Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

———

Màn 1. Thời Đại Của Chuyển Sinh

———

[ (Trụ Sở Phòng Chống Thiên Tai)

Các vụ mất tích, tai nạn chết người ngày càng nhiều!

▲Đừng ở một mình▲

Hãy cẩn thận các ga tàu điện ngầm, nhà cao tầng và bờ sông. ]

Đó là thông điệp chống thiên tai quen thuộc. Tôi vội vã về nhà vì nó.

Nếu tôi đi qua con hẻm này, tôi sẽ về nhà ngay. Tôi đang nghĩ đến việc tự thưởng cho bản thân một con gà khó kiếm được cho bữa tối nay, như phần thưởng cho sự vất vả khi giải quyết những lời phàn nàn của khách hàng suốt ngày dài.

Tôi sẽ xé chỗ chân gà nước ép đó, ăn cho đến khi no và ngủ sau khi đọc tiểu thuyết mạng và webtoon ra hôm nay.

Ting!

[ ▲Cẩn thận những con hẻm trên đường về nhà!▲

Đặc biệt là những nơi đèn đường đã tắt! ]

"... Hức."

Đúng lúc đó, đèn đường đang nhấp nháy trên đầu tôi vụt tắt.

Ôi, tôi nên về nhà mau mới được.

Có thể khó tin, nhưng thông điệp thảm hoạ là thật. Các trường hợp tử vong và mất tích đang bùng nổ trên khắp cả nước.

Trên mạng có ý kiến cho rằng nguyên nhân của hiện tượng kỳ lạ là do 'được chuyển sinh'. Nó có vẻ vô nghĩa khi đã xuất hiện quá nhiều từ webtoon, tiểu thuyết mạng, và trò chơi, nhưng nó cũng có cơ sở của riêng nó.

Nhìn vào hồ sơ trên di động của người quá cố, tất cả đều có một điểm chung.

Là một loại điềm, là...

Ting!

[ ▲Thông Báo Bảo Hiểm Nhân Thọ▲

Đã đến lúc chuẩn bị cho thế giới bên kia hơn là chuẩn bị cho tuổi già! Gói trọn gói sẽ giúp bạn sống sót trong trường hợp chuyển sinh đang được giảm giá đặc biệt trong hôm nay! Với tiền cọc phòng, bạn có thể sống dễ dàng, ngay cả khi trong một cuốn tiểu thuyết có độ khó sinh tồn cấp S!

Số lượng có hạn, chỉ có 3 suất! Bạn có muốn tham gia ngay không?

(Có/ Không/ Huỷ đăng ký) ]

"..."

... Việc người ta nhận được tin rác khuyến nghị đăng ký bảo hiểm nhân thọ là thật.

"C-C-Cái gì... đây?"

Bíp bíp!

Không biết từ đâu, một chiếc xe tải lao về phía tôi.

Rầm!

'Ba, mẹ, anh, con sắp gặp lại mọi người rồi...'

Tôi đã bị một chiếc xe tải đâm chết trong một con hẻm tối.

Cộp!

[ Bạn đã đăng ký! ]

Vừa hay, tôi đã nhấn 'Có'.

***

"Xin hãy mở mắt, độc giả ID 1***5617."

"Hử? Đây là..."

Tôi bị đánh thức bởi giọng nói như đang bắt chước cai ngục điểm danh trong tù.

Đây là một nơi trông như văn phòng dân sự của Cục Nhập Cư, nơi tôi làm việc. Mọi người đều được cấp cái gì đó và di chuyển đến một cánh cổng nơi ánh sáng tràn cả ra. Tôi cũng đang đứng trước bàn đăng ký.

Tôi liếc sang bên. Một nữ sinh mặc đồng phục học sinh cười quay đầu lại, biểu lộ bản thân đã đạt được kết quả khả quan, trên đầu em ấy hiện lên một màn hình sáng lấp lánh.

Kết quả chuyển sinh của độc giả ID 1***5613:

Nguyên tác: Công Chúa Khắc Ấn Kẻ Phản Nghịch.

Thể loại: Hồi quy, Giả tưởng lãng mạn hạng R.

Độ khó sinh tồn: F.

Một số cụm từ rất bắt mắt.

"Gì? Kết quả chuyển sinh?"

"Đúng vậy, thưa độc giả ID 1***5617. Giờ đến lượt bạn."

"Trời má! Con cún biết nói!"

Bất cứ khi nào con cún Welsh, với đôi cánh trên lưng, ngáp thứ gì đó, con người nào cũng sẽ bật ra những lời đấy.

"Haha, cún là sao? Tôi là giám sát ở đây. Đây là 'Trụ Sở Kiểm Tra của Cục Quản Lý Chuyển Sinh'."

"Cục Quản Lý... Chuyển Sinh?"

"Chắc bạn đã ngủ rất ngon trong buổi định hướng. Để tôi giải thích ngắn nhé. Bạn đã chết và đây là thế giới bên kia."

"Ồ."

Giờ mới nhớ. Tôi đã bị một chiếc xe tải đâm ngay khi trải nghiệm 'điềm' được biết đến trên mạng như chuyện ma đô thị.

"Ha..."

Đó là địa ngục trần gian.

Mẹ tôi đã qua đời khi sinh ra tôi.

Ba và anh thì bị một chiếc ô tô đi ngược chiều tông phải và đã đến bên mẹ tôi.

Từ đó, tôi đã sống trong nhà họ hàng vô tâm, trong khi họ dùng cạn số tiền bảo hiểm được để lại cho tôi, và ngay khi trưởng thành, tôi đã tự lập và kiếm sống bằng việc bán thời gian.

Trải qua đủ loại gian lao, tôi suýt nữa thì tạch kỳ thi công chức, nên tôi nghĩ cuộc sống đấy giờ cũng đáng sống rồi.

Nhưng không hiểu sao, ở cái tuổi tươi đẹp thì tôi lại bị cuốn vào thảm hoạ cấp quốc gia và qua đời.

'Rồi tiền cọc phòng của mình sẽ lại bị họ hàng nuốt chửng mất. Ha...'

Cún có cánh ngáp một cách đáng yêu trước mặt tôi, người đang đau buồn cho hoàn cảnh của bản thân.

"Ngày nay, các vị Thần phụ trách các dự án công ở thế giới bên kia rất hứng thú với văn hoá ở thế giới của bạn. Những tiểu thuyết mạng kiệt tác đã trở thành webtoon, trò chơi và phim ảnh, đúng chứ? Nếu các vị Thần dùng sức mạnh của họ, họ có thể biến những thứ đó thành hiện thực, hay nói cách khác là 'thứ nguyên hoá' thế giới'. Hiện tại, dự án đã được thực hiện để gửi những linh hồn đã chết ở Trái Đất đến một thế giới thứ nguyên."

Tôi đã học được sự thật mới rằng hình thức cuối cùng của một cuốn tiểu thuyết mạng ăn khách là giải độc đặc về thứ nguyên hoá.

"Dĩ nhiên, chúng tôi không biến bất cứ ai thành người chuyển sinh. Thấy bạn được triệu hồi sang thế giới bên kia sớm hơn tuổi thọ của mình, bạn hẳn phải có những kỹ năng tuyệt vời khi qua thế giới tiếp theo!"

"À, vâng..."

Tôi muốn tranh luận rằng mọi thứ thật bất công, nhưng nó chỉ trở nên bắt nạt khi đối thủ của tôi là một chú cún yếu ớt và dễ thương. Thực ra, họ còn không cho tôi thời gian để tranh luận, bởi màn hình đã hiện ngay lập tức.

"Vậy tôi sẽ kiểm tra hồ sơ đọc của độc giả ID 1***5617. Ồ, bạn đọc nhiều thể loại quá. Lãng mạn, Rofan, giả tưởng, võ thuật, GL, BL, xếp hạng R..."

(Rofan: Romance Fantasy - giả tưởng lãng mạn)

"Hừm-mm."

Tôi không ho vì ngại đâu. Tôi làm thế vì tôi tự hào về khẩu vị độc đáo của mình.

"Có thể loại nào mà bạn muốn thử không?"

"Chăm trẻ Rofan!"

Vâng, chăm trẻ Rofan.

Nó tốt như nào à? Đó là thể loại chữa lành, nơi dễ sinh tồn, đồng thời ta chỉ đi trên con đường đầy hoa và tiền bạc, trong khi giảm thiểu đau khổ. Thực sự là thể loại tốt nhất để chuyển sinh vào!

Tôi nắm tay lại để gửi gắm sự gắn bó và chân thành của bản thân với thể loại này.

"Từ khi còn nhỏ, tôi đã mất ba mẹ và anh trai, chưa bao giờ nhận được tình yêu từ gia đình vì phải sống trong nhà họ hàng trong khi bị ngược đãi. Nên tôi muốn đảm nhận nhân vật chính là một người nuôi dạy trẻ của thế giới và tận hưởng tình yêu ngọt ngào của gia đình."

"Vâng, tôi sẽ xem xét."

Cún có cánh đập mạnh vào bàn phím, và sau một lúc.

"Kết quả kiểm tra đã có. Độc giả hãy nhìn vào màn hình."

"Vâng!"

Tôi đan chặt hai tay vào nhau và ngẩng đầu lên.

Kết quả chuyển sinh của độc giả ID 1***5617:

Nguyên tác: Trở Lại Cho Đến Khi Thế Giới Được Cứu

Thể loại: Giả tưởng RAID, Hồi quy vô hạn

Độ khó sinh tồn: S

"..."

Tôi lặng như tờ một lúc.

Trong khi đó, cún có cánh thì hết lòng chúc mừng tôi, trong khi thở hổn hển trong sung sướng.

"Ô mai chuối! Một trong 100 ngàn người, là cấp S! Tôi biết bạn sẽ có những phẩm chất tuyệt vời của một người chuyển sinh mà. Ôi! Chúc mừng bạn!"

Thứ lỗi. Chế có biết cấp độ của thợ săn không? Đây đâu phải điều đáng để ăn mừng khi độ khó sinh tồn là cấp S chứ!!

Cún có cánh hào hững vẫy đuôi, cho biết đây là lần đầu tiên nó được tận mắt thấy một con dân cấp S.

Trong lúc mất trí, tôi lần mò tìm ký ức về nguyên tác.

'Trở Lại Cho Đến Khi Thế Giới Được Cứu.'

Đó là một cuốn tiểu thuyết hồi quy vô hạn, xoay quanh một quả bom khổng lồ của sự thất vọng và cay đắng, mà tôi đã đọc khi còn học cấp hai.

Một cuốn tiểu thuyết mà trong đó, nhân vật chính, người thuộc về Giáo Hội, đã trở lại hàng chục lần để cứu lấy thế giới đang bị huỷ diệt bởi sự bùng nổ của Ngục Tối Ác Quỷ, và câu chuyện khó chịu đến mức có thể thấy được từ các bài đánh giá được đăng vào thời điểm phát hành.

– Cái thằng đã giới thiệu đây là kiệt tác đâu! Bố sẽ oánh chết mày!

– Nhân vật chính chán thật, phí tiền quá.

– Khuyến cáo cho những bạn tức chết.

Dĩ nhiên, cũng có những độc giả bảo vệ tác phẩm.

– Chỉ là do nhân vật chính của chúng ta chậm lớn thôi, không phải sao?

– Dù sao quá trình hoàn thiện cũng sẽ kết thúc thôi, đúng chứ?

Nhưng.

– Mày coi bọn tao là lũ ngu à? Hoàn thiện gì ở đây?! Thằng nhân vật chính nên được gọi là Vé Miễn Phí Dễ Dãi.

– Vé Miễn Phí Dễ Dãi! Lololol! Chú đặt tên hay đấy. Lololol. Tôi có thể nhìn thấy nó đây!

– Mị sẽ tiếp tục đọc để có được sự hài lòng khi thấy nhân vật chính ngỏm.

– Tôi cũng vậy, quá trình hoàn thiện duy nhất mà tôi có là khi nhân vật chính tạch. Lololol.

Từ thời điểm đó, biệt danh của nhân vật chính đã trở thành Vé Miễn Phí Dễ Dãi.

'A, mình muốn khóc thét.'

Những người nhìn thấy màn hình bắt đầu xì xầm.

"Má ơi, người đó là cấp S..."

"Không thể nào."

"Đó là nguyên tác của cô ấy? Đúng là một quả bom hạt nhân căng thẳng."

"Xin chia buồn."

Cún có cánh bắt đầu hoạt động trở lại.

"Độc giả cấp S có vẻ thích chăm trẻ nên tôi sẽ để bạn chuyển sinh thành một cô bé tóc hồng dễ thương.

"Cô ấy là kiểu người gì?"

"Con gái của một phụ tá bị lạm dụng bởi quý tộc thối nát..."

"Tôi thà làm cây bên đường còn hơn."

Cô ấy không phải nhân vật phụ ở cuối chuỗi thức ăn sao?

Mũi tôi cay cay khi nghĩ bản thân sẽ không sống sót nổi.

"Sẽ ổn thôi. Nếu bạn nhập vào cô ấy, bạn sẽ nhận được trợ giúp từ hệ thống hỗ trợ do văn phòng quản lý cung cấp... không, chờ đã, cấp S!"

"Sao, chuyện gì nữa? Vấn đề khác à?"

"Không phải! Giờ tôi mới biết độc giả cấp S là người đầu tiên mua Gói Bảo Hiểm Trọn Đời Ở Thế Giới Bên Kia. Bạn không phải lo lắng gì nữa!"

"Bảo Hiểm Trọn Đời Ở Thế Giới Bên Kia? Cái quần gì dữ?"

Vào lúc đó, ánh mắt của những người đang nhìn tôi với sự thương hại đã biến thành ghen tỵ ngay lập tức.

"Rồi bạn sẽ biết. Xin hãy qua cổng vì không thể chậm trễ nữa."

"A, chờ chút..."

"Vậy, mong Thần Chuyển Sinh phù hộ cho bạn!"

"Gyaaaa!"

Tôi đã bị hút vào thế giới của cuốn tiểu thuyết giả tưởng hồi quy vô hạn, thứ được biết đến như quả bom hạt nhân của sự thất vọng.

———

Màn 2: Phương Thức Người Chuyển Sinh Nâng Cấp Trạng Thái

[ <Hệ Thống> Đang kết nối với 'Hệ Thống Hỗ Trợ Chuyển Sinh'. ]

[ <Hệ Thống> Phúc lợi Bảo Hiểm Trọn Đời Ở Thế Giới Bên Kia: Thời gian huấn luyện bắt buộc, Buff tăng trưởng tốc độ cao, và tiền thưởng một lần. ]

[ <Hệ Thống> Trì hoãn bắt đầu nguyên tác với 'Thời Gian Đào Tạo Bắt Buộc' và bắt đầu hướng dẫn. Trong thời gian hướng dẫn, độ khó sinh tồn được điều chỉnh thành cấp F và hạn chế phạm vi hành động. ]

[ <Hệ Thống> Vì thể loại của nguyên tác là hồi suy vô hạn, 'Trục Thời Gian' của nguyên tác sẽ bắt đầu khi phần hướng dẫn hoàn thành. Đây là hoạt động tốn thời gian, xin hãy kiên nhẫn... ]

"Ư..."

Tôi mở mắt khi nghe tin nhắn hệ thống. Một trần nhà bằng gỗ tồi tàn, thấp lọt vào tầm mắt tôi. Nó trông như một căn gác mái.

[ <Hệ Thống> Đã hoàn tất đồng bộ hoá với cơ thể chuyển sinh 'Ellet Lo Rodellaine'. ]

A, như nhân viên cục đã nói, đó là hệ thống hỗ trợ do văn phòng quản lý cung cấp. Sau khi mất thời gian làm quen, tôi ngồi bên mép để xuống giường.

"Hử?"

Chân tôi lơ lửng trong không trung mà không chạm sàn. Tôi hơi lúng túng vì tay chân ngắn hơn tôi tưởng.

Tôi chạy đến chỗ có chiếc gương.

Bên kia tấm gương thuỷ ngân là một cô bé tóc hồng khoảng 10 tuổi, đang chớp chớp đôi mắt xanh lá cây nhạt.

"Oa, loại búp bê gì đây?"

Trong khoảng 10 phút, tôi dán chặt vào gương, há hốc miệng trong khi tự ngắm bản thân như một kẻ tự ái.

Nhưng đầu tôi đã nhớ lại một thực tế đáng buồn.

'Aaa! Chuyển sinh vào cơ thể như này thì sao mà chăm trẻ được!'

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro