chương 20

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hai người ăn cơm ở canteen, La Tại Dân có thói quen ngủ trưa cho nên sau khi ăn xong liền quay về ký túc xá nghỉ ngơi trong chốc lát, trước khi chia tay còn hẹn sẽ gặp mặt Lý Đế Nỗ vào lúc ba giờ chiều ở dưới lầu. Lý Đế Nỗ dặn cậu mặc quần áo thể dục, nếu không có thì liền mặc bộ nào rộng rãi một chút là ok.

Đến giờ hẹn, La Tại Dân đã thấy Lý Đế Nỗ mang theo vợt đứng ở dưới lầu ký túc, hai người bọn họ trực tiếp đi đến sân tennis.

Bởi vì đội tennis Hoa đại khá nổi tiếng, cho nên trường học đầu tư rất nhiều tiền của vào cái sân bóng này, toàn sân phân ra khu vực trong nhà và ngoài trời, trong đó có một cái nhà thi đấu, sáu sân phụ và một khu luyện tập cho người mới.

Hôm nay thời tiết khá đẹp, trên sân tennis ngoài trời còn có mấy sinh viên đang chơi bóng, vừa thấy Lý Đế Nỗ từ xa đi tới đã cất giọng gọi to, nào là "anh Tần ", nào là "đàn anh", thậm chí còn có cả "tổ phó" này này nọ nọ.

La Tại Dân ngẩn ra: "Thì ra cậu là tổ phó tổ tennis nha!"

Lý Đế Nỗ vừa vẫy tay chào hỏi mọi người, vừa nói với La Tại Dân: "Tùy tiện gọi đùa thế thôi, kỳ thật tôi không giữ chức vụ chân chính gì cả."

Đợi khi bọn họ đến gần sân tennis hơn, Lý Đế Nỗ lại giới thiệu với La Tại Dân vài sinh viên năm nhất đang chơi bóng trên sân, đồng thời cũng có mấy người tò mò đi tới hỏi thăm: "Anh , vị này là ai nha?"

Lý Đế Nỗ vỗ lưng La Tại Dân, nhẹ nhàng đẩy cậu đi lên phía trước một bước, dùng giọng điệu thực thân quen trả lời: "La Tại Dân, bạn anh."

Cách giới thiệu của đối phương khiến cho La Tại Dân có phần sửng sốt, không phải "đàn anh", cũng không phải "nhân vật gì đó của hội sinh viên", mà là "bạn" ... Một tiếng "bạn" này, không thể không nói đã làm La Tại Dân thoải mái cực kỳ.

Vài đàn em khóa dưới sôi nổi gọi La Tại Dân một tiếng "anh" rồi tiếp tục kéo nhau đi đánh bóng, Lý Đế Nỗ ném vợt sang bên cạnh, nhờ đám người kia để ý giúp sau đó mới xoay xoay cánh tay bắt đầu làm động tác khởi động: "Trước tiên chạy mấy vòng cho nóng người nhé?"

La Tại Dân bắt kịp tiết tấu của đối phương, cùng hắn chạy khởi động. Lý Đế Nỗ vừa chạy vừa nói: "Bình thường cậu có hay vận động không?"

La Tại Dân lắc đầu, Hoa đại yêu cầu toàn bộ tân sinh phải chạy bộ buổi sáng vào học kỳ một của năm thứ nhất, nhưng đến học kỳ hai thì không bắt buộc nữa. Ban đầu La Tại Dân vẫn duy trì thói quen này, nhưng sau khi hẹn hò với Đông Huyên thì bận đi mua bữa sáng mang đến cho đối phương, vì thế dần dần từ bỏ, kế tiếp liền không tham gia một loại vận động thể dục thể thao nào nữa.

Chạy được một lát, La Tại Dân bắt đầu thở gấp, kết thúc hai vòng, cậu trực tiếp chống tay xuống đầu gối, cong lưng không đứng dậy nổi.

Lý Đế Nỗ mặt không đỏ hơi thở không loạn, một bên duỗi người thả lỏng tứ chi, một bên phê bình: "Cậu như này thì không ổn rồi, chẳng trách hôm trước vừa dính mưa đã phát sốt, còn yếu chịu lạnh nữa chứ. Về sau tôi mang cậu đi chạy bộ vào sáng và tối nhé, mười lăm phút là đủ, có thể giảm bớt áp lực, giúp ngủ ngon đồng thời tăng cường thể chất."

La Tại Dân vừa thở dốc vừa khẽ gật đầu, đề nghị của Lý Đế Nỗ rất ổn, cậu cũng biết nếu mình cứ tiếp tục thế này quả thực không xong.

Khi hơi thở bình ổn trở lại, La Tại Dân mới cảm giác toàn thân đều đã nóng lên rất nhiều, Lý Đế Nỗ cầm vợt lên đưa cho cậu: "Cầm thử xem nào, có nặng không?"

La Tại Dân dùng hai tay nâng cái vợt, đưa ra đánh giá: "Nặng!"

Lý Đế Nỗ cười ra thành tiếng, "Cái tôi lấy cho cậu cũng xem như loại nhẹ rồi đấy chứ.", sau đó lại đưa cho La Tại Dân cái vợt của mình.

La Tại Dân trợn trừng con mắt: "Cái này nặng quá!... Sao lại thế?"

"Người mới tập đánh tennis không nên dùng loại vợt quá nặng, đây là vợt tôi mua khi mới bắt đầu chơi, mặt lưới lớn, tương đối dễ dùng, hôm qua mới lôi ra để quấn lại tay cầm mới..." Lý Đế Nỗ vừa nói vừa chỉ cho La Tại Dân, lại bảo cậu nắm chặt tay vợt, kế tiếp kinh ngạc nói, "Sao tay cậu nhỏ như vậy?" Hắn chính là đang giả vờ như mới phát hiện ra...

La Tại Dân nhăn mặt, nắm chặt vợt, có chút ngượng ngùng khi bị người khác nhìn thấu yếu điểm của bản thân, rũ mắt trả lời: "Ừ, vẫn luôn thế đấy, chẳng biết vì sao tôi lại không lớn nổi."

Lý Đế Nỗ nhịn không được mà bật cười, giọng điệu thế nhưng phi thường bình tĩnh: "Cái vợt này hơi to so với cậu rồi, nếu cầm không thoải mái thì mai mốt tôi sẽ đổi cho cậu sang loại vợt nữ số 1, được không."

La Tại Dân thẹn thùng: "Không cần đâu, tôi đánh chơi thôi mà, dùng cái này là tốt rồi, không đến mức cầm không nổi, chuyên nghiệp quá làm gì."

Lý Đế Nỗ nghiêm túc nói: "Vợt quá to sẽ ức chế lực tay khi phát bóng, không tiện phát lực, khí lực không đủ còn dễ bị trượt tay... Nhưng mà hôm nay không có cách nào rồi, trước tiên tôi cứ để cậu chơi thử một chút, nếu cậu cảm thấy thích, lần sau chúng ta sẽ đi chọn một cái vợt thích hợp hơn."

La Tại Dân gật đầu: "Cũng được."

Hai người đi đến sân luyện tập dành cho người mới, bắt đầu từ việc học phát bóng vào vách tường, Lý Đế Nỗ làm mẫu một lần rồi chuyển bóng cho La Tại Dân: "Nào, thử đi."

Trước kia, La Tại Dân cũng đã xem dạy tennis qua mạng vài lần, vốn tưởng Lý Đế Nỗ sẽ dành thời gian nói lý thuyết với mình một lượt, nào ngờ đối phương trực tiếp để cậu ra quân!

La Tại Dân phát đi hai trái nhưng chưa lần nào tiếp bóng được, Lý Đế Nỗ lại kiên trì ném bóng mới tới, nói: "Trượt cũng không sao, từ từ sẽ đánh được."

Phát đến mười trái bóng, La Tại Dân dần dần tìm được cảm giác, theo số lần tiếp bóng chầm chậm gia tăng, cảm giác thành tựu trong lòng cậu cũng được nâng lên dần... cái trò tennis này hình như cũng khá là đơn giản nhỉ!

Đúng vào lúc ấy, Lý Đế Nỗ đột nhiên mở miệng: "La Tại Dân, dừng một chút, giữ nguyên động tác này, đúng rồi..."

La Tại Dân duy trì động tác giơ cánh tay phải, hoàn toàn không dám động đậy. Cậu cảm giác Lý Đế Nỗ đang đi tới từ phía sau, còn tưởng đối phương sẽ giống như lần trước nâng tay mình, điều điều chỉnh chỉnh cho đúng với tư thế chuẩn, chẳng ngờ người nọ thế nhưng trực tiếp dán chặt lên lưng cậu!- Đúng vậy, đối phương đang dán cả người lên lưng cậu. Bởi vì vóc dáng Lý Đế Nỗ cao hơn, hình thể cũng vạm vỡ hơn, cho nên thời điểm kề sát, La Tại Dân chỉ cảm thấy một trận áp bách rất lớn từ sau đánh úp lại!

Lý Đế Nỗ dùng tay trái nắm lấy cổ tay La Tại Dân nhẹ nhàng đè xuống, tay phải lại bao bọc bàn tay đang nắm vợt của đối phương, dùng sức kéo ra sau một chút: "Thả lỏng vai, duỗi thẳng cánh tay, gập người để trọng tâm hạ thấp..."

Khi nói chuyện, hơi thở ấm áp của người nọ mơ hồ phả nhẹ vào vành tai, La Tại Dân chỉ cảm thấy da đầu run lên từng trận, toàn thân cứng đờ như rối gỗ, mặc cho đối phương tùy ý đong đưa.

Hự... Cái tư thế này...

Nội tâm La Tại Dân không thể nhịn được nữa mà muốn hét lên một câu "Con mẹ nó" ...

... Chẳng lẽ chỉ có mỗi mình cậu cảm thấy kỳ quái thôi sao?

"A ~..." Xa xa truyền đến tiếng hò hét của mấy nữ sinh, linh hồn đang bay bổng trên chín tầng mây của La Tại Dân cũng nhờ đó mà nhanh chóng được kéo về hiện thực!

(↑ Không chỉ có một mình cậu đâu ↑)

Lúc này, Lý Đế Nỗ đã lặng lẽ lùi ra sau một bước, La Tại Dân cứng nhắc xoay người, chỉ thấy bên ngoài vách lưới của sân bóng đã tụ tập một đám nữ sinh, bọn họ hai mắt phát sáng, khuôn mặt ửng hồng, chăm chăm quan sát cậu và Lý Đế Nỗ... thỉnh thoảng còn kích động cào cào lưới sắt! (hoang dã thía, nhất định cái bà cào lưới là tui 〇_o)

Lý Đế Nỗ không có bất cứ động tĩnh gì, không nhìn mấy cô bé mới đến mà tỉnh bơ nói với La Tại Dân: "Tiếp tục đi." Thật sự rất giống một huấn luyện viên tennis nghiêm khắc mà lãnh tĩnh, hành vi cử chỉ đều không có lấy một tia vui đùa ở bên trong.

La Tại Dân im lặng đánh bóng trong chốc lát, mới chậm rãi áp chế được cảm giác xấu hổ lúc vừa rồi.

Mà cậu cũng không hoài nghi sự bất thường của Lý Đế Nỗ, bởi vì mỗi khi gặp phải bất cứ vấn đề gì, cậu đều có thói quen tìm tòi nguyên nhân ở bản thân mình trước. Lý Đế Nỗ đứng đắn như thế, nếu cậu lộ ra biểu hiện kinh ngạc hay nghi ngờ, ngược lại có vẻ hơi bị kỳ dị... Vì thế cho nên, dù động tác ban nãy có phần ái muội, La Tại Dân cũng sẽ không né tránh đối phương.

Chính bản thân cậu mới là người có vấn đề, tựa như những gì Thương Hỏa nhận xét, cậu đã trở nên thích suy diễn mất rồi.

Sau đó, Lý Đế Nỗ cũng không áp sát lại đây nữa, chỉ đứng ở bên cạnh chỉ điểm động tác cho cậu, thỉnh thoảng sẽ tự mình làm mẫu một chút.

Vận động đích thực là một cách để giảm bớt sức ép của cuộc sống, La Tại Dân đánh bóng một hồi đã có thể loại bỏ đống suy nghĩ miên man ban nãy ra khỏi đầu óc, càng ra mồ hôi, càng thấy dễ chịu, tựa hồ tất cả phiền muộn trong lòng đều theo những giọt mồ hôi này, đồng thời bị bài tiết ra bên ngoài cơ thể vậy.

"Thật nhìn không ra, cậu thế mà rất có năng khiếu vận động!" Lý Đế Nỗ vui vẻ khích lệ.

La Tại Dân cao hứng vô cùng, cởi áo khoác ngoài, dùng tay kéo ngực áo thun bên trong lên lau mồ hôi trên mặt, có chút đắc ý nói: "Khi học trung học tôi có chơi cầu lông, còn đại diện cho đội tuyển của trường đi thi đấu toàn khu vực nữa kìa."

Lý Đế Nỗ buồn cười nhìn La Tại Dân, hỏi: "Thế tennis thì sao, có muốn tiếp tục chơi không?"

La Tại Dân: "Muốn chứ, rất thú vị mà... Mà sao cậu không đánh?"

"Tôi nhìn cậu đánh," Từ "nhìn" mà Lý Đế Nỗ nói ra này, thật giống như cái kiểu "nhìn" dùng để trông chừng trẻ con vậy, "Tránh cho cậu thao tác không đúng, đánh bậy đánh bạ một hồi rồi trở về liền đau nhức mất mấy ngày."

"Cậu chuyên nghiệp ghê đi," La Tại Dân mệt phờ, trực tiếp ngồi phịch xuống đất, thở dốc nói, "Tôi nghỉ ngơi một lát, cậu đánh cho tôi xem đi, coi như học hỏi."

Lý Đế Nỗ vỗ vỗ cây vợt trên tay, cầm chặt sau đó xoay người rời đi.

Tung bóng, phát bóng, đánh bóng... Lý Đế Nỗ chậm rãi dịch chuyển thân thể, mỗi một lần vung vợt đều trầm ổn và chuẩn xác cực kỳ!

Sau khi khống chế được tiết tấu trên tay, Lý Đế Nỗ bắt đầu tăng tốc, mỗi cú đánh đều nhanh gấp hai lần so với tốc độ La Tại Dân luyện tập vừa rồi.

La Tại Dân nhìn đến sững sờ, nhưng cái khiến cho cậu phải khiếp sợ vẫn còn ở phía sau, bởi vì thực lực của Lý Đế Nỗ hiển nhiên không chỉ có thế - Người nọ càng đánh càng nhanh, đường bóng bật lại càng ngày càng mạnh, thoạt nhìn chẳng khác gì viên đạn xẹt qua giữa không gian... Từ đầu đến cuối không có một đường bóng nào thoát khỏi mặt vợt của hắn, hoặc là nói, thân thể hắn giống như một tấm lưới, cánh tay vung lên vung xuống thật nhanh vẽ ra những đường bóng liên tiếp, linh hoạt mà chuẩn xác lại tràn ngập khí thế tấn công!

La Tại Dân còn phát hiện, khi đối phương đánh bóng, điểm đến đều tập trung tại một khu vực trên tường, chứ hoàn toàn không bay Đông bay Tây như cậu. Khu vực bị Lý Đế Nỗ dồn bóng tới với tốc độ cao kia, quả thực khiến cho người xem mơ hồ nảy sinh loại ảo giác vách tường sẽ bị xuyên thủng vậy!

Các nữ sinh bám dính bên ngoài lưới sắt không ngừng hò hét, La Tại Dân vô thức nuốt nước miếng một cái, đột nhiên hiểu ra, vì sao lại có nhiều người ca ngợi Lý Đế Nỗ như vậy... Nguyên nhân chính là bởi những động tác múa vợt lưu loát oai phong này đây mà, phải nói động thái của người nọ thật sự rất là đẹp.

Nhớ tới hành động "múa rìu qua mắt thợ" khi bản thân đắc ý khoe khoang "đoạt giải cầu lồng hồi trung học" vừa rồi, La Tại Dân đột nhiên cảm thấy xấu hổ không gì sánh được!

Buổi tối, cậu tắm rửa sạch sẽ, mệt mỏi nằm nhoài ở trên giường, hồi tưởng tư thế oai hùng khi Lý Đế Nỗ đánh bóng.

Một nam sinh như vậy, khiến cậu hâm mộ, khiến cậu hướng tới... Cậu muốn chạy thi với hắn, muốn cùng hắn đối chiến một phen, muốn được hắn coi là đối thủ mà gắt gao quan sát để rồi hạ chiến thư quyết đấu.

Thời điểm 『 Thần Ma 』 tung ra phiên bản thực tế ảo càng lúc càng gần, trang web chính thức của công ty game đưa tin mời mấy cao thủ đầu bảng tới tham gia tiết mục phỏng vấn. Đoạn phỏng vấn qua voice chat này được phối với các video cắt ghép từ game, sau khi trải qua quá trình biên tập và chế tác liền được công bố rộng rãi.

Tiết mục phỏng vấn này, La Tại Dân cũng xem.

Nữ MC dùng thanh âm ngọt ngào của mình để giới thiệu vài game thủ nổi tiếng có mặt trong buổi phỏng vấn, Thương Hỏa Vô Tình tất nhiên đứng đầu danh sách khách mời, ngoại trừ hắn ra, còn có cao thủ hạng hai khu Một - "Thệ Thủy", cao thủ đệ nhất khu Hai - "Copenhagen Darth", hai cao thủ đứng đầu khu ba - "Nhân Diện Quỷ Kiến Sầu" và "Sáp Thiên Phàm", cuối cùng còn có mỹ nữ kiêm người chơi thực lực được toàn game công nhận - "Lạc Hoa Y Y".

Lúc giới thiệu, trên video lần lượt hiện ra hình tượng game của mấy người bọn họ, mà màn ảnh cũng lập tức bị những tràng tung hô hò hét của người xem mạnh mẽ bao trùm. Sự điên cuồng này, quả thực có thể sánh với lúc fan cuồng bắt gặp thần tượng hàng đầu của mình đấy.

La Tại Dân đen mặt điều chỉnh số lượng sóng bình luận xuống mức năm phần trăm, tiếp tục theo dõi chương trình.

MC: "Từ khi Thần Ma công bố sẽ tung bản thực tế ảo, công ty game liền tận lực giữ bí mật đối với tiến độ phát triển của phiên bản này. Kỳ thực, tiết mục phỏng vấn của chúng ta hiện tại chính là bước đệm để công ty thông qua mấy vị đại thần tiết lộ cho những game thủ khác về sự biến hóa của trò chơi. Các vị khách quý, các vị có nghi vấn cũng như phỏng đoán nào đối với bản thực tế ảo của 『 Thần Ma 』 không?"

Thệ Thủy là người đầu tiên lên tiếng: "Tôi nghe nói, đến lúc đó những người chơi trên cấp 50 đều tụ họp tại một khu vực của Thần Ma? Nói như thế, sau khi bản thực tế ảo được tung ra, mấy người chúng tôi đều có thể gặp nhau ở trong game đúng không?"

MC: "Đúng vậy, đến lúc đó, những game thủ trên cấp 50 ở cả ba khu vực đều được gộp vào một server chung cả."

Copenhagen Darth: "Woa! Vậy mới kích thích chứ!" Thanh âm của Copenhagen Darth nghe có vẻ rất trẻ, còn cho người ta cảm giác là thanh niên tràn đầy sức sống.

Nhân Diện Quỷ Kiến Sầu hỏi: "Vậy thì bảng xếp hạng cao thủ ở ba khu có xác nhập hay không?" Giọng nói của người này có chút trầm thấp.

MC: "Đương nhiên, ngoại trừ mỹ nữ Y Y ra thì mấy vị đại thần có mặt ở đây đều thuộc top đầu các bảng xếp hạng, sau gộp server chắc chắn sẽ căn cứ các số liệu mà sắp xếp lại một lần."

Khi MC nói những lời này, video cũng chuyển tới hình ảnh bảng tổng hợp thực lực theo các số liệu ở trên trang chủ của game, chỉ thấy Thương Hỏa Vô Tình vẫn đứng ở vị trí hàng đầu, song người xếp thứ hai không còn là Thệ Thủy, mà là Copenhagen Darth, thứ ba là Nhân Diện Quỷ Kiến Sầu, kế tiếp mới tới Thệ Thủy cùng Sáp Thiên Phàm.

Sáp Thiên Phàm có một chất giọng nam tương đối mỏng nhẹ, hắn hỏi: "Tôi tương đối tò mò, sau khi bản thực tế ảo được tung ra, hình tượng nhân vật game của chúng ta liệu có thay đổi gì hay không."

Copenhagen Darth cũng nói: "Đúng vậy, hiện tại trong game có rất nhiều nhân yêu, sau khi đội mũ giáp lên, bọn hắn vẫn là nhân yêu hả? "

MC cười cười: "Sau này, ngoại trừ nguyên hình của những acc Linh sủng, công ty game sẽ cho người chơi cơ hội thay đổi ngoại hình một lần, đương nhiên mọi người cũng có thể duy trì nguyên dạng, nhưng mũ giáp cũng sẽ căn cứ đường nét ngũ quan của bản thân game thủ mà điều chỉnh diện mạo ở một phạm vi nhất định. Nam chơi acc nữ, sau khi online cũng vẫn là bộ dáng nữ sinh, sẽ không thay đổi, song biểu tình của nhân vật sẽ có liên hệ với hiện thực, nếu người này ngoài đời mặt mũi đáng khinh thì nhân vật trong trò chơi nhìn cũng đáng khinh lắm đấy."

Copenhagen Darth: "Ôi đệt..."

Trên màn hình phọt lên mấy đợt sóng bình luận kiểu "Biến thái quá", "Ha ha ha ha ha", "Đột nhiên muốn đổi giới tính chơi thử một phát" linh tinh này nọ...

Có điều, nghe được lời giải thích này, không hiểu vì sao La Tại Dân lại nhẹ nhàng thở ra.

Thương Hỏa Vô Tình hỏi: "Acc Linh sủng thì sao?"

"Linh sủng vẫn giữ nguyên hình tượng cũ," giờ phút này video lại hiện ra hình ảnh một Linh sủng dạng thỏ, MC tiếp tục giải thích, "Ví dụ như con thỏ kia, chỉ cần người điều khiển con thỏ này đeo mũ giáp rồi tiến vào game thì tất cả thị giác đều căn cứ vào chiều cao của con thỏ, đương nhiên, cũng giống như việc con người không thể nhìn thấy cái gáy của mình, game thủ chơi thỏ cũng không thấy bản thân, chẳng qua là thị giác hoàn toàn lấy tầm nhìn của thỏ làm chuẩn."

Lời này vừa nói ra, người xem lại ồ lên một trận, tính năng bình luận chưa bị che chắn lại nhảy ra một đống "Đậu móa", "Ha ha ha ha ha", "Thần kinh vkl", "Muốn thử quá nha..." vân vân và mây mây...

La Tại Dân cũng sợ ngây người, nói vậy, đến lúc đó thị giác của cậu sẽ... căn cứ vào tầm nhìn của một con... chồn?

(=口=)...

Thệ Thủy lại hỏi: "Sau này người chơi sẽ giao lưu như thế nào? Chức năng đối thoại thông qua văn tự có còn không?"

MC: "Hiện nay Thần Ma vẫn muốn duy trì tính năng voice chat sang bản thực tế ảo, nhưng khác với cách thức nói chuyện qua microphone lúc trước, người chơi đội mũ giáp lên thì không cần nói chuyện ra ngoài miệng nữa, mà là trực tiếp dùng sóng điện não truyền tải thanh âm của mình. Mũ giáp sẽ đem lời người chơi muốn nói phiên dịch thành âm thanh để đưa vào thế giới game... Như vậy, cho dù mọi người đang chơi game ở một chỗ cực kỳ ầm ĩ, cũng không sợ bị tạp âm ảnh hưởng, mà cả những người tàn tật không cách nào lên tiếng cũng có thể trải nghiệm cảm giác nói chuyện trong game. Về phần chức năng đối thoại bằng văn tự, các vị có thể chờ vào game rồi thử xem sao nhé."

Sóng bình luận - "Oa a a a... Oai muốn chết!!" "Tôi muốn đặt mua mũ giáp!!!" "Chờ mong quá đi nhaaaaaa!"

Thương Hỏa Vô Tình: "Nếu vậy, khi nói chuyện trong game người chơi sẽ dùng giọng nói của chính mình à?"

MC: "Người muốn dùng thanh âm của mình ở trong game có thể tiến hành thiết lập ngay trong lần đầu đội mũ giáp, khi đó mũ giáp sẽ hỏi người chơi có muốn hiệu chỉnh khẩu âm và âm điệu của mình hay không, nếu không muốn dùng có thể lựa chọn những âm điệu hệ thống cung cấp để thay đổi. Thí dụ như những game thủ nam chơi acc nữ có thể điều chỉnh giọng nói trở nên nữ tính hơn, người lớn tuổi có thể lựa chọn thanh âm trẻ trung hơn... Các vị có muốn thay đổi hình tượng hoặc giọng nói của mình không vậy?"

Copenhagen Darth: "Tôi cảm thấy chất giọng và hình ảnh của mình đều rất tốt, không cần cải biến."

MC: "Hagen Darth, xem ra bạn thực sự tự tin với bộ dáng ngoài đời của mình ha?"

Copenhagen Darth: "Đương nhiên."

Mọi người ồn ào một trận, MC lại nói: "Mỹ nữ Y Y hôm nay rất ít nói nha, đến lúc đó bạn sẽ dùng hình ảnh chân thực của mình để vào game chứ? Tôi đoán, lúc đó nhất định bạn sẽ rất được hoan nghênh đấy!"

Lạc Hoa Y Y cười nói: "Chị cứ nói đùa, ngược lại em hy vọng những nữ sinh có diện mạo tương đối bình thường đều có thể trở nên xinh đẹp ở trong game, như vậy, mọi người liền không chỉ chú ý đến bề ngoài của em nữa."Nữ MC cảm khái nói: "Thì ra Y Y không muốn mình được đối đãi đặc biệt nha!"

Lạc Hoa Y Y cười khẽ: "Đúng vậy, em là người chơi theo trường phái thực lực mà!"

Sóng bình luận - "Nữ thần vĩ đại!!" "Lạc Hoa Y Y quá tuyệt vời..." "Y Y gả cho anh đi!!!"

Nói chuyện với Lạc Hoa Y Y xong, MC lại quay sang hỏi Thương Hỏa: "Vô Tình đại thần thì sao? Thân là người chơi nổi tiếng nhất hệ thống game Thần Ma, bạn có chờ mong bản thực tế ảo không?... Thuận tiện xin bày tỏ một chút, tôi cũng là fan của bạn đó."

Sóng bình luận - "A a a ông xããããããããã!" "Chồng à nhìn bên đây đuyyyyyyyy!" "Ông xã ~ xin anh hãy ly hôn đi!" "Chán ghét Tiểu tiên A Dân!" ...

La Tại Dân: "..." Vì sao mỗi lần Thương Hỏa lên sàn bầu không khí đều trở nên quỷ dị như vậy hả trời?

Mấy người tham gia phỏng vấn nghe được lời bày tỏ của MC liền cười một trận, Lý Đế Nỗ làm trực tuyến đã hai năm, vì thế đối phó với loại phỏng vấn tại hiện trường này đã tương đối nhuần nhuyễn: "Cám ơn, đương nhiên là chờ mong rồi, Thần Ma là trò chơi bầu bạn với tôi suốt từ thời niên thiếu, nếu có thể, tôi cũng muốn chơi nó lâu dài."

MC lại hỏi: "Sau khi ra bản thực tế ảo,『 Thần Ma 』 sẽ bước vào một thời đại mới, bạn có tự tin rằng mình vẫn luôn giữ vững được ngai vàng hay không?"

Thương Hỏa Vô Tình: "Tự tin tất nhiên là có, nhưng có thể ngồi vững hay không thì không phải chỉ cần mỗi tự tin là đủ, vấn đề này phải xem thiên thời địa lợi nhân hoà nữa nha."

MC tiếp tục truy hỏi: "Vậy bạn cho rằng, sau khi ra bản thực tế ảo, ai có khả năng nhất trở thành đối thủ của bạn nhất? Hagen Darth chăng?"

Copenhagen Darth: "Cái này còn phải nói hả, tất nhiên là tôi rồi." Hagen Darth là cao thủ lợi hại thứ hai trên toàn bộ hệ thống game.

Thương Hỏa Vô Tình cười nói: "Ha ha, không phải kem ly."

Copenhagen Darth kêu lên: "Mẹ nó! Ông còn thua tôi một ván đấy!" - Chính là cái trận mà Thương Hỏa nói vợ đến nên đầu hàng đó mà.

Thương Hỏa Vô Tình: "À, cứ coi như ông thắng đi."

Copenhagen Darth: "..." Vì sao thằng cha này nói câu nào cũng có cảm giác ngứa đòn thế nhể! (╯‵□′)╯︵┻━┻

Mọi người cười to, MC tiếp tục hóng hớt: "Không phải Hagen Darth, chẳng lẽ là Thệ Thủy?"

Thương Hỏa Vô Tình: "Cũng không phải."

Thệ Thủy lập tức ôn hòa giải thích: "Chúng tôi không phải đối thủ, là anh em."

"A~" MC nhộn nhạo mà kêu lên một tiếng, cười nói, "Cảm giác CP của hai người thật sự quá mạnh mẽ nha!"

Thệ Thủy đùa giỡn nói: "Phải không? Cô nói xem tôi có nên đổi cái tên thành 'Thệ Thủy Tình Thâm' không hả?"

MC: "Phụt..."

Làn sóng bình luận cuồn cuộn dâng trào một lần nữa -

"A a a a a a ngang nhiên giả gà vàng!"

"Lễ tiết rơi hết sạch rồi kìaaaaaaaa~~ Nhưng mà mị rất thíchhhhhhhhhhhhh!!!"

"Thương Hỏa Thệ Thủy mãi mãi là vương đạo! Thương Hỏa Thệ Thủy mãi mãi là vương đạo! Thương Hỏa Thệ Thủy mãi mãi là vương đạo..."

"Bà đây cá một trăm quả dưa chuột, hai người bọn họ có gian tình, Tiểu tiên A Dân chỉ là cái lông chim! Con bánh bèo đấy tuyệt đối là lá chắn ngụy trang cho hai người bọn họ!"

...

Nhìn những tràng gào thét hú hét giăng đầy giao diện trang web, La Tại Dân tựa hồ cảm giác được một luồng hơi thở quỷ dị xuyên qua màn hình ập đến...

MC ho nhẹ một tiếng, tận lực giữ hình tượng bản thân, tiếp tục nghiêm túc hỏi: "Hagen Darth và Thệ Thủy đều không phải đối thủ, chẳng lẽ lại là Quỷ Kiến Sầu và Thiên Phàm ư?"

Thương Hỏa Vô Tình: "Cũng không."

MC: "Ý của bạn là hoàn toàn không xem những đại thần đây ra gì có phải hay không hả?"

Thương Hỏa Vô Tình: "Chị cũng nói rồi còn gì, sau khi game thực tế ảo được tung ra, Thần Ma sẽ bước vào một thời đại mới, lấy Thệ Thủy làm ví dụ, tốc độ tay của anh ấy cực nhanh, tôi hoàn toàn không sánh kịp, nếu vẫn là thời kì game bàn phím, chắc chắn tôi sẽ coi anh ấy như là đối thủ, mặc dù hiện tại tôi đang đè anh ta (ở trên bảng xếp hạng)..."

Mọi người: "..."

Thương Hỏa Vô Tình: "Thế nhưng, nếu thoát ly bàn phím, tốc độ tay hiển nhiên không còn là ưu thế nữa, mọi thứ đều không cách nào tiên đoán được, tôi nghĩ đến lúc đó hẳn sẽ có không ít nhân tài mới nổi bật lên, tôi vô cùng mong chờ bọn họ."

MC: "Thì ra là như vậy, Vô Tình quả không hổ là đại thần đệ nhất toàn server, phân tích phi thường chính xác. Kỳ thực, hôm nay tôi còn có một tin tức vô cùng quan trọng muốn công bố với mọi người..."

***
P/s: lười ôn bài quá nên thôi up tiếp :3

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro