15- Xinh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

...Em ra bến xe sớm, chim cút trước đêy, với em có quà cho anh trong ngăn bàn đấy. (. ❛ ᴗ ❛.)

Vũ Tùng nhìn mảnh giấy, rồi kéo ngăn bàn ra , một đôi găng tay chuyên dụng cho motor đặt ngay ngắn trong chiếc hộp đen tuyền.

- Nhóc ngốc này, đắt như vậy...

Dẫu vậy, môi anh vẫn không kìm được nụ cười, niềm vui len lỏi dường như đã xua tan cái ảm đạm của cơn ác mộng vừa qua. Nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên món quà nhỏ, đúng là anh chẳng thể dứt khỏi em rồi.
-----------------------------------

Ựa, bảnh vẫn không thể quen nổi khi đi xe khách quang đường xa như này. Đụ má uống thuốc rồi mà vẫn say như chó, may là tôi không ăn gì buổi sáng, không là gọi chị huệ tùm lum rồi. Nhìn qua cửa kính, tôi ngơ hẳn ra. Sáng nay đi sớm quá nên tôi có viết giấy cho ông Tùng, cô tôi thì đi tập huấn vắng nhà nên gọi báo sau cũng được, chỉ sợ cha nội kia rồ lên gọi mắng vốn tôi thôi. Nhưng mà bảnh cũng để lại quà mà, chắc không sao đâu, hehe. Mà giờ chắc ba thằng khứa kia cũng về lại phòng rồi nhỉ? Cũng hơi nhớ nhớ đấy, nhưng gặp rồi biết nói gì giờ. Từ đợt đó tôi tránh mặt thằng Ngân suốt. Chắc nó đùa chút thôi mà tôi phản ứng vậy...

Có chút áy náy ta ơi...

Xuống bến xe, tôi ngẫm nghĩ một chút, trong kí túc xá không cho nấu ăn nên định bụng mua gì đó đãi bọn nó. Nhưng mua gì giờ?

Đồ ngọt thì tôi không thích. Thằng Vĩ cũng không thích luôn... Đau đầu vãi.

- Bé xinh xinh đằng kia ơi!

Tiếng gọi làm tôi chú ý, tôi không nghĩ là gọi tôi đâu mà gọi bạn nữ nào thôi. Nhưng người ta gọi tôi thật, chị nhân viên đấy nhìn thẳng vô mắt tôi. Tôi ngơ ngác chỉ vô mặt mình kiểu: em á?

Như đọc được hết tôi đang nghĩ gì, chị đó cười rồi nói:

- Ừa, em đó, muốn ăn thử đồ chỗ chị không? Free nha.

À thì ra là quầy bán đồ ăn vặt. Hình như là bánh bạch tuộc. Tôi nhìn chăm chú khay bánh tròn trịa bốc khói nghi ngút, trông cũng ngon đó chứ.

- Nè cho bé, em đẹp nên chị ưu tiên miếng này nha.

- Em không đẹp đâu mà...- Tôi lầm bầm, sao chị này cứ một câu xinh hai câu đẹp vậy, ngại chết được.

Tôi con trai rõ ràng, trông như cái xác khô ấy. Có thời gian tôi gầy đến nỗi ông Tùng bảo ổng sẽ bị ám sát, chọc thủng phổi nếu ôm tôi vì xương sườn tôi như mấy cái phóng lợn. Nghĩ thấy cha nội mắc dại ghê nơi.

Tôi nhận lấy miếng bánh chị đưa, miếng bạch tuộc trong này to hơn hẳn mấy cái còn lại ấy. Mùi thơm làm tôi cũng nhận ra cái dạ dày của tôi sáng giờ đói mốc mồm.

Ngon vãi chưởng bà con.

Hơi nóng nhưng mà vị giác bùng lổ cmnl. Vị mặn ngọt xen kẽ với cái dai giòn của bạch tuộc làm bảnh như được cứu sống vậy.

Chị cho bảnh thêm một miếng nữa, nói là do thấy bảnh ăn ngon quá.

Bảnh ngại, bảnh dứt luôn 3 hộp cho chị lấy động lực chạy KPI.

------------------------

Mắt Cát Thiên long lanh nhìn miếng bánh, miệng chu chu ra thổi làm chị nhân viên muốn trụy tim. Đúng là phúc lợi duy nhất của cái nghề đồng bằng rộng rãi này chỉ có thể mong chờ vào những ngoan xinh yêu này thôi.

Miếng bánh có hơi to thì phải, khi mà má bé con phồng hẳn lên, đỏ bừng vì nóng, màu sắc nịnh mắt kéo dài đến tận vành tai, xuống cần cổ.

"Bé con nhà ai mà xinh xẻo thế chứ hehehe"

----------------------------

Tiếng ken két vang lên từ cái bản lề phải cỡ hàng từ thời kháng chiến. Tôi dòm vào, hơi lạnh từ điều hòa phê hơn cả ma tóe, mà ba con báo đời ở đây hết. Canh time quá chuẩn đến từ vị trí của bảnh.

- Bảnh quay trở lại rồi đây, nhớ tôi không các bạn êiiiiii!

- Nghỉ dưỡng về rồi à, vào đây cho mát đã.

- Vào luôn đây bạn êi.

Tôi xách từng đùm to đùm nhỏ vô, thằng Vĩ thấy thế cũng bật dậy, lon ton ra phụ, nói phụ chứ nó xách hết luôn, tôi vác mỗi cái thân vào. Bởi ta nói ai cũng cần một Bùi Khôi Vĩ cho riêng mình. Tôi mà là gái tôi b... À không, tôi hốt luôn.

Ngồi trước cái quạt cho khô bớt mồ hôi trong khi nhìn ba ông giời con tò mò đống đồ.

- Sao mày đi có mỗi có cái balo mà về vác theo thêm cái vali vậy. Rồi còn đống gì đây?- Thằng Quân chẳng biết tò mò hay càu nhàu.

- À về tao được tặng nhiều đồ quá, mà ổng bắt mang lên mặc cho sĩ. Còn cái kia là đại ka đi mua khao mấy đứa đó.

Tôi chỉ vào đống nước cùng bánh...

- Tao không định mua nhiều bánh bạch tuộc thế, lúc đầu định mua Tokbokki thôi. Nhưng bảnh bị thao túng, nó ngon với người ta khen bảnh hoài á.

- Khen gì nói tao nghe?- chó Ngân dường như đã quên sạch chuyện kia nó nhảy lên dí sát vô mặt tôi, cái răng nanh nhọn nhọn của ẩn hiện làm tôi nhớ lại, và tôi hơi sững người.

- Khen tao xinh... Kì vãi chưởng, sao con trai mà mọi người lại dùng từ xinh chứ. Nhưng mà chỉ dễ thương lắm, cho tao toàn miếng ngon nên tao sẽ bỏ qua. :33

- Bố mẹ mày cũng teen quá ha, quần áo chọn hợp mốt dữ.- thằng Vĩ vốn ít nói, nhưng vẫn cảm thán khi soạn cái vali của tôi.

Bảnh được chiều riết lười rồi, mấy gái thông cảm đi.

- Không phải bố mẹ mua đâu, anh Tùng mua cho tao đấy, bố mẹ tao hiếm khi về lắm, quân đội mà.

- Anh Tùng?

Chẳng hiểu sao, tôi cảm giác không khí hơi chùng xuống chút, có gì sao?

- Ừa, bộ tao chưa kể hả, anh con nuôi của cô tao, ổng hơn tuổi nên tao vẫn gọi anh chứ không theo vai vế họ hàng.

- Vậy à... Hai người thân nhau lắm hả?

- Đương nhiên, anh tao đỉnh nhất trên đời. Tao sẽ không nói trước mặt ổng đâu, đm cổ ổng sẽ vuông góc với cằm còn mặt song song với bầu trời , nhưng ổng kiểu như chỗ dựa vững chãi nhất của tao á. Ai cũng có thể tệ với tao nhưng ổng thì không bao giờ...

Tôi dừng một chút, tự nhiên nằm cười khì khì như đứa ngốc.

- ... Ổng từng đánh gãy chân tay mấy đứa đánh, làm rùm beng muốn đập luôn ông thầy phạt tao đứng nắng đến nhập viện, ổng còn...cứu tao khi tao tự tử...

Càng về cuối, giọng tôi càng nhỏ dần, tôi nhận ra mình đã kể hơi nhiều. Ba đứa kia không nói gì cả, không vui chăng.

- Dọn cỗ xong chưa, bảnh đói quá, nhịn từ sáng rồi.

Tôi cố đánh trống lảng, nhằm xoa dịu không khí một chút, mặc dù đói thật.

- Xong rồi, xuống ăn đi đồ sâu lười. Mà đừng có nằm úp bụng như thế, không tốt đâu. - Thằng Vĩ nhấc tôi dậy khỏi giường, tôi có nên thấy may mắn vì nó xốc nách thay cho túm cổ lôi dậy không?

- Vângggg. Biết dồi, bố cứ cằn nhằn mãi.- Tôi dài giọng thể hiện sự bất mãn, nhưng vẫn cười vì sự dung túng của " bố đường" Khôi Vĩ.

-------------------------------
1 chút phúc lợi, thật ra là ác wỷ trong t trỗi dậy :)))

TRẺ CON ĐI NGỦ ĐI, TỚI GIỜ NGƯỜI LỚN THĂM NGÀN RỒI

Tâm sự tuổi hồng của một vài thiếu nhi giấu tên.

Q: Mẹ lúc thằng Thiên ngửa cổ kéo áo trước quạt là họa mi tao gáy muốn lòi mẹ phổi. Đm tao muốn đè nó ra chịch nát nó, cho nó không khép được chân nữa, tao sẽ bắt nó mang butt plug đi học, bắt nó ngậm tinh của tao lúc nó làm con ngoan trò giỏi. Nghĩ là thấy vui rồi. Rồi tao sẽ kéo nó vô wc trường, bắt nó quỳ xuống bú cho tao. Mặt nó xinh điên lên ấy, mặt này mà bú xong dính tùm lum nước mắt nước mũi với tinh trùng thì đell khác gì quyển tạp chí khiêu dâm biết đi.

N: Biết vậy hôm đấy tao xé áo nó ra bú luôn chứ để chúng mày rình mò nhìn liếc. Đm vú Thiên nó hồng vch, từ hôm nó mặc áo trắng bị ướt là thấy rồi. Màu đẹp vãi chưởng. Cmn bố mày sẽ bú đến khi nó ra chỉ vì bị bóp ngực. Nếu tao chịch nó có thai thì vú nó sẽ có sữa đúng không? Nó sẽ không dám mặc mỗi áo đồng phục nữa, rồi dán băng cá nhân ở đầu vú cho khỏi lộ nhưng vẫn bị rỉ sữa. Tao sẽ tình nguyện bú giúp cho sữa nó bớt rỉ ra, cả khi ở trường thì bạn học sinh gương mẫu này vẫn sẽ phải vạch áo ưỡn ngực cho tao thôi.

V: Thằng Thiên khi ngái ngủ cực kì ngoan, dính người, thích được bế. Nếu tao chịch nó nhũn người đêm hôm trước, để trong nó cả đêm, rồi sáng hôm sau bế nó vào nhà tắm, có khi nào bên trong khắc luôn hình dáng họa mi của tao luôn. Chịch nó lúc nó ngái ngủ, khiến nó giật mình dậy, rên không thành tiếng rồi cào cấu loạn xạ cũng thú vị phết.

( trai đẹp trầm tính mở mồm ra nó khác bọt hẳn)

T: Lưỡi bé con rất nhỏ, khoang miệng cũng nhỏ nốt, nhưng bú giỏi :))) Ẻm bú như thể tao tưởng ẻm bú cu để lớn chứ không phải bú sữa, mấy thằng yếu sinh lý nói luôn là đuối có tẻo, liếm 2 phát có khi xuất mẹ rồi. Mà ẻm thích deepthroat hơn cả tao nữa, tao lo em đau còn ẻm bú đell để ý tao luôn. À lúc đấy nếu xoa má ẻm thì bé con sẽ trở nên nũng nịu hơn bình thường đấy.

L: Miễn là anh Thiên thì cái gì em cũng thích. Nhưng em thích anh dựa dẫm vào em hơn. Nói thật lúc anh nằm viện với băng gạc trên mặt làm em nứng vãi. Kiểu đm chỉ cần đè ra là ảnh sẽ khóc lóc run rẩy đến nói không tròn câu. Trêu nói là ảnh có tử cung, có thể mang thai được rồi bắn vào trong. Ảnh sẽ sợ rồi đòi rút ra, em sẽ chịch ảnh tiếp, rót tinh vào trong, đến khi nào bụng ảnh trướng lên như có em bé thật thì thôi. Sau đấy thì bắt ảnh khẩu giao, 69 này nọ, hoặc là bắt nằm sấp trên đùi, đánh mông đến khi ảnh bắn. À, xin hãy giữ bí mật với ảnh, em không thích người nói nhiều đâu. ( combo cười + ngón trỏ khóa mõm :))))

T bị điên, phúc lợi này ai đọc thì ráng đọc nhanh, mai t nhục t hết lứng là xóa đó


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro