22

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

La Tại Dân đọc hiểu vẻ mặt của hắn, trong lòng cố gắng kiên nhẫn mà giải thích.

- Anh nói, phải giúp đỡ lẫn nhau, thế giới bên ngoài của người trưởng thành quá phức tạp, cuộc sống bên trong của trẻ vị thành niên chúng ta đương nhiên phải hòa thuận một chút.

Nói một cách đơn giản chính là, La Tại Dân quyết định cởi bỏ phòng ngự trong lòng, để cho quan hệ của hai người có thể tiến thêm một bước, trở nên thân thiết hơn.

- Đừng có suy nghĩ gì xấu xa, mọi người đều thủ thân như ngọc, ok?

Lý Đế Nỗ không vạch trần cậu dùng thành ngữ bừa bãi, chỉ nhỏ giọng nói ra sự thật.

- Ngày đầu tiên xuyên tới nơi này tôi đã nhìn thấy toàn thân cậu.

- Dừng lại dừng lại...

La Tại Dân lách người qua từ bên cạnh hắn mà đi vào trong phòng.

- Về sau tôi tuyệt đối sẽ không ngủ khỏa thân.

- À ngủ trần truồng không sao cả, tôi cũng không chạm vào cậu.

Lý Đế Nỗ nhìn La Tại Dân biến giường thành hai nửa, ở giữa phân biệt rõ ràng.

- Cũng không chạm đến cậu.

La Tại Dân hiếm thấy không tranh cãi, mặc đồ ngủ đâu vào đấy, hòa thuận nằm xuống, chăn kéo qua cằm, xứng đáng sở hữu danh hiệu là học sinh ngoan được người ta thích mà liếc mắt nhìn Lý Đế Nỗ một cái, lập tức xoay người sang hướng khác.

- Chúc ngủ ngon!

Lý Đế Nỗ gãi gãi đầu, có vẻ như việc thay đổi chí hướng và nguyện vọng này đối với La Tại Dân thực sự gây chấn động rất lớn.

Hắn tắt đèn mò mẫm chui vào chăn.

- Chúc ngủ ngon!

Trong chốc lát xung quanh lặng ngắt như tờ, La Tại Dân đột nhiên mở miệng.

- Tôi không hối hận.

- Hả?

Lý Đế Nỗ không rõ nguyên do.

- Ý tôi là, cùng anh đến mười năm sau, cùng anh kết hôn, tương lai sẽ đi theo cuộc sống như vậy...

Thanh âm của La Tại Dân vào ban đêm rất nhẹ, cũng rất kiên định.

- Tôi không hối hận.

Lý Đế Nỗ đêm nay tự nhiên ngủ không ngon, chỉ nhắm mắt lại nghe từng cơn hô hấp nhẹ nhàng chậm chạp bên cạnh kia đã đủ để hắn trằn trọc.

La Tại Dân tính khí nóng nảy thường hay cùng hắn tranh đấu lại chủ động đến ngủ chung với hắn, điều này làm sao khiến hắn bình tĩnh được.

Bởi vậy không thể tránh khỏi quầng thâm mắt xuất hiện vào ban ngày, La Tại Dân khi nhìn thấy hắn thì "Oa" một tiếng, hỏi hắn tối hôm qua mộng du à.

Hiểu rõ nguyên nhân thực sự Lý Đế Nỗ trả lời qua loa.

- Ừ!

Hắn quay lưng lại đi đến chỗ tủ lạnh mở ra tự mình kiếm đồ ăn, thực ra không muốn để La Tại Dân nhìn thấy sự oán giận nho nhỏ của hắn: Còn không phải bởi vì cậu.

Chỉ có điều tục ngữ nói rất hay, trước lạ sau quen, chờ Lý Đế Nỗ vượt qua thời hạn là ba ngày đầu sau đó đã thích ứng rất tốt, đến ngày thứ tư có thể bình yên đi vào giấc ngủ, thậm chí nhìn thấy La Tại Dân bởi vì ngủ say mà vô tình vén áo hở bụng phẳng lì trắng nõn, sẽ thuận tay kéo xuống che lại.

Trong khoảng thời gian này quả thực Lý Đông Hách đã tới mấy lần, tin tức cậu ta mang theo lần nào cũng tốt hơn.

Gần đây có một nhân viên nội bộ chịu không nổi hoàn cảnh này, bất ngờ nặc danh tiết lộ tin tức về Uông tổng, nói lão ta thời gian qua phẩm chất không đứng đắn, quấy rối thành thói.

Tuy rằng sau đó bị dùng tiền đè xuống, nhưng bắt đầu có tác dụng dẫn dắt, dẫn đến hàng loạt người tố cáo và tung ra bằng chứng giống như sóng biển hết đợt này đến đợt khác.

Những bình luận ác ý về Lý Đế Nỗ và La Tại Dân cũng được Lý Đông Hách đúng thời điểm liên hệ với những mối quan hệ có tầm ảnh hưởng mà dần dần hạ xuống, có chiều hướng chuyển biến tốt đẹp, không ít người lúc trước đe dọa bọn họ câm miệng bắt đầu yêu cầu bọn họ ra mặt lên tiếng. 

Còn tiếp 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro