Chương 2.4: Tại sao anh ta lại nguy hiểm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi kết thúc luyện tập kiếm thuật, tôi vào phòng tắm và ngâm mình trong bồn tắm một khoảng thời gian.
Tôi nói rằng tôi muốn trở thành một hiệp sĩ, tôi muốn nối nghiệp gia đình, nhưng nếu cứ như vậy thì tôi sẽ cảm thấy thật xấu hổ khi đến học viện Krati.
Cha tôi gợi ý những lựa chọn thay thế khác và thậm chí nói với tôi rằng con đường của một hiệp sĩ dường như không phù hợp với trường hợp này.

"Bây giờ Franz cũng đã có 'Shitzro' rồi, nên các học viên cũng không thể tùy tiện gây sự. Và vì thằng bé đã từng luyện tập kiếm thuật khá nhiều nên có lẽ sẽ tốt hơn khi Franz nhận vị trí kế nhiệm theo kế hoạch ban đầu. Hãy suy nghĩ cho kỹ nhé."

"Nếu làm như vậy thì tất cả sẽ vô ích!"

Nếu Franz không trở thành bậc thầy [Shitzro], thì mọi thứ sẽ qua về ban đầu.
Vì vậy tôi phải giấu Franz đi và sẽ không gửi em ấy tới Krati.

"Aa, làm sao đây!"

Tôi khó chịu vò đầu.

"Trước tiên thì tiểu thư nên tăng cường thể lực trước."

Đó là lời quản gia Alto đã nói khi bước ra khỏi kho vũ khí.
Ông vỗ nhẹ vào vai tôi khi tôi đang xuống tinh thần.

"Người không thể di chuyển cơ thể theo kịp, phải không?"

Đó là sự thật. Cơ thể của Kayla Vesta hoàn toàn không di chuyển theo ý tôi.
Nếu tôi biết điều này sẽ xảy ra, thì tôi đã tập thể dục kể từ lúc mình bị nhập.
Tại sao lại lãng phí thời gian trong 3 năm vậy chứ.
Dù là môn thể thao nào đi nữa thì cũng phải bắt đầu từ năm hoặc sáu tuổi....

"Được rồi, hãy chạy trong khi đang hối hận nào!"

Từ ngày hôm đó tôi đã quyết định tập trung vào việc huấn luyện thể lực cơ bản.
Giáo viên dạy khiêu vũ, người đã bị sa thải, vì lý do để giúp cơ thể tôi trở nên linh hoạt, cũng được gọi lại.
Mỗi sáng sớm tôi đều chạy bộ, cưỡi ngựa và leo lên vách núi gần đó.
Nếu không được đi thì tôi sẽ nhảy ra từ cửu sổ.
Vì trong lòng tôi hơi gấp rồi.

***

"Người lại mất ngủ nữa à? Da của người trở nên khô ráp hơn rồi."

Người hầu riêng của tôi, Remy, lo lắng khi đang thoa kem lên mặt tôi.

Dạo này cơ thể tôi đau nhức vì tôi luyện tập thể dục mỗi ngày để nuôi dưỡng cơ bắp và thể lực.
Nhưng dù cực kỳ mệt mỏi nhưng vẫn không thể ngủ được. Đó là câu chuyện của tôi bây giờ.

"Nếu người không ngủ thì sẽ không tốt cho da đâu. Nhìn này, nó rất khô ráp."

Remy nhăn mặt.

"Một khi ta đã quen với nó thì sẽ ổn thôi. Đừng lo lắng, Remy."

Sau khi tới thế giới này, tôi đã phụ thuộc rất nhiều vào Remy.
Việc tôi có thể hành động như Kayla cũng là nhờ sự chỉ dạy Remy.

"Cô không giống tiểu thư Kayla!"

Mỗi lần làm điều gì đó, tôi đều dựa theo trí nhớ của Kayla và sửa lại giọng điệu cũng như hành động của mình.

"Nhân tiện, thưa cô."

Remy vỗ nhẹ vào mặt tôi và mát xa cho tôi.

"Người thật sự đang hủy hôn với ngài Ritaus sao?"

Remy tò mò nhìn tôi.
Quyến định hủy hôn của tôi đã nhanh chóng lan truyền giữa các người hầu nhưng không ai có thể hỏi thẳng được.
Remy là người đầu tiên.

"Ừ, nhưng không phải đang mà là đã hủy hôn rồi."

Khuông mặt Remy biểu hiện không thể hiểu được.

"Tại sao ạ? Ngài Ritaus đẹp trai, lịch sự, không có khuyết điểm nào trong tính cách. Ngài ấy dường như cũng tấm lòng tốt nữa ạ."

Tôi đồng ý rằng Ritaus là kiểu người có gương mặt đẹp trai, lịch sự và khiêm tốn.
Nhưng có một nhược điểm chết người.

"Ngài ấy còn tổ chức một bữa tiệc cho những người nghèo ở kinh đô. Ngài ấy rất hợp với cô đó."

Hợp với tôi gì chứ. Toàn thân nổi hết da gà.

"Đừng chỉ nhìn vẻ bề ngoài của con người, Remy."

"Vậy bên trong ngài Ritaus như thế nào?"

Đôi mắt của Remy tò mò.
Nhưng tôi không thể nói sự thật được. Phản ứng đầu tiên của cô ấy sẽ là không tin vì cô ấy không thể tưởng tượng anh ta là người như thế.
Thực tế thì, Ritaus không phải là một người xấu như vậy.
Như Remy nói, anh ta là một người tốt bụng, ngay thẳng và khuôn mẫu.
Nhưng anh ta có nhược điểm lớn nhất, chính là anh ta không thể làm gì được với Astair.
Ngay cả khi Astair làm điều ác, anh ta cũng ko có ý ngăn cản.

Xin lỗi Franz, ta không thể chống lại thái tử Astair Lische.

Trong nguyên tác, Ritaus đã không thể giúp Franz trốn thoát khi bị Astair bắt cóc.
Anh ta chỉ biết tự trách bản thân bất lực qua lời nói.
Đó là mặt trái của một hiệp sĩ ngay thẳng, người luôn kêu gọi công lý.
Ngoài ra, khi Franz bị Astair xâm phạm, anh ta chỉ làm những điều kinh khủng với Franz với sự tức giận của anh ta.
Khi nghĩ lại rằng Franz, người mà anh ta luôn trân trọng, đã bị Astair làm ô uế, anh ta đã tức giận nắm chặt tay lại.
Tất nhiên, đó là những diễn biến bình thường của thể loại BL.
Và khi Kayla đến giải cứu Franz, thì đã bị Astair giết hại dã man, anh ta đã khóc và tự chế giễu bản thân.

Ta không thể bảo vệ được chị gái yêu quý của em. Thậm chí còn không giữ được thi thể. Xin lỗi vì ta không thể làm được gì.

Trong nguyên tác, Kayla không bị giết theo cách thông thường.
Astair nói rằng anh ta không đủ sức để xé xác Kayla ra từng mảnh nên đã giết cô ấy và quăng thi thể cho chó ăn.
Mặc dù không xuất hiện cảnh Kayla Vesta chết hay thi thể bị chó ăn, nhưng sự khủng khiếp đó đã được truyền tải đúng cách chỉ bằng lời thoại của Astair.

Khoảng 7 miếng đúng không nhỉ? Có lẽ vì nhịn đói một tuần nên chúng đã ăn rất ngon. Lâu lắm rồi thú cưng của tôi mới ăn thịt một chút.

Lúc đó Astair cười một cách xấu xa nhưng lại đẹp đến rùng mình.
Tác giả đã bỏ rất nhiều công sức vào việc dựng nên hình tượng của Astair.
Mặc dù là một bức tranh trắng đen nhưng nó đẹp đến nỗi tôi không thể rời mắt được.
Mặt khác, ngay cả trong khoảnh khắc đó, Ritaus vẫn lo lắng cho Franz đang gào thét.
Dù vậy đến cuối cùng cũng khôgn thể giúp Franz trốn thoát.
Bởi vì Ritaus là con chó trung thành của Astair.
Bây giờ, ngay khi tôi cảm thấy may mắn vì không quá nhiều việc liên quan đến Ritaus, thì ai đó gõ cửa phòng tôi.
Remy mở cửa và thấy quản gia Alto trước phòng.
Khuôn mặt trông có vẻ hơi nghiêm trọng.

"Thưa tiểu thư, ngài Ritaus đến tìm cô."

Tôi cũng không nghĩ thằng nhóc đó là một quý ông. Nhưng mà đến nhanh thật đấy.
Thành thật mà nói thì tôi biết rằng tôi sẽ nhận được một cuộc hẹn sau cái ngày mà tôi gửi bức điện tín cấp tốc.
Tuy nhiên, mặc dù tôi đã gửi thông báo hủy hôn đã khá lâu nhưng anh ta thậm chí còn không trả lời tôi.
Nếu cứ như vậy mà mất liên lạc từ từ thì tốt biết mấy, nên tôi đã lấy đi tất cả những lá thư mà Ritaus gửi cho Franz.
Tất nhiên, bức thư Franz gửi cho Ritaus cũng bị lấy đi.
Không chỉ vậy, thông qua quản gia, tôi chặn cả chim truyền thư, điện tín gửi bằng phép thuật, chặn tất cả các phương tiện liên lạc mà Franz và Ritaus có thể thực hiện.
Có vẻ như bây giờ Ritaus mới bắt đầu không thể đứng nhìn nữa.
Nên đã đến thăm gia đình tôi mà không liên lạc trước.

"Ta biết rồi. Ta sẽ chuẩn bị và gặp ngài ấy. Alto, cha mẹ của ta đã ra ngoài rồi đúng không?"

"Vâng, ngài Hầu tước đang ở lễ đăng quăng của đoàn hiệp sĩ, và Hầu tước phu nhân thì đến viện thẩm mĩ rồi ạ."

"Tốt lắm, tôi là người duy nhất mà Ritaus có thể gặp được nhỉ?"

Đúng lúc Franz đã dẫn sáu kỵ sĩ hộ tống đi cắm trại ở khu rừng phía đông.
Gọi là cắm trại nhưng là đi quan sát chim di cư nên sẽ không quay lại trong một khoảng thời gian.

"Một ngày đẹp trời đúng không?"

Tôi có dự cảm rất tốt.
Hôm nay chính là ngày có thể từ chối trước mặt Ritaus.
Tôi đã chọn chiếc váy đẹp nhất, trang trí rực rỡ nhất có thể và sau đó đi gặp Lithaus trong phòng khách.
Ritaus nhìn thấy tôi, cúi xuống và hôn lên mu bàn tay tôi một cách trịnh trọng.
Tôi nắm chặt đấm khi môi của Ritaus chạm nhẹ vào mu bàn tay tôi.

"Lâu rồi không gặp, ngài Ritaus. Mời ngồi. Tôi sẽ trót trà cho ngài."

Tôi cười rạng rỡ nhất có thể và rót trà mà Remy mang đến một cách ồn ào.
Màu đỏ và trong suốt rất đẹp.

"Mời ngài dùng trà. Tôi đã kết hợp với qua mâm xôi khô, mùi rất thơm. Đầu bếp đã hái rất nhiều dâu rừng, ngài có thấy loại quả này giống rắn không? Nghĩ lại thì mẹ tôi rất ghét rắn nên chỉ cần nhìn quả mâm xôi thôi cũng thấy sợ rồi. Hohohoho."

Tôi đã nói rất nhiều.
Dù sao thì khi ở với tôi, thằng nhóc đó cũng không nói gì cả.
Tôi cũng không muốn nói chuyện một mình nhưng tôi ghét sự im lặng hơn.
Thằng nhóc đó có lẽ sẽ nghĩ tôi là một người phụ nữ đầu rỗng và nói những điều vô vị.

"Tiểu thư muốn hủy hôn."

Khác với thường lệ, anh ta phá vỡ sự im lặng và đi thẳng vào vấn đề.
Hoo, vậy thì tôi sẽ trực tiếp đi vào vấn đề.
Tôi cũng không cần phải giả vờ nói chuyện phiếm thêm nữa.

"Tôi cũng không muốn, nhưng là chúng ta đã huỷ hôn rồi, thưa ngài Ritaus."

Ánh mắt dữ dội của anh ta nhìn chằm chằm vào tôi.
Có phải vì ánh mắt thân thiện thường ngày chỉ hướng về Franz.
Lần đầu tiên tôi biết anh ta có thể có đôi mắt lạnh như thế này.
Thật ra khuôn mặt mà tôi nhìn thấy trong truyện tranh thường là nụ cười thương mại của anh ta.

"Hôn nhân là vấn đề giữa các gia đình. Đây không phải là việc một mình tiểu thư quyết định. May mắn thay, cha ta đã không nhìn thấy bức điện tín đó. Ta sẽ coi như chưa thấy gì, nên hãy biết điều đó."

Anh ta trả lời lạnh lùng và cố gắng đứng dậy mà không uống trà.
Tính cách ban đầu đã bị kìm hãm của tôi sắp trở lại bởi vì Ritaus hoàn toàn phớt lờ tôi.
Tôi cũng không thể đóng vai Kayla Vesta giống trong nguyên tác.

"Nếu vậy, tôi sẽ gửi một bức điện tín đặc biệt cho bá tước Aizar. Và lần này tôi sẽ đóng dấu của gia tộc Vesta."

"Khi không có sự đồng ý của hầu tước Vesta sao?"

Anh ta tin rằng bố tôi đương nhiên sẽ phản đối việc huỷ hôn.

"Cha tôi đã cho phép việc này. Ông ấy đã nói là sẽ giao hoàn toàn ý quyết định cho tôi."

Đương nhiên là nói dối.
Cha tôi nói rằng ông tôn trọng ý muốn của tôi chứ không giao cho tôi toàn ý quyết định việc huỷ hôn.
Tất nhiên là tôi đã gửi thông báo hủy hôn trước.

"Nó quá phiến diện, ta không biết nói gì trước sự vô lễ của tiểu thư."

Tôi phải chịu đựng sự bực bội đang dâng trào trong người khi cố gắng giữ chặt váy.

"Đúng là bây giờ tôi đang vô lễ, nhưng thái độ của ngài thật đáng nghi ngờ. Bình thường không phải nên hỏi đối phương lý do trước sao?"

Cho dù đã trở thành vợ chồng đi chăng nữa thì đó vẫn chỉ là mối quan hệ giữa một người đàn ông và một người phụ nữ.
Đáng ngạc nhiên là Ritaus đã không thể trả lời câu hỏi của tôi.
Tôi cảm thấy thật tuyệt với khi nhìn anh ta trong trạng thái ngơ ngác như thế.
Đúng vậy, nói thật thì anh ta cũng không tò mò tại sao tôi lại muốn hủy hôn.
Vì anh ta chỉ có sứ mệnh duy trì cuộc hôn nhân này.
Điều này cũng bao gồm cả ý định cá nhân của anh ta là có mối quan hệ thân thiết với Franz.

"....... vậy lý do là gì?"

Phải đến lúc này anh ta mới hỏi lý do. Đúng là nhanh thật.

"Tôi không có ý định kết hôn. Tôi không muốn nghĩ về bất cứ điều gì khác ngoài việc kế nhiệm gia tộc."

Lạ thay, trước mặt Ritaus, tôi không muốn lấy những lý do như trước mặt cha mình, chẳng hạn như chọn và đưa một người đàn ông chỉ vì gia đình tôi.
Nghe có vẻ như một lời bào chữa khập khiễng?
Ritaus dường như không chấp nhận được lời bào chữa đó.

"Và tôi cần phải tốt nghiệp và gia nhập đội hiệp sĩ nên dù sao hôn nhân cũng có thể từ từ."

Thằng nhóc này lại phớt lờ lời tôi nói.

"Nhưng mà kế nhiệm gia đình là sao? Người kế nhiệm tiếp theo của Vesta không phải là Franz sao?"

Anh ta cắt lời tôi như thể sự an toàn của Franz quan trọng hơn đối với anh ta.
Thằng nhóc này thật đơn giản.

"Franz ghét đánh nhau. Cuộc sống tập thể và xã hội giai cấp không phù hợp với em ấy."

"Ta biết điều đó."

"Vậy ngài có nghĩ Franz, người đã từng bị bắt nạt ở học viện Krati, sẽ sống tốt trong đoàn hiệp sĩ không?"

"Vậy ta sẽ giúp tiểu thư. Ta sẽ bảo vệ để không ai làm hại Franz."

Thành thật mà nói, bây giờ tôi cảm thấy như đang nhìn vào tường và nói chuyện.
Tôi đã thở dài một cách vô thức.

"Franz có việc riêng muốn làm. Tôi muốn cho em ấy một cuộc sống tự do."

"Ta cũng biết điều đó. Nhưng việc quan sát và nghiên cứu chim, côn trùng và thực vật cũng có thể làm như một sở thích."

Ôi trời, huyết áp của tôi!
Nói chuyện mà không hiểu ý nhau.
Nhưng Ritaus không ngừng thử thách sự kiên nhẫn của tôi.

"Việc Franz trở thành hiệp sĩ và trở thành người kế nhiệm cũng là vì gia đình Vesta. Gia tộc Aizar và Vesta phải hợp lực và trở thành một gia tộc trong tương lai."

Ahhh!
Ritaus đang nói với tôi những lời mà tôi đã nói bừa để thuyết phục cha.

"Liệu Vesta có cần một người kế nhiệm không thể trở thành hiệp sĩ không?"

Lời cuối cùng của anh ta khiến quyết tâm của tôi trở nên vững chắc.

"Nếu phải hủy hôn thì ta cần thêm một lý do nữa."

Thật đáng tiếc khi không có cha ở đây. Cha ơi, sự thật là gia tộc Aizar đang nhắm vào gia đình chúng ta kìa!

"Thành thật mà nói. Tôi không muốn kết hôn với ngài Ritaus."

Ritaus hỏi với vẻ mặt không hiểu.

"Tiểu thư có ghét ta à?"

Uh, tôi ghét ... ... . Suýt chút nữa tôi đã ngay lập tức đáp lời. Nhưng anh ta không phải là một đứa trẻ, nên không thể trả lời anh ta một cách trẻ con.

"Tôi không ghét."

"Vậy thì....."

"Cũng không thích. Tôi thực sự không có bất kỳ suy nghĩ hay hứng thú nào với Ngài Ritaus. Tôi không muốn biết những gì ngài nghĩ hay những gì ngài thích."

Trán anh ta nhăn lại một chút vì lời nói của tôi.
Anh ta không thể nói chuyện như đây là lần đầu tiên anh ta bị phụ nữ từ chối.
Thực tế thì Ritaus khá được yêu thích trong xã hội.
Khuôn mặt đẹp trai và lịch sự nên có rất nhiều phụ nữ ngưỡng mộ anh ta.

"Vì vậy, đừng lo lắng về tương lai của gia đình tôi. Tôi nhất định sẽ nhận được bằng tốt nghiệp ở học viện Krati."

".....Ha!"

Trước lời nói của tôi, Ritaus cười kinh ngạc. Tôi có thể cảm nhận được khí thế từ đôi mắt anh ta.

"Tiểu thư có biết kiếm thuật của Franz ở mức độ khá cao không?"

Tôi biết. Nhưng tôi đã không trả lời.

"Bây giờ tiểu thư đang cướp đi cơ hội của Franz."

Tôi muốn trả lời lại rằng liệu cơ hội mà bản thân không muốn có phải là cơ hội tốt hay không, nhưng tôi không muốn nói chuyện với người đàn ông này thêm nữa.

"Nếu vậy thì bây giờ tiểu thư đang học kiếm thuật,"

Lithaus vừa tháo găng tay đang đeo vừa hỏi.
Khi tôi gật đầu, Lithaus ném găng tay về phía tôi.
Và găng tay của Lithaus rơi lên bàn.

"Tiểu thư có biết điều đó có nghĩa là gì không? Các hiệp sĩ thường yêu cầu một cuộc đấu tay đôi như thế này."

"Được rồi, tôi chấp nhận."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro