7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Quan quân bị đám em trai của thủ lĩnh bá chiếm.

Có chính miệng thủ lĩnh hứa hẹn, Quan quân không còn là độc chiếm của Phó quan, mà là vật chứa sinh sản của cả tộc nhân ngư.

Bọn họ đều muốn Quan quân đẻ trứng của mình, đám em trai của Thủ lĩnh kéo y vào sào huyệt, hơn nữa còn không thèm chia cho đám nhân ngư khác một miếng, Thủ lĩnh biết tin cũng không nói gì thêm.

Sinh sản của tộc bọn họ vốn đã rất khó khăn, bởi vậy Thủ lĩnh rất yêu thương tụi nhân ngư nhỏ.

Mỗi ngày hắn đều tự mình đến kiểm tra sự tăng trưởng bọn chúng, không lâu sau, bọn nhân ngư nhỏ được nhân ngư ấp ra đã có thể quấn lấy hắn, không ngừng khóc lóc nói muốn mẹ.

"Mẹ, mẹ mất tích rồi..."

Nhân ngư nhỏ đã biết nói khóc đến thảm, "Hức hức bọn con rất nhớ mẹ."

Thủ lĩnh trầm mặc vài giây, đồng ý đưa bọn chúng đến nhìn mẹ một cái.

Để tránh chúng nhìn thấy thứ không nên nhìn, hắn để đám nhân ngư nhỏ đứng ngoài chờ, rồi tự mình bơi vào.

Từ sâu trong sào huyệt tối tăm vang lên âm thanh giao phối, những âm thanh thọc vào rút ra va chạm, tiếng thở hổn hển đầy phấn khích của đám nhân ngư trẻ tuổi, còn có tiếng kêu yếu ớt, mơ hồ nghe như tiếng khóc nức nở sợ hãi.

Sau một thời gian dài không được ra ngoài nắng, làn da của Quan quân lại càng trắng hơn, những vết bị xoa bóp véo, cắn đỏ đến kinh người.

Không còn quân phục, y mất đi khí tức bá đạo ai nhìn cũng e ngại của lúc trước, quỳ gối bên người một nhân ngư, với hai bộ phận sinh dục căng phồng đang hưng phấn không ngừng ra ra vào vào trong cặp mông trắng như tuyết, tại nơi giao hợp không ngừng chảy ra chất lỏng nhớp nháp ướt át.

Mái tóc dài màu bạch kim xõa xuống, mặt y bị bóp chặt nâng lên, trong miệng cũng bị ép chứa đựng dục vọng của một nhân ngư trẻ tuổi khác.

Môi bị căng lớn không nóI nên lời, cũng không kịp nuốt nước bọt, trướng đến hai mắt đều sưng lên, ư ư khóc thút thít, khó nhọc nuốt nước bọt.

Nhân ngư bên cạnh không chen vào được cũng không cam lòng bị bỏ rơi, hắn nắm lấy cổ tay cẳng chân thon thả mảnh khảnh của y, yêu thích không rời mà âu yếm vuốt ve, dùng dương vật của mình cọ cọ, sau đó bắn hết lên thân thể y.

Đám nhân ngư trẻ tuổi đắm chìm trong đó đến nỗi bọn họ không nhận ra sự xâm nhập của kẻ khác, cho đến khi nhìn thấy Thủ lĩnh nhân ngư xuất hiện.

"Anh trai."

Nhân ngư phản ứng lại, nhanh chóng sửa"Thủ lĩnh."

Các nhân ngư khác cũng dừng động tác lại một lúc.

Quan quân cuối cùng cũng được ngừng lại, y lập tức quay đầu, kịch liệt ho khan.

Chất lỏng trắng đục đặc thấm bên môi y, nhưng y không để ý, chỉ hoảng sợ nhìn về phía Thủ lĩnh, "Cứu ta với! ta sai rồi, ta sai thật rồi! Làm ơn-"

Đôi chân đã bị tách ra quá lâu của y giờ đây không còn phát huy được một chút sức lực nào, y dùng hai tay chống lên mặt đất, nhanh chóng bò ra khỏi xiềng xích của đám nhân ngư kia, ngã xuống trước mặt Thủ lĩnh, những giọt nước mắt lăn dài trên khuôn mặt.

Vẻ kiêu ngạo trên mặt hoàn toàn biến mất, y bất lực cầu xin thủ lĩnh, cổ họng bị lạm dụng quá mức, hai bên môi tê mỏi khó khăn cố phát ra lời.

"Đưa ta đi, làm ơn đưa ta ra khỏi đây, đừng đối xử với ta như vậy."

Thủ lĩnh trầm mặt nhìn xuống y.

Bị một đám nhân ngư trẻ tuổi chơi mấy ngày, xương cốt của y như bị đánh gãy, thân thể trần trụi đầy dấu vết dơ bẩn, mông thịt đầy đặn, kẽ mông đỏ bừng, tinh dịch lần nữa bao trùm lên đám chất lỏng đã cũ bên trong.

Một nhân ngư có chút do dự hỏi: "Anh hai đã trở về rồi sao?"

Thủ lĩnh nhìn sang, nhàn nhạt trả lời: "Vẫn chưa."

Đám nhân ngư lộ ra nụ cười nhẹ nhõm, biết lần này hắn đến không phải là để đưa Quan quân đi, nên lại tiến lên, kéo cổ chân Quan quân, vui vẻ nói: "Đến lượt tôi rồi."

Quan quân sợ hãi mà quay đầu lại, nhìn đám nhân ngư gấp không chờ nổi trước mặt, nước mắt lại trào ra, tuyệt vọng khóc lóc.

"Không, không, đừng, tránh ra!"

Nhân ngư có chút không vui, tức giận nói: " Dựa vào cái gì chứ, tôi cho em viên ngọc trai đẹp nhất mà mình tìm được, nhưng cuối cùng thời gian chiếm hữu em của tôi lại ít nhất, tôi Không tránh, tôi cũng muốn đẻ trứng vào bụng em!"

Bọn họ không quan tâm đến sự hiện diện của Thủ lĩnh.

Nhân ngư ôm Quan quân vào lòng, dang rộng hai chân y, dễ dàng đưa dương vật vào lỗ huyệt mềm mại bên dưới.

Quan quân ghé trên vai hắn, gắt gao ôm chặt cánh tay hắn, hít thở không thông mà kịch liệt thở dốc.

Thấy được sự khuất nhục bị tùy ý đùa bỡn trên mặt y, thật hoang đường, thật khó tin, thật đáng thương, nỗi căm hận trong lòng Thủ lĩnh lại lần nữa được phóng thích.

Hắn dặn dò: "Hắn là con người, đừng đùa quá mức."

"Đã hiết, bọn em cũng luyến tiếc chơi hư em ấy."

Nhân ngư khó nén yêu thích, hôn lên má Quan quân, sau đó kịch liệt đưa đẩy, hai chân của Quan quân vô lực mà lắc qua lắc lại, tựa như hai chiếc đuôi cá xinh đẹp.

Những nhân ngư khác dần vây xung quanh , cố gắng tìm một không gian để cùng nhau hưởng dụng.

Tầm mắt của Thủ lĩnh bị ngăn lại.

Hắn rời sào huyệt, mắt nhắm mắt mở mà dẫn các nhân ngư nhỏ đi.

"Lần sau gặp lại mẹ các con đi."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro