Chương 8: Câu dẫn người đại diện ở bãi đỗ xe (Sắp H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Được rồi, nếu không có vấn đề gì thì hôm nay chúng ta dừng ở đây, tuần sau sẽ bắt đầu tham gia chương trình thực tế kia. Cô Giang đã lái xe tới đây phải không?"

Giang Nhược nhất thời không biết nên phản ứng thế nào, cô muốn nói mình không lái xe để Mục Thần đưa cô về nhà, nhưng lại sợ anh biết bản thân bị lừa, sẽ tức giận với cô."

"Nếu cô Giang tự lái xe đến đây, tôi cũng không ngại làm tài xế cho cô." Mục Thần mỉm cười với Giang Nhược.

Giang Nhược gật đầu như gà mổ. Chết tiệt, sao người đàn ông này lại biết mình đang nghĩ gì?

Ô tô đang chạy rất nhanh trên đường về nhà.

"Có vẻ sắp tới nhà cô Giang rồi, nhà cô không xa công ty chúng ta lắm." Người đàn ông lái xe, cất giọng nói dễ nghe nhưng lịch sự và xa cách.

"Anh chắc chắn từ nay về sau vẫn muốn gọi tôi như vậy sao?"

Người đàn ông dường như không ngờ rằng Giang Nhược sẽ nói như vậy, sau một lúc suy nghĩ, anh đáp: "Nhược Nhược, tôi gọi cô như vậy có được không?"

Anh ta đúng là một quý ông, Giang Nhược nghĩ thầm, nhưng Giang Nhược cũng rất hài lòng với cách gọi này.

Chiếc xe châm rãi dừng lại dưới tầng hầm nhà Giang Nhược, Giang Nhược nhìn về phía người đàn ông. Đúng vậy, tất cả đường nét trên khuôn mặt được tạo ra đều rất phù hợp với gu thẩm mỹ của cô.

Giang Nhược mỉm cười nhìn người đàn ông, "Tôi có một yêu cầu, không biết anh Mục Thần có thể đồng ý hay không."

"Đương nhiên, Nhược Nhược, tôi là người đại diện của cô, tôi sẽ cố gắng hết sức để đáp ứng bất cứ yêu cầu nào của cô."

"Như thế này thì sao?" Giang Nhược quay sang ghế lái, thổi nhẹ vào tai người đàn ông, "Tôi muốn anh đi cùng tôi hôm nay có được không?"

"Nhược Nhược, cô ...?" Người đàn ông có vẻ giật mình trước lời nói của Giang Nhược bèn quay người sang bên khác để tránh khỏi cô.

Giang Nhược mỉm cười: "Ngủ với người mình thích thì có gì sai đâu?" Nói xong, đôi tay mảnh khảnh của cô bắt đầu lang thang khắp cơ thể người đàn ông, châm lửa ở khắp nơi mà nó đi qua.

Mục Thần cả người căng cứng, không nhúc nhích, mặc cho Giang Nhược đưa tay lên xuống trên người mình.

Giang Nhược đặt tay lên cơ bụng của người đàn ông, hơi sờ soạng bụng dưới của anh, cuối cùng dùng bàn tay mảnh khảnh véo nhẹ con cặc giữa hai chân anh.

"Ah" Giữa hai chân truyền đến một cảm giác thoải mái, khiến người đàn ông khẽ rên lên.

Mục Thần không thể từ chối cô.

Giang Nhược chính là người phụ nữ có vẻ ngoài tuyệt mỹ phù hợp nhất với thẩm mỹ của Mục Thần, chính anh đã cật lực tiến cử cô với công ty. Mặc dù lãnh đạo cao tầng của công ty đều không xem trọng cô nhưng anh đã vượt qua ý kiến ​​của mọi người để ký cam kết đưa Giang Nhược trở thành nữ nghệ sĩ thành công nhất.

Anh biết hiện tại Giang Nhược đang phải đối mặt với một số dư luận nhưng anh muốn bảo vệ cô giữa cơn giông bão này. Dù sau này có chuyện gì xảy ra, anh ấy cũng sẽ tự mình gánh chịu mọi hậu quả.

Nhưng hiện tại, bị Giang Nhược quyến rũ như thế này trong xe, Mục Thần cảm thấy bản thân không thể kiên trì được nữa.

Nhìn thấy Mục Thần cả người căng thẳng, Giang Nhược ngây thơ mỉm cười. Cô đưa tay ra, dùng đầu ngón tay vuốt ve đôi lông mày xinh đẹp của anh. Trong lòng có một giọng nói nói với Giang Nhược rằng cô rất muốn chiếm lấy người đàn ông trước mặt này làm của riêng mình.

Giang Nhược ôm mặt người đàn ông, hôn lên đôi môi hồng hào của anh, tay còn lại vuốt ve con cặc anh thông qua lớp quần.

Không một người bình thường nào có thể cưỡng lại được sự cám dỗ này. Mục Thần thở dài một hơi, đè nén ngọn lửa trong lòng, cởi dây an toàn, áp sát về phía người phụ nữ, sau đó hôn lên đôi môi hồng hào căng mọng của cô.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro