Chương 4.1: Astair Lisch Erbach

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Các tinh linh luôn ở xung quanh Astaire.
Chỉ có Astaire, hậu duệ của Vua Tinh Linh, mới có thể nhìn thấy những tinh linh vô hình đó.

- Cậu là đứa trẻ đáng yêu nhất thế giới. Cậu đẹp hơn bất kỳ cô gái nào khác. -

Ngày hôm đó, như thường lệ, các tinh linh thì thầm những lời dễ chịu nhất với Astaire.
Từ nhỏ Astaire đã phải mặc quần áo nữ, nên luôn nghĩ rằng mình là một cô gái thực sự.
Họ chơi uống trà bằng bộ đồ chơi và chơi búp bê như những cô gái bình thường.
Và cũng rất thích câu chuyện về nàng công chúa đọc mỗi tối trước khi đi ngủ.
Trong số đó, cuốn sách yêu thích nhất của Astaire là câu chuyện về một hiệp sĩ đến cứu công chúa bị mắc kẹt trong tháp.

"Một ngày nào đó cũng sẽ xuất hiện một vị hiệp sĩ tuyệt vời như vậy trước mặt mình sao?"

Astaire nghĩ rằng cuộc sống bị nguyền rủa của mình giống như một công chúa bị mắc kẹt trong tháp.
Vì vậy, Astaire đã nghĩ rằng Ritaus, một người họ hàng thứ 6, là một hiệp sĩ đến cứu mình.

"Tớ sẽ trở thành cô dâu của Ritaus. Sẽ mặc áo cưới giống với màu tóc của tớ, và hoa cưới sẽ làm từ hoa violet giống như màu mắt của tớ."

Những người lớn thấy Astaire 7 tuổi rất dễ thương khi nói những lời đó, nhưng Ritaus, 11 tuổi, nói với giọng lạnh lùng.

"Cậu không thể kết hôn với tôi."

Đây là lần đầu tiên Ritaus thẳng thừng từ chối Astaire.

"Tại sao? Tại sao tớ không thể kết hôn với cậu?"

"Cậu là đàn ông mà."

Một giây im lặng trôi qua. Astaire chưa bao giờ nghĩ mình là một người đàn ông.

'Tôi là con gái!'

"Cậu là con trai. Cậu cũng tắm chung với tôi mà."

"Chuyện đó thì sao!"

"Con gái không có 'ớt'."

Astaire ngồi phịch xuống tại chỗ. Vợ chồng bá tước Aizar bắt đầu khiển trách Ritaus một cách nghiêm khắc.

"Cậu ấy vẫn không biết gì cả. Liệu sau cậu ấy có thể ra ngoài với bộ dạng đó không?"

Nhìn thấy điều đó, Astaire có thể chắc chắn hơn. Rằng bản thân không phải là con gái.
Ngay cả linh hồn luôn thì thầm bên tai Astaire cũng không nói lời đó là dối trá.
Mình là con trai sao.
Mình đã tin rằng mình là con gái mà sao lại là con trai chứ.
Sau này lớn lên phải kết hôn với Ritaus mà lại là đàn ông.
Sau này dù có trưởng thành thì cũng không thể kết hôn với Ritaus được.
Vì mình là con trai nên..........

Từ lúc đó.
Sự ám ảnh không ngừng hướng đến Ritaus của Astaire đã bắt đầu.
Ban đầu, tôi ghét tất cả những người phụ nữ trên thế giới có thể kết hôn với Lithaus.
Vì vậy, nếu có một cô gái họ hàng muốn thân thiết với Astaire thì tất cả đều bị tôi cản trở.
Sau đó, tôi đã quấy rầy cả những người hầu phục vụ.
Ban đầu, nó chỉ là những hành động dễ thương.
Như làm cho một người ngã xuống bằng cách sử dụng phép thuật, làm vỡ tất cả các đĩa xếp chồng lên nhau, hoặc làm đứt dây phơi quần áo để làm bẩn.
Nhưng dần dần bắt đầu trở nên tồi tệ hơn.
Nước trong ấm trà đang sôi trào ra và bắn lên mặt người giúp việc gây bỏng nặng, một người giúp việc đang may vá đã tự chọc vào mắt mình và làm ngã thang khiến người giúp việc đang phủi bụi một tác phẩm điêu khắc treo trên trần nhà.
Người giúp việc bị thương ở lưng và suýt thì không thể sử dụng phần dưới của mình trong suốt quãng đời còn lại.
Đến lúc đó vợ chồng Bá tước Aizar mới nhận ra tình hình thực sự nghiêm trọng.
Họ biết chắc một đứa trẻ có 'sức mạnh của vị vua Tinh Linh' sẽ làm gì khi trái tim nó quặn thắt.
Vì vậy, họ quyết định đổi tất cả những người hầu gái phục vụ Ritaus thành đàn ông.
Khi những người phụ nữ xung quanh Ritaus biến mất, Astair dường như đã ngừng hành động xấu xa của mình, và Bá tước Aizar và vợ của ông đã yên tâm vì điều đó.
Nhưng đó là một sai lầm lớn.
Bá tước Aizar và vợ không thể ngờ rằng lần này mục tiêu lại là những người đàn ông xung quanh Ritaus.
Ông ngoại của Astair, Công tước Lische, bận quản lý lãnh địa, nên có nhiều ngày ông không thể chăm sóc Astair.
Vì vậy, ông đã từng giao Astaire cho Ritaus, con trai cả của người họ hàng với ông, Bá tước Aizar.
Ritaus trung thành tuân theo mệnh lệnh của Công tước Lische và Bá tước Aizar.
Nếu không có được thứ mình muốn thì Astaire sẽ làm tất cả theo ý hắn ta.
Đọc sách cho nhau, chơi trốn tìm, dựng vai diễn theo ý muốn của Astaire và chơi đồ hàng.
Nếu muốn nhảy cùng nhau, phải nhảy, ôm nhau khi được yêu cầu, và nếu được yêu cầu hôn, phải hôn nhẹ lên môi Astaire.
Mà không có bất kì sự phấn khích nào.
Thời gian trôi qua, Astaire dần dần phụ thuộc vào Ritaus.
Ritaus là sự tồn tại duy nhất đối với hắn ta, không có cha mẹ, anh em, bạn bè.
Tuy nhiên, thời gian đó đã kết thúc khi Ritaus 14 tuổi và nhập học vào học viện Krati.

***

"Tại sao cậu không đến nhà tôi?"

"Tôi đã nhập học vào học viện. Không thể đến thường xuyên như trước được."

Hình ảnh Ritaus mặc đồng phục Krati thật lạ lẫm. Tâm trạng của Astaire cảm thấy thật tồi tệ.
Tôi ở đây một mình mà cậu lại đi ra ngoài thế giới.
Chỉ để lại mình tôi.

"Vậy thì tôi cũng sẽ đi."

Ritaus thở dài.

"Cậu biết mà, Astel. Cậu vẫn chưa thể xuất hiện được.

" Tên tôi là Astaire. Không phải Astel!"

"Được rồi, khi chúng ta ở riêng với nhau thì tôi sẽ gọi là Astel. Nhưng ở ngoài kia, không ai được biết cậu là Astaire Lisch."

"Tại sao?"

"Vẫn chưa được. Quá nguy hiểm."

Astaire không thể hiểu được.

"Khi nào tôi có thể ra ngoài được?"

"........ Khi hoàng đế tìm thấy."

"Ông ta chưa bao giờ tìm tôi!"

"Hoàng đế yêu mẹ cậu. Nên tuyệt đối không thể giả vờ không biết con trai mình được."

Mặc dù Ritaus nói như vậy nhưng Astaire mơ hồ hiểu được.
Ông ta hẳn đã quên mất hắn.
Có thể có những lúc nhớ ra, nhưng có lẽ không quan tâm lắm.

"Nghe bảo hoàng hậu đã giết mẹ tôi?"

"Mẹ cậu... đã chết vì bệnh."

Trong lời nói do dự của Ritaus, Astaire chắc chắn rằng anh ta đã nói dối.

- Nói dối! Nói dối! -

Các tinh linh cũng ồn ào.
Khuôn mặt của một người không thể nói dối thường ngày hoàn toàn khác khi nói rằng điều đó không phải sự thật.
Ánh mắt tránh né, trán nhăn lại và giọng nói lớn đặc biệt chỉ khi nói dối.
Các tinh linh không cần nói cũng có thể biết.

"Vậy tại không thể cho thấy tóc của tôi?"

Mái tóc hồng của Astaire được thừa hưởng từ "Lydiana"
Và 'Lydiana' được thừa kế từ 'Carly', nữ công tước xứ Lisch, người đã chết cách đây rất lâu.
Carly là nữ hoàng cuối cùng của vương quốc tinh linh "Allik" và là bà của Astaire.

"Vì tóc của cậu là bằng chứng cho thấy nó dòng máu cuối cùng của vua Tinh Linh."

"Allik đã bị diệt vong."

"Đúng vậy, nó đã bị diệt vong. Nhưng Carly là con gái duy nhất của vua Tinh Linh còn sống sót."

"Không phải cho là huyết thống cuối cùng của vua Tinh Linh sao?"

".......không phải."

Lúc này Ritaus cũng dừng lại.
Vẫn còn sự do dự trong việc nói sự thật chứ không phải nói dối.

"Tôi phải mặc quần áo phụ nữ đến khi nào?"

Astaire hỏi điều mà hắn ta tò mò nhất.
Vì bản thân hắn cũng là con trai nên sau này sẽ cao hơn, vai rộng hơn và giọng nói cũng thay đổi.
Cho đến lúc đó thì có thể giả vờ là con gái được nữa không?

"Đến khi cậu tổ chức lễ trưởng thành......."

"Vì lễ trưởng thành là sinh nhật 16 tuổi nên tôi có thể mặc quần áo nam vào năm 16 tuổi đúng không? Tôi cũng có thể tự ý đi ra ngoài đúng không?"

"Có lẽ..... cũng có thể như vậy."

Nếu cậu còn sống đến lúc đó....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro