Chương 3: Nước bọt của ngươi có độc.....

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lục Thời Thu vì nóng mà tỉnh, cả người y như đang ngâm mình trong biển lửa, đem nước trong cơ thể đều bốc hơi, chính là vừa khô nóng lại vừa khát.

Từ trong ký ức của nguyên chủ mơ mơ màng màng nhớ đến một mảnh nhỏ.

Khi đó đội đón dâu đã tới trước cửa phủ Quốc Công, hạ nhân trong Vọng Thu càng là loạn thành một mớ mới có thể chuẩn bị xong, trong tiếng ồn ào huyên náo, một vị ma ma bước ra đưa cho nguyên chủ một viên thuốc nhỏ, nói là phụ thân nguyên chủ đã tự tay chuẩn bị cho 'nàng', đợi khi uống xong rượu giao bôi sẽ thấy điều diệu kỳ.

Nhưng lúc đó nguyên chủ vẫn còn tức giận vì chuyện phải gả cho một tên ngốc, liền lời ma ma nói cũng không cẩn thận nghe kỹ mà đem nó uống xuống.

Bây giờ suy nghĩ lại, viên thuốc đó e rằng chính là một viên thôi tình sau khi gặp rượu, bởi vì Thần Vương không ưa thích rượu mạnh, rượu giao bôi của hai người cũng được người trong cung thay thành rượu trái cây, cho nên thời gian phát tán liền chậm hơn nửa ngày, hơn nửa tác dụng là từ từ.

Lục Thời Thu khó chịu mà đá tung chăn, kéo ra cổ áo ngủ, không đủ, một luồng hơi nóng từ bụng lan dần xuống giữa hai chân, nơi riêng tư bí ẩn kia ngày càng cảm thấy ngứa ngáy, lại ướt át, dương vật cũng là run rẩy dựng thẳng.

Lục Thời Thu biết đây là tín hiệu của việc động tình, trước đây có lẽ y sẽ tự thân vận động, cơm no áo ấm, chính là hiện tại, ngay bên người y đang có một nam nhân sống sờ sờ, còn là phu quân hợp pháp của y.

Y bây giờ không phải là cẩu độc thân, cũng sẽ không một bên xem GV một bên dùng gậy mát xa thao* chính mình.

Phải biết, tính dục của người song tính rất mạnh, so với người bình thường chính là gấp đôi, kiếp trước y chỉ có thể tự mình giải tỏa, nhưng hiện tại y chính là người đã có phu quân, vì vậy không thể sống như góa phụ được!

Lục Thời Thu hạ quyết tâm, nhìn mỹ nam đang say giấc, phía dưới càng đói khát mà chảy nước, người nam nhân này quả thực chính là cùng một khuôn hình mẫu lý tưởng của bản thân đề ra, mày kiếm mũi cao, môi mỏng gợi cảm, hai mắt đóng lại che đi sự non nớt ngây thơ ở bên trong mà tôn lên vẻ đẹp xa cách.

Y không biết chính là ngay tại khi y đá chăn ra, nam nhân nằm bên cạnh cũng theo đó tỉnh dậy.

Phía sau màn lụa truyền đến tiếng cởi đồ sột sột soạt soạt, rất nhanh, một góc chăn của nam nhân bị người nhẹ nhàng nhấc lên, hắn như vừa mới bị đánh thức mà đè lại góc chăn hét lên:" Ngươi làm gì lại cướp chăn của ta."

Tuy nhiên, chỉ giây tiếp theo hắn liền bị cảnh xuân trước ngực Lục Thơi Thu phong ấn, chỉ thấy hai bầu vú sữa lại trắng lại tròn, phía trên chính là điểm xuyến hạt đậu đỏ nho nhỏ, khiến người khác phải bất giác nuốt một ngụm nước bọt.

Lục Thời Thu thấy hắn nhìn chằm chằm ngực mình nhịn không được cảm thấy ngượng ngùng, nói thật thì y từ một màn hình phẳng lại thành đồi núi chập chờn,  chính là có chút không quen, ai kêu cơ thể y xuyên qua lại được nuôi dưỡng dưới thân phận nha đầu, từ ngày phát dục không biết đã ăn bao nhiêu đồ bổ khiến trước ngực phình lên.

Y không nhịn được giơ tay chắn lại một chút, tay còn lại kéo chăn Dung Tễ:" Ta không ngủ được, chúng ta chơi trò chơi đi."

"Không chơi, không chơi! Ta muốn đi ngủ!" Dung Tễ định thần lại, cả mặt đỏ bừng, gắt gao ôm chặt lấy chăn không chịu buông ra, cũng không dám lại nhìn Lục Thời Thu một lần nào.

Lục Thời Thu nhìn hắn bộ dáng hắn ngại ngùng , trong đầu nhảy lên một suy nghĩ, không khỏi cong môi cười hỏi:" Ngươi có phải giấu cái gì dưới chăn, cho nên không dám cho ta xem?"

"Ta không có!" Dung Tễ phản bác sau, tựa hồ nghĩ đến nguyên  nhân, nghiêm túc nói:" Ma ma nói, nơi đó không được tùy tiện cho người khác xem. Lúc trước, có một cung nữ xốc chăn bông ta lên sau đó liền bị kéo ra đánh, hừ hừ, ngươi lại dám đụng đến ta, nhất định ma ma sẽ dùng gậy đánh mông ngươi."

Lục Thời Thu thấy hắn tự hủy xác nhận suy đoán chính mình, mặc dù bên trong đã ôm bụng cười như điên, bên ngoài vẫn là làm bộ nghiêm túc cùng tên ngốc này giải thích:" Ma ma nói không sai, ngoại trừ bổn vương phi ra, ngươi không được cho người khác xem, ngươi là phu quân của ta, toàn bộ cơ thể ngươi cũng là của ta, ta xem hai lần thì có làm sao? Không những xem, ta đây còn muốn sờ, còn muốn ăn ngươi!"

"Ta không phải của ngươi! Ngươi không được ăn ta!"

" Ngươi là của ta." Lục Thời Thu lại cười nói:" Ta cũng là của ngươi."

Không cam lòng bị yếu thế, Dung Tễ nói:" Vậy ngươi cũng cho ta sờ, cho ta ăn?"

Lục Thời Thu bị hắn lật ngược một quân mà ngẩn ra, trong người cảm giác ngứa ngáy hư không ngày càng mãnh liệt, đối mặt với phu quân ngốc như vậy, y dường như cũng không cần phải xấu hổ, vẫn là tốc chiến tốc thắng cho chính mình thoải mái mới là, tay cũng không che đậy, cúi người đến trước mặt Dung Tễ, dụ dỗ nói:" Tất nhiên rồi, Vương gia muốn ăn ở đâu trước?"

Dung Tễ giật mình, nhìn gương mặt Lục Thời Thu gần như vậy, mị nhãn câu nhân, làn da trắng nõn không tì vết, môi đào đỏ mọng mấp máy phun ra nhiệt khí phả vào mặt hắn, trái tim không chịu khống chế mà đập thình thịch, côn thịt bên dưới càng ngạnh, ngạnh đến phát đau, làm hắn khó chịu đến mức muốn há miệng cắn cái gì tới để phát tiết.

Vương gia trì độn còn chưa kịp nghĩ ra, gương mặt diễm lệ càng đến gần, thực mau trên môi liền cảm thấy ấm áp, mềm mại còn có chút ẩm ướt, hắn choáng váng mà mở miệng muốn nói, lại bất ngờ bị lưỡi nhỏ linh hoạt đánh vào.

Lục Thời Thu cũng là con gà mờ không có kinh nghiệm, chỉ biết ở trong miệng nam nhân lung tung liếm loạn, câu lấy đầu lưỡi cứng đờ của tiểu ngốc cọ xát, thẳng đến khi hai con người còn chưa nắm bắt được cách hít thở mà thiếu khí mới chịu lui ra ngoài.

Hai mắt Dung Tễ mơ màng, trên môi dính đầy nước bọt Lục Thời Thu, từng ngụm từng ngụm thở phì phò, mờ mịt hỏi;" Đây chính là ý ăn của ngươi sao?"

" Đương nhiên, chẳng  lẽ còn có thể đem ngươi nấu lên ăn?" Lục Thời Thu nghiêng người nằm trên chăn hắn có chút buồn cười nói.

"A," Vương gia ngốc cái hiểu cái không chớp mắt, một  chút cũng không hàm hồ mà yêu cầu:" Ta còn muốn ăn."

Lục Thời Thu cảm giác mình sắp bị giọng nói ngây thơ nhưng đầy gợi cảm của nam nhân này mê hoặc, đơn giản nhắm mắt lại, một bộ mặc người hái:" Nếu còn muốn thì chính mình...ưm..."

Động tác nam nhân gấp gáp lại thô lỗ, thậm chí hai tay còn vòng qua ôm lấy eo Lục Thời Thu, giống như một con sư tử đực lần đầu tiên ở trước mặt con mồi thử nhe răng, hơn nữa còn rất nhanh nắm chắc được kỹ xảo bên trong.

Lục Thời Thu thuận theo hé miệng, tùy ý hắn đem mật ngọt bên trong miệng cướp đoạt xuống bụng, môi đào bị gặm cắn có chút đau nhức, tên ngốc này căn bản không biết không chế lực đạo, chỉ biết theo bản năng ở trong miệng y cướp đoạt bừa bãi.

Tàn bạo, thô lỗ, không có kết cấu, lại làm ngọn lửa bên trong Lục Thời Thu  càng hưng phấn, như giọt nước rơi vào chảo dầu sôi, không đem dục vọng trong cơ thể hao mòn hết là không có khả năng bình ổn.

Nụ hôn kết thúc, khi hai người tách ra, giữa họ vẫn còn liên kết nhau bằng một sợi chỉ bạc.

Lục Thời Thu vươn đầu lưỡi liếm một cái, lại hướng môi nam nhân hôn lên, khóe môi nhếch lên cười nói:" Vương gia, ăn ngon không?"

Dung Tễ ngơ ngác gật đầu, lại lắc đầu, thanh âm khàn khàn lại có chút ủy khuất," Ta khó chịu quá, nước bọt của ngươi có độc..."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro