chương 24

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dưới tình huống hỗn loạn này, con "sâu lười" A Dân cũng không thể tiếp tục cos rùa trên cổ Thương Hỏa, cậu linh hoạt nhảy xuống khỏi người đối phương, vươn chân trước lao thẳng tới trước mắt một quái trùng, sử dụng đòn tấn công đơn giản nhất - chính là "Cào cấu"!

Làm một Linh sủng có khả năng công kích vật lý, cậu không cần đọc chú ngữ như Nhàn Vân, chỉ cần trực tiếp hình dung đến tư thế bổ nhào vào quái thì hệ thống sẽ phối hợp để cậu hoàn thành động tác tương ứng.

Lực công kích của Linh sủng cấp chín không giống với người thường, La Tại Dân bổ một trảo xuống liền khiến cho thanh máu của con quái trùng kia vơi đi một phần ba!

Tất nhiên quái trùng ở phó bản cấp 90 cũng không phải loại vô dụng, Dạ Trúc thả ra một đám côn trùng có cái miệng vô cùng lợi hại, bọn chúng cứ nhắm vào La Tại Dân mà phun lửa từng phen.

Làm một con chồn bạc, La Tại Dân hoàn toàn không có thủ pháp khác, nhưng cậu có một đặc điểm, đó là trốn tránh đặc biệt nhanh, vung đuôi một cái đã lập tức lẻn sau phía sau con quái trùng, cào mạnh một phát thế là thanh máu của Dạ Trúc lại tụt xuống thêm một phần ba!

Dạ Trúc phản đòn không nhanh bằng cậu, cho nên ngay khi nó còn đang loay hoay thì đã nhận được cú cào thứ ba của La Tại Dân mà bỏ mạng rồi - Trong nháy mắt, con quái trùng nổ ra một đống chất nhầy, thăng thiên tại trận.

La Tại Dân được cảm giác thành công sau khi đánh chết Dạ Trúc khích lệ, lập tức vươn móng vuốt tới con thứ hai, chỉ cần cào ba cái, quái trùng sẽ lập tức bỏ mình. Kế đó, cậu chạy quanh một vòng, cứ ba bước lại giết được một con Dạ Trúc, thoáng chốc mặt đất đã phơi đầy một mảnh quái thây!

Thệ Thủy đứng ở một chỗ xa xa nhìn tới, bỗng chốc hai mắt sáng ngời: "Vô Tình, vợ mày lợi hại vãi!"

Thương Hỏa vẫn luôn lưu ý thanh máu của La Tại Dân, đương nhiên cũng nhìn thấy tư thế giết quái oai hùng của cậu... Thật không ngờ, khi bước vào phiên bản thực tế ảo thao tác của La Tại Dân lại tốt đến như vậy. Kể cả mấy game thủ cấp bậc đại thần như Thệ Thủy và Nhàn Vân, vài lần đầu tiên giết quái cũng nhất thời không thích ứng được, ấy vậy mà La Tại Dân lại chơi đến sướng tay. Làm một người chơi khống chế sủng vật, La Tại Dân có ý thức rõ ràng, thân pháp lại thường xuyên thay đổi một cách đầy linh hoạt, biểu hiện này rất đáng tán dương, tuy lực sát thương còn kém hơn cả con Chu tước sí hồn của hắn, nhưng xét về các phương diện khác, xem chừng đã vượt xa sủng vật của hệ thống rồi.

Tuy nhiên, lực sát thương căn bản là dựa vào trang bị cùng bảo thạch, về sau bỏ thêm chút tiền là có thể ok cả. Nghĩ tới đây, Thương Hỏa cười đến là kiêu ngạo, quay sang nói với Thệ Thủy một câu: "Đương nhiên, không biết ai đã đích thân dạy dỗ à."

Thệ Thủy: "..."

Thệ Thủy: "Mày làm tao cũng muốn thuần dưỡng một acc Linh sủng chơi đấy."

La Tại Dân không nghe thấy lời khen của Thệ Thủy dành cho mình, vẫn tiếp tục nhảy lên nhảy xuống mà giết quái, cố gắng cống hiến sức lực của mình cho đoàn đội.

Mấy nhân vật có mặt ở đây đều là đại thần của server, cho dù nhất thời hỗn loạn cũng không đến mức diệt đoàn ngay tại cửa đầu tiên. Chỉ có Cửu Điện Hạ là tương đối đáng thương, bởi vì tâm lý khó chịu nên nhiều lần bị ngược, cuối cùng trong một lần Nhàn Vân bận hồi máu cho Dã Hạc không chăm sóc được đã bất hạnh phơi xác. Nhưng mà sau một màn chật vật này, trạng thái mũ giáp mất khống chế của hắn và Dã Hạc đã không còn nữa.

Mặt khác, La Tại Dân vốn yếu nhất đội, chẳng những không chết lần nào mà còn tỏ ra hung hăng vô đối, khiến cho mọi người nhiệt liệt biểu dương. Thấy La Tại Dân tựa hồ giết quái còn chưa đã, không chịu chạy về bên cạnh mình, Thương Hỏa liền mỉm cười nhìn cậu, lẩm nhẩm một câu: "Thân thiết."

La Tại Dân: "..." Ôi đệt!

Ngay sau đó con chồn bạc hoàn toàn không khống chế được mà bò lên, quấn chặt lấy cổ Thương Hỏa, cọ qua cọ lại...

Mọi người nhìn mà run rẩy khóe miệng một hồi: nói về một trăm loại phương thức show ân ái thì - bức tranh nồng nàn tình cảm thật đẹp trước mặt chính là cái mà bọn họ không dám nhìn nhất!

Thương Hỏa không cần biết người ngoài suy nghĩ sao, vui vẻ sờ đầu con chồn bạc, đọc chú ngữ hồi máu cho cậu. Trong lúc nhất thời, La Tại Dân liền cảm thấy vô cùng sảng khoái, dường như bây giờ mà phải giết thêm một trăm con Dạ Trúc thì cũng chẳng xi nhê gì!

Mấy người nghỉ ngơi và hồi phục thể lực, sau đó tiếp tục đi về phía trước. Trên đường Cửu Điện Hạ suy yếu nói: "Đánh xong cái phó bản này có lẽ tôi sẽ gầy đi một vòng lớn..."

Dã Hạc: "Vì sao?"

Cửu Điện Hạ: Chỗ này rất ghê tởm, đánh xong một thời gian chắc tôi cũng đíu có khẩu vị ăn cơm."

"Ha ha ha, cậu yếu đuối vl!" Dã Hạc bỗng nhiên nhớ ra người nọ vừa chết một lần, liền quay sang hỏi, "Ê, chết có cảm giác thế nào?"

Cửu Điện Hạ: "Trái tim nhảy lên một cái thật mạnh, sau đó ngắt luôn kết nối."

Dã Hạc: "Ngắt luôn kết nối?"

Cửu Điện Hạ: "Ờ, mũ giáp liền ngắt kết nối, ý thức trở về hiện thực, khi Nhàn Vân hồi sinh tôi, ý thức mới quay lại trong game."

Lạc Hoa Y Y nghe hết câu chuyện, à thì ra chết sẽ tạm thời ngắt kết nối?

Dã Hạc: "Thú vị vậy sao? Tôi cũng muốn chết thử một lần..."

Mọi người: "..."

Nói đến đây, mấy người bọn họ cũng đã đi tới cửa thứ hai - Vu trùng quái xà.

Vu trùng quái xà, ý nghĩa như tên, chính là một đám rắn rết màu đen. Cửu Điện Hạ vừa nhìn thấy một bầy rắn lúc nhúc trườn trên mặt đất, liền ôm bụng dùng sức nôn khan: "Xin lỗi, tôi không chịu được..."

Tiếng hệ thống: "Người chơi Cửu Điện Hạ đã rời đội."

Mà sau khi Cửu Điện Hạ nói xong câu kia, cũng trực tiếp biến mất luôn.

Thệ Thủy: "Nó off rồi."

Mọi người: "..."

Dã Hạc: "Cửu đáng thương..."

Thương Hỏa đảo mắt nhìn mọi người một lượt, đến bây giờ mới nghĩ đến khả năng thích ứng của người khác: "Thế nào, mọi người chịu được không?"

Lạc Hoa Y Y đáp: "Đích thực là nhìn rất ghê tởm, nhưng em cứ nghĩ đây không phải là thật sự thì sẽ ổn thôi."

Trong game, đúng là Lạc Hoa Y Y cảm thấy rất tốt, song ngoài hiện thực thì không, bởi vì hiện tại cô hơi muốn đi toilet, thế nhưng phiên bản thực tế ảo có một cái lỗi trí mạng, đó là một khi người chơi muốn đi WC sẽ phải cởi mũ giáp ra, khả năng sẽ bị buộc phải off game... Cô muốn ra tay cứu Vô Tình ở thời khắc cuối cùng, thuận tiện cho A Dân biết sự tồn tại của mình đối với người kia quan trọng biết bao nhiêu, cho nên vẫn luôn cố nhịn. Hơn nữa vừa nãy cô nghe Cửu Điện Hạ nói, lúc nhân vật chết sẽ tạm thời rời mạng, liền nghĩ, chờ khi thật sự không nhịn được nữa sẽ tính sau.

Nhàn Vân cũng nói: "Vừa rồi khi tôi bị Dạ Trúc phun lửa vào người, không đau chẳng qua là hơi nóng, chủ yếu vẫn là tác dụng về mặt tâm lý thôi..." Nói đoạn, hắn liền nhìn sang Dã Hạc, "Em có chịu nổi không?"

Sắc mặt Dã Hạc trắng bệch, trạng thái tựa hồ không tốt lắm, hắn ghé sát vào người Nhàn Vân, nói: "Dù sao em cũng sẽ không bỏ lại một mình anh."

Thệ Thủy thì vẫn bình tĩnh phe phẩy chiết phiến, trao đổi với Thương Hỏa một câu rất không liên quan tới đề tài hiện nay: "Nhìn vào cái tình trạng này của Cửu, chẳng biết có thể thích ứng với game thực tế ảo hay không."

Đúng vậy, mấy người này đều chuẩn bị thành lập chiến đội cùng với Thương Hỏa, tương đối hiểu rõ thực lực của nhau, nếu Cửu Điện Hạ không cách nào thích ứng thì hẳn là không thể chiếm giữ vai trò đội viên chính thức được rồi.

Thương Hỏa: "Nó chỉ sợ sâu sợ rắn, đổi sang cái phó bản khác hẳn là không đến mức này đâu."

Thệ Thủy: "Cũng phải... Ok, chọt quái đi."

Không có Cửu Điện Hạ, tất nhiên phó bản vẫn có thể đánh, trước tiên Thệ Thủy thả con Hồ ly lửa của mình ra, kế đó Lạc Hoa Y Y triệu hồi bạch thỏ, năm người bốn sủng vật, lực công kích vẫn đạt tới một tiêu chuẩn nhất định.

Tuy con rắn kia nhìn vừa đáng sợ lại vừa ghê tởm, nhưng không khó giết như là Dạ Trúc, La Tại Dân lại một lần nữa dũng mãnh xông lên, cào hai phát với tốc độ cực kỳ mau lẹ.

Thệ Thủy không hề chuyển mắt mà chăm chú nhìn vào con chồn nhỏ đang chạy qua chạy lại giữa bầy rắn, nói: "Vô Tình, vợ mày khiến tao nghĩ đến một loài động vật..."

Thương Hỏa bình tĩnh mà phóng kỹ năng, giết loại tiểu quái này đối với hắn mà nói cũng chẳng khác gì thái rau cả: "Em ấy vốn là động vật."

Hiển nhiên Thệ Thủy cũng dễ dàng thao tác, còn dư trí lực để nói chuyện phiếm với người kia: "Khụ, tao liên tưởng đến một loài khác cơ."

Thương Hỏa: "Loài gì?"

Thệ Thủy: "Chồn Mustela nivalis."

Thương Hỏa: "Khác gì nhau?"

Nhàn Vân ở bên cạnh nghe được liền phổ cập giáo dục: "Chồn Mustela nivalis hay còn gọi là Triết bụng trắng, là một loại động vật thuộc họ nhà chồn, nhưng đa phần chồn bạc đều được coi như thú cưng mà nuôi dưỡng còn Triết bụng trắng lại là sát thủ trời sinh, khát máu cực kỳ."

Thệ Thủy gật gật đầu: "Ừ, tao cảm thấy A Dân vô cùng thích giết quái."

Thương Hỏa nheo nheo con mắt, đem phân tích của Thệ Thủy ra liên hệ với hình tượng La Tại Dân ở trong hiện thực - hắn bỗng nghĩ đến vẻ thành thục bình tĩnh của đối phương khi tham gia toạ đàm, nghĩ đến biểu tình chuyên chú nghiêm túc lúc cậu học tennis, nghĩ đến những nét chữ tràn đầy sức mạnh của người ta...

Nhưng rồi hắn lại nghĩ đến vẻ u sầu của La Tại Dân lúc đi du hồ, sự nhát gan của A Dân khi vội vàng off game chỉ bởi một câu của mình, để rồi sau khi online trở lại vẫn tận lực giấu diếm chân tướng đồng thời cũng muốn tiếp tục làm vợ của mình... Rốt cuộc người nào mới là A Dân thực sự?

"Phụt... Các anh nói cứ như thể A Dân là động vật thật vậy, cô ấy là người đó nha." Lạc Hoa Y Y cười cười, lên tiếng làm gián đoạn cuộc nói chuyện giữa hai người nọ, lại nhìn về phía con chồn bạc đang lăn lộn ở trong bầy rắn, vốn dĩ còn cảm thấy hình tượng đó rất moe, thế nhưng bây giờ chỉ cảm thấy cực kỳ chướng mắt. Vì sao tất cả mọi người đều chú ý đến cô ta, chẳng lẽ bởi vì cô ta là vợ của Vô Tình sao? Lạc Hoa Y Y vung tay, nhịn không được mà phát động công kích đối với mấy con quái xà ở xung quanh chú chồn...

La Tại Dân giết giết, đột nhiên phát hiện mình những con quái xà mà mình muốn cào luôn bị đông lạnh thành băng trước lúc cậu ra tay, như vậy xem ra dễ dàng hơn việc cậu dùng công kích vật lý nhiều lắm!

Vừa ngẩng đầu La Tại Dân liền thấy người trợ giúp mình là Lạc Hoa Y Y, mặc dù đối phương là trị liệu Ma tộc, nhưng cũng có kỹ năng công kích, thuộc tính vừa nhìn đã biết ngay, chính là băng công.

Cậu muốn cười với Lạc Hoa Y Y coi như cảm ơn, thế nhưng lại quên hiện tại mình đang là một con chồn, sẽ không biểu hiện được bộ dạng "Cười" mà hệ thống tự động đem ý cậu chuyển hóa thành động tác tứ chi - nhấc hai chân trước, thoáng đứng dậy, rồi chắp lại thành chữ thập cúi đầu cảm tạ đối phương.

La Tại Dân: "..."

Lạc Hoa Y Y: "..." Giả vờ đáng yêu cũng vô dụng! Bổn cô nương không thích mi! (>_<)

Thương Hỏa liếc nhìn Lạc Hoa một cái, nói: "Không cần giúp em ấy, để em ấy tự luyện tập đi."

Lạc Hoa Y Y: "... ..."

Rốt cuộc cũng tới cửa Boss cuối, mấy người dừng lại uống thuốc, buff thêm trạng thái, điều chỉnh mọi thứ ở mức sẵn sàng tối đa, cùng lúc đó Dã Hạc cũng thả sủng vật của hắn ra - Một con mèo có vằn như hổ.

Con mèo nhỏ vừa bị Dã Hạc triệu hồi liền xuất hiện ngay trước mặt La Tại Dân. Với góc độ thị giác của một con chồn, thoạt nhìn hình thể của cậu và nó có chút giống nhau, và cứ thế một mèo một chồn mắt to trừng mắt nhỏ, những người đứng xem ở bên ngoài chỉ cảm thấy đáng yêu không nói nên lời!

Con mèo gãi gãi mặt mình, quay sang A Dân kêu một tiếng: "Meowwww ~" tựa như chào hỏi.

Chồn bạc A Dân thì rung rung mấy râu: "... Hi ~ "

Mọi người cười vang một hồi, lấy tâm tình thoải mái nhất nghênh đón anh trai của Vô Tình, Hoặc Minh đại boss!

Không có Sư tử của Cửu Điện Hạ, nhiệm vụ thu hút cừu hận liền giao cho Thanh long của Nhàn Vân cùng Mèo vằn của Dã Hạc, nhưng thể lực của chú mèo nhỏ rất hữu hạn, chạy theo Thanh long mấy vòng sực lực đã chẳng còn lại bao nhiêu. Hai sủng vật hệ thống nhanh chóng bị hạ gục, cừu hận lập tức chuyển dời lên game thủ có lực công kích cao nhất: Thương Hỏa.

Mãi đến khi thanh máu tụt xuống quá nửa, Hoặc Minh mới gọi về vô số Ma binh!

Cũng giống như lần chơi trước, Nhàn Vân giả chết sau đó trở về hồi sinh Thệ Thủy cùng Dã Hạc, kế tiếp chỉ cần Nhàn Vân không chết, cơ bản có thể toàn thắng mà xông ra ngoài phó bản. Thế nhưng, ngay khi boss xuất chiêu lần thứ hai, tình hình lại nảy sinh một biến cố.

Lạc Hoa Y Y bay ra khỏi vòng công kích, tiếng hệ thống đột ngột vang lên: "Người chơi Lạc Hoa Y Y đã rời khỏi đội ngũ."

Thệ Thủy: "Sặc, Y Y đâu?"

Dã Hạc: "Rớt mạng?"

Mọi người: "..."

Chẳng qua là Lạc Hoa Y Y muốn thừa dịp "giả chết", ý thức trở về hiện thực để mang theo tâm lý cầu may mở chụp mắt chạy vào toilet một chuyến. Đáng tiếc, tuy chỉ mất có mấy giây đồng hồ, nhưng đến khi cô xuống khỏi bồn cầu, nhanh chóng đeo kính chụp mắt lại, đã thấy hình ảnh đăng nhập vào game hiện ra chình ình trước mặt, còn có gợi ý thân thiện của hệ thống - Mời bạn đăng nhập vào game một lần nữa!

Tâm tình Lạc Hoa Y Y bỗng chốc trùng xuống, sự sảng khoái sau khi 'giải quyết nỗi buồn' cũng không thể làm giảm đi buồn bực đang dâng lên trong lòng. Chỉ có vài giây ngắn ngủi, thế mà cái hệ thống game lừa đảo này lại không chịu chờ cô, thời điểm đăng nhập lại, quả nhiên cô phát hiện mình đã bị đẩy ra ngoài phó bản!

Ngay giây tiếp theo, kênh thế giới liền công bố tin tức đám người Thương Hỏa thành công đánh bại Hoặc Minh.

Trong bản thực tế ảo "Kênh nói chuyện phiếm bằng văn tự " cũng giống như kiểu chat đội vậy, thông qua sự liên tưởng của người chơi để quy chuyển thành tin tức rồi hiển thị trong một quầng sáng ở góc dưới bên trái tầm mắt. Mà hiện tại, khi Lạc Hoa Y Y đang nhìn vào đống văn tự vàng ánh kim ấy thì tại một dòng chữ màu trắng bạc lại đột ngột hiện ra, có vẻ chói mắt lạ thường -

〖 Thế giới 〗
Chúc mừng người chơi thực tế ảo 『 Thương Hỏa 』, 『 A Dân 』, 『 Thệ Thủy 』, 『 Nhàn Vân 』, 『 Dã Hạc 』 đã đánh bại Hoặc Minh, trở thành những game thủ đầu tiên hoàn thành nhiệm vụ trừ ma tại Sí ngục Diễm sơn!

Không dừng lại ở đó, hai giây sau, cái tin tức này thế nhưng lại xuất hiện ở chính giữa tầm nhìn một lần nữa, lấy phương thức "Thông cáo toàn server" mà vùn vụt chạy qua!

"Thông báo toàn server" trong 『 Thần Ma 』là một hình thức truyền bá cực mạnh, bình thường chỉ xuất hiện để thông báo "Nâng cấp server", "Gamer đầu tiên hạ được boss khó", "Vị trí đầu bảng xếp hạng có thay đổi" này nọ mà thôi. Cũng chính vì thế, người chơi chỉ có thể đón nhận nó, chứ không cách nào che chắn được.

Còn lý do vì sao tin tức về đội Thương Hỏa lại xuất hiện ở khung thông báo toàn server ư, đáp án không cần phải nghĩ cũng biết - bọn họ là đội ngũ đầu tiên hạ được boss tổng trong phiên bản thực tế ảo!

Từ khi Thần Ma được update đến nay, trong server mà Lạc Hoa Y Y chơi, toàn bộ vòng nguyệt quế giết đại boss đều đã sớm bị nhóm đại thần đầu bảng hiện nay hái sạch, loại tin tức này mọi người đã bao lâu không được nhìn thấy rồi?

Hơn nữa hôm nay là ngày chính thức tung ra phiên bản thực tế ảo, tất cả game thủ trên cấp 50 ở cả ba server đều hội họp ở đây, do đó kênh thế giới hiển nhiên cũng náo nhiệt hơn lúc trước gấp mấy lần.

Ngay tại thời điểm những gamer khác còn đang ngắm cảnh cảm thụ sự thần kỳ của khoa học kỹ thuật thì đám người Thương Hỏa đã trở thành đội ngũ đầu tiên hạ gục một phó bản cấp 90 - Tin tức này vừa hiện lên, những người chơi khác đều không thể dùng đến ngôn ngữ để biểu đạt cảm giác kinh động trong lòng mình. Nhất thời, trên kênh thế giới tràn đầy một đống chấm than, chấm lửng, cùng với ký tự minh họa cho vẻ mặt...

Mãi cho đến khi cái thông báo biến mất, mọi người mới từ từ khôi phục khả năng ngôn ngữ của mình-

〖 Thế giới 〗『 Khanh Cửu 』
: "Đây là đoàn đội cực mạnh của khu Một?"

〖 Thế giới 〗『 Ngọc Ngọc 』: "Vô Tình đổi tên rồi! Tđn lại biến thành Thương Hỏa? Thương Hỏa này chính là Thương Hỏa Vô Tình lúc trước đúng không?"

〖 Thế giới 〗『 Chủy Vũ 』: "Đúng vậy, hồi Linh Tiên chưa nâng cấp thành Thần Ma, Thương Hỏa Vô Tình cũng chỉ có tên là Thương Hỏa..."

〖 Thế giới 〗『 Mạt Gia Tiểu Tuyền 』
: "Tiểu tiên A Dân cũng đổi tên, biến thành A Dân rồi."

〖 Thế giới 〗『 Chú Đẩu 』
: "Một người bỏ đầu, một người cắt đuôi, hai vợ chồng này là muốn hợp thể à?" (yé!)

〖 Thế giới 〗『 Vũ Nguyệt Thần 』: "Sao không ai chú ý tới cái danh hiệu 'đội ngũ hạ boss đầu tiên' một chút nhỉ!!! Có bạn trẻ nào giải thích cho mị biết chuyện gì đang diễn ra ở đây không?"

〖 Thế giới 〗『 Cỏ Xanh Mềm Mại 』: "Nghĩa trên mặt chữ đó thôi, xem ra toàn bộ boss trong bản thực tế ảo đều có thể giết lại để dành lấy danh hiệu "đầu tiên" một lần!"

〖 Thế giới 〗『 Gió Đêm Trăng 』: "Vô Tình trâu bò vãi! Xứng đáng là đại thần đệ nhất khu Một chúng ta!"

〖 Thế giới 〗『 Thương Hạ tỷ tỷ 』: "Lại một lần nữa không thấy Lạc Hoa Y Y ~candle"

〖 Thế giới 〗『 A Lý 』: "Ôi chao, vợ là số một, nữ đồ đệ hoàn toàn thất sủng rầu...candlecandle "

...

Lạc Hoa Y Y nhìn dòng thông báo cùng những thảo luận trên trời dưới đất của người chơi trên kênh thế giới, cảm giác mỗi một câu đều như cây kim đâm thẳng vào tim mình, cứ như thể cô cố gắng che giấu cảm giác ủy khuất bao nhiêu thì lại bị người ta đào bới ra hết bấy nhiêu. Chỉ cần A Dân còn ở trong cái game này, tên của cô sẽ mãi mãi bị buộc định vào với người nọ, lại còn trở thành một nhân vật thật đáng thương...

Đúng vào lúc ấy, kênh thế giới lại nhảy ra tin tức về những trang bị cực phẩm và tài liệu cấp cao mà đám người Thương Hỏa, A Dân sờ được trên thân boss. Chúng game thủ thế mà nhìn ra được những cái vô cùng mới lạ ở trong đống phần thưởng kia -『 Đá Thanh Kim 』, 『 Phù chú ẩn lời nguyền rủa 』, 『 Hộ giáo của Hoặc Minh 』!

Tuy không có cách nào xem được thuộc tính, nhưng những cái có thể lên TV đều là cực phẩm, điểm này tất cả mọi người ai ai cũng biết rõ ràng, chẳng qua không hiểu đây là vật phẩm mới được ra sau khi hạ boss thực tế ảo, hay là phần thường đặc biệt dành cho đội ngũ thắng boss đầu tiên. Song, bất kể là cái gì thì cũng đủ khiến cho người chơi sôi nổi hẳn.

Trong lúc nhất thời, game thủ thực tế ảo sôi nổi tạo tổ đội, bắt đầu đi đánh các phó bản lớn cùng boss dã ngoại!

Ngay khi Lạc Hoa Y Y còn đang thất thần thì đám người Thương Hỏa đã mang theo thắng lợi ra khỏi Hỏa Diệm sơn. Nhìn thấy cô đứng ở lối vào phó bản, bọn họ đều ngạc nhiên cực kỳ.

Dã Hạc là người đầu tiên mở miệng: "Y Y? Sao vừa nãy em lại đột nhiên out vậy!"

Con người có mấy cái nhu cầu cấp thiết, cho dù là mỹ nữ thì cũng chẳng tránh được chuyện đi giải quyết nỗi buồn, nhưng là mỹ nữ sẽ không nói loại sự tình bất nhã này ra ngoài miệng, cho nên Lạc Hoa Y Y chỉ đành lấy cớ: "Em cũng không biết, đột nhiên rớt mạng thôi."

Nhàn Vân: "Mũ giáp không đủ điện à?"

Lạc Hoa Y Y: "Có thể lắm..."
Thệ Thủy lộ ra vẻ mặt đồng tình: "Tiếc quá, còn thiếu một bước nữa thôi."

Dã Hạc: "Đúng vậy, đúng vậy, chúng ta được hệ thống thưởng cho không ít đâu!"

Chính xác là như thế, ngay trong khoảnh khắc bọn họ giết chết Hoặc Minh, ngoại trừ việc kênh thế giới nhảy ra thông báo thì mỗi người còn nhận được một tin tức riêng của hệ thống, nội dung đại khái là chúc mừng bọn họ trở thành đội ngũ đầu tiên hạ được phó bản này, đồng thời tặng thưởng một đống đan dược cao cấp.

Lạc Hoa Y Y nghe mọi người kể lại, hối hận đến mức tím ruột tím gan, nhưng lại không thể nói ra nguyên nhân chân chính, chỉ đành vờ như chẳng chút bận tâm mà cười cười, nói: "Không sao cả, lần sau vẫn còn cơ hội mà ~o(∩_∩)o~ "

Dã Hạc: "Ấy, không nói chuyện với mọi người nữa, lúc đang đánh phó bản tôi mắc tè muốn chết, nghẹn suốt nửa giờ, đi trước đây!"

Nói xong Dã Hạc liền biến mất, Thệ Thủy phe phẩy chiết phiến quay sang nói với Nhàn Vân: "Em trai ba mươi mấy tuổi của ông, sao giống trẻ con vãi ra vậy?"

Nhàn Vân cười gượng: "Ha ha, tính cách của em ấy là thế đó..."

Thệ Thủy: "Lại nói, cái này đúng thực là một bug lớn trong game thực tế ảo - nếu giữa đường có việc cũng không rời mũ giáp ra được, chẳng biết công ty game có sửa chữa lại hay không."

Thương Hỏa gật gật đầu: "Có thể phản hồi với bọn họ, không chừng sẽ có phương pháp khắc phục mà."

La Tại Dân cười nói: "Trước khi chơi game tôi đều cố ý uống nước từ sớm, đi WC luôn, để phòng ngừa ngộ nhỡ."

Thương Hỏa nhìn về phía cậu: "Em còn rất có tầm nhìn xa trông rộng nha."

Lạc Hoa Y Y nghe bọn họ tán gẫu mấy câu, cảm thấy không khác gì chuyện vết thương lại bị người sát muối, nhất là lời vừa rồi của A Dân, cứ như thể đang làm nổi bật sự ngu xuẩn của cô nàng. Giờ phút này toàn thân cô đều sắp bị cảm giác thất bại bao trùm.

Đúng lúc ấy, Nhàn Vân đột nhiên thay đổi biểu tình: "Đông... em..."

Mấy người còn lại nhìn về phía hắn: "Sao vậy?"

Nhàn Vân lộ ra biểu tình vặn vẹo, nói: "Dã Hạc đi WC xong về cù tôi, tôi out trước."

Mọi người: "..."

Nhàn Vân Dã Hạc rời đi, trong đội chỉ còn lại bốn người, Thệ Thủy hỏi Thương Hỏa có dự định gì không, Thương Hỏa vô cùng tự nhiên đáp: "Nếu không có gì hoạt động nào khác, chúng tôi đi tìm thế giới của hai người," dứt lời lại quay sang A Dân, "Em thả Cùng kỳ ra, chúng ta đi ngắm phong cảnh nào."

Lạc Hoa Y Y sửng sốt - Thế mà Vô Tình lại đưa Cùng kỳ Liệt diễm cho A Dân?

Ngay sau đó, A Dân làm theo hướng dẫn của tinh linh Tiểu Tân, triệu hồi Cùng kỳ Liệt diễm. Dưới tình trạng phi thường chân thực của phiên bản thực tế ảo, con Cùng kỳ kia cũng uy phong lẫm liệt cực kỳ, càng nhìn lại càng thấy oách!

Hai người một trước một sau ngồi trên tọa kỵ, thiếu niên áo xám được thanh niên cao lớn ôm vào trong ngực, Thương Hỏa thoáng kéo dây cương, ngay sau một câu "tạm biệt" bọn hắn liền cưỡi Cùng kỳ bay vút lên trời...

Lạc Hoa Y Y nhìn theo cho đến khi hình ảnh của hai người nọ biến mất tại tầng mây cuối, đáy mắt không che giấu cảm giác hâm mộ một chút nào.

Thệ Thủy dường như nhìn thấu cái gì, lên tiếng hỏi: "Có tâm sự à?"

Rốt cuộc cũng có người nhận ra sự cô đơn của mình, Lạc Hoa Y Y cảm động đến mức thiếu chút nữa thì lệ nóng doanh tròng, mà mũ giáp thực tế ảo lại không che giấu cảm xúc của cô, cho nên trong khoảnh khắc, cô liền mang theo đôi mắt đẫm lệ nhìn về phía Thệ Thủy: "Ừa ~~~~ "

Thệ Thủy: "..." Có phải hắn đã mở nhầm cánh cửa rồi không? (=_=)

Lạc Hoa Y Y dùng ngón tay cuốn cuốn tóc mình, ai oán nói: "Tâm tình của em không tốt..."

Thệ Thủy: "Vì Vô Tình hả?"

Lạc Hoa Y Y thở dài một hơi, ủy khuất "Vâng" một tiếng, sâu kín nói: "Gần đây hình như sư phụ không còn quan tâm để ý đến em..."

Thệ Thủy: "Ha ha, bởi vì vợ nó quay lại rồi."

Lạc Hoa Y Y: "A Dân là bạn gái trong hiện thực của anh ấy sao?"

"Không phải, hình như chỉ là bạn game," Nhiều năm đi qua như vậy, Thệ Thủy đã sớm quên mất lời hứa sẽ "giữ bí mật" cho Thương Hỏa ngày nào, vì để khai thông tư tưởng của Lạc Hoa Y Y, hắn đơn giản kể lại chuyện của Vô Tình với cô, "Hai người quen nhau từ lúc nhỏ, sau đó, không biết vì nguyên nhân gì mà vợ nó không online rất nhiều năm, thậm chí lúc out game cũng chẳng nói trước với Vô Tình, còn Vô Tình thì luôn luôn chờ đợi, cuối cùng cũng đợi được tới ngày A Dân trở về."

Lạc Hoa Y Y khiếp sợ nói: "Nhiều năm không online như vậy, vì sao còn nhớ mãi không quên?"

Thệ Thủy nhún vai: "Cái này thì phải hỏi bản thân Vô Tình, anh cũng đã từng hỏi qua, nhưng nó không đáp, có thể là do một chấp niệm nào đó cũng nên..."

Lạc Hoa Y Y gục đầu, càng nghĩ càng cảm thấy chuyện Thương Hỏa làm là không đáng, dựa vào cái gì người nọ đi lâu như vậy rồi, lúc mới trở về đã có thể có được người kia?

Thệ Thủy vỗ nhẹ lên vai Lạc Hoa Y Y, dang cánh chuẩn bị bay lên: "Anh tới chợ Linh sủng xem chút, đi trước nhé... Y Y, game mà thôi, đừng nghĩ nhiều."

Thệ Thủy bay đi, một trận gió nóng đột nhiên quét tới, Lạc Hoa Y Y cảm thấy tâm tư mình tịch mịch như là tuyết vậy.

Đúng lúc này, cửa sơn động lại có một đám người đi ra, trong bản thực tế ảo, tên người chơi không hiển thị, Lạc Hoa Y Y không nhận ra bọn họ. Thế nhưng, thân là những game thủ có tiếng của Thần Ma, bọn họ lại nhận ra Lạc Hoa Y Y, bởi vì cô dùng hình tượng giống hệt ngoài đời - "Nha, đây không phải là mỹ nữ đệ nhất Thần Ma sao!"

Lạc Hoa Y Y nghe được giọng nói của đối phương, mới có chút hồi tưởng..."Hagen Darth?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro