chương 12

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Rõ ràng khi hot boy người ta nói những lời này ngữ khí vô cùng đứng đắn, không cố ý nhằm vào bất cứ ai, nhưng có thể là vì các nữ sinh quá đen tối, cho nên thoáng chốc đều mặt đỏ tai hồng, suy nghĩ miên man bất định... Các cô vừa tưởng tượng ra hình ảnh "tà mị cuồng quyến" của hot boy lúc nổi sắc tâm, vừa kiềm chế không phun máu mũi mà vùi đầu vào ăn cơm, chẳng dám tùy tiện trêu chọc nữa.

Một bữa cơm cũng coi như là vui vẻ thoải mái, chẳng qua khi tính tiền, hóa đơn lên tới một nghìn hai, mọi người cảm thấy để Lý Đế Nỗ gánh vác hết thì thật không ổn. Dù gì thì đây cũng là lần đầu tiên rủ người ta đi chơi, bọn họ cũng không thể để lại cái ấn tượng cùi bắp kiểu "lừa ăn lừa uống" được, vì thế mỗi người chi một trăm đồng, còn lại thì tính vào Lý Đế Nỗ. Lý Đế Nỗ cũng không dị nghị, đều là sinh viên với nhau, không cần thiết phải quá sĩ diện.

Bởi vì trời mưa cho nên mọi người không nấn ná lại khu resort nữa, sau khi thương lượng một chút, các nữ sinh đề nghị tới trung tâm thương mại mua sắm, lúc về cũng có tàu điện ngầm không sợ gặp mưa. Triệu Hi Bách là bạn trai của Quách Hữu Lăng, tất nhiên sẽ đi cùng với cô nàng.

"Các cậu thì sao?" Đông Huyên nhìn về phía ba nam sinh còn lại, tầm mắt dừng ở trên người La Tại Dân, trong lòng có chút kỳ vọng người nọ sẽ đi với mình.

"Không có chuyện gì thì anh về trường trước, " La Tại Dân nhìn vào bản đồ chỉ dẫn ở vòng tay thông minh, "Gần chỗ nào có xe bus, anh ngồi bus trở về."

Đông Huyên: "..."

Tưởng Bạch Giản cau mày nói: "Ngồi xe bus ít nhất cũng phải một tiếng đồng hồ mới về tới trường học? Hay là chờ cùng gọi taxi đi?"

La Tại Dân lắc đầu: "Thôi, có cơ hội lại cùng nhau đi chơi."

Triệu Hi Bách nhìn bóng dáng La Tại Dân vội vã rời đi, đùa giỡn nói: "Có phải bữa cơm kia làm anh La nghèo rớt rồi không vậy, mấy năm nay còn có ai đi bus nữa đâu?"

Khoảng chục năm đổ về đây, bởi vì tuyến đường của tàu điện ngầm không ngừng mở rộng đồng thời nền công nghiệp xe hơi cũng phát triển rất mạnh mẽ, cho nên loại hình xe bus tốc độ không cao lại kém linh hoạt dần dần bị đào thải, việc đi lại bằng xe bus gần như đã trở thành thói quen của thế hệ già. Bởi lẽ đó khi nghe La Tại Dân nói ngồi bus trở về, cũng không phải chỉ một mình Triệu Hi Bách cảm thấy quái dị.

Quách Hữu Lăng: "Em cảm giác anh La có chút dị dị ấy, hôm nay đi chơi, cũng chẳng thấy anh ấy nói được mấy câu..."

"Tôi còn có việc, đi trước." Lý Đế Nỗ giống như nhận được tin nhắn gì đó, cũng vội vàng chào hỏi mọi người, thế nhưng lại đi về hướng khác với La Tại Dân.

"Này, từ từ, mày gọi xe hả? Cho anh đi ké một đoạn với..." Tưởng Bạch Giản khoát tay với mọi người sau đó cũng vội vã đuổi theo Lý Đế Nỗ.

Mấy người còn lại ngơ ngác nhìn nhau, lúc này Hứa Tịnh Nhi hay xấu hổ mới mở miệng nói: "Cũng không phải quái dị lắm đâu... Kỳ thực tớ cảm thấy, anh La và Lý Đế Nỗ cũng na ná như nhau, rất thích một mình..."

Đông Huyên cắn môi dưới, muốn nói giúp La Tại Dân vài câu.

Những đàn em khóa dưới này không biết thôi chứ thật ra trước kia La Tại Dân không phải như vậy. Năm nhất đại học, khi vừa mới gia nhập hội sinh viên, người nọ lúc nào cũng tươi cười, ôn hòa lễ độ với bất cứ ai, tính cách ổn trọng, hành sự chu toàn, chưa bao giờ làm người khác cảm thấy không thoải mái, nếu không thì sao lại có nhiều đàn anh đàn chị ưu ái đề cử La Tại Dân lên làm chủ tịch hội sinh viên chứ. Chỉ là, không biết từ lúc nào, La Tại Dân đột nhiên thay đổi, không còn quan tâm tới công vụ, không tham gia các hoạt động tập thể, cũng dần dần không tiếp điện thoại của bạn bè, trở nên hướng nội thậm chí là hơi hơi quái gở...

"Chị Huyên, phát ngốc cái gì thế, đi thôi!" Quách Hữu Lăng lên tiếng cắt đứt dòng suy nghĩ miên man của Đông Huyên.

"Ừ đi đây..." Cuối cùng thì Đông Huyên cũng không nói gì hết, chia tay cũng chia rồi, lo chuyện bao đồng làm chi!

La Tại Dân một mình đứng ở bến xe, cậu chính là muốn một mình một người như vậy đấy.

Đợi chừng mười phút, rốt cuộc cũng có một chiếc "Bus thăm quan thành phố" đi qua, ở trong nội thành hiện nay, ngoại trừ những tuyến đường trọng yếu ra thì chỉ có loại xe buýt này còn hoạt động thôi. Hoa đại là trường học nổi tiếng cả trăm năm, hồ Khôn Danh lại là điểm thắng cảnh vang danh của thành phố, cho nên đoạn đường nối liền hai nơi ấy, tất nhiên phải đi xe buýt thăm quan rồi.

Có lẽ vì mùa này không phải thời điểm thịnh vượng của du lịch cho nên trên xe chỉ có một vài người, La Tại Dân tìm một vị trí gần cửa sổ, ngồi xuống, chống cằm nhìn ngắm phong cảnh vùn vụt lướt qua bên đường...

Hoàn toàn khác với cảm giác âm u chợt đến của thời tiết, tâm tình cậu ngược lại có chút rẽ mây thấy được mặt trời. Cũng không biết có phải vì hối hả chạy tìm chỗ trú mưa sau khi xuống thuyền rồi toát ra một thân mồ hôi, sau đó những nặng nề trong lòng liền theo lớp mồ hôi này bốc hơi hòa vào câu cười tiếng nói của bạn bè, lưu lại tại hồ Khôn Danh không nữa...

- Dân đại ca, mày đừng có lúc nào cũng nghiêm túc quá mức như thế, cuộc sống hiện thực đã đủ mỏi mệt, chẳng lẽ con người ta còn không được phép phóng túng một chút ở thế giới ảo hay sao?

- Anh nha, đừng có cả ngày buồn ủ rũ, một chút sức sống cũng không hề có... đi ra ngoài giải sầu đi!

- Muốn làm cái gì thì thừa dịp này làm ngay đi, do dự càng lâu, lá gan càng nhỏ, về sau sẽ không bao giờ làm được nữa.

Bên tai không ngừng vang vọng những lời khuyên nhủ của người bên cạnh...

La Tại Dân bất chợt tự hỏi lòng mình:

Nếu sau khi tốt nghiệp phải về quê, vậy đoạn thời gian một năm rưỡi tới đây, mình muốn trải qua kiểu gì?

Nếu có một cơ hội để xác định lại cách làm người của bản thân, vậy thì mình muốn biến thành hạng người ra sao?

Nếu cuộc sống này là thứ chỉ thuộc về riêng mình, liệu rằng mình muốn trải qua những tháng ngày như thế nào đây?

Không muốn chỉ chú ý tới thành tích và điểm số...

Không muốn chăm chăm để ý tới danh hiệu hay là hồ sơ lý lịch...

Muốn học uống rượu, muốn ca hát nhảy múa, muốn chơi game, muốn đi trượt tuyết, muốn đánh tennis, muốn đi du lịch, muốn yêu đương chân chính một lần... Tất cả những thứ này, người phụ nữ kia đều nói là sai trái, là không đứng đắn, là "ngược với lẽ đời".

Nhưng cậu muốn, cậu tò mò, người khác có thể, vì sao cậu lại không thể? Hà cớ gì cậu phải khư khư sống trong khuôn phép làm một đứa trẻ ngoan, lại bởi cái chi mà nhất định cậu phải sống giống như một con rối gỗ mặc người điều khiển...

Theo từng chút hằn sâu của cảm xúc khó chịu, câu nói vẫn luôn bị La Tại Dân liều mạng áp chế không muốn nhớ tới, lại bất chợt vang lên trong đầu một lần nữa -

"Tám năm, tôi vẫn luôn chờ cậu online đó, A Dân."

Từng chữ trong lời nói ấy đều hừng hực lửa nóng, cắn nuốt tâm trí, càn quét linh hồn La Tại Dân... cuối cùng nghiền nát tất cả để rồi khơi lên mầm mống phản nghịch tới trễ tám năm trong lòng của cậu.

Xuống xe ở cửa Đông, mưa vẫn chưa ngừng, La Tại Dân một đường chậm rãi chạy về ký túc xá. Nửa người đều ướt nước, nhưng giờ phút này cậu lại cảm thấy thân thể mình như được nạm kim cương, mạnh mẽ không gì địch nổi.

Một trận mưa thu, một trận lạnh, nhiệt độ đã hạ xuống bảy tám độ so với sáng nay, Hầu Đông Ngạn mở hệ thống sưởi hơi trong phòng ký túc, một thân quần áo coton ngồi trước máy tính, thấy La Tại Dân trở về, bất chợt kêu lên: "Ựa, mày đi đâu vậy, sao lại thành ra cái dạng này?"

"Đi hồ Khôn Danh cùng mấy người bạn ở hội sinh viên." La Tại Dân chạy tới đổ mồ hôi, thuận tay cầm cái khăn mặt ngồi xuống lau đầu, cũng không vội vàng thay quần áo.

Bởi vì đã hứa sẽ diễn thuyết vào ngày thứ tư với với Đông Huyên và Quách Hữu Lăng, cho nên La Tại Dân chỉ nghỉ ngơi một lát liền đem tư liệu ôn tập năm trước ra xem xét, sau đó dùng tốc độ nhanh nhất để làm PPT - Những chuyện có thể hoàn thành trong ngày hôm nay, rất ít khi cậu lưu lại tới ngày mai.

Ăn cơm chiều xong, La Tại Dân lại đi in ghi chép, chờ mọi thứ ổn thỏa đã là tám giờ tối mất rồi.

Ngồi trước máy vi tính, La Tại Dân do dự hồi lâu vẫn không click vào icon của 『 Thần Ma 』, mà trái lại mở trình duyệt web, tìm trang chủ của Thương Hỏa trên Flying Netword, chọn tiến vào. Thế nhưng vô số bình luận liên tục bắn ra như đạn pháo đập vào mắt trong khoảnh khắc khiến La Tại Dân hoảng sợ tới ngây người -

"A a a a Vô Tình! Em yêu anh..."

"A a a Ông xã~ hãy chiếm lấy em điiiiiiiiii..."

La Tại Dân: ". . ." Cái gì thế này?

La Tại Dân đeo tai nghe, sau đó liền nghe được thanh âm của Thương Hỏa, lúc ấy mới xác nhận mình không vào nhầm chỗ, chỉ là Thương Hỏa nói một câu, đã có một thanh âm xa lạ khác bồi thêm một câu nữa.

La Tại Dân đóng tính năng bình luận, rốt cuộc thấy rõ được bóng người ở trong màn hình(*), vẫn là nhân vật game quen thuộc đầu đội bốn chữ to tướng "Thương Hỏa Vô Tình" đột nhiên xuất hiện trước mặt "Tiểu tiên A Dân" ngày hôm đó. Song bây giờ nhìn tới, trong lòng cậu dường như lại dâng lên một cảm xúc khó có thể diễn tả bằng lời... chỉ biết lòng bàn tay nóng nóng, lồng ngực thì tê tê.

(*) bình thường coi live trên weibo hoặc huya bình luận đều sẽ ngập luôn cái màn hình á

Trong màn hình là cảnh đối chiến, Thương Hỏa đang đánh 1 vs 1 với một game thủ khác, La Tại Dân chỉ nhìn thấy một đống kỹ năng bùm bùm nổ ra tựa bắn pháo hoa. Hai nhân vật nọ bất chợt tách nhau ra, thoạt nhìn như vội vàng bay lên không trung chạy trốn. Cậu không hiểu mấy lời bình luận cho lắm, thế nhưng có thể nhìn thấy thanh máu của hai người, rõ ràng là Thương Hỏa đang nhỉnh hơn một chút.

La Tại Dân theo dõi video trực tuyến trong chốc lát, sau đó lặng lẽ tắt web, quay về màn hình desktop click đúp vào icon『 Thần Ma 』.

- Thương Hỏa hiện đang trực tuyến, hẳn là sẽ không lưu ý đến chuyện mình online đi?

"Được rồi, kế tiếp chúng ta hãy nhìn theo góc độ thị giác của Vô Tình, xem anh ấy phối hợp kỹ năng thế nào nhé..." Bành Vũ Hạo một bên giải thích, một bên chuyển sang giao diện của Lý Đế Nỗ.

Trong lúc trực tuyến, bình luận liên tiếp bắn lên như sóng sau mạnh mẽ xô sóng trước, hiện tại Lý Đế Nỗ không nói gì, nhưng nhóm fans nữ vẫn điên cuồng la hét chói tai, phần lớn khán giả đang phân tích Thương Hỏa sẽ dùng đấu pháp ra sao để chiến thắng mà vẫn bảo toàn được mặt mũi cho đối phương.

"Màn hình của đại thần sạch sẽ vậy à, anh ấy ẩn hết kỹ năng đi rồi sao..."

"Đại thần đều dùng phím tắt nhỉ?"

"Mỗi lần xem Vô Tình PvP đều thật là thoải mái..."

"Không biết sau khi bản thực tế ảo được tung ra thì sẽ thế nào."

...

"Chúng ta vừa thấy Vô Tình dùng 'Thiên lôi' sau lại phối hợp thêm 'Luyện ngục xích diễm ' - Máu của『Copenhagen Darth』 đang tụt rất nhanh!" Bành Vũ Hạo kích động kêu lên.

Đúng vào lúc ấy, ở góc màn hình của Thương Hỏa Vô Tình đột nhiên lóe ra một thông báo màu vàng chói -

Hệ Thống : Thê tử của bạn 『 Tiểu tiên A Dân 』 đã online.

Trong nháy mắt không gian hoàn toàn yên tĩnh, một giây sau, Thương Hỏa Vô Tình bất ngờ dừng động tác, khán giả cũng là vẻ mặt mụ mị u mê.

Vài giây im lặng trôi qua, bình luận bắt đầu bùng nổ, người xem điên cuồng gõ bình luận và ném đá -

"Cái - Đệt! (#°Д°) "

"Đậu má đậu má đậu má đậu má đậu má đậu má đậu má đậu má đậu má đậu má đậu má đậu má đậu má! Tao nhìn thấy cái gì vậy!"

Thông báo : Người xem 『 Bóng Đèn Mười Năm 』 ném cho Thương Hỏa Vô Tình một cục 『 Đá Flying 』.

"Ai có thể nói cho mị biết rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra không, tại sao Vô Tình đột nhiên ngừng đánh?"

"Vợ Vô Tình đến..."

"... Vợ - thật lộ diện oy... ..."

Thông báo : Người xem『 Thượng Huyền Nguyệt 』 ném cho Thương Hỏa Vô Tình một cục 『 Đá Flying 』.

"Tao đệt đệt đệt đệt... ..."

"Con mẹ nó, Vô Tình có vợ? Tiểu tiên A Dân? Cái quỷ gì vậy hả?"

"A a a a a a a a a a a a a a..."

Thông báo : Người xem 『 Sương sớm trong thuyền 』 ném cho Thương Hỏa Vô Tình một cục 『 Đá Flying 』.

"Đậu má a a a... Ông xã, thế mà anh còn có vợ... (?皿? ) "

"Hư cấu hư cấu hư cấu hư cấu hư cấu hư cấu hư cấu hư cấu hư cấu hư cấu hư cấu hư cấu hư cấu hư cấu hư cấu hư cấu hư cấu hư cấu hư cấu hư cấu hư cấu! ! ! ! !"

...

Thân làm đối thủ PK của 『 Thương Hỏa Vô Tình 』- đại thần khu hai -『 Copenhagen Darth 』còn đang đắc chí vì Vô Tình bỗng chốc mất tập trung, thế nhưng đánh hơn mười giây nữa hắn mới phát hiện ra chỗ không thích hợp, do đó cũng dừng lại.

Copenhagen Darth: "Lag à?"

Thương Hỏa Vô Tình: "GG(*)"

(*) GG = đầu hàng

Copenhagen Darth: "..."

Lý Đế Nỗ ho nhẹ một tiếng, nói vào microphone: "Kem ly(*), vợ tôi đến, không đánh nữa, lần này coi như ông thắng."

(*) Trong tên bạn Copenhagen Darth thì Copenhagen là tên một thương hiệu kem nổi tiếng, cho nên Thương Hỏa gọi bạn ấy là Kem ly. Mà ở chương sau đó, bạn ý lại bảo tên bạn ý vốn là Copen. Hagen Darth, và trong đó thì Hagen Darth cũng là 1 loại kem. Cho nên tóm lại là bạn ý kiểu gì cũng là Kem Ly thôi :v

Đấu trường PK chính thức của Thần Ma Phòng số 1 : Người chơi 『 Thương Hỏa Vô Tình 』 đã rời phòng.

Copenhagen Darth: "... WTF!"

Mà Bành Vũ Hạo máu lên não chậm nửa nhịp, lúc này rốt cuộc cũng nổi khùng chửi bậy một câu: "Tao~~~~~ fuckkkkkkkk!"

***

Thuận lợi tiến vào game, cảnh tượng trong màn hình vẫn là đảo Thái Phượng với bầu trời đầy sao, nơi mà La Tại Dân vội vàng offline trốn chạy lần trước.

Cậu nhìn ngó xung quanh một vòng, phát hiện bảng điều khiển game của mình xuất hiện một vài biến hóa, cái vòng tròn bao quanh hình nhân vật ở góc trên bên trái vốn màu xanh nhạt, hiện tại đã biến thành trắng bạc, còn lập lòe lúc sáng lúc tối, phía dưới có hiển thị cấp bậc hiện tại - cấp 30 (Linh sủng).

... Hửm? "Linh sủng" là cái quái gì ta?

Đúng rồi, La Tại Dân chợt nhớ, lần thăng cấp khi đang làm nhiệm vụ vợ chồng mới đây, cậu đã nghe theo đề nghị của Thương Hỏa chọn gợi ý thứ hai.

Đây là biến hóa mới của chủng tộc Tinh linh sau khi game sửa đổi sao?

La Tại Dân di con trỏ lên góc trên bên trái, liền thấy hình cái đầu của tiểu Loli biến thành một con động vật tai dài, đồng thời hiện lên gợi ý "Thay đổi nhanh". Trong cơn tò mò cậu liền click một cái, chỉ thấy "Bụp" một tiếng, Loli áo xanh trong màn ảnh đột ngột biến thành một con vật màu trắng mà La Tại Dân vô cùng quen thuộc!

Không thể tin được mà ấn vài phím hành động, La Tại Dân liền thấy con vật kia dựa vào sự điều khiển của cậu mà đi tới đi lui khắp bản đồ, thậm chí còn lấm la lấm lét vươn cổ thò đầu ra ngó ngó... Chẳng phải chỉ khi chết mới hiện nguyên hình sao? Thế quái nào bây giờ lại có thể tùy tiện thay đổi!

Ngay tại thời điểm La Tại Dân đang vô cùng tò mò với hình thái mới của mình, màn hình bỗng dưng lóe sáng, giữa một mảnh ánh sáng rực rỡ chói lòa, Thương Hỏa Vô Tình đột nhiên xuất hiện ngay trước mặt... nguyên hình của cậu, đỉnh đầu nổi lên một cái bong bóng chat: "Cậu đến rồi."

La Tại Dân: "..."

Nếu lúc này La Tại Dân thật sự là con thú màu trắng ở trong màn ảnh kia, vậy thì chắc chắn sẽ bị dọa đến mức ngã ngửa bốn vó lên trời!

Cậu, cậu còn chưa nghĩ ra sẽ phải giải thích với Thương Hỏa thế nào về việc đột ngột offline lần trước, thế mà người này đã đột ngột xuất hiện rồi!?

Nhanh chóng biến lại thành hình người, La Tại Dân khẩn trương gõ gõ bàn phím: "Sao cậu lại tới đây? Không phải cậu đang trực tuyến à?"

Thương Hỏa Vô Tình: "Cậu biết? Cậu tìm hiểu về tôi?"

La Tại Dân: "..." Khụ, có phải mình đã để lộ ra cái gì rồi không!

Thương Hỏa không đợi đối phương trả lời liền nói tiếp: "Tôi thấy cậu online cho nên tới tìm cậu."

Tiểu tiên A Dân: "Thế chương trình trực tiếp phải làm sao?"

Thương Hỏa Vô Tình: "Trực tuyến lúc nào cũng có thể làm, nhưng cậu thì không phải lúc nào cũng online."

Tiểu tiên A Dân: "..."

La Tại Dân chẳng biết nên nói sao cho phải, cậu vừa chứng kiến rất nhiều người theo dõi video của Thương Hỏa, thế nhưng trong mắt đối phương, tất cả đều không quan trọng bằng việc mình online... Loại cảm giác áy náy và tội lỗi, còn có loại cảm động khó lòng diễn tả bằng lời, đồng loạt dâng tràn lấp đầy lồng ngực cậu...

Cậu muốn nói một câu xin lỗi, cũng muốn nói một lời cảm ơn, nhưng cậu biết, những lời này không có chút giá trị gì, việc cậu nên làm chính là tiếp tục cùng chơi game với Thương Hỏa.

Song bên cạnh đó, La Tại Dân cũng đang lo lắng, phải nói chuyện mình là con trai với người nọ như thế nào. Tuy cậu không muốn lừa gạt đối phương, nhưng chung quy vẫn cảm thấy tâm tư có phần rối rắm - Một thằng con trai bình thường, sau khi biết bà vợ trong game của mình là nam sinh sẽ có thái độ ra sao?

Rối rắm thì rối rắm, băn khoăn thì băn khoăn, thế nhưng hiện tại không phải thời cơ để mở miệng, bởi vì La Tại Dân đột nhiên phát hiện hòn đảo Thái Phượng vốn bình yên nay đã xuất hiện thêm rất nhiều người.

Âm thanh trong game『 Thần Ma 』 được mô phỏng chính xác theo thế giới thực, tiếng chat voice của người chơi gần đó đều được căn cứ vào khoảng cách mà truyền tới tai La Tại Dân. Trong lúc nhất thời, cậu nghe thấy không ít người gọi tên game của mình, thậm chí còn nghe được rành rọt một câu: "Đây là vợ của Vô Tình này! Sao mới cấp 30?"

Vì thế La Tại Dân nhắn tin hỏi Thương Hỏa: "Tại sao đột nhiên có nhiều người thế?"

Thương Hỏa mời cậu cùng cưỡi tọa kỵ, tạo một cái tổ đội kéo cậu vào, một bên đưa cậu rời khỏi đảo Thái Phượng, một bên giải thích trong kênh đội ngũ.

Đội ngũ 『 Thương Hỏa Vô Tình 』: "Lúc làm trực tuyến ban nãy, bên sản xuất đã phóng to màn hình của tôi, khi cậu online hệ thống liền hiện lên thông báo."

Đội ngũ 『 Tiểu tiên A Dân 』: "..."

Nói vậy, hiện tại toàn thế giới đều biết cậu là "Phu nhân của Thương Hỏa Vô Tình"!?

Đậu... má...

La Tại Dân khẩn trương liếc nhìn kênh thế giới một cái, quả nhiên toàn kênh đã mãnh liệt bùng nổ! Có người tra được tọa độ của cậu, sau đó lại có một đám nghe tin mà rủ nhau chạy tới nơi đây... Thoáng chốc, La Tại Dân cảm thấy mình quá ngây thơ rồi, thì ra cái lần bị Lạc Hoa Y Y gọi là "sư mẫu" không phải đâm lao rồi đành theo lao, mà hiện tại mới thực sự bị thòng lọng buộc cổ rồi kéo theo lao này!

Làm sao đây? Thương Hỏa nổi tiếng trong『 Thần Ma 』 như vậy, mình vừa đột ngột online đã khiến quan hệ của cả hai bị phơi bày, nếu nói với Thương Hỏa, "bà xã" mà hắn tâm tâm niệm niệm suốt tám năm trời là một nhân yêu... ắt hẳn hắn sẽ chịu rất nhiều đả kích, rốt cuộc là phải làm sao?

La Tại Dân bắt đầu do dự, cậu phải suy nghĩ cẩn thận một chút mới được...

Giờ phút này, La Tại Dân và Thương Hỏa đang ngồi trên Cùng kỳ liệt diễm, lấy tốc độ nhanh nhất để rời khỏi đảo Thái Phượng. Trên đường có không ít game thủ vây xem náo nhiệt mở công kích với hai người bọn họ, song cơ bản đám người này chỉ vừa ra tay đã bị "chim" của Thương Hỏa tàn sát ngay trong nháy mắt - Con "Chu tước sí hồn" kia sẽ tự động đánh trả đối với những địch nhân đột ngột tấn công.

Có điều, đám game thủ bị giết nhanh chóng phát hiện ra điều kì diệu, thế mà được thưởng kinh nghiệm nha! Lại còn có thành tựu được Ma tôn giết nữa! Vì thế kênh thế giới lại bùng nổ thêm một lần-

Thế giới 『 Đêm Mưa Sa 』: "Người chơi dưới cấp 50 chỉ cần phát động công kích với『 Tiểu tiên A Dân 』, liền có thể nhận được thành tựu được 'Vô tình' tàn sát! Tọa độ hiện tại của Tiểu tiên A Dân là hồ Linh Tê - 928, 410, đối tượng đang di chuyển về phía Tây Bắc! Tao tên là Lôi Phong(*), không cần cảm tạ âuuuuuu!"

(*) Lôi Phong: 1 thanh niên đã trở thành tấm gương người tốt việc tốt điển hình của TQ

Thế giới 『Karma』: "Tao cũng được giết rồi! Kinh nghiệm tăng thêm 450 điểm! (≧▽≦) "

Thế giới 『 Mười Bốn Cọng Lông 』: "Tổ chức đoàn đội mần thịt 『 Tiểu tiên A Dân 』, ai đi thêm đội!"

Thế giới 『 Trạch Linh 』: "Thêm mị~ thêm mị~ thêm mị đuyyyyyyyyy~!"

Thế giới 『 Guốc Mộc 』: "Làm tôi đang đánh được nửa cái phó bản phải chạy ra, thêm +++++ "

Thế giới 『☆ Ôi Bánh Baoヽoo』: "A a a a ~ Ông xã~ Em tới oy ~~ "

Thế giới 『 Hồng Tinh Nhất Vạn Nhất 』: "Lầu trên quá ngu xuẩn..."

Thế giới 『 Tiểu Bạch Vân Nhi 』: "Vô Tình, tuy anh đã có vợ nhưng người ta vẫn êu anh TwT~~ "

Thế giới 『☆ Ôi Bánh Baoヽoo』: "Hồng Tinh Nhất Vạn Nhất! Thím chửi ai ngu xuẩn đới, thím thêm đội làm cái méo gì! Mị thấy thím mới là ngu xuẩn đỉnh cao nha!"

Thế giới 『 Hồng Tinh Nhất Vạn Nhất 』: "(╯‵□′)╯︵┻━┻..."

...

La Tại Dân một đầu đầy hắc tuyến, đám người chơi hú hét trên kênh thế giới này là coi cậu thành boss dã ngoại để giết sao? 囧!

Rất nhanh sau đó, La Tại Dân phát hiện thanh máu của mình bắt đầu kịch liệt lên lên xuống xuống, cậu biết Thương Hỏa đang không ngừng hồi máu cho mình, nhưng dù sao thì một người cũng không ngăn được mấy chục thậm chí mấy trăm người vây đánh!

Lý Đế Nỗ nhíu mày nhìn vô số game thủ bay xuống từ tiên giới, thấp giọng mắng một câu "phiền toái", rồi nhanh chóng bấm bấm mấy lượt trên bàn phím, trong nháy mắt phóng ra hai kỹ năng quần công!

Vòng gợn sóng đỏ au như máu lấy Thương Hỏa Vô Tình và Tiểu tiên A Dân làm trung tâm bắt đầu mạnh mẽ lan tràn ở ven hồ Linh Tê. Những acc có cấp bậc tương đương với La Tại Dân vốn đều không chịu nổi một kích của Thương Hỏa chứ nói chi tới hai phát quần công, vì lẽ đó cả đám thi nhau ngã xuống, dù là người may mắn thoát được đợt sóng thứ nhất cũng không cách nào tránh được đợt sóng thứ hai!

Thoáng chốc, La Tại Dân chợt nghe bên tai liên tiếp truyền tới những thanh âm kêu gào thảm thiết "A ~ a ~ a ~ a ~ a ~"... Một đám người như lũ quạ đen từ trên trời nhào xuống, trong khoảnh khắc đã biến đi một mảng lớn, thật chẳng khác nào cảnh tượng gặt lúa mì!

Thế giới 『 Tâm Như Nước Đọng 』: "Vô Tình huyết tẩy hồ Linh Tê! Thật là rung động!"

Thế giới 『 Lục Ti Ti 』: "Má ơi, cái này còn hoành tá tràng hơn xem trực tuyến nữa ha ha ha ha ha! !"

Thế giới 『 Giang Hà 』: "Thương Hỏa Vô Tình, bố fuck cả nhà mày! Bố đang hái dược yên lành ở hồ Linh Tê, tại sao mày giết bố!"

Thế giới 『 Giang Hà 』: "Ơ đệt, tđn tao lại được thêm kinh nghiệm!"

...

Lý Đế Nỗ không quan tâm tới thanh kinh nghiệm đã bị tụt một mớ của mình, chọn ẩn khung bạn tốt đang không ngừng nhấp nháy - Có lẽ hiện tại đám bạn của hắn cũng biết chuyện rồi, thế nhưng bây giờ không phải thời điểm để quan tâm tới bọn họ. Hắn click vào biểu tượng đầu người của Tiểu tiên A Dân, ấn cái nút màu trắng bạc mới xuất hiện ở khung tin tức nhân vật của đối phương.

Lập tức, màn hình La Tại Dân liền bắn ra một cái gợi ý như vầy -

Hệ Thống : Ma tôn cấp 100『 Thương Hỏa Vô Tình 』 muốn đạt thành quan hệ thuần dưỡng với bạn, xin hãy lựa chọn 『 Đồng ý 』/『 Từ chối 』.

Nhắc nhở thân thiết : Quan hệ thuần dưỡng chỉ có chủ thuần dưỡng mới có quyền giải trừ, hãy cân nhắc kỹ lưỡng trước khi lựa chọn.

La Tại Dân: "? ? ?"

Đội ngũ 『 Thương Hỏa Vô Tình 』: "Đồng ý đi." (clm anh lừa em pé nhà tui :)))

La Tại Dân bỏ qua cảm giác bất an mà ấn "Đồng ý", màn hình chợt lóe ra một trận ánh sáng, Loli áo xanh biến thành con thú nhỏ màu trắng một lần nữa! Ngay sau đó, con thú cuộn mình chui vào trong ngực Thương Hỏa Vô Tình...

La Tại Dân: "..."

Kế tiếp, hệ thống bắn ra thông báo:『 Tiểu tiên A Dân 』thân mến, chúc mừng bạn trở thành Linh sủng của 『 Thương Hỏa Vô Tình 』, góc nhìn của bạn sẽ tương đương với chủ thuần dưỡng『 Thương Hỏa Vô Tình 』, đồng thời kinh nghiệm cũng được phân phối từ 『 Thương Hỏa Vô Tình 』.

Nhắc nhở thân thiết : Theo kết quả kiểm tra của hệ thống, bạn còn là bạn lữ của 『 Thương Hỏa Vô Tình 』, dưới hình thức không chiến đấu, hai bên ưu tiên quan hệ bạn lữ trước.

Khiếp sợ này cứ thế nối tiếp khiếp sợ kia, La Tại Dân còn chưa kịp hỏi Thương Hỏa "quan hệ thuần dưỡng" là gì, đã phát hiện Cùng kỳ liệt diễm dưới thân giậm chân một cái, bốn móng bùng hoa lửa mạnh mẽ bay lên giữa tầng không!

Lúc này, lại có một đám người chạy tới đảo Thái Phượng và hồ Linh Tê, song La Tại Dân tinh tường phát hiện, số game thủ mình nhìn thấy hồi nãy cũng chưa phải là nhiều, bởi vì... hiện tại, trên không còn lơ lửng cả đám người nữa kia kìa! Có người cưỡi Thiên mã, có kẻ nằm trên lưng Thần điểu, có nhân vật đạp mây bay nhảy, còn có những vị Thần - Ma với đôi cánh thật to giống như là Thương Hỏa...

Tiếng người huyên náo ồn ào trong tai nghe dần trôi xa, những nhân vật bay lơ lửng trên không đều đã vượt quá cấp 50, sẽ không tùy tiện phát động công kích với Thương Hỏa Vô Tình và Tiểu tiên A Dân. Cùng kỳ liệt diễm bay thật là nhanh, sau vài lần xuyên mây đã bỏ lại cả đám game thủ tới xem náo nhiệt. Cuối cùng bên tai La Tại Dân chỉ còn lại từng hồi gió thổi khi Cùng kỳ bay vụt giữa tầng không.

Một tiếng 'cạch' rất nhỏ vang lên, sau đó, thanh âm của Thương Hỏa đập vào lỗ tai La Tại Dân: "A Dân, nghe được không?"

La Tại Dân nóng bừng hai má, đánh chữ nói: "Nghe được..."

Bởi vì vừa rồi phát sinh một loạt biến cố cho nên đầu óc cậu đã loạn hoàn toàn, nhìn Thương Hỏa đang ôm "nguyên hình" của mình vào trong ngực, La Tại Dân muốn hỏi rất nhiều, song, lời đến bên miệng lại chỉ còn duy nhất một câu -

Tiểu tiên A Dân: "Bây giờ chúng ta đi đâu?"

Thương Hỏa: "Tiên giới, tôi mang cậu đi thăng cấp."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro