Chương 26: Hết bệnh ăn thịt/ phun tinh trùng lại mạnh lại nóng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Sau khi hồi kinh, Dung Tễ tĩnh dưỡng hơn phân nửa tháng, vết thường gần như đã lành, nhưng Lục Thời Thu sợ bản thân hưng phấn, kích động lên động tác quá lớn sẽ ảnh hưởng đến khả năng hồi phục của thân thể, như thế nào cũng không đồng ý để Dung Tễ động tay động chân.

Thấy nhưng lại không ăn được thật sự  khó chịu, cho nên Dung Tễ đều ở lại hoàng cung trong khoảng thời gian này.

Ngày hôm đó, sói đói biết được chính mình có thể ăn thịt, Dung Tễ hưng phấn từ mật đạo trở lại Tử Thần Cung, mới phát hiện trong phòng nến đều tắt, chỉ còn trước giường bày biện dạ minh châu tản ra ánh sáng mờ ảo.

Dung Tễ giương mắt nhìn lên, nhìn thấy bóng người trên giường, hô hấp liên định trệ một cái chớp mắt.

Vương phi của hắn, chính là trần truộng nằm trên đệm mềm mại, chỉ cần hai chân mở rộng là có thể nhìn thấy lỗ nhỏ khiến nam nhân phải thần hồn điên đảo, chỉ là lúc này lỗ nhỏ đang phun ra nuốt một cây ngọc thế tạc bằng bạch ngọc.

"A ha, vương gia, ngươi đã trở lại," Lục Thời Thu nhìn thấy hắn từ mật đạo đi ra, hưng phấn dùng ngón tay nắm lấy gốc ngọc trụ rút ra, lộ ra huyệt khẩu giữa hai cánh hoa môi, đồng thời ngọc trụ dính đầy dâm thủy bị y ném sang một bên, kích thích từ tự an ủi còn chưa bình phục, môi đào khẽ nhếch dồn dập mà hô hấp. 

Dung Tễ gắt gào nhìn chằm chằm vào nhục huyệt đang run rẩy, trong đầu tràn ngập hình ảnh dâm lãng vừa nhìn thấy, côn thịt dưới háng ngày càng cương cứng dựng đứng, gân xanh mặt trên đều kịch liệt mà nhảy lên.

Lục Thời Thu nhìn thấy hắn dáng vẻ này, khóe miệng nhếch lên lộ ra cái cười nhạt, khóe mắt ửng đỏ, ngữ khí càng là mị hoặc dụ dỗ, mi nhãn như tơ câu đến nam nhân càng phát cuồng vì y:" Nhanh tới đây, tao bức muốn ăn đại dương vật cứng của Vương gia."

Nghe được nhữnh lời hạ lưu dâm đãng như vậy, Dung Tễ bị kích thích đến mất khống chế nhào tới, khó khăn kéo xuống lưng quần, gấp gáp đĩnh dương vật vào tao bức, huyệt khẩu nhỏ hẹp mềm vô cùng, quy đầu từng chút từng chút cắm vào, đem nguyên bản huyệt khẩu còn chưa khép kín căng đến lớn hơn nữa, bên trong vui sướng nhanh chóng co rút, như thể muốn dụ dỗ hắn lại thao sâu một chút.

Dung Tễ theo bản năng đĩnh dương vật đem hành thân nặng nề đi vào trong, co xát mãnh liệt làm hắn rên một tiếng thỏa mãn.

"A, to quá, chính là như vậy, lại đút sâu một chút, a ha, tao bức sướng quá, bị thao căng ra," Lục Thời Thu thoải mái mà dâm kêu, đuôi mắt ngấn ra thủy quang, bộ dáng lại dâm lại mị, khi nam nhân nhét phân nữa dương vật vào, y thậm chí xoa lên bụng nhỏ bị dương vật thao căng phồng, cười khúc khích nói:" Côn thịt lớn vương gia đều đút chó tao bức nhỏ ăn, thật căng."

Dung Tễ bị y kích thích đến hô hấp đều rối loạn, đem dương vật thao tiến vào, khoái cảm mãnh liệt khiến hắn theo bản năng bắt đầu thọc vào rút ra trong khẩu tao bức," Hô, tao bức của Vương phi thật thoải mái, vừa chặt vừa ướt, hoàng huynh không cho ngươi ăn no sao, như thế nào còn dùng thứ kia?"

"Ô ô....thoải mái quá, lại dùng sức," Lục Thời Thu thoải mái đến mức từ trong mũi phát ra hừ hừ, tình dục trên mặt làm y càng thêm mê người," Hoàng thượng từ khi hồi cùng đến giờ chưa từng chạm vào ta, tao bức đều đói lả."

Ban đầu Dung Tiêu viện cớ vì muốn điều tra vụ án mà tránh mặt y, nhưng khi vụ án đều được giải quyết, hắn mỗi ngày đều ở Cần Chính Điện, cũng không biết vì sao, trong khoảng thời gian này hắn thế nhưng không lại phát bệnh nữa.

Nhưng hiện tại không phải thời điểm để nghĩ đến việc này, Dung Tễ hôn lên cánh môi đỏ mọng.

Lục Thời Thu thuần thục quấn hai chân quanh eo người nam nhân, chủ động đĩnh bức lên dương vật, lưỡi nhỏ linh hoạt như con rắn câu lấy đầu lưỡi đầy đặn hắn giao triền.

"Ngô...aha...." Tiếng rên rỉ tràn ra từ miệng Lục Thời Thu giống như lời cỗ vũ cho nam nhân, kích đến hắn hướng đến tao bức càng thọc vào rút ra.

Cơ thể đầy nam tính của nam nhân khiến Lục Thời Thu vô cùng hưng phấn, dù căn ngọc kia được làm sống động như thật nhưng như cũ không thể bằng côn thịt thô dài cứng nóng trong người y lúc này, càng đến gốc càng thô, tao điểm Lục Thời Thu dễ dàng bị đánh đến, hung hăng va chạm, sướng đến dâm thủy ào ào chảy ra.

Thật sự rất lâu lắm rồi hắn mới nếm được tư vị mất hồn này, Dung Tễ không khống chế được mà đẩy vào càng sâu, quy đầu nặng nề đĩnh vào huyệt dâm, tầng tầng lớp lớp mị thịt cuốn lấy dương vật càng chặt.

"a, thao tới rồi," Lục Thời Thu bám vào bả vai nam nhân, nơi hai người kết hợp đều phát ra tiếng nước cô pi cô pi, dâm thủy vốn trong suốt dưới kịch liệt đưa đẩy biến thành bọt trắng mịn, theo động tác nam nhân không ngừng phun tung tóe ra tới, trông cực kỳ dâm loạn.

Dung Tễ hung mãnh hướng thịt bức thao làm, dương vật nguyên bản cường hãn đều bị hút cắn mất không chế, trứng dái co rút lại co rút lại, tựa hộ hắn có thể xuất tinh bất cứ lúc nào.

Lục Thời Thu cảm nhận được nam nhân sắp bắn, vội vàng kẹp chặt lấy cự bổng trong người, xoay người đẩy nam nhân ở trên giường nắm lấy vị trí chủ đạo, chủ động cưỡi lên dương vật hắn, từ trên cao nhìn xuống, hai tay chống lên bụng nam nhân, co rút lại nhục huyệt mút lấy dương vật nam nhân, tử cung gần như bị đỉnh ra, theo động tác lên xuốngcủa y hoàn toàn bị căng ra, cảm thấy mĩ mãn mà đem cực đại quy đầu đưa vào cung khang, cũng ăn hoàn toàn căn dương vật dưới háng, huyệt khẩu vốn hồng phấn đều bị căng thành phấn bạch.

Dung Tễ thoải mái đến muốn điên rồi, cả người đều túa ra mồ hôi, cơ bắp cũng hưng phấn căng cứng, cảm giác muốn bắn tinh mãnh liệt khiến hắn có chút mất khống chế, rồi lại muốn tận hưởng càng nhiều khoái cảm chủ động liếm mút của cái miệng nhỏ, chỉ có thể dùng giọng trầm thấp gợi cảm nói đùa:" Sớm muộn gì ta cũng sẽ chết trên tay ngươi."

Lục Thời Thu hơi nắm mắt lại, thở hỗn hển nhanh chóng lắc mông lên xuống, dâm thủy một cổ lại một cổ rỉ ra, côn thịt phía trước cương cứng đến mức không ngừng phun ra tinh dịch, một đôi tao vú cũng đong đưa," Thật thoải mái, tao bức sướng quá, a a a a..."

Theo liên thanh thét chói tai, khoái cảm mãnh liệt một đợt một đợt dâng trào đánh úp, Lục Thời Thu rốt cuộc không kiềm được, một bên hung hăng co rút mút lấy côn thịt trong người, một bên kêu:" Muốn tới, a ha, mau, bắn cho ta....Ách a, thật nhiều, bắn thật nhiều, phải bị bỏng mất..."

Ngay lúc y kêu hắn bắn cho y, Dung Tễ liền điên cuồng thẳng lưng hướng lên trên đỉnh lộng, cuối cùng bóp lấy mông thịt non mềm làm quy đầu dính vào cung khẩu khiến nhục huyệt càng thêm mở rộng. 

Nam nhân tích góp hơn một tháng, tinh dịch phun ra vừa nhiều vừa đặc lại nóng, Lục Thời Thu sướng đến cả người đều run kên, giữa đùi co rút, một lượng lớn dâm thủy từ cung khang phun ra, hoàn toàn đạt tới triều xuy, chỉ là bị dương vật thô cứng nam nhân chặn lại, ngay cả một giọt hỗn hợp tinh dịch cùng dâm thủy cũng không thể chảy ra ngoài, toàn bộ đều tích tụ ở cung khang y, thực mau bụng y đều bị làm cho hơi hơi phìng ra.

Lục Thời Thu bị lăn qua lộn lại suốt một đêm, hôn hôn trầm trầm căn bản không biết bây giờ là mấy giờ, chỉ biết mình bị Dung Tễ đè ở dưới thân cuồng làm, thịt bức đều bị thao sưng lên, cũng không biết ít nhiều tinh dịch đi vào.

Nhiều lần thừa dịp nam nhân vừa mới bắn tinh xong thoáng ngủ trong chốc lát, nhưng thực mau lại bị nam nhân thao tỉnh, tao bức tuy rằng không còn ăn dương vật nam nhân nhưng dường như vẫn đang ngậm cắn, cảm giác này tản ra không đi.

Y thề, về sau không bao giờ để nam nhân nhịn đói quá lâu, bằng không khi khai trai, cái mạng của y cũng khó giữ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro