Chương 3:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 3: Em muốn nỗ lực tích đầy mười ngàn tích phân, em muốn về nhà!

Sau khi cuộc thi của người mới kết thúc, còn dư lại ba người đi thang máy về chỗ hậu trường nghỉ ngơi, lúc cửa thang máy mở ra, ánh đèn lóa mắt phản chiếu vào đồng tử của mọi người, đó là một chiếc đèn chùm thủy tinh nguy nga lộng lẫy, từng hàng ghế salon cao cấp bằng da xa hoa quý giá nằm lộn xộn chính giữa đại sảnh, có cả nam lẫn nữ ngồi ở đó uống rượu trò chuyện với nhau, tiếng cười nói liên tục, điều này làm cho Tô Hình hoảng hốt cho rằng cô còn đang ở thế giới của chính mình, chỉ cần đi ra khỏi cái khách sạn này, cô đã có thể về nhà.

Hy vọng luôn cho ta trụ cột lớn nhất vào khoảnh khắc mà bản thân ta yếu ớt nhất, đáng tiếc, từ khi cô bước ra khỏi thang máy trụ cột đã hoàn toàn bị đánh nát, bởi vì cô phát hiện khách sạn này căn bản không có cửa, thậm chí ngay cả cửa sổ cũng không có.

Giang Lưu đi đến bên người cô, cánh tay ôm lấy eo nhỏ của cô, anh có thể lý giải tâm tình giờ phút này của cô, dù sao ai tới đây cũng đều như vậy, cho cô một chút thời gian, đợi cô sửa sang lại cảm xúc cho tốt, tự nhiên sẽ có rất nhiều vấn đề muốn hỏi.

"Ôi, Giang nam thần đã về rồi, lần này chỉ có một người sao? Vẻ ngoài còn rất xinh đẹp nhỉ, vận may của cô thật tốt, mới lần đầu tiên đã chạm mặt Giang nam thần, tình dục hết sức sung sướng nhá."

Một người phụ nữ dáng vẻ chừng hai mươi tuổi từ trên sô pha sôi nổi hoạt bát nhảy nhót chạy tới, một khuôn mặt thanh lệ tiến tới bên cạnh Tô Hình quan sát tỉ mỉ, theo sau làm nũng túm cánh tay của Giang Lưu, ngực lớn cỡ F dùng sức cọ xát lên.

"Giang nam thần, khi nào mới có thể cùng anh tham gia chương trình thực tế đây, em muốn được anh chơi nha."

"Chậc chậc chậc, nói gì vậy, giống như trừ Giang nam thần của em ra thì bị người đàn ông khác chơi khiến em không hài lòng?" Nói chuyện chính là một người đàn ông đầu húi cua có bắp thịt căng phồng, anh ta mặc một cái áo thun trắng phối hợp với một chiếc quần dài rằn ri, người đàn ông đầu húi cua có thân hình cao lớn, nhìn anh ta đi đến thì thân cao ít nhất 1m9, hai bắp tay nổi lên gân xanh, cơ ngực cũng cực kỳ nan nở, toàn thân mảnh da thịt màu đồng đường cong rõ ràng chuyển động, rõ ràng là khách quen của phòng tập gym.

"Haha, dĩ nhiên không rồi, côn thịt của đại ca Quý cũng làm em gái nhỏ đặc biệt sướng đấy." Người phụ nữ chân chó chạy đến bên cạnh người đàn ông đầu húi cua, một đôi tay nhỏ sờ lên hạ thể phình lên của anh ta, còn một tay khác thì lôi kéo cổ người đàn ông rồi hôn môi của anh ta.

Khi môi lưỡi đang quấn quýt, một giọng nói thình lình phá vỡ tình cảnh kiều diễm bấy giờ.

"Đủ rồi, muốn làm thì về phòng làm, đừng làm bậy ở chỗ này."

Tô Hình vốn dĩ hơi xấu hổ, không ngờ người phụ nữ đi cùng với cô đã bước ra thay cô hóa giải tình cảnh lúng túng đó, đây là lần đầu tiên cô nhìn rõ khuôn mặt của người phụ nữ ấy, trước đó không phải bị chơi đến mơ mơ màng màng thì cũng là bị dọa đến mất phản ứng, khi quan sát kỹ hơn cô mới phát hiện nữ nhân này có một mái tóc xoăn gợn sóng vàng rực rỡ, khuôn mặt trứng ngỗng trắng nõn, làn da rất đẹp, một đôi mắt phượng quyến rũ động lòng người trong phút chốc như có ánh sáng lóe lên, lông mày của cô ấy có màu xám nhạt, nhưng chỉ vẽ một nét mảnh ở cuối đuôi lông mày, làm tăng thêm vài phần cảm giác quyến rũ lạnh nhạt.

"Đúng rồi, anh tên là Giang Lưu, đây là Vân Dao, kẻ cơ bắp là Quý Du, treo ở trên người nó là Bạch Kim." Giang Lưu săn sóc vì cô mà giới thiệu tên từng người.

Giang Lưu vừa nói dứt lời, mấy đôi mắt đồng loạt nhìn chằm chằm Tô Hình, Tô Hình hai má ửng đỏ, hơi ngượng ngùng trả lời: "Chào mọi người, em là Tô Hình, về sau...... Xin chỉ bảo nhiều hơn."

"Tô Hình, cuộc thi người mới lần này cậu đạt hạng nhất đấy, quá giỏi luôn, mau dạy tớ , cậu làm thế nào vậy?" Bạch Kim nhấp nháy mắt to sáng ngời, vẻ mặt rất là nghiêm túc, tựa như là một học sinh ngoan, cần học hỏi gấp.

Khóe miệng lúc này cứng lại, Tô Hình khuôn mặt nhỏ bùm một cái đỏ rực như tôm luộc.

"Cậu, cậu sao lại biết, tớ đạt hạng nhất vậy?"

Bạch Kim không để bụng nói: "À, trong TV có phát sóng trực tiếp nha, tuy rằng chúng ta không phải có quyền bình luận như "người xem", nhưng mà xem một tí cũng không sao.

Tô Hình cả người cứng ngắc bất động, gương mặt đỏ lại trắng, trắng rồi lại đỏ, vô cùng không ổn.

"Được rồi, anh dẫn cô ấy đi chọn phòng trước đã, chốc nữa rồi nói tiếp, à mà, Chu công tử đã quay lại chưa?" Giang Lưu ôm vòng eo thon của Tô Hình, đang muốn bước lên tầng, đột nhiên nhớ đến chuyện gì đó liền quay đầu lại hỏi bọn họ.

Quý Du lắc đầu, ngữ khí hơi trầm trọng, "Chương trình thực tế của cậu ấy vẫn đang tiến hành, tôi thấy cực kỳ khó khăn, chung nhóm với cậu ấy chính là Hàn Linh Nhi ở trạm nghỉ ngơi số 5, con người cô ta cậu cũng biết đấy, rất yếu ớt lại kiêu ngạo, Chu công tử sợ là sẽ bị giày vò."

Giang Lưu trầm mặc gật gật đầu, rồi dẫn Tô Hình đang hóa đá lên lầu.

Tô Hình ngây ngô đần độn bị dắt lên lầu, cho đến khi Giang Lưu mở cửa phòng ngủ cho cô, cô mới lấy lại tinh thần.

"Ở đây tuy rằng có rất nhiều phòng trống, nhưng căn phòng này thì cách phòng anh gần nhất, vậy em cứ ở đây đi."

Xem nhẹ mờ ám trong lời nói của anh, Tô Hình đi vào phòng ngủ, phát hiện ở đây trang trí giống như phòng khách vậy, xa xỉ hoa lệ, giường lớn rộng hai mét được trải một bộ chăn đệm vàng lụa mềm mại, một đôi gối mềm màu trắng được xếp ngay ngắn, trên tường sạch sẽ trắng tinh còn treo một chiếc tivi  LCD 40 inch.

Tô Hình đi đến cửa phòng tắm, bên trong rộng rãi sáng ngời, bồn rửa tay, bồn tắm,  vòi hoa sen, ở đây cái gì cũng có cho dù là đồ cá nhân của phụ nữ.

Sau khi quan sát một vòng, Tô Hình ngồi ở trên giường lớn bỗng chốc tự ngẩn người.

Giang Lưu không nói tiếng nào nhìn cô, bình thản nói: "Có gì muốn hỏi, thì hỏi đi."

Tô Hình ngước mắt, ánh sao trong mắt cô tan biến từng cái một, "Rốt cuộc ở đây là thế giới gì, bây giờ em đang ở đâu."

"Anh nói rồi, thế giới này, gọi là "Thế giới nhỏ"  chỗ mà lúc này em nán lại theo thuật ngữ của chúng ta hình dung là trạm nghỉ ngơi số 3."

"Số 3?" Tô Hình bỗng nhiên nhớ tới viên giấy nhăn nhúm kia, mặt trên không phải là viết con số 3 này sao.

"Lúc tôi tỉnh lại, trên mặt đất có một viên giấy, bên trong viết một chữ số, là 3, chẳng lẽ ý chỉ chỗ này?"

"Có thể nói như vậy, một con số tương ứng với một trạm nghỉ ngơi, thế giới nhỏ tổng cộng có 13 trạm nghỉ ngơi, cứ cách một tháng sẽ có mười người mới tới tham dự cuộc thi, kích thước lớn nhỏ của con số mà bọn họ nhìn thấy sẽ tương ứng với một trong 13 trạm nghỉ ngơi ."

"Vậy anh và Vân Dao sắm loại nhân vật gì trong cuộc thi của người mới?" Hỏi đến chỗ này, Tô Hình ánh mắt lúc sáng lúc tối.

Giang Lưu đúng sự thật trả lời: "Làm cộng sự, hỗ trợ người mới cũng chỉ là một công cụ hình người thôi, nhưng mà nếu người mới thành công thăng cấp, cộng sự cũng được khen thưởng tích phân, khoảng từ 50 – 300 tích phân."

"Bây giờ em có 195 tích phân, tích phân này có ích lợi gì sao?"

"Nghe nói, chỉ cần tích đầy mười ngàn tích phân thì có thể rời khỏi thế giới nhỏ, trở lại cuộc sống hiện thực, mà bây giờ tích phân em tích lũy có thể dùng để mua đạo cụ, mua sức mạnh phòng ngự, anh sẽ dẫn em đến máy trao đổi để xem chi tiết."

Nghe được có cơ hội trở về, Tô Hình lập tức như uống máu gà, vội vàng bắt lấy tay của Giang Lưu, dùng âm thanh run rẩy, khẩn trương hỏi:

"Thật sự có thể trở về sao? Đã có người thành công qua chưa?"

"Không biết, ở đây tần suất đổi người mới cực kỳ cao, có vẻ như rất ít người tích được mười ngàn tích phân, nếu thật sự muốn nói tới người có tích phân cao nhất ở đây, thì chỉ có Nam Cung Thượng ở trạm nghỉ ngơi số 13, nghe nói hắn đã có hơn 7000 tích phân."

Thật vất vả đốt lên ngọn lửa hy vọng lại lần nữa bị dập tắt, Tô Hình thở dài nói: "Xem ra muốn tích đầy mười ngàn tích phân, chỉ là giấc mơ thôi."

Giang Lưu lại không cho rằng như vậy, anh xoay mặt Tô Hình qua, nghiêm túc đứng đắn nhìn cô, "Có phải mơ hay không, thì chỉ có hành động mới biết được, mỗi người đến đây đều không phải tự nguyện, nhưng mà bọn họ đều kiên trì giữ vững tập thích ứng với thế giới nhỏ đó, Tô Hình, em phải nhớ kỹ, tất cả những ai sống sót đều có một trái tim không chịu thất bại, chỉ có như thế, em mới có khả năng theo đuổi giấc mơ ấy."

Cảm xúc của Tô Hình vốn dĩ thật ưu thương nhưng nghe Giang Lưu nói mấy câu liền tan thành mây khói, cô chợt ôm lấy người đàn ông trước mặt, như gà con mới sinh ra nhận mẹ, từ đáy lòng tin cậy anh ỷ lại anh.

"Cảm ơn anh Giang Lưu, hôm nay nếu không phải là anh, kết cục của em cũng sẽ giống như người đàn ông kia, lời anh nói em đều sẽ nhớ rõ, em Tô Hình thề, mặc kệ về sau xảy ra chuyện gì, mặc kệ sẽ gặp phải chuyện ác liệt gì, em đều sẽ sống sót thật tốt, em muốn nỗ lực tích đầy mười ngàn tích phân, em phải về nhà!"

Tô Hình lại lần nữa phấn chấn, thoạt nhìn lấp lánh lạ thường, dung mạo của cô vốn tinh xảo đẹp đẽ, hiện giờ nhìn Giang Lưu cười tươi tắn như hoa hướng dương, là một người đàn ông bình thường, đương nhiên sẽ nhịn không được muốn bổ nhào vào cô.

Nhưng Giang Lưu là ai, anh chính là người đàn ông có ý chí nghị lực mạnh mẽ, có lần trong một show thực tế có bốn người phụ nữ xinh đẹp lõa lồ ở trên người, anh vẫn có thể gặp nguy không loạn, sao lại sẽ sốt ruột gào thét phá hư hình tượng chứ.

"Khụ, hay là em rửa mặt chải đầu trước đi, nghỉ cho khỏe, rồi lại đến phòng khách lầu một tìm anh."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro