Chương 14: Quá khứ (cập nhật lần thứ 3)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lục Thời Thu cuối cùng ở Cần Chính Điện thời gian chưa đến một chén trà nhỏ liền rời đi, ngay khi cánh cửa sau lưng đóng lại, y nhịn không được liền há mồm hít sâu hai hơi.

Đúng như dự kiến bên trong, nam nhân ngồi trên long ỷ hiện giờ đã không còn dấu vết của "vương gia ngốc" nữa, đôi mắt chỉ còn lại thâm thúy khó dò, quanh thân khí thế bức người, mỗi tiếng nói cử động đều lộ ra khí thế của một bậc đế vương.

Nếu không phải y luôn một mực theo sát phía sau Dung Tiêu, bản thân một bước cũng không rời xa hắn, sẽ khó lòng mà không nghi ngờ huynh đệ hai người lần nữa lại đổi chỗ.

Nhưng, mục đích của họ là gì?

Sau khi trở lại Tử Thần Cung, Lục Thời Thu tìm cơ hội hỏi Thôi ma ma , rốt cuộc năm đó đã có chuyện gì xảy ra khiến Thần Vương gặp phải bệnh kia.

Thôi ma ma không nghĩ tới Lục Thời Thu sẽ nhắc đến chuyện này, trong lúc nhất thời không kiềm chế được, trong mắt toát ra hận ý, tựa hồ như đang đắm chìm lại đau khổ trong quá khứ, thẳng đến khi Lục Thời Thu gọi nàng, lúc này mới hoàn hồn," Là nô tỳ thất thố, xin Vương phi thứ lỗi."

"Không sao," Lục Thời Thu nghĩ nghĩ, lại nói:" Nếu không tiện nói thì không cần trả lời."

Dù sao đây cũng là cung đính bí sự, y cũng không muốn làm người khác khó xử.

Thôi ma ma lắc đầu:" Khó được Vương phi muốn biết nhiều hơn về Vương gia, nô tỳ tất nhiên biết gì nói đó. Hơn nữa, việc này cũng không phải bí mật gì trong cung."

"Năm đó, Thái hậu vẫn còn là Hoàng hậu, dưới gối chưa có hoàng tử, Tiên đế lại đối với mẹ đẻ đại hoàng tử, Vân quý phi sủng ái có thừa, trong cung thậm chí có tin đồn rằng tiên đế muốn lập đại hoàng tử làm Thái tử."

"Vị Vân quý phi kia dựa vào sự sủng ái của Tiên đế, nơi chốn đối với Thái hậu nương nương bất kính."

"Cũng may trời không phụ người, không bao lâu Thái hậu liền có thai, hơn nữa sinh hạ một đôi hoàng tử, Tiên đế mặt rồng đại duyệt, đối với Hoàng Thượng cùng Thần Vương cũng là yêu quý không thôi."

"Khi đó, Hoàng Thượng giống Thái Hậu nương nương, tính tình ôn hòa, Thần Vương lại giống Tiên Đế, đường còn đi chưa vững đã thích chơi cùng bội kiếm Tiên Đế. Lúc ấy Tiên Đế đau nhất là Thần Vương, còn tự tay dạy ngài ấy bắn cung, cưỡi ngựa bắn cung, chỉ là sau đó..."

Hai mắt Thôi ma ma dần ảm đạm xuống, giọng nói cũng có chút run run:" Lúc ấy một cung nữ ở Ngự Thiện Phòng lén bỏ dược vào hai chén sữa bò, Thần Vương vừa uống xong liền trong đêm sốt cao không ngừng, phải ba ngày sau mới có thể đem sốt cao áp xuống, nhưng Thần Vương đã..."

"Khi ấy, vô luận như thế nào nghiệm hình tra tấn, nàng đều chỉ nói vì bản thân một lần lơ là khiến cơm canh hai vị hoàng tử xảy ra sai lầm mà bị Hoàng Hậu nương nương trách phạt, trong lòng nhịn không được ghi hận, cho nên mới phạm phải sai lầm lớn."

" Nàng ta còn giảo biện bảo lượng thuốc trong sữa chỉ đủ làm người tứ chi vô lực, chóng mặt nhức đầu, ngủ vài ngày liền không có việc gì."

"Nhưng không nghĩ tới Hoàng Thượng bởi vì bữa tối ăn quá no mà không muốn uống sữa, ngược lại để Thần Vương một mình uống hết, cũng vì việc này mà khiến Hoàng Thượng vẫn luôn tự trách, tính tình cũng ngày càng trở lên lạnh lùng cứng rắn."

Lục Thời Thu không ngờ nguyên lai lại có nội tình như vậy, suy nghĩ một chút nói:" Nhưng nàng ta lấy dược từ đâu?"

Thôi ma ma không nghĩ tới Vương phi lại có thể nhanh chóng chỉ ra trọng điểm, không khỏi thở dài lần nữa:" Theo lời nàng ta nói, là nàng nhờ một thái giám thu mua có quen biết từ ngoài cung mua giúp. Nhưng mà một cái cung nữ, bởi vì bị chủ nhân khiển trách, lại ra tay tàn độc như vậy, hơn nữa Thái Hậu cũng chỉ phạt cho có lệ, chỉ phạt nàng ta một tháng bổng lộc."

"Tiên đế biết rõ bên trong có chuyện mờ ám nhưng lại không để người điều tra xuống dưới, chỉ xử tử mấy cái cung nữ cùng thái có liên quan liền xong, vẫn là nhờ phía Thái Hậu âm thầm điều tra, cuối cùng thế nhưng tra ra được cung nữ kia cũng không như nàng nói là đứa trẻ mồ côi, mà là cha mẹ vẫn còn sống, sau khi nàng chết không bao lâu, gia đình đó ngày càng giàu có, đối với ngoài nói là nhờ buôn bán kiếm tiền, nhưng thực chất chính là tiền mua mạng nữ nhi."

Sau khi nghe hoàn chỉnh chuyện xưa, Lục Thời Thu trầm mặc xuống dưới.

Y cuối cũng vẫn là không thể hiểu được sự tàn nhẫn của Vân quý phi, sự ngu xuẩn của cung nữ khi dùng mạng sống chính mình để đổi giàu có cho gia đình, còn có bạc tình của tiên đế.

Nhưng những điều đó không còn quan trọng nữa.

Quan trọng là nếu Thần Vương thật sự sốt cao phát điên,thì  hôm nay việc hắn thay hoàng huynh mình thượng triều sớm, lại ở Cần Chính Điện phê duyệt tấu chương, vậy chỉ có thể chắc chắn rằng hắn đã được chữa khỏi trong bí mật.

Nhưng vì cái gì lại tiếp tục hành xử như một kẻ ngốc?

Còn có vì sao hai người lại trao đổi thân phận cho nhau?

Lục Thời Thu không rõ, nhưng y cũng không tính toán sẽ hao phi tế bào não vào nó, dù sao y chỉ muốn biết khi nào bản thân mới được biết chân tướng, nếu như hai huynh đệ nhà này không có ý giải thích với y, vậy y cũng coi như không biết.

Ngẫm lại nó còn có một chút kích thích.

【 tác gia có lời muốn nói: 】

Tất cả đều có nguyên nhân, nhưng về sau mới có thể giải thích được nha~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro