Non name6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau hai buổi vừa đi học chính khóa buổi sáng vừa bồi dưỡng buổi chiều vì tôi đang học năm mười hai, năm học cuối cấp, tôi phóng xe ra khỏi cổng trường vào lúc bốn giờ bốn mươi lăm phút chiều với một cái đầu ê ẩm, cặp mông mỏi nhừ và cái lưng thì như muốn gẫy ra làm đôi. Tôi cho xe phóng như bay trên đường Cách mạng tháng Tám dù là vào giờ tan tầm...Tiếng còi hơi e e của tôi quả có hiệu lực, những chiếc xe trên đường dạt hết cả ra hai bên...nhiều cập mắt giận dữ nhìn theo tôi, những tiếng chửi rủa vang lên theo sau lưng tôi, tôi cứ cho xe phóng bạt mạng, mặc kệ, làm gì được nhau chứ ...

Ngửa mặt lên trời, nhổ một bãi nước bọt to đùng lên không trung cho nó bay tung lên và bắn toé ra đằng sau, vô phúc cho những đứa nào chạy sau lưng tôi thì cứ gọi là ăn đủ. Đời mà ! Mình không thịt người ta thì người ta cũng sẽ thịt mình mà thôi. Đó là một nguyên tắc sống mà ai muốn thành công cũng phải tuân thủ theo và nguyên tắc đó luôn được tôi vận dụng triệt để vào trong cuộc sống, làm người cần phải biết tàn nhẫn...Không tàn nhẫn với người khác là tàn nhẫn với chính mình.

Cố phóng theo sau con AirBlade mới cáu của tôi là thằng Phúc "chuột" với chiếc 82 cũ kỹ của nó...Phóng làm sao cho kịp "chị" hỡi em, cóc ổi mía ghim mà đòi ganh đua với đào lê mận liễu hử, còn khuya em cưng ơi ...

Giò vẫn rít bên tai tôi sườn sượt và mát lạnh. Đầu óc tôi bắt đầu thư thái trở lại theo từng cú siết ga, đi đâu bây giờ cho đến sáu giờ tối mới đến giờ cơm nhỉ và đến bảy giờ là thì giờ học kèm ông thầy Anh văn đáng tức cười kia nữa ....Giời ạ, đi đâu đây ta ...

Tôi nhả ga, chiếc xe giảm tốc độ ...Từ phía sau, thằng Phúc bươn bả vọt lên ngang với tôi, nó quay qua tôi hét :

- Đi về hả ?

- Không !

- Đâu bây giờ ?

- Đéo biết !

- Bơi nha !

-.........

Những cơn sóng nhè nhẹ trong hồ bơi, làn nước xanh xanh và những thân thể trắng ngần lấp lánh, những đùi to, ngực nở, eo nhỏ, những cụm lông rốn, lông chân ...Ái chà, có vẻ thú vị đấy ! Tôi quay qua nó hét :

- Không đem theo quần bơi !

- Quần xì kìa !

- Con đĩ !

Tôi bật cười to và gật đầu. Thằng Phúc nháy xi nhan và cho xe quành lại, tôi cũng quành theo.

Cần giới thiệu một chút về bản thân tôi, Nguyễn Hòa Bình, đang học lớp mười hai tại một trường công lập ở Tỉnh Tây Ninh, gia đình tôi chỉ có ba người vì tôi là con một. Tôi cao một mét bảy mươi sáu và nặng sáu mươi tám kí lô gam, nhờ qua những tháng ngày đánh bóng chuyền và gần sau này là chơi tạ ... chơi nhẹ thôi để giữ dáng thôi ...với khuôn mặt trắng trẻo và khả ái, là mẫu người mà tụi con gái cứ đeo như ruồi bu ...ấy vậy mà tôi không bị hấp dẫn bởi bộ vú hay cái mông của bọn con gái mà tôi chỉ thích nhìn vào ...lựu đạn sét thiệt...tui chỉ thích dòm thân thể của đàn ông con trai mà thôi ...

Cùng đi với tôi bao giờ cũng là thằng Phúc "chuột" sở dĩ gọi như vậy là biệt danh này có hồi thằng Phúc còn học chung cấp 1 với tôi, nó bị cận thị, đã vậy mà miệng nó hơi hô và khá nhỏ con, nó cao có một mét sáu hai thôi và ốm nhom dù nó có ăn gì đi nữa bởi lẽ ba mẹ nó đã tìm đủ mọi cách tẩm bổ cho nó rồi.... ba mẹ nó cũng làm chung cơ quan với ba mẹ tôi nghĩa là cũng đều trong Sở Công an...Hai đứa học chung nhau từ hồi cấp một cho đên bây giờ vẫn còn học chung trường và chung lớp. Nó ít phá phách hơn tôi nên ba mẹ tôi giao cho nó làm "vệ tinh" để theo dõi tôi và nói chung là tôi đi chung với nó là ba mẹ tôi yên tâm hết mực...

Gởi xe, lấy thể xong, tôi và thằng Phúc xách ba lô đi vào trong để mua vé...hai vé là mười hai ngàn, tôi trả tiền cho cả thằng Phúc và cùng kéo nhau vào phòng thay đồ...

Bộ đồng phục áo trắng quần xanh và đôi giày Adidas được tôi lột hết ra bỏ vào 1 cái bọc nilon, trên người chỉ còn cái quần sịp màu xanh đậm, phía giữa hai đùi tôilà một cục ...à không, một khúc mía độn ra ngoài rõ mồn một...bên kia thằng Phúc cũng đã vận xong cái quần bơi...xách ra phòng gửi đồ, cô nàng nhận đồ gửi thấy tôi thì hai má hây hây bừng đỏ...

Ái chà ...

Cháy nhà chứ hông phải chuyện chơi đâu à ...

Đáo để hơn, tôi len vào và đưa túi đồ cho cô ta, cố ý đứng ngay trước mặt cho cô ta thấy rõ thân thể của tôi hơn...hàng lông rốn kéo dài xuống phía dưới của tôi làm cô ta đờ người ra một lúc và sau đó mặt đỏ lên, cô ta ấp úng nói với tôi ...

- Anh, lần sau anh mặc quần bơi, đừng mặc quần này nữa ...em ngại quá ...

Thiếu điều ngửa mặt lên trời và hét lên một tiếng rùng rợn rồi sùi bọt mép lăn ra đất vì chết cười ...Cha mẹ ôi ! Kiếp đàn bà trong thân xác đàn ông ...A woman has a gun vậy mà nó thu hút "bánh bèo" mới khổ đau nè trời .....

Tôi và thằng Phúc cùng bước ra phía thành bể bơi....Từng đôi mắt hau háu thèm khát của những gã ...cứ đau đáu theo tôi. Không biết có quá kiêu kì không mà tôi mường tượng được rõ ràng từng tiếng chép miệng và nuốt nước bọt ừng ực của những cái miệng lâu ngày chưa có miếng thịt thơm nào chui vào ....

Kiêu hãnh nhìn lên trời như một con đĩ non, tôi nhảy ùm xuống nước và bắt đầu những động tác bơi đầu tiên, tôi bơi với một vẻ không chú ý đến ai nhưng vẫn kín đáo nhìn xem mọi người xung quanh xem như thế nào, úi giời ơi, cười đời, cười người là một thú vui rất tao nhã, theo tôi là như thế ...cứ nhìn xem những đôi mắt nhìn theo tôi, những cú đá lông nheo và va quẹt cố tình ...Mặc !

Làn nước mát đã ùa vào trong từng ngõ ngách trên thân thể tôi và miên man lấy cơ thể tôi...Nước mát như ôm tôi vào lòng...lưng tôi, tóc tôi ...cả người và kể cả thằng em của tôi cũng đang được tắm mát ...nước cứ mơn man và mát rượi làm cho tôi cảm giác chiếc quần lót của mình lỏng ra ...khi tôi bơi ngửa chậm rãi thì thằng em cựa quẹt vào quần sịp ...từng làn nước được hai chân tôi búng ra tuôn qua hai đùi tôi và dường như nó cọ sát vào lớp da bìu mỏng manh đang săn cứng của tôi...thằng em tôi bất chợt ngóc đầu...tôi cảm giác được nó đang bật lên theo nhịp tim mình ...cứng dần lên ...thôi chết ....làm sao leo lên bờ bây giờ....

<còn tiếp>

Một điều chắc chắn như đinh đóng cột mà tôi biết, đó là nếu không có mặc quần ngoài mà chỉ có quần lót không thôi thì khi mà thằng em cương cứng, tôi không thể nào mà leo lên bờ được ...Bởi một lẽ rất tự nhiên đó là nếu thằng em tôi mà duỗi thẳng ra hết cỡ thì cái đầu ..sẽ lòi ra khỏi cái quần sịp ...Không thể nào nằm trọn trong cái quần sịp chật chội này được ...Giời ạ ! Đi bơi mà còn đem theo một thỏi son Hàn Quốc làm chi hử trời !

Tôi lật úp lại, bơi sải, vừa bơi vừa nhìn quanh coi thằng Phúc đang ở cái xứ nào. Và khi phát hiện nó đang ngồi trên bờ, quái, bên cạnh nó còn có một ông nào cỡ hai bảy, hai tám tuổi đang ngồi tán chuyện cười với nhau ...Bóng gió đi tới đâu cũng gặp nhau ...Bắt sóng còn hơn là sóng "quai phai" nữa, thật là ...Tôi bơi sát bờ, ngập ngừng gọi thằng Phúc :

- Phúc ơi, Phúc à ! Tao nói này nghe nè !

Thằng Phúc nhanh nhẩu đứng dậy và tiến đến gần tôi, nó khom xuống gần mặt tôi và hỏi :

- Chuyện gì vậy Hòa Bình ?

- Ax, của tao nó "phản chủ" rồi, làm sao tao lên bờ bây giờ ...

- Hô ! hô ! hô ! . Thằng Phúc ôm bụng ngặt nghẽo cười. Tôi nhăn mặt gắt khẽ :

- Mày lãng quá đi ! Tự nhiên làm gì cười to vậy ...

- Giờ sao ?

- Mày quay lưng lại đi rồi đi trước tao, tao leo lên bờ rồi đi sau lưng mày, mày dẫn tao vô nhà tắm ...tao có việc cần làm ...

- Việc gì ?

- Nói nhiều quá ...! - Tôi lại gắt.

Vậy là thằng Phúc lơn tơn đi trước, tôi lẽo đẽo đi sau ...Không biết anh chàng mới quen của thằng Phúc có đặt vấn đề gì không ...mà tôi cũng không cần quan tâm chuyện đó, bây giờ tôi chỉ có một mục tiêu cần giải quyết mà thôi...Cửa nhà tắm đã xuất hiện. Tôi bay vào trong sau khi nói với thằng Phúc :

- Thôi được rồi, tao vô đây, mày ra nói chuyện tiếp với mối mày đi...

- Đĩ chó ! - Tiếng thằng Phúc quát lên sau lưng tôi, tôi cười khì khì ...

Đóng cửa, cài móc khóa ...Bật vòi sen cho nước chảy ào ào xuống thân mình. Nước ở đây ấm hơn nước ngoài hồ...Tôi đứng cho nước miên man chảy từ đầu xưống ngực, xuống bụng rồi len lỏi qua những ngõ ngách trên cơ thể của mình ...Đưa tay sờ lên ngực, tay còn lại tôi xoa nắn thằng em đang như một khúc củi ...Tôi trật quần sịp ra cho nó bật ra ngoài...ngạo nghễ thằng em bật ra, cương cứng, "con mắt" thô lố của nó nhìn vào mặt tôi như thách thức, đòi hỏi ...Chòm lông đen mượt và sum suê của tôi giờ đã ước bết lại và nằm rạp xuống nơi vùng "tam giác quỷ"...Con cu tôi cương cứng, từng làn nước chảy từ người tôi xuống con cu của tôi và mát xa nó từ đầu thân cho đến tận cùng cái "túi đôi" càng làm cho cảm giác hưng phấn dâng lên ngày càng cao trong tôi ..Cảm giác đó thôi thúc tôi phải gấp rút làm một việc gì đó để giải tỏa ...

Nhẹ nhàng cầm lấy cây "magic stick" của mình và bắt đầu vuột lên vuột xuống những động tác đầu tiên ...Bất chợt, xen vào tiếng nước chảy róc rách ...tôi nghe tiếng thở mạnh và tiếng rên nhè nhẹ ở cái phòng tắm kế bên...Khẽ khàng thò con mắt qua khe hở của tấm nhôm và mica ngăn vách, cảnh tượng bên kia làm tôi muốn bật ngửa ....

Ba thằng thanh niên đang cùng ở trong cái phòng tắm kế bên, đứa lớn nhất cỡ khoảng hai mươi hai tuổi, thằng nọ chừng mười chín và đứa bé nhất là cỡ mười sáu tuổi...Thằng cỡ chừng hai hai tuổi đang hì hục ra vào phía sau cái mông của thằng mười sáu tuổi ...còn thằng nhóc mười sáu tuổi kia đang hì hụi ngậm "cái chày" của thằng mười chín tuổi ...

Tim tôi đập bồm bộm trong ngực mình ...Thằng nhóc mười sáu tuổi kia mặc dù bị đâm và nhét một khúc thịt vào trong miệng nhưng con cu của nó vẫn cương cứng một cách lạ thường trong bàn tay của thằng đang đâm kia ..thằng này thật là tham lam, hàng thì đâm, còn tay thì không ngừng sục, bóp con cu thằng nhóc này và thỉnh thoảng lùi tay ra xoa bóp bìu dái của thằng nhóc nọ ...Thằng mười chín tuổi thì không ngừng nắc mông ra vào để thụt cây hàng trong miệng thằng nhóc này, mắt thằng này nhắm nghiền và hai tay thì tự cầm hay núm vú của mình ...Dâm dật thiệt là hết biết...

Con cu tôi chỉa thẳng bang ra đằng trước ...và bắt đầu giần giật liên hồi...Tôi dùng tay bắt đầu sục như điên cuồng ...như chưa bao giờ được sục ...Tôi đang bị kích thích dữ dội ...

Mở cửa phòng mình và chạy ra, kêu cửa bên kia và qua đó làm tình tay tư ...Tại sao mình lại không làm như thế kia chứ ...Nhưng không thể ...Mình không thể làm điều đó ...Nhưng mình có nên làm thế không...Tụi nó cũng đâu lớn tuổi hơn mình bao nhiêu đâu và cũng khá là đẹp giai kia mà ...

Tôi đưa tay tắt nước ...tay nọ vẫn sục đều ...những âm thanh phọp phẹp và chóc chách bắt đầu vang qua rõ mồn một bên phòng tắm của tôi ...người trần truồng, và ướt đẫm nước nhưng tôi vẫn không thấy lạnh mà trái lại, người tôi như đang có lửa hừng hục cháy ...sức lực của tôi, tôi đang nhận thấy, nó cuồn cuộn réo gọi và kêu gào thôi thúc ...bàn tay tôi ra vào nơi bụng dưới không ngừng ...Bộ phim cận cảnh bên kia vẫn tiếp tục trình chiếu ...

Thằng hăm hai tuổi đang nắc như điên cuồng sau cái mông của thằng nhóc, tôi biết nó đang dần đến cực điểm ...Tôi thấy hòn dái của nó lắc lư dưới cái lỗ ...của nó ngày càng lắc tợn như một con lắc đồng hồ và rồi nó bỗng trân người ra rồi đổ sập xuống thân thể của thằng nhóc đó...thằng thanh niên đang đứng trước mặt thằng nhóc bỗng rút cu ra...chỉa thẳng vào mặt thằng nhóc mà sục liên hồi ...bên dưới, tay của thằng thanh niên cũng giải quyết cho thằng nhóc vừa bị đâm và rồi ...phía dưới sàn nhà và chân thằng nhóc ướt đẫm những tinh dịch của chính nó ...

Người tôi giật lên từng cơn ...Cơn khoái cảm bùng nổ như muốn xé tan cái đầu khấc của tôi ...Dòng tinh dịch của tôi bắn vào vách nhôm nghe một cái rạt ...Thằng em tôi cương cứng hết cỡ ...đỏ bầm và đầu khấc của tôi ướt nhẹp thứ nước nhờn nhờn màu trắng đục ...Thở ra một hơi khoan khoái, bất chợt nhìn lên phía trên vòi sen và tôi hoảng hồn hét lên một tiếng ...

Một thằng cha khoảng ba mươi hai tuổi đang lom khom phía trên thành tường của nhà tắm trong tư thế nửa ngồi nửa đứng và đang nhìn chằm chằm xuống phía tôi và bên dưới cái của gã đang cương cứng trong bàn tay đang sục liên hồi của gã...Hấp tấp tròng vội chiếc quần xịp vào người, tôi phóng ra khỏi phòng tắm sau tiếng hét muốn nổ trời của mình....Gã ta hấp tấp nhảy xuống phòng tắm của tôi, nơi tôi vừa đứng tắm...

Má ơi ! cứu con....Vụ gì vậy nè trời...Thủ dâm là chuyện bình thường nhưng mà bị người ta rình trong lúc thủ dâm...Cảm giác xấu hổ, nhột nhạt và nói chung là quê quê cứ vương vấn trong lòng tôi......Giống y hệt cái kiểu mà "hối hận sau khi hứng"...

<còn tiếp>

-------------------------------------------------------------------------------- Last edited by thangbebanchuoi2008; 12-05-2008 at 05:03 AM.

Sammy View Public Profile Gởi nhắn tin tới Sammy Send email to Sammy Find More Posts by Sammy Add Sammy to Your Contacts

11-27-2008, 02:31 AM #2 Sammy Thiếu tướng

Level: 20 Máu: 196 / 490 Ma Lực: 165 / 778 Kinh Nghiệm: 60%

Tham gia ngày: Nov 2008 Bài gởi: 497

--------------------------------------------------------------------------------

Quày quả chạy trở ra ngoài để tìm thằng bạn yêu "vấu" của mình, vẻ mặt ngơ ngác xen lẫn chút hốt hoảng của tôi làm thằng Phúc hơi ngạc nhiên, nó hỏi :

- Gì vậy Hoà Bình ? Ai "dê" mày hả ?

- Không ! - Tôi lắc đầu.

- Bơi tiếp đi ! - Thằng Phúc rủ tôi.

- Ừ !

Thằng Phúc không rủ thêm lời nào nữa, nó nhảy xuống nước lượn vài vòng. Ngồi trên bờ cạnh anh thanh niên mà nó mới quen, tôi trầm ngâm suy nghĩ một vài giây, bất chợt anh thanh niên cất tiếng, cắt đứt sự im lặng đang vây xung quanh tôi :

- Em học chung với Phúc hả Hòa Bình ?

- Dạ !

- Anh tên Phong, anh đang làm ngoài công ty xổ số kiến thiết Tỉnh...

- Dạ ! - Không muốn nghe nữa, tôi ngắt lời anh ta.

Người lớn có khác, nghe hai đứa nói chuyện với nhau và biết luôn tên của tôi mới ớn chứ. Kiểu này là cha này thuộc dạng dê chúa rồi. Dân gian ta thường không đánh giá cao những người sợ vợ, nhất là những người sợ vợ bạn và tệ hơn nữa là sợ bạn vợ ...Lão này nghe nói chuyện mà nhớ tên của mình, xem ra không phải dạng vừa gì, cần đề phòng mới được. Tôi lảng tránh gã :

- Anh ngồi đây nhé, em lạng qua bên này một chút.

Rồi không chờ gã trả lời, tôi đứng lên hòa vào đám người đang ngồi rải rác phía bên bờ hồ bên kia. Khuất sau một bụi dừa kiểng, tôi ngồi xuống chiếc ghế gấp bằng tre và kêu một chai nước cam.

Đang ngồi uống nước, cảm giác nhột nhạt phía sau gáy làm cho tôi ngoái đầu nhìn lại...Nạn nhân trong nhà tắm bên cạnh lúc nãy đã từ bao giờ ngồi ở chiếc bàn phía sau lưng tôi và đôi mắt của cậu đang nhìn vào gáy tôi. Bất chợt bị tôi quay lại và phát hiện ra cái nhìn chằm chằm của cậu vào người tôi ...Cậu xấu hổ cụp mắt và lảng nhìn qua nơi khác.

Sự đời mà ! Cũ người thì mới ta, trên đời này cứ khuất mắt thì ăn chứ lo gì chuyện "đồ thừa" hay "đồ mới". Vả lại nhóc này nhìn cũng khá xinh với dáng người mảnh mai, khuôn mặt thanh tú và đôi chân mày đậm đen với đôi môi đỏ tươi. Sao em không làm thiên thần mà đi hòa mình với quỷ vậy hả em...

Tươi cười, cầm ly nước của mình, tôi sang bàn cậu ta và bắt đầu chiến dịch cưa cẩm :

- Mình làm quen nha, tên anh là Hòa Bình, anh học ở trường chuyên Hoàng Lê Kha nè, lớp mười hai, còn em ?

- Dạ, em tên Hoàng Minh Khôi, em học lớp 10 trường Nguyễn Trãi ! - Cậu ngại ngần đáp rồi nhìn ra ngoài hồ nước.

Sự e ngại thẹn thò của cậu làm cho tôi thấy vừa tức cười vừa thương thương, nhớ lại ngày mình trạc tuổi cậu cũng bị "khui thùng", lúc đó cũng ngơ ngác và hiền lành như lúc này và đã bị cảm giác tò mò quyến rũ, lôi cuốn...

Cậu bỗng hỏi tôi :

- Anh đi có một mình hả ? Hay là đi với bạn ?

Ý cậu ta là hỏi mình có đôi có cặp chưa đây mà. Tôi không đến nỗi khờ khạo để không hiểu ý tứ của câu hỏi đó nên trả lời cậu như ý cậu muốn :

- Anh đi với thằng bạn học chung lớp ! Em đi với ai ? Đi ăn gà rán với anh nha ?

- Dạ ! Cũng được ! - Cậu ta ngần ngừ rồi cũng đồng ý.

Ô kê. Tới luôn bác tài....

Ra ngoài hồ bơi, tôi vẫy tay với thằng Phúc ra hiệu chào nó rồi bước đi thẳng. Chỉ cần thấy vậy là thằng Phúc biết tôi "có công chuyện" rồi, nó có một điều rất hay khiến tôi rất khoái là không bao giờ thắc mắc hay kể với ai về "công chuyện" của tôi cả. Tôi rất thích nó về điều này...

Minh Khôi lấy chiếc đạp điện của cậu ra khỏi bãi rồi bắt đầu vặn ga rẽ về hướng trung tâm thị xã, tôi cũng tà tà chạy theo sau. Cửa hàng gà rán hiện ra trước mặt...Con đường dến tình yêu không qua con đường nào nhanh bằng con đường thông qua bao tử. Tôi luôn cho rằng là như thế.

Nhìn cậu ăn ngon lành, thi thoảng cầm chai nước tu một hơi mà tôi thấy sướng rơn cả người. Ăn ngon, ngủ ngon như vậy, nhóc này khoẻ phải biết. Lấy về làm bà xã là ngon lành không phải nuôi bệnh. Ghét nhất là những nhóc làm điệu làm tịch ăn không ra ăn, uống không ra uống, cứ điệu đà điệu đàng nghe nó bắt nản.

Bởi lẽ sự đời là vầy mà ít ai nhận ra... Đã sinh ra là gay thì người ta thích yêu đàn ông, mà gay thì chia ra làm hai loại là seme và uke mà nói trắng ra là top và bot đó. Các bot teen mà tôi thấy hiện giờ đều hay thích "nữ tính hóa" mình dàn đi, trang điểm (make up), rồi điệu đàng, nói chuyện với nhau cứ kêu bằng "bà" này "bà" nọ, và nhí nhảnh như lúc nào mình cũng mới mười hai mười ba tuổi ...các bot cứ tưởng rằng làm vậy là mình nữ tính, sẽ dễ thương trong mắt các top, hấp dẫn các top hơn mà không biết rằng nếu các bot cứng cáp hơn, nam tính hơn, điềm tĩnh hơn thì sẽ đáng yêu là khiêu khích các top nhiều hơn đấy.

Bởi lẽ các top cũng là gay, các top chỉ yêu đàn ông. Các top không bao giờ muốn yêu một người đàn ông đang biến dần thành đàn bà...Từ chỗ đó, nhiều bot cứ thắc mắc là tại sao các Top bỏ rơi mình mà không nói lí do với các bot, các top không thể nói điều đó ra...Nói điều đó khác nào các Top tạt gáo nước vào mặt các bot : Em "lộ" quá ...Mà cũng không Top nào có can đảm để nói điều đó với người mình đang yêu cả và vì thế mà các bot cứ hiểu lầm và nữ tính hóa ngày càng nhiều...

Trái ngược lại với phong cách mà tôi vừa nêu, Minh Khôi là bot nhưng cậu rất nam tính và đáng yêu. Cậu không hề nói nhiều, cà ẹo cà ẹo và nhõng nhẽo gì cả. Tuổi đời còn nhỏ thôi nhưng ở cậu toát lên một sự điềm tĩnh và có chút gì đó lạnh lùng. Rất cá tính ! Vâng ! cá tính là phải như thế đấy !

Tôi gọi tính tiền và khi tôi gấp đôi mảnh bìa để lại tiền thừa để tip cho người phục vụ thì Minh Khôi giở ra, cầm lấy và nhét vào túi tôi. Tôi mở miệng định nói thì cậu khoát tay và lắc đầu ra hiệu cho tôi đừng nói nữa...

Chia tay nhau sau khi cho số phone và hẹn gặp lại chiều thứ bảy, tôi phóng xe rẽ về nhà với tâm trạng hân hoan, mồm thì huýt sáo toe toét nhưng một thằng điên.... -----------------------------------

- Thưa ba con đi học mới về !

Đón tôi sau khi mở cổng là nụ cười ấm áp của ba tôi :

- Chạy vô rồi đi tắm lẹ rồi ăn cơm đi con !

Bao giờ cũng vậy, Ba tôi là người gần gũi tôi nhất, còn hơn cả mẹ, mẹ tôi là sếp trưởng trong nhà và cũng là người đẹp gái nhất nhà vì chỉ có mình mẹ tôi là phụ nữ trong nhà, người đẹp thì thường hay "chảnh" lắm. Ấy! "chảnh" cũng có cái hay của "chảnh" chứ vì người ta có gì thì người ta mới "chảnh", còn người không có gì mà "chảnh" thì người ta không gọi là "chảnh" mà người ta gọi đó là "shock". Mà người "shock" thì người ta còn gọi đó là "con sóc" và con sóc thì hay bị cho ăn tầm vông ...

Miên man với những suy nghĩ đó, tôi lấy quần áo và xông pha mục tiêu là nhà tắm mà thẳng tiến thì nghe tiếng mẹ tôi hỏi :

- Chiều nay tan học mấy giờ vậy con ? *cười nham hiểm*

- Giờ này mới về đó mẹ !

- Ủa ! Vậy sao mắt con đỏ ké vậy ? Con học ở hồ bơi chứ gì ?

- Trời ơi là trời ...Tại sao lại như thế kia chứ ...Sao không bao giờ con có thể gạt mẹ được một lần kia chứ ....

- Có thể lắm cưng ơi nhưng mà đó là mẹ muốn để yên cho con gạt mẹ thôi !

Tôi không dám đôi co nữa ...chun vào nhà tắm và xả nước rào rào.

Điện thoại rung lên. là tin nhắn của thằng Phúc "chuột" :

- Mày bắt sóng lẹ héng !

- Gì vậy thằng quỷ !

- Giấu hoài pa ! tao thấy trong quán gà rán KFC rồi !

- Xạo hoài hà ! Làm gì có !

- Tao ngồi cái bàn gần mày đó, mà mày có thấy gì nữa đâu, lo nhìn nó mà cười không hà ! Tao và ông Phong vô sau mày chút chứ đâu.

- Ủa ! Ừa ! mà sao tao lẹ bằng mày được ...

- Mệt !

Vừa "tám" đến đó thì nghe tiếng mẹ tôi hét bên ngoài :

- Ôi ! nhà tắm hết nước rồi đó con ơi !...

- Dạ ! Con ra liền ... --------------------------------------------------------------

Sau một buổi tối "bận rộn" với hai việc ăn cơm và rồi uể oải cầm tập lên phòng ngồi chờ ông thầy kèm Anh văn đến và rồi lang thang phiêu bạt trong thế giới loạn xạ những giới từ ..những gerund và infinitive rồi reported speech, những dấu nhấn, phát âm và trăm thứ hằm bà lằng khác của thứ ngôn ngữ toàn cầu, cuối cùng tôi cũng được tha bổng sau hai tiếng đồng hồ vật lộn mệt nhoài hết cả đầu óc. Tôi vào phòng đóng sập cửa và quăng mình lên tấm nệm.

Mệt !

Một ngày như mọi ngày !

Bật ti vi, màn hình hiện ra một bộ phim kiếm hiệp của Truong Quốc. Mệt ! tắt phứt đi ! ba xạo thì có, đánh được bao nhiêu mà bày đặt như hay lắm ...Ghét nhất là mấy phim kiếm hiệp xạo xạo...

Bật máy đĩa ...Tiếng nhạc trìu mến vang lên ...Tôi bồng bềnh chơi vơi :

Don't leave me in all this pain Don't leave me out in the rain Come back and bring back my smile Come and take these tears away I need your arms to hold me now The nights are so unkind Bring back those nights when I held you beside me

(Unbreak my heart - Toni Braxton)

Cảm giác miên man, bay bổng...Tôi bất giác cười nhẹ ...

- Em từ đâu đến và là "cô gái" hay nàng tiên ?

Tắt phụt đèn ! Ngủ sớm thôi ! cả ngày đã mệt nhoài còn gì ...Trong bóng tối, tôi khẽ khàng tụt hết quần áo và nằm lăn trên giường. Tối đi ngủ, tôi có thói quen không mặc quần áo ...trở về nguyên thủy của loài người. Chống đối lại mọi thứ ràng buộc ...vướng víu...

Gần như ngủ thiếp đi thì tiếng chuông báo tin nhắn của điện thoại ré lên. Đáng ghét. Người ta ngủ rồi mà. Ngái ngủ, khó chịu, bật nắp điện thoại...Là số của Minh Khôi ...Dòng chữ hiện ra :

- Anh làm gì đó ? Ngủ chưa ?

- Anh chưa ngủ, còn em ?

- Dạ ! Em sắp ngủ ! Em thấy nhớ anh nên nhắn tin chúc anh ngủ ngon !

- Ừ ! Nhóc nhớ anh nhiều không ?

- Dạ ... !

Trên màn hình hiện ra kí tự ra dấu cậuđang đỏ mặt và ngượng nghịu ...Phải rồi, bot mà ...ngượng nghịu như vậy đáng yêu quá đi. Tay run lên, tôi bấm lại :

- Ngủ ngon nha ! Anh cũng nhớ em lắm...

- Nhớ em sao không nhắn tin cho em ?

Tôi sững người ....Chết cứng !

Trời ơi là trời !

Bot ơi là bot ...

Tôi khẽ khàng bấm bàn phím :

- Anh sorry, tại anh mệt quá nên ....

- Anh làm gì mà mệt vậy ?

- Bữa nay anh học hai buổi, tối cũng học thêm nữa ...

- Em cũng vậy mà ...

Chẳng còn cách nào khác, tôi đành chạy trốn nhóc :

- Vậy nhen, ngày mai anh sẽ gọi điện cho em, anh chúc em ngủ ngon nha !

Dòng tin của Minh Khôi trả lời là :

- Hi hi ! Chọc anh tí thôi chứ không gì đâu ! Đừng nghĩ gì nhen, anh quên thì em nhắn tin nhắc anh chứ có gì đâu ...

-Anh không có quên em nhưng mà ...

- Thôi ngủ đi, vậy là anh lười ^^! Ngủ ngon ! hihihi ^^!

Thiệt là hết biết ........

Vẫn suy nghĩ về những câu đối đáp giữa hai đứa, tôi buông rơi cái điện thoại xuống giường và chìm vào giấc ngủ từ hồi nào không biết....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#children