Chương 33: Cám Ơn Anh, Đại Ca

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

EDIT&BETA: DUYÊN CHANH CHUA ( WATTPAD )

"A! Không được, tôi muốn đi!"

Không biết thời gian đã trải qua bao lâu, Ninh Khả Nhi rên rỉ vang lên một tiếng cơ hồ muốn đạt tới cực hạn, thì người trực tiếp xuỵ xuống. Nhìn thấy cô không ngừng thở hổn hển, nam nhân mới chậm rãi đứng lên, xoay người vào phòng tắm. Lúc sau, Ninh Khả Nhi thực rõ ràng nghe được hắn từ phòng rời đi, lúc sau chỉ còn tiếng đóng cửa lại. Hắn đi rồi, đem cô đùa bỡn một phen, ném cô một mình ở chỗ này, hắn liền như vậy đi rồi.

Tuy rằng, trong lòng thật sự rất khổ sở.
Nhưng, ít nhất hắn không có đối với chính mình làm loại hành động cuối cùng không thể miêu tả kia. Thẳng đến khi căn phòng lại lần nữa an tĩnh lại, Ninh Khả Nhi hít sâu mấy hơi thở. Vì phòng ngừa đợi lát nữa còn có những người khác tiến vào, đối với chính mình làm ra cái gì quá phận sự. Đôi tay cô dừng ở ghế dựa bên cạnh, dùng sức một chống, bởi vì không thể nhúc nhích, cả người dựa sát cả ghế, trực tiếp té rớt thật mạnh trên mặt đất.

"A! Đau quá!"

Bị đụng mạnh một chút, Ninh Khả Nhi nhịn không được thấp giọng hô đau nói. Cùng lúc đó, cửa phòng lại lần nữa bị người mở ra. Không chỉ có như vậy, Ninh Khả Nhi còn nghe được một trận tiếng bước chân hướng phía chính mình tới gần.

"Anh là ai? Không cần, không cần lại đây! Tôi cảnh cáo anh! Không cần lại qua đây!"

Truyện chỉ được đăng tải duy nhất tại WATTPAD MÁ DUYÊN ( duyenchanhchua), ngoài ra đều là reup! Hãy đọc ở Wattpad để ủng hộ Editor và đọc chương mới nhanh nhất nhé! Thanks

Nhớ tới từng màn vừa rồi, Ninh Khả Nhi này đã sợ tới mức đến nỗi lời nói đều cơ hồ không hoàn chỉnh. Chẳng sợ nhìn không tới, nhưng, theo tiếng bước chân truyền đến phương hướng, cô cũng đối mặt bên kia, thanh âm run rẩy cảnh cáo nói.

"Anh biết tôi là ai không? Lão công tôi đường đường là tứ thiếu gia của Phong gia."

"Nếu cho hắn biết hôm nay nơi này đã phát sinh sự tình, hắn nhất định sẽ không bỏ qua anh."

Khác với ngày thường, Ninh Khả Nhi tự nhiên sẽ không thuận miệng nói ra quan hệ chính mình cùng Phong Cẩn Duệ. Nhưng chuyện tới nước này, cô không biết nói cái gì, thật sợ người nọ sẽ tiếp tục đối với chính mình làm ra cái loại chuyện quá phận. Nam nhân không nói chuyện, chỉ là trong nháy mắt, người đã đi vào trước mặt Ninh Khả Nhi, thậm chí, ở bên cạnh cô người ngồi xổm đi xuống. Không cho Ninh Khả Nhi lại lần nữa cơ hội mở miệng, tay tuỳ giương lên, nam nhân trực tiếp đem miếng vải đen ở mắt cô kéo xuống.

"Đại, Đại ca, là anh sao? Thật là anh sao? Anh rốt cuộc tới, em, em vừa rồi......"

Nói tới đây, Ninh Khả Nhi là hoàn toàn nói không được nữa. Giờ này khắc này nhìn thấy Phong Mộ Tần, đối với cô mà nói, tựa như gặp vị cứu tinh. Ngay cả chính mình hiện giờ trên người cái gì cũng chưa mặc đồ, cô đều tựa hồ đã quên. Phong Mộ Tần cũng không nhiều lời, dễ dàng liền đem dây thừng trên người cô cởi bỏ. Theo sau, đem áo khoác chính mình cởi, tròng lên trên người Ninh Khả Nhi.

Thẳng đến khi bị Phong Mộ Tần chặn ngang bế lên, Ninh Khả Nhi mới hoàn toàn lấy lại tinh thần. Trời ơi! Cô vừa rồi chính là một kiện quần áo cũng chưa mặc, liền như vậy trần trụi ngồi ở trước mặt Đại ca. Nghĩ vậy, Ninh Khả Nhi khuôn mặt nhỏ liền hồng. Nhìn cô đối với mình ngượng ngùng, Phong Mộ Tần lại lạnh băng thật sự, mới từ phòng ra kia đi ra, chỉ thấy hắn đang dừng bên chiếc xe chuyên dùng ở đó. Vạn hạnh chính là, từ phòng ra tới đều bị Phong Mộ Tần bỏ vào xe hậu tòa, toàn bộ quá trình, bọn họ cũng không gặp được người thứ hai.

"Cảm ơn anh, Đại ca."

Nhìn Phong Mộ Tần đang muốn đóng cửa xe, Ninh Khả Nhi cắn cắn môi dưới, nhẹ giọng nói.
..........

- Aiz~ cám ơn người hãm hiếp mới ghê :v, hãy như nữ chính :v
- Tỉ lệ đọc chùa cao quá ta :)), NHẤN NHẸ DÙM NÚT SAO bên dưới đi các bác, tinh thần tui vẫn còn tồi tệ lắm này :))! Tui muốn bỏ cho r aiz~
- CMT ủng hộ tui đi các thím ới~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro