28

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Jeno đứng ngoài cửa nhà của Jaemin với một túi đầy thức ăn trên tay. Anh thoáng chốc cảm thấy hơi ngượng ngùng khi mang theo quá nhiều thứ tới - nhưng rồi anh tự nhắc mình rằng hạnh phúc của Jaemin đáng giá hơn là sự xấu hổ đó, và ngay lập tức tâm trạng anh trở nên tốt hơn hẳn.

Cánh cửa mở ra ngay khi anh đang hít thật sâu để bình tĩnh lại. "Jeno!" - Jaemin hào hứng gọi to. "Anh đây rồi!"

"Chào em, baby." - Jeno đáp lại bằng một nụ cười si mê nở rộng trên khuôn mặt khi anh bước vào trong. Có một khoảnh khắc lúng túng khi Jeno không chắc liệu anh có thể ôm hay hôn Jaemin hay không, vì suy cho cùng thì lần cuối mà anh ở đây cả hai đều đã làm nhiều hơn như thế rồi, nhưng cùng lúc đó, Jaemin đã giúp anh bằng cách nghiêng người và chụt một cái lên má anh thật ngọt ngào. Điều đó khiến Jeno hạnh phúc mỉm cười. "Thật vui khi được gặp lại em, Jaeminie." - Anh nói. "Anh đã rất nhớ em."

"Hôm qua chúng ta đã gặp nhau ở studio rồi mà." - Jaemin trông có vẻ thích thú, nhưng Jeno cũng đang khá là tự hào vì em cũng đang phản ứng lại trước mùi hương anh toả ra.

"Dù vậy thì anh vẫn rất nhớ em." - Jeno thành thật nói. "Anh luôn nhớ em và bé Lee mà."

Lần này đến lượt Jaemin đỏ mặt và hôn nhẹ lên khóe môi Jeno một cái.

"Tụi em cũng rất nhớ anh đó." - Em nhẹ nhàng nói. "Lúc nào cũng vậy."

Trái tim Jeno như được sưởi ấm khi anh híp mắt nhìn Jaemin. "Đây." - Anh nói, khi muộn màng nhớ lại mấy thứ trên tay mình và đưa cho Jaemin chiếc túi đầu tiên. "Của em này."

Mắt Jaemin sáng lên khi nhìn thấy thứ bên trong. "Anh mua nhiều khoai tây chiên quá vậy." - Em thốt lên trong sự kinh ngạc. "Cảm ơn anh, anh là tốt nhất!"

"Em không cần phải cảm ơn anh đâu, Nana." - Jeno cưng chiều nói. "Em biết là anh sẽ cho em và bé Lee cả thế giới nếu anh có thể mà."

Jaemin chưa kịp trả lời thì cuộc trò chuyện của họ đã bị gián đoạn bởi giọng nói của Jisung khi nó ló đầu ra khỏi bếp. "Hyung, anh đang làm gì vậy- Oh! Em xin lỗi, Jeno hyung. Em không cố ý cắt ngang đâu ạ!"

Jeno có phần sửng sốt trước giọng điệu thân thiện đến không ngờ của Jisung, nhưng vẫn cố gắng che đậy bằng một nụ cười chân thành nhất. "Chào em, Jisung." - Lòng thầm hy vọng là mình không có vẻ quá ngạc nhiên. "Rất... ừm, rất vui được gặp em. Một lần nữa, ý anh là vậy."

"Em cũng thế!" - Jisung vui vẻ nói khi bước đến đứng cạnh Jaemin. "Jaemin hyung không ngừng nói về anh nên làm em có cảm giác như mình đã biết anh rất rõ luôn rồi ấy." - Mắt nó mở to khi nhìn thấy chiếc túi mà Jeno và Jaemin đang cầm. "Tất cả mấy thứ đó là gì vậy ạ?"

"À!" - Jeno đáp. "Anh có mua một ít... ừm, đây..." - Anh với tay vào chiếc túi mà mình vẫn đang cầm và lấy ra hộp bánh quy sô cô la đã mua cho Jisung, "Jaeminie có nói là em thích bánh quy nên anh nghĩ... em biết đấy, vì anh làm việc ở một cửa hàng mà..."

Vẻ mặt của Jisung càng rạng rỡ hơn khi nó nhận lấy chiếc hộp từ tay Jeno. "Ồ, cảm ơn anh!" - Nó nói. "Đây là món yêu thích của em đó, em luôn mua những thứ này khi đến Joe nè."

"Đó là niềm vinh hạnh của anh mà." - Jeno lại cảm thấy có hơi xấu hổ. Tuy nhiên, sự nhiệt tình của Jisung rất ngọt ngào và anh cũng cảm động một cách kỳ lạ vì điều này. "Anh cũng có mua vài thứ cho những người khác nữa, họ cũng đến rồi à?"

"Junnie và Taeyongie hyung đang ở trong bếp, còn Mark hyung chắc đã vào phòng tắm rồi." - Jaemin nói, rồi chìa tay ra cho Jeno, người ngoan ngoãn nắm lấy chúng. "Nào, chúng ta đi xem bọn họ đi."

Trong bếp, họ thấy Renjun đang chuẩn bị một bình nước chanh và Taeyong đang chuyển mì từ một cái nồi lớn vào bát. Jeno hắng giọng đầy lo lắng khiến cả hai đều nhìn lên.

"Jeno!" - Renjun mỉm cười và lau sạch tay trước khi vẫy tay chào Jeno. "Thật vui khi được gặp lại cậu."

"Chào Renjun." - Jeno nói, một lần nữa ngạc nhiên vì Renjun trông rất hài lòng khi anh ở đây. "Chào Taeyong hyung ạ. Thật sự rất vui khi được gặp cả hai người."

"Anh cũng vậy, Jeno." - Taeyong trả lời một cách ấm áp. "Nana của tụi anh đã khen em nhiều lắm đó." - Và Jeno bắt đầu nhận ra rằng Jaemin thực sự đã nói rất nhiều điều tốt đẹp về anh, bởi vì khi Mark bước tới, anh ấy đã vỗ vào lưng Jeno và nói, "Này, rất vui được gặp em, nhóc!" - Thậm chí còn không có bất cứ dấu hiệu nào của sự thù địch hoặc nghi ngờ trong mùi hương của anh ấy nữa - cả trong toàn bộ mùi hương của tất cả bọn họ. Cứ như thể cuộc gặp gỡ cuối cùng ấy đã hoàn toàn mờ nhạt trong tâm trí của họ vậy.

"Rất vui được gặp anh, Mark." - Jeno đáp lại, rồi liếc nhìn Jaemin, người đang siết chặt tay anh và nở một nụ cười ngọt ngào nhất, khiến anh lại một lần nữa chết mê chết mệt người con trai này. Jaemin thực sự thích mình, anh nghĩ, tâm trí anh ngập tràn một cảm giác ấm áp khó tả. Em ấy thực sự thích mình.

"Những cái túi đó để làm gì thế?" - Mark hỏi khi anh ấy di chuyển đến bên cạnh Renjun và vòng tay qua eo cậu. "Jeno hyung đã mang quà đến đấy ạ." - Jisung vừa nói vừa khoe hộp bánh quy của mình. "Nhìn nè!"

"Ý em là... chúng chẳng có gì to tát cả." - Jeno thì thầm một cách bẽn lẽn. "Chỉ là một số thứ mọi người thích mà Jaeminie đã nói em nghe thôi." - Anh đưa cho Taeyong chai rượu Riesling mà mình đã chọn cho anh, sau đó đưa cho Mark và Renjun những viên kẹo sô cô la mà mình đã mua cho họ.

"Chà, hương vị thật tuyệt vời." - Taeyong tấm tắc khen ngợi khi đọc mặt sau của chai rượu. "Anh rất yêu các loại rượu ngọt đó nha."

"Mấy thứ này trông tuyệt thật đấy." - Mắt Renjun sáng lên. "Mark và tớ chắc chắn sẽ thích chúng. Cậu chu đáo quá, cảm ơn nha Jeno!"

"Anh ấy là người tuyệt nhất, nhỉ?" - Jaemin hỏi, và khi Jeno nhìn em, anh thấy Jaemin đang nhìn anh với một vẻ vô cùng dịu dàng. Điều đó làm Jeno đã phải kìm chế bản thân rất dữ dội để không hôn lên đôi môi xinh đẹp ấy của em trước ánh mắt của biết bao người đang đứng đây.

"Thành thật mà nói thì đó là điều ít nhất mà em có thể làm thôi ạ." - Thay vào đó, anh ngượng ngùng nhìn mọi người xung quanh. "Em thực sự rất biết ơn vì bên cạnh Jaeminie đã có rất nhiều người tuyệt vời đang chăm sóc cho em ấy."

"Bây giờ thì bao gồm cả anh rồi này." - Ngay khi Jisung nói, tất cả những người còn lại đều gật đầu đồng ý. Trái tim của Jeno bỗng chốc loạn nhịp - có vẻ như anh đang được những người bạn thân nhất của Jaemin chấp nhận rồi.

"Cảm ơn mọi người rất nhiều." - Jeno nhẹ nhàng nói. Anh quay sang Jaemin và mỉm cười, trái tim anh tràn ngập sự ngưỡng mộ. "Em sẽ làm tất cả mọi thứ có thể để mang lại cho em ấy và bé Lee một cuộc sống tốt nhất."

"Jeno à." - Đôi mắt của Jaemin trở nên lấp lánh khi mùi hương ấm áp của vani và quế lấp đầy không khí. "Miễn là được ở bên anh, em biết cuộc sống của chúng ta rồi sẽ hoàn hảo thôi."

~♡~








Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro