Liệu Có Phải Là Yêu - (Bray x Andree)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đây ko hẵn là một bộ truyện dài, mỗi chắp đều ưu tiên phần porn nên có phần rời rạc và khá trẩu, nên móng mọi người góp ý nhẹ tay

Xã hội đen x Rapper

Warning: occ, 18+

Ngày đào hố: 12/02/2024

Ngày lắp hố:??/??/????
________________________

"Nay mày rãnh đến nơi này hả em?"

Hoàng Khoa vừa hớp nhẹ ngụm rượu màu nâu hổ phách trên tay, mắt tia về đứa em vừa bước vào quán

Thanh Bảo chọn chỗ trống cạnh anh mình mà ngồi xuống, hắn dựa lưng sao ghế mà thở dài trông có vẻ mệt mỏi lắm

"Em mệt sắp chết rồi đây, lô hàng lần này bị lỗi, làm mãi đến giờ mới xong"

Hoàng Khoa cũng chỉ biết cười trừ trước con báo nhỏ đang không ngừng than vãn, Thành Bảo ít khi cụp đuôi tỏ ra vẻ ngoan ngoãn và Hoàng Khoa chắc là người duy nhất đến hiện tại phải lắng nghe những lời than vãn này, gã nghe đến đâu tai rồi

"Vậy tìm được em nào để đu đưa tối nay chưa?"

"Nếu tìm được em đã không ngồi đây với anh rồi"

Nói cũng phải, gã vốn biết gu của Thanh Bảo rất khó tìm, gì mà không được quá dễ tính cũng không được nói quá nhiều, đặc biệt phải đẹp chỉ tội cho đàn em dưới hắn, phải luôn căn mắt tìm người phù hợp qua đêm với lão đại nhà mình

Ngồi được một lúc bàn chuyện thì Thanh Bảo xin phép vào nhà vệ sinh, không biết có phải vô tình hay không mà tại nơi này, hắn sẽ không bao giờ phải bận tìm bạn tình nữa

Cánh cửa bật mở là lúc Thành Bảo nhìn thấy con người vừa đi ra từ đó, anh ta cao ngang hắn, hai cánh tay thì chi chít những hình xăm mà nhìn sơ qua sẽ không tài nào nhớ hết nổi, cặp đùi thì không trắng nhưng được cái thon gọn và  anh ta đẹp mã, cặp kính thương hiệu Balenciaga được đặt trên đỉnh đầu do vừa rửa mặt để lộ cặp mắt trái ngược hoàn toàn với giao diện bên dưới, tuy mới chỉ nhìn lướt qua nhưng Thành Bảo dám chắc đây là đối tượng tối nay của hắn

Để người kia đi lướt qua mình rồi để lại một nụ cười ẩn ý, hắn nhanh tay lấy ra điện thoại gọi cho đàn em

"Right hả? 'Mời' hộ anh người vừa đi khỏi nhà vệ sinh mặc chiếc áo hình $ màu trắng nhé"

Right bên kia nghe máy cũng hiểu ý, thế là hôm nay gã rãnh rồi, đích thân lão đại lựa 'hàng' nên khỏi nghe lời kì kèo, nhanh chóng bắt tay vào việc

Thanh Bảo khi đi vệ sinh xong cũng liên lạc với Hoàng Khoa bảo có việc nên về trước

Trở về căn chung cư nơi hắn mua chỉ để dùng cho việc 'hành sự' thì đèn phòng đã sáng, bên trong là thân ảnh người con trai lúc nảy đang bị trói chặt đôi mắt cũng bị vải đen bịt lấy khuôn miệng cũng không thoát khỏi chung số phận

Liếm nhẹ môi đi lại chiếc giường lớn trong phòng ngủ, hắn biết bản thân dư thời gian để trêu đùa với con người này đến tận sáng

Bàn tay hư hỏng đặt lên eo người nằm dưới, nhận lại là cơn run rẫy đầy mẫn cảm cùng cái lắc người tránh né nhưng hắn không hề trách cứ

"Bọn kia dám đối xử với một mĩ nhân như thế à?"

Thanh Bảo nhếch môi, tay gỡ ra miếng vải đen bịt đi đối mắt cùng khuôn miệng kia xuống, nhận lại chỉ là tiếng chửi cực chill

"Thằng chó, mày mau thả tao ra, mày biết tao là ai không hả....*****....."

Nghe người kia chửi nhưng hắn không nói gì, chỉ là không biết từ đâu lôi ra một tấm thẻ căn cước công dân rồi nhẹ nhàng đọc lên trả lời từng câu hỏi

"Bùi Thế Anh, sinh ngày 18/6/1987...."

"Đủ chưa?"

"Giờ thì không phá nữa nhé, để yên cho người lớn vào việc nào?"

Thanh Bảo đã tháo giày từ khi nào, hắn ngồi trên giường trong tư thế quỳ kiểu nhật, dùng sức nâng chân Thế Anh lên đặt lên đùi mình, bàn tay bắt đầu chỉ sờ soạn khắp còn thể người kia cách lớp vải áo

"Người lớn cái đầu mày...a...thằng chó dừng lại"

Bỏ lại sau tai lời chửi rủa dành cho bản thân nhưng hắn quen rồi, bắt cóc rồi hiếp dâm kiểu này hắn làm nhiều, chắc chỉ tý nữa thôi là sẽ rên rỉ cầu xin hắn tiếp tục cho xem

Trước hết hắn muốn kiểm tra một việc

Bàn tay đầy vết chai sần bóp lấy hai bầu má bên trên làm đôi môi Thế Anh hơi chu ra, nhân cơ hội đó môi hắn nhanh chóng hạ xuống ngậm lấy, không quên chèn ngón tay cái vào giữa hai hàm răng đề phòng người dưới thân cắn xuống

Mùi rượu nồng pha lẫn với đó là vị đăng đắng và mùi thuốc làm Thanh Bảo không nhầm được, đàn em hắn hôm nay tiến bộ rồi, biết chuốc thuốc rồi kia đấy

Chiếc lưỡi tò mò khám phá một vòng quanh khuôn miệng nóng ẩm đầy vị cồn, hoá ra anh vậy mà là một con sâu rượu cơ đấy, vẫn chưa hề có dấu hiệu say

Nhưng say tình thì hắn không chắc

Bàn tay rãnh rỗi lướt dọc theo vùng eo mà mò xuống bên dưới, hắn biết vẫn phải dạo đầu nhưng sự nóng lòng muốn đâm sâu khám phá từng ngỏ nhách, ngắm nhìn những biểu cảm trên gương mặt của anh làm sự kiên nhẫn của hắn mất giới hạn

Buông tha cho môi anh cũng là lúc Thế Ảnh biết bản thân trúng thuốc, cơn nóng như thiêu đốt bên dưới hai lớp quần làm anh phải vặn vẹo người vừa muốn giải thoát, vừa muốn tránh khỏi bàn tay của Thanh Bảo đang không ngừng mò mẫn

"Ngoan nào, bé ngoan mới được thưởng"

Hắn liếm môi từng chút đem hai chiếc quần kia vứt xuống sàn nhà, mĩ cảnh bên dưới tiêm vào mắt làm cổ họng hắn đột ngột trở nên khô khốc

Từng làm qua với rất nhiều người, cảnh này không biết đã thấy biết bao nhiêu lần nhưng mà với người con trai này lại khác, nó có một ma lực khó tả làm hắn chỉ muốn một lượt đem dương vật mình chìm ngập trong lỗ huyệt đỏ ửng bên dưới

"B...Bỏ tay..."

Đôi mắt nâu sẫm nhắm chặt cùng hàm răng cắn lấy môi dưới ngăn lại một tiếng rên sảng khoái khi miệng Thanh Bảo đã gần như ngậm trọn cự vật anh bên dưới, tuy không ngậm vào được hết nhưng kĩ thuật hắn rất điêu luyện, không chỉ miệng lưỡi mà hàm răng còn không ngừng kích thích niệu đạo làm Thế Anh ngay lập tức bắn trong khoảng khắc đó

"Cưng dâm thật đấy, được người khác ngậm c*c cũng nên nhịn xuống tý chứ"

Hắn mở lời trêu chọc nhưng vẫn nuốt xuống gần phân nửa chất dịch tanh nồng thưởng thức, tay thì xé đi chiếc bao cao su đầu tiên đeo vào hai ngón tay, nhả ra số dịch còn lại trong miệng cũng như đổ gel bôi trơn xuống dưới lỗ huyệt giữa hai khe mông

"Sẽ khá đau lúc đầu nhưng thả lỏng thì sẽ ổn thôi"

Thanh Bảo nhìn xuống người dưới thân dường như không chút phản ứng với câu nói của hắn khi vừa lên đỉnh, nét mặt đỏ ửng trán vươn vài giọt mồ hôi mặc dù đang trong phòng máy lạnh

Càng nhìn hắn càng bị nhấn chìm vào đôi mắt nâu hé mở đó

Không chút chậm chạp, cùng lúc đẩy hai ngón tay vào bên dưới bắt đầu nới rộng lỗ huyệt đó ra

Chỉ mới vào đốt ngón tay đầu tiên Thanh Bảo đã dừng lại vì sự siết chặt khó di chuyển, đôi mắt hắn nhìn nảy giờ đã nhắm lại trong có vẻ chịu đựng, mặc dù anh không nói nhưng hắn biết, nó khá đau

Dừng lại một nhịp bên dưới, tay hắn vén lên chiếc áo thương hiệu ảnh đang mặc hôn xuống đầu ngực ửng hồng, khẽ cắn lên phần đầu ti như muốn dời sự chú ý

"Nào cưng, thả lỏng sẽ thấy tốt hơn "

Có vẻ hắn đúng khi nhỏ giọng, người dưới thân dường như thả lỏng đôi chút, vài tiếng rên khẽ vẫn đọng lại trong cổ họng khó nghe ra được

Việc nới lỏng dường như trở nên dễ dàng hơn khi có sự phối hợp từ hai người, gel bôi trơn tan ra cùng hai ngón tay và vách tường bên trong tạo thành tiếng nước ướt át khó tả, tiếng rên của Thế Anh cũng ngày rõ ràng hơn tỉ lệ với đó là tốc độ hai ngón tay ra vào bên dưới

"A...a..dừng...lạ...a...lạ quá...."

Mặc dù lần đầu lỗ huyệt tiếp nhận dị vật nhưng do tác dụng của thuốc và đôi tay người kia vẫn đều đặn chăm sóc vật cương cứng phía trước nên khoái cảm tới rất sớm, không đầy 8 phút Thế Anh bị Thanh Bảo ép bắn ra lần hai

Nhìn dòng tinh trắng đục Thanh Bảo cũng dừng lại động tác, hắn nhếch môi kéo hai ngón tay cùng chiếc bao đã ướt đẫm dịch

"Ngoan lắm, tiếp theo hầu hạ thật tốt thứ này nhé"

Vuốt lên mái tóc hơi rối của Thế Anh, Thanh Bảo không biết từ lúc nào đã mặc bao cho dương vật bên dưới mà đặt buông góc với động huyệt nhỏ hẹp

Cảm nhận sức nóng cũng như một nổi sợ vô hình từ thứ bên dưới, Thế Anh vô thức lùi người ra sau nhưng chiếc eo đã bị người kia giữ lấy kéo về

"Không...không vừa đâu"

Mặc dù thuốc vẫn còn trong người nhưng Thế Anh không mất trí đến mức giao mông bản thân cho con quái vật kia, hai ngón tay vừa rồi là quá đủ rồi

Nhưng ngựa đã lên dây thì khó mà dừng được còn với Thanh Bảo thì càng không

"Cưng chỉ cần thả lỏng thôi"

Bỏ lại một câu trước khi một lượt đem hết chiều dài nằm gọn trong huyệt nhỏ

Một hơi khoái cảm được Thanh Bảo thở ra trong khi người dưới thân hét lớn cùng nước mắt rơi như mưa

"Đ...Đau..."

Tuy không chảy máu nhưng 'con quái vật' bên dưới quả là quá sức chịu đựng của anh rồi

Nhận ra người dưới thân đang rất khó chịu Thanh Bảo liền dừng lại mọi động tác, hắn vốn không phải còn người hay lo cho bạn tình, sao cũng được miễn hắn sướng là ok

Tuy vậy người này lại khác, cái vẻ mặt mau nước mắt đó quả thật làm hắn muốn trân trọng và nâng niu

"Không khóc, tôi xin lỗi, đau lắm sau?"

Lau đi giọng nước mắt từ khoé mi đang ướt đẫm, yêu chiều đặt lên đó một nụ hôn

Người bạn tình duy nhất Thành Bảo cưng chiều như vậy

"Tôi đi chuyển nhé"

Quá chừng 2 phút, có vẻ như Thế Anh đã dần quen và Thanh Bảo thì không thể nhịn nổi nữa

Nhận lấy cái gật đầu từ người kia, tay hắn giữ lấy chiếc eo dư tý mỡ làm điểm tựa đâm rút, từng nhịp ra vào vẫn còn rất dịu dàng như sợ người kia lần nữa khóc nấc lên vậy

Thanh Bảo thừa nhận hắn yêu thích cái đẹp và Thế Anh là gu của hắn

Mặc cho người bên dưới gương mặt vương đầy nước mắt, tóc tai không vào nếp nhưng đây có lẻ là người con trai đẹp nhất hắn từng gặp và làm tình, có lẽ một thời gian sau hắn không phải tìm kiếm bạn giường nữa rồi

______________

"Nữa...ức..ha..ưm..chỗ đó..đừng..ha..đừng dừng lại"

Dục vọng không đáy kéo Thế Anh và Thanh Bảo cả hai cùng chìm vào đó, dù đã ra tận 5 lần nhưng hắn vẫn không có dấu hiệu tha cho lỗ huyệt bên dưới

Nắn bóp chiếc mông, đỡ người kia dựa lưng vào tường, cảm nhận từng đầu ngón tay cào cấu rách da thịt mình làm hắn hài lòng không ngớt

Từng tất da ở ngực, cổ, nặng nhất là hai đầu vú đầy rẫy vết hôn vết cắn như một phần đánh dấu lãnh thổ của loài thú săn mồi

Chạy nước rút đoạn cuối trước khi cả hai cùng lúc xuất ra, nhìn dòng dịch lỏng giữa bụng anh men theo da thịt chầm chậm chảy xuống nền nhà làm hắn lần nữa cương cứng

"Bảo...a...cho tôi thêm...làm ơn...đừng dừng lại...."

Thêm đó là câu nỉ non bên tai của bạn tình là Thanh Bảo khó lòng mà từ chối

Tuy nhiên cả hai đã dùng hết số bao còn sót lại trong tủ bàn mà Thanh Bảo thường chuẩn bị nhưng có lẻ như thế vẫn chưa đủ với cả anh và hắn

________________

Dòng nước ấm trong bồn xoa dịu từng tất da thịt của hai người ngồi trong đó, tuyến tiền liệt bị chọc ngoáy liên tục bởi ba ngón tay của người ngồi đối diện rất nhanh làm Thế Anh bắn thêm lần nữa

"Anh ra nhanh vậy? Không đợi tôi à?"

Hắn trêu ghẹo khuôn mặt ửng hồng khi cho hai ngón tay quệt ít tinh dịch mà đưa vào miệng anh, tay còn lại kéo hông người kia về vị trí trên đùi mình

"Ưm...hưm..."

Bị hai ngón tay kẹp lại đầu lưỡi làm anh khó mở lời, chỉ còn biết dùng hành động

Bàn tay nhanh nhảu vòng ra sau lưng bản thân vuốt ve thân trụ đã dựng đứng, xoay tròn đầu khấc nhạy cảm rồi đặt nó trước lỗ huyệt mình ý muốn cho vào

Như một chú mèo động dục cần được vỗ về, Thanh Bảo thôi trêu chọc, hắn rút hai ngón tay ra, vòng tay ra sau gáy người kia đẩy nhẹ xuống, nhân cơ hội cướp lấy bờ môi sưng tấy nhưng đầy mật ngọt

"Không vội, chúng ta đến sáng"

_____________________

Ngắm nhìn con người yên giấc trên giường làm Thanh Bảo không muốn rời đi chút nào, nhưng do đích thân anh trai hắn gọi nên phải tức tốc rời đi ngay

"Xinh yêu à, chúng ta sẽ gặp lại"

Bằng một cách nào đó hắn đã mở được điện thoại Thế Anh và lưu số vào danh bạ điện thoại của cả hai, để lại một cái hôn lên trán người kia rồi mới đứng dậy rời khỏi đó

_______________

Trên chiếc xe mà Captain đến đón mình, cậu chàng kia có lẽ đang cày view cho ai đó nên bật vòng lập duy một bài hát và một âm điệu thoáng qua tại làm hắn nhớ đến anh

"Cap bài gì đây?"

"Không Thể Khóc đấy anh, của Rhyder và Andree ạ"

Hắn gật đầu cho có lệ rồi lên mạng kiểm tra, quả là như những gì tai hắn nghe ra, chất giọng Hải Phòng đặt trưng đó

Nhếch lên một nụ cười chiến thắng, hắn không ngờ khoảng khắc tiếp theo cả hai gặp nhau sẽ gần đến vậy

"Captain, anh muốn biết hết các lịch trình đi diễn của Andree, sẵn tiện đặt bàn chỗ khuất ở mỗi nơi hộ anh"

________________________

(Continue)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro