới bắt đầu - và những thế lực mà cô đang đánh thức sẽ thay đổi mọi thứ...

Khi những ngày trôi qua, sự biến đổi của Misaki tăng tốc. Cơ thể cô bắt đầu thay đổi, làn da cô trở nên sáng bóng, đôi mắt cô tỏa sáng với ánh sáng siêu nhiên . Cô cảm nhận được sự mở rộng của các giác quan của mình, nhận thức được công thức của cô về thế giới thay đổi như một chiếc nhẫn vạn hoa. Ông già nhìn cô bằng ánh mắt chăm chú , đôi mắt của ông ấy như dã ngoại vào tận tâm hồn cô . Thịnh ông gật đầu , như thể ông hài lòng với sự tiến bộ của cô . Ký ức của Misaki về cha cô ngày càng rõ ràng hơn, những hình ảnh khắc sâu vào tâm trí cô như những bức ảnh.

cô nhớ lại hành vi kỳ lạ của cha, lời ông ấy thì thầm trong đêm khuya. "Không chỉ có con, Misaki," ông ấy nói. "Nó... nó là thứ gì đó bên trong chúng ta."

Những lời này vang vọng trong tâm trí cô, mang một ý nghĩa mới khi cô nhìn thấy bản thân mình biến đổi. Cô cảm thấy một cảm giác bất an dâng lên trong cô, như thể cô đang mất kiểm soát.

Một đêm nọ, khi cô nhìn vào gương, cô thấy nó. Một hình ảnh phản chiếu không còn là của cô nữa. Đôi mắt vẫn vậy, nhưng khuôn mặt thì... đã thay đổi. Làn da nhợt nhạt hơn, các đường nét góc cạnh hơn. Giống như một chiếc mặt nạ đã được che phủ lên con người thật của cô.

Misaki thở hổn hển, loạng choạng lùi về sau như thể bị đánh. "Sự biến đổi đang diễn ra nhanh hơn. tôi phải học cách kiểm soát nó trước khi nó nuốt chửng tôi."cô nghĩ vậy.

Misaki đã vượt quá lý trí. Cô cảm thấy mình đang trôi đi, bị tiêu thụ bởi một sức mạnh nguyên thủy dường như phát ra từ bên trong.

Khi cô nhìn vào gương, cô thấy nó: một sinh vật không giống bất kỳ con người nào. Đôi mắt của nó cháy lên ngọn lửa bên trong, làn da của nó dường như quằn quại như ngọn lửa sống.

Vào khoảnh khắc đó, Misaki biết mình đã bị thứ gì đó chiếm lấy. Cô sẽ không bao giờ có thể trở lại cuộc sống bình thường của mình. Sự biến đổi đã bắt đầu, và cô không có khả năng ngăn cản nó.

Lời nói của ngưòi cha quá cố luôn vang vọng trong tâm trí cô: "Không chỉ có mình con, Misaki. Mà còn có điều gì đó bên trong chúng ta nữa."

Và trong khoảnh khắc sáng suốt đó, Misaki đã hiểu ra sự thật khủng khiếp: cô không đơn độc trong sự biến đổi này. Có những người khác giống cô, rải rác khắp trên mặt đất này.Cô cảm thấy sức nặng của kiến ​​thức mới học được đang đè bẹp cô, như thể toàn bộ cấu trúc thực tế đang tan rã xung quanh cô.

Nhưng mà... nhưng mà... cô cảm thấy một cảm giác phấn khích xen lẫn sợ hãi. Bởi vì trong hình dạng mới này, cô cảm nhận được một sức mạnh không giống bất cứ thứ gì cô từng biết.

Khi sự biến đổi tiếp tục diễn ra, Misaki biết rằng cô sẽ không bao giờ có thể quay lại cuộc sống cũ của mình. Cô đang trở thành một thứ gì đó mới mẻ, một thứ gì đó quái dị.

Nhưng cô ấy trở lại thành người chỉ sau khi vuằ nghĩ rằng sẽ chẳng thể quay lại nữa. cô căng mắt khó hiểu mọi thứ xung quanh.cô ngồi phịch và nhớ lại Đôi mắt của sinh vật đó dường như xuyên thấu tâm hồn cô, và Misaki cảm thấy một cơn rùng mình chạy dọc sống lưng. Cô cố gắng nói, nhưng giọng nói của cô bị chìm trong tiếng gầm gừ khàn khàn khiến cô rùng mình.

Nhưng đã quá muộn. Sức mạnh của sinh vật đó tràn qua huyết quản của cô, khiến cô bất lực. Cô loạng choạng lùi lại, tầm nhìn của cô mờ dần khi thế giới xung quanh cô bắt đầu biến dạng.

Khi mỡ mắt ra, cô thấy mình đang ở trong một hang động tối tăm, ẩm ướt. Không khí nồng nặc mùi mốc và thối rữa. Ông già ngồi xếp bằng trên mặt đất, mắt nhìn cô chăm chú với một sự dữ dội đáng sợ.

"Bây giờ cô là một trong số chúng tôi,"ông ta nói, giọng nói trầm và tách biệt. "cô không còn là con người nữa."

Tâm trí Misaki quay cuồng khi cô vật lộn để hiểu những từ ngữ đó. Cô nhìn xuống đôi tay mình và thấy chúng đã biến thành móng vuốt. Cơ thể cô cảm thấy nặng nề hơn, mạnh mẽ hơn, cơ bắp hơn.

Đôi mắt của ông già dường như sáng lên với một ánh sáng hiểu biết. "Cô sẽ học cách khai thác sức mạnh mới tìm thấy của mình," ông nói. "Nhưng trước tiên, cô phải hiểu mình đã trở thành gì."

Khi hắn ta nói, một bóng người xuất hiện từ trong bóng tối. Đó là người tôi đã thấy trong giấc mơ, đôi mắt anh ta sáng lên với một năng lượng siêu nhiên.

"Bây giờ em là em gái anh," anh nói, giọng trầm và khàn khàn. "Cùng nhau, chúng ta sẽ khám phá những bí mật của giống loài mình."

Tâm trí Misaki quay cuồng khi cô đấu tranh để hiểu sự thật. Cô không còn là con người nữa. Cô là một sinh vật của bóng đêm, bị trói buộc vào bóng tối.

Tuy nhiên, mặc dù nỗi kinh hoàng đang bóp nghẹt trái tim cô, cô lấy hết dũng khí hét to" đừng hòng, cái gì mà không phải con người, cái gì mà em gái anh, anh đây là không thấy mặt trời nên bị điên sao"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro