50

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Jeno không thể kiềm chế được sự phấn khích của mình ngay khi cánh cửa nhà mở ra. "Jaeminie!" - Anh hào hứng gọi thật to. "Anh về rồi đây!" - Sau khi cởi áo khoác và giày ra, anh nhanh chóng cầm bó hoa đưa về phía Jaemin. "Anh có quà cho em này."

"Ơ?" - Jaemin có vẻ hơi khó hiểu, nhưng em sẵn sàng nhận lấy bó hoa và hít hà mùi hương của nó trước khi đặt lên bàn. Bất chấp sự bối rối ấy, đôi mắt và nụ cười rạng rỡ của em vẫn đáng yêu như mọi ngày. "Anh mua để làm gì thế?"

"Chỉ là..." - Jeno thì thầm với một nụ cười dịu dàng. Lòng bỗng dưng cảm thấy phấn khích khi nhìn Jaemin và tự hào trước viễn cảnh cuối cùng cũng được chuyển đến sống với người mà mình yêu.

“Jen.” - ​​Jaemin bĩu môi. "Đừng làm khó omega của anh nữa mà."

Rõ ràng là Jaemin chỉ đang nói quá lên để cố gắng kiếm được một phản ứng ngạc nhiên nào đó từ Jeno mà thôi - nhưng anh lại là một người vô cùng yếu đuối trước omega của mình, và anh sẽ cho người nhỏ bất cứ thứ gì mà em muốn. "Bởi vì anh yêu em, chỉ vậy thôi." - Sau đó, anh kéo Jaemin vào một nụ hôn ngọt ngào và vẫn đưa mắt đến chiếc bụng hơi nhô lên của em. Jaemin háo hức đáp lại, thở ra một hơi hạnh phúc trên môi Jeno và vòng tay qua vai anh. Jeno có thể nói rằng, anh hoàn toàn cam tâm tình nguyện để được sống như thế này mãi mãi.

Khi dứt ra khỏi nụ hôn, trước mắt anh là một Jaemin đang vô cùng rạng rỡ, hai má ửng hồng và đôi mắt sáng long lanh đang nhìn vào anh. "Hôm nay anh làm sao thế?" - Jaemin thở hổn hển hỏi, nhưng Jeno vẫn chưa dừng lại ở đó.

Lại một nụ hôn khác đáp nhanh lên môi Jaemin, anh quỳ xuống và nhẹ nhàng vuốt ve chiếc bụng tròn tròn của em, trước khi đặt lên đó hai nụ hôn nhẹ nhàng. “Và bố cũng yêu con, hai cún con quý giá của bố.” - Anh âu yếm nói, "Mommy của con và bố đều rất nóng lòng để được gặp cả hai con đó."

"Anh đáng yêu quá, Jeno." - Jaemin thì thầm đầy cưng chiều, và khi Jeno nhìn lên, anh thấy Jaemin đang mỉm cười với mình với đôi mắt ngấn lệ.

Jeno lập tức đứng dậy và ôm lấy mặt em, cẩn thận dùng ngón tay cái gạt đi những giọt nước mắt ấy. "Sao em lại khóc, sweetheart?" - Anh lo lắng hỏi.

“Em không sao đâu.” - Jaemin mỉm cười, và ngay cả khi những giọt nước mắt vẫn còn đọng ở đó, đôi mắt em vẫn sáng long lanh đầy tinh nghịch. Jeno thật sự đã quá say mê người con trai này rồi - một người hoàn hảo, xinh đẹp - người mà anh may mắn được gọi là của riêng mình.

“Baby.” - Anh bĩu môi, bắt chước lại phản ứng của Jaemin lúc nãy. "Đừng làm khó alpha của em mà."

Jaemin khúc khích cười khi Jeno véo một cái lên chiếc má phúng phính của em. "Bởi vì em yêu anh, chỉ vậy thôi." - Em đáp lại trước khi cúi xuống và hôn Jeno một lần nữa. "Và hai em bé của chúng ta cũng yêu anh rất nhiều."

“Anh chưa bao giờ cảm thấy hạnh phúc như thế này trước đây cả.” - Jeno thành thật đáp lại. "Và tất cả đều là nhờ có em."

Jaemin đột nhiên trở nên ngại ngùng. "Em hi vọng là mình có thể làm cho anh hạnh phúc hơn nữa." - Em thì thầm một cách bẽn lẽn. "Em thực sự cũng có một món quà cho anh."

Trái tim của Jeno đập loạn. "Là gì vậy?" - Anh có thể ngửi thấy thứ gì đó thơm thơm phát ra từ nhà bếp, vậy là có lẽ Jaemin đã nấu một bữa ăn đặc biệt chăng? Hoặc, Jeno nhớ là hôm qua Jaemin đã đi mua sắm, nên có lẽ là em đã mua một bộ đồ nào đó mà em biết rằng chúng sẽ khiến Jeno phát điên?

Nhưng bất ngờ là Jaemin lại thò tay vào túi và lấy ra một cái hộp nhỏ. Jeno chớp mắt vài lần, nhìn chằm chằm vào nó khi haia chân của anh như muốn mềm ra. "Nana..." - Anh nói một cách yếu ớt. "Có phải em..."

“Nó không phải như những gì anh nghĩ đâu.” - Jaemin vội vàng ngắt lời. "Ý em là, không phải vậy, nếu anh nghĩ rằng điều em đang làm là cầu hôn anh... Thì không phải đâu! Em biết anh muốn là người làm điều đó mà."

"Anh hiểu rồi." - Jeno thở ra một cách run rẩy. Nhìn vào kích thước của cái hộp này, rõ ràng là nó hơi quá lớn để làm cái hộp đựng nhẫn. Tuy nhiên, nó có kích thước vừa phải để chứa-

"Khoan... đợi đã, vậy là..."

Không nói thêm lời nào, Jaemin mở chiếc hộp và thứ đang nằm ở giữa chính là một chiếc chìa khóa. Và mặc dù tối nay Jeno đến đây với hi vọng là mình sẽ nhận được kết quả chính xác này, nhưng anh vẫn không thể nói nổi một từ nào và cũng không thể nào rời mắt khỏi nó.

“Jeno ơi.” - Jaemin nhẹ nhàng gọi rồi nắm lấy tay Jeno, và cuối cùng thì anh cũng có thể ngước mắt lên để nhìn em. Hình ảnh Jaemin trông có hơi mờ, giờ thì Jeno mới muộn màng nhận ra rằng đó là bởi vì nước mắt của anh đã tuôn trào từ lúc nào không hay. "Jeno." - Jaemin lặp lại. "Em thực sự... C-chỉ là vì... em yêu anh, em muốn thức dậy với anh mỗi sáng và được ngủ bên cạnh anh mỗi đêm... A-anh sẽ chuyển đến sống với em chứ?"

"Được!" - Jeno nói mà không cần suy nghĩ thêm. “Được, tất nhiên là được rồi, Jaeminie, trời ơi...” - Anh đặt bàn tay còn lại của mình lên eo Jaemin và kéo em lại gần hơn trong một nụ hôn vô cùng nồng nhiệt. Anh không thể nhịn được mà bật cười hạnh phúc trên môi Jaemin, người nhỏ hơn cũng tách môi ra để có thể mỉm cười với anh.

"Sao thế?" - Em hỏi, khiến trái tim Jeno bỗng chốc rung động trước khuôn mặt đáng yêu của Jaemin, với đôi má ửng hồng và đôi môi đang sưng tấy cả lên.

“Chỉ là, chúng ta thực sự là bạn đời định mệnh đấy em à.” - Jeno nở nụ cười rạng rỡ. "Bởi vì hôm nay anh cũng định hỏi em là anh có thể dọn đến ở cùng em không đấy."

Cả khuôn mặt của Jaemin sáng lên, đôi mắt mở to vì ngạc nhiên và vui sướng, và Jeno lại hôn em thêm một lần nữa. “Em thực sự rất hạnh phúc, Jeno ơi.” - Jaemin thốt lên, rồi đặt từng nụ hôn lên má và mũi Jeno một cách ngọt ngào. "Em chưa bao giờ nghĩ rằng mình có thể được hạnh phúc như thế này cả."

Jeno rúc vào cổ em, hôn lên tuyến mùi thơm ngọt trong khi đặt một tay lên trên eo của Jaemin. "Anh sẽ đảm bảo rằng kể từ bây giờ, em sẽ luôn luôn như vậy, tình yêu của anh." - Jeno nói. "Anh hứa với em."

~♡~

~♡~

Nụ cười rạng rỡ trên khuôn mặt của Jaemin vẫn chưa lúc nào biết mất khi em và Jeno cùng nhau dọn dẹp nhà bếp, anh ở bồn rửa bát trong khi em lau bàn. Bữa tối đã vô cùng hoàn hảo, Jeno tất nhiên là đã khen ngợi từng món Jaemin làm và hôn em như một lời cảm ơn - và buổi tối này hứa hẹn sẽ còn trở nên tuyệt vời hơn thế nữa.

Thật buồn cười, Jaemin nghĩ, bởi vì đây chỉ đơn giản là việc dọn dẹp và cũng không phải là lần đầu tiên cả hai làm điều đó cùng nhau. Nhưng lúc này đây, chính xác là cả hai đang cùng nhau làm việc nhà, khi Jaemin chuyển những chiếc đĩa cuối cùng cho Jeno, người nhận chúng với nụ cười hiền thường thấy, và thật tuyệt khi biết rằng từ giờ trở đi, họ sẽ được làm những việc này cùng nhau vào mỗi tối.

Jaemin biết rằng trong tương lai, cả hai chắc chắn sẽ có những trận cãi vã và phàn nàn về những thói quen khó chịu của nhau, hay tranh cãi về những điều ngớ ngẩn không quan trọng - nhưng em đã sẵn sàng cho tất cả. Em muốn làm mọi thứ với Jeno, và em không ngại trải qua những khoảng thời gian tồi tệ ấy nếu điều đó có nghĩa là em có thể được tận hưởng một cuộc đời với những điều tốt đẹp hơn.

Và ngay bây giờ đây, em cũng đang trải qua một trong những điều tốt nhất ấy.

Khi dọn dẹp xong, Jeno đặt cái đĩa cuối cùng sang một bên trước khi quay sang Jaemin và giả vờ như anh sẽ đuổi theo em với đôi tay đầy xà phòng của mình. "Anh sẽ bắt em đó, Nana à~" - Anh hăm doạ một cách tinh nghịch khi tiến từng bước gần hơn về phía em. "Em sẽ không thể thoát khỏi anh được đâu!"

Jaemin cười khúc khích và chạy ra khỏi bếp. "Không được đâu nha!" - Em nói một cách chiến thắng. "Mọi người đều biết là một con quái vật xà phòng sẽ hoàn toàn mất đi sức mạnh nếu nó ra khỏi nhà bếp mà."

Jeno bĩu môi. "Không công bằng chút nào." - Anh nói. "Anh đã nhìn thấy omega đẹp nhất trên thế giới trong lãnh thổ của mình rồi, và anh muốn trở thành người của em ấy cơ."

“Hừm.” - Mặt Jaemin nóng lên. "Em nghĩ là mình có một giải pháp rồi đó." - Em quay trở lại nhà bếp và đứng ngay trước mặt Jeno, rồi nghiêng người để đặt một nụ hôn lên môi anh. "Nhìn này." - Em nở một nụ cười khi rời đi. "Nụ hôn của tình yêu đích thực đã phá vỡ câu thần chú đó rồi. Con quái vật này thực sự là alpha đẹp trai số 1 thế giới luôn!"

"Baby ơi~" - Jeno mỉm cười đầy cưng chiều với em, "Em dễ thương quá đi mất." - Anh kéo Jaemin vào lòng và hôn em thêm một lần nữa. "Bây giờ chúng ta sẽ sống hạnh phúc với nhau mãi mãi, phải không?"

“Đúng rồi đó.” - Jaemin đáp lại, em hạnh phúc đến mức cảm thấy lồng ngực mình như muốn vỡ tung ra.

“Với cả bé con của chúng ta nữa.” - Jeno đặt một bàn tay tôn kính lên bụng Jaemin. "Ồ! Anh nhớ ra rồi, anh cũng có một món quà nhỏ khác nữa. Lúc nãy anh quên đưa cho em."

"Nó là gì vậy?" - Jaemin hào hứng hỏi. Quà của Jeno luôn vô cùng đáng yêu và được chuẩn bị rất chu đáo.

"Anh đã mua quà cho bé Lee khi chúng ta nghĩ rằng chỉ có một bé con thôi, em nhớ không?" - Jeno nói. "Nhưng bé Na tội nghiệp chưa bao giờ nhận được bất cứ món quà nào từ anh cả. Nên anh đã mua một bộ phù hợp cho bé rồi này." - Anh buông Jaemin ra để đi lấy chiếc túi của mình từ trên giá giày trước đó, Jaemin đi theo sau và nhìn anh lôi ra một chiếc hộp. "Nó cũng giống mẫu nhưng là màu khác."

Jaemin mở chiếc hộp ra và mỉm cười - nó hoàn toàn giống với món quà mà Jeno đã mua vài tháng trước, nhưng chú thỏ và chiếc chăn có màu xanh lá cây thay vì màu xanh lam. "Bé sẽ rất thích nó, Jen à." - Em nói. "Cả hai bé đều sẽ như vậy. Con của chúng ta thật may mắn khi có anh là bố của mình."

"Không may mắn bằng việc chúng có được một người mẹ như em đâu." - Jeno dễ dàng nói ra khiến Jaemin càng yêu anh nhiều hơn nữa.

"Sao anh có thể tuyệt như vậy chứ?" - Em thì thầm, đặt món quà sang một bên và hôn lên quai hàm của Jeno. Em cố tình làm cho giọng điệu của mình trở nên lôi cuốn hơn khi tiếp tục, "Anh quá tốt, quá hoàn hảo. Alpha của em."

Hai má của Jeno ửng hồng, nhưng đồng tử lập tức giãn ra khi bên trong anh đang muốn nhiều hơn nữa. "Em yêu." - Anh bắt đầu, nhưng Jaemin đã cắt ngang bằng một ngón tay áp lên môi anh.

"Em cũng có một món quà khác cho anh." - Em ra vẻ thần bí. "Một món quà chào mừng anh đến với ngôi nhà này. Anh sẽ ngoan ngoãn đứng ở đây đợi em trong khi em mặc nó vào cho anh xem chứ?"

Jaemin đã có thể ngửi thấy mùi hương kích thích từ Jeno, và nó khiến em nóng bừng vì mong đợi. “Quay lại nhanh nhé baby.” - Jeno khàn giọng nói.

“Daddy đừng lo.” - Jaemin đặt một nụ hôn thoáng qua lên môi Jeno trước khi đẩy anh xuống ghế. Dù Jaemin luôn biết Jeno lúc nào cũng hấp dẫn đến mức không thể chịu nổi, nhưng có điều gì đó ở cách anh nhìn mình với đôi mắt mơ màng khiến nội tâm Jaemin bỗng chốc bùng cháy. "Em sẽ quay lại nhanh thôi."


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro