52 - 53 - 54

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

52.

Học trưởng Lý theo mẹ về quê ngoại, sáu ngày, ngày nào cũng nhắn tin chí chóe với Tuấn Tuấn... à thì Tuấn Tuấn nhắn chí chóe còn đồ mặt lạnh ấy sẽ đọc hết rồi ậm ừ.

Sang ngày thứ bảy, Tuấn Tuấn nhớ bồ chịu không nổi, nằm lên giường nhắn hỏi bạn bồ gọi điện được không, đối phương bảo được, hai đứa video call đến khuya.

Nói qua nói lại, Tuấn Tuấn vô thức hỏi:

“Nghe đồn quê cậu giờ phát triển lắm nhỉ? Về quê thấy thế nào?”

Học trưởng Lý bên kia im lặng một lúc lâu mới nhẹ giọng đáp:

“Thấy nhớ cậu.”

53.

Tin tức học trưởng Lý và Tuấn Tuấn công khai hẹn hò từng nổi đình nổi đám trên diễn đàn trường, mất hai tháng mới có dấu hiệu giảm nhiệt.

Chuyện này hơi bị hiển nhiên.

Nhà nội đẹp trai học giỏi. Nhà ngoại chăm chỉ đáng yêu. Gặp nhau như cá gặp nước. Yêu nhau như hổ mọc thêm cánh. Mức độ đẹp đôi 200%.

Mà sống trên đời, nhiều người ngưỡng mộ cũng lắm kẻ ganh đua, thành phần bất hảo giáp mặt khắp nơi. Điển hình là chủ nhiệm Lưu, thầy dạy Sử, cực kỳ bảo thủ và bài xích tình yêu đồng giới.

Trăm lần đụng mặt cũng có một lần muốn làm khó, chủ nhiệm Lưu nói với Tuấn Tuấn.

“Em còn nhỏ, chưa suy nghĩ thấu đáo. Quan hệ nam nam không có tương lai, phải tự biết lo cho mình, chia tay càng sớm càng tốt.”

Tuấn Tuấn đâu dễ bị ức hiếp, nổi tánh cà khịa: “Cảm ơn chủ nhiệm Lưu nhắc nhở, em lo muốn hói cả đầu đây ạ, khi xưa chắc thầy phải nghĩ thấu đáo lắm đầu tóc mới được nhẵn nhụi thế này.”

Chủ nhiệm Lưu mất bình tĩnh hắng giọng.

“Nhắc một cãi mười, xem như tôi dài tay mới lo cho các em. Cẩn thận môn tôi dưới trung bình đấy!”

Tuấn Tuấn không đáp, mỉm cười nhìn bóng lưng hậm hực của thầy Lưu càng lúc càng khuất xa.

Lễ tổng kết, cả khối 11 chấn động khi nghe tên người lên nhận giải nhì học sinh giỏi Sử cấp quốc gia: “Lớp 11B, Hoàng Nhân Tuấn!”

CMN! Ảo ma Nakamoto Yuta! Không phải Hoàng Nhân Tuấn học ban tự nhiên sao?

Tuấn Tuấn nhìn chủ nhiệm Lưu nghẹn ngào trao bằng khen cho mình, vui vẻ hỏi: “Em học muốn hói cả đầu, không làm chủ nhiệm Lưu thất vọng chứ ạ?”

Người ta hay bảo Lý Đế Nỗ chịu thiệt trong mối quan hệ này, nhưng chỉ riêng anh mới biết, anh phải may mắn nhường nào mới có được Hoàng Nhân Tuấn.

Yêu không phải là đi chậm để đợi người ấy, mà là nắm tay nhau cùng tiến lên.

54.

Mệnh danh là “Chiến thần tin tức” của khối 11, Lý Đông Hách tự hào có 2000 câu chuyện kinh điển, kinh điển nhất phải kể đến “Lý Đế Nỗ và sự tích chọc chó”.

Như đã nói ở trên, đôi gà bông vì quá tiêu biểu nên khi yêu nhau lắm gian nan. Nếu học trưởng Lý được nhiều nữ sinh để ý, thì Tuấn Tuấn chính là cây hút nam sinh.

Rồi một ngày nọ, trời không mưa không nắng, chim không hót không bay, học trưởng Lý phát hiện trong hộc bàn có một bức thư khiêu chiến.

“Ra về gặp tao ở hẻm 03 cạnh trường.”

Học trưởng Lý không quan tâm đây là ai, hẹn thì tới, đánh không lại thì chạy. Trước khi vào hẻm còn không quên vỗ vai La Tại Dân, bảo: “Ở ngoài này, nghe tớ la làng thì chạy về méc mẹ.”

“Được rồi, hảo chí cốt, tớ cầu nguyện cho cậu.”

“Hảo anh em, khấn thì khấn ông Địa nhà tớ chứ ông Địa nhà cậu hơi xu.”

La Tại Dân nhếch môi:

“Thật ra tay tớ hơi ngứa.”

“Ở yên ngoài này đi.”

Nói xong học trưởng Lý chậm rãi bước vào hẻm. Đập vào mắt là một dàn nam sinh đứng chặn lối, tay đứa nào cũng cầm một cái gậy to.

Lý Đế Nỗ thấp giọng.

“Ai hẹn?”

Đầu đinh đứng giữa chống gậy xuống đất: “Tao. Mày là Lý Đế Nỗ?”

“Có chuyện gì không?”

“Chuyện gì à? Nghe nói mày là lý do khiến Tuấn Tuấn không chịu hẹn hò với tao. CMN! Mày có tư cách bên cạnh cậu ấy sao?”

Học trưởng Lý thành thật gật đầu:

“Năm sáu bảy tám chín mười bồi đầm già xì cách tôi còn có, tư cách đã là gì?”

Đại ca đầu đinh: “...”

Đàn em: “...”

Học trưởng Lý: “...”

Đại ca đầu đinh: “Được được, bạn là nhất! Nhất bạn rồi! Tôi sai, xin lỗi được chưa?”

- Viết bởi alien.

Thử thách chạy đoản trong ba ngày lễ, mỗi ngày vài chiếc đoản Học trưởng Lý và Tuấn Tuấn, OTP kêu dừng cũng không dừng, mấy bồ chán đọc cũng không dừng, gét gô!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro