Tai nạn trên biển: Hạ (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày thứ sau trên thuyền cứu nạn, Nguyễn Miên mặc nội y sexy Alpha chọn cho mình vào. Lớp vải ren ôm lấy chân ngực Nguyễn Miên, hai dây thắt thành chiếc nơ phía sau gáy, hai bên vú tròn trịa được nâng cao lên tạo thành khe ngực sâu hoắm, đầu vú nhô cao không hề được che đậy.

Liêu Huy thắt dây áo ngực ở sau gáy giúp cậu, sau đó vòng tay nâng hai bên vú lên điều chỉnh vị trí cho Nguyễn Miên.

Thân dưới vẫn có quần lót, nhưng cũng chẳng che được cái gì, vì thân dưới của Nguyễn Miên bóng lưỡng nên cửa âm hộ sưng đỏ do bị cọ xát quá nhiều cũng lồ lộ ra.

Liêu Huy cúi đầu khẽ cắn tuyến thể Nguyễn Miên, rót một ít chất dẫn dụ vào, Nguyễn Miên ngoan ngoãn để anh đánh dấu.

“Miên Miên, hôm nay là sinh nhật Ngụy Hách, em có thể là bánh sinh nhật của cậu ta không?” Liêu Huy nhẹ giọng hỏi, thì thầm vài câu bên tai Nguyễn Miên.

Mặt Nguyễn Miên đỏ lựng, ngượng ngùng gật gật đầu.

“Miên Miên đẹp quá.” Các Alpha đều khen cậu.

“Chỉ có thân hình quyến rũ đến ngộp thở như Miên Miên mới có thể mặc đẹp đến vậy thôi.” Lời khen như vậy làm Nguyễn Miên vừa xấu hổ vừa thẹn thùng.

Lại một ngày dần trôi qua.

Tới chiều, Ngụy Hách bị bắt ngồi đợi bên ngoài, các Alpha cùng Nguyễn Miên mang cá biển vào bên trong lều cắm trại, bắt đầu làm bánh sinh nhật cho Ngụy Hách.

Mặt Nguyễn Miên đỏ hồng, cậu nằm trên tấm thảm đã được rửa sạch không biết bao nhiêu lần, các Alpha bàn bạc để xếp từng lát cá sống lên cơ thể cậu.

“Ngoan nào, Miên Miên đừng nhúc nhích.” Tiếu Lê cúi đầu hôn lên âm hộ ngọt ngào làm người ta mê muội, ngón tay nhẹ nhàng đẩy một lát cá vào bên trong.

Khi Ngụy Hách bước vào lều cắm trại liền ngây người, Nguyễn Miên khỏa thân nằm trên thảm, những nơi nhạy cảm trên cơ thể đều được phủ một lớp cá sống. Cá được thái rất mỏng, lát cá trên ngực Nguyễn Miên được xếp như những cánh hoa, đầu vú đỏ hỏn bị lát cá che đi nhưng vẫn có thể nhìn ra màu sắc quyến rũ của nó.

Hai chân Nguyễn Miên hơi tách ra, từng lát cá được xếp dọc theo đùi trong của cậu.

Bỗng nhiên Ngụy Hách có thể hiểu được tại sao có những Alpha thích ăn đồ ăn trên cơ thể Omega, làn da trắng nõn của Nguyễn Miên tựa như đang tỏa sáng, cậu trông như một món ăn ngọt ngào trên bàn tiệc, như một miếng pudding chỉ cần ngậm vào miệng là tan chảy, được bọc trong một lớp cá thái lát. 

Trao lời chúc mừng sinh nhật xong, các Alpha bắt đầu hưởng thụ bữa tiệc hoành tráng này.

Nguyễn Miên cảm thấy rất kỳ dị, các Alpha cố chấp phải dùng môi lưỡi để câu lát cá trên cơ thể cậu vào miệng, tiện mồm mút hôn làn da bên dưới lát cá, Nguyễn Miên bất chợt cảm nhận được cơ thể mình bắt đầu ướt át, đang từ từ chảy nước sốt ra.

Có lẽ do bầu không khí quá mức ái muội dâm loạn, hai vú của Nguyễn Miên dần dần rỉ sữa ra, trên ngực cậu lát cá đầu tiên bị ăn chính là hai lát ở hai đầu vú, những lát cá hình cánh hoa xung quanh chưa được các Alpha đụng vào, lúc này dòng sữa trong veo đang chảy xuống quanh những lát cá hình hoa kia, thu hút sự chú ý của các Alpha từ giữa hai chân cậu về phía hai vú của cậu.

“Sữa của Miên Miên nhiều lên rồi.” Giọng nói Tiếu Lê có vẻ rất vui, “Em ngoan quá, chắc chắn đây là nhờ sự ngoan ngoãn của Miên Miên.”

Nghĩ đến đống tinh dịch mình đã nuốt xuống, Nguyễn Miên càng thêm ướt át.

“Có sữa Miên Miên ăn càng ngon.” Ngụy Hách khích lệ, “Cảm ơn Miên Miên đã cho anh ăn những lát cá ngon như vậy, Miên Miên có muốn nếm thử một miếng không nào?”

Nguyễn Miên đỏ mặt lắc đầu nguầy nguậy, “Anh Ngụy thích là tốt rồi.”

Rất nhanh, toàn bộ những lát cá trên cơ thể Nguyễn Miên đã bị ăn sạch, Ngụy Hách đang định xếp một đợt mới lên lại bị Tiếu Lê ngăn lại.

“Có một lát cá Miên Miên ngậm lâu rồi, cậu mau ăn đi.” Tiếu Lê mỉm cười nói.

Ngụy Hách liếc nhìn cơ thể lỏa lồ của Nguyễn Miên, tất nhiên chẳng còn lát cá nào trên đó, nhưng khuôn mặt bỗng đỏ bừng của Nguyễn Miên đã cho anh đáp án.

“Miên Miên.” Ngụy Hách nắm lấy bắp chân Nguyễn Miên, nâng hai chân cậu lên, “Anh có thể ăn nó không?”

Ánh mắt say đắm của Ngụy Hách khiến cả cơ thể Nguyễn Miên nóng bừng, Nguyễn Miên lung tung gật đầu, nhịp thở bắt đầu rối loạn.

Ngụy Hách vùi đầu vào, đầu lưỡi linh hoạt cạy môi con sò thơm ngọt của Nguyễn Miên ra, liếm mút thịt non bên trong. Đầu lướt linh hoạt lại nóng ướt khiến hai chân Nguyễn Miên bắt đầu run rẩy.

“Ưm! Đẩy vào rồi~!” Nguyễn Miên không chịu nổi muốn khép hai chân lại, “A... Sâu nữa rồi...”

Bốn tên Alpha đều muốn nuốt sạch Omega ngon lành này vào bụng, sau khi được trải nghiệm cảm giác tuyệt vời bên trong khoang sinh sản của Omega, tất nhiên việc chỉ được uống canh thịt làm bọn họ càng ngày càng đói khát.

Ngụy Hách hiển nhiên không còn cố câu lát cá kia ra nữa, mà chỉ tập trung ngắm nghía con sò thơm ngọt này.

“Bọn anh ăn tiếp có được hay không?” Liêu Huy vuốt trán Nguyễn Miên, vén phần tóc thấm mồ hôi của Nguyễn Miên ra phía sau, bọn họ đều rất rõ lát cá kia sẽ không được lấy ra trong chốc lát.

Cơ thể Nguyễn Miên dưới sự linh hoạt của đầu lưới Ngụy Hách không kiềm được mà run rẩy, cặp vú đẹp đẽ cũng lắc lên xuống theo. Nguyễn Miên miễn cưỡng gật đầu, ngón tay nắm chặt thảm lông dưới thân, có vẻ không chịu đựng nổi kích thích đến mức này.

“Cơ thể Miên Miên còn tươi ngon hơn lát cá này nữa.” Khi Liêu Huy xếp thức ăn lên cũng không nghiêm túc cho lắm, trộn lẫn ý muốn trêu chọc Omega của họ. Các Alpha đã ăn no đến tám phần hiển nhiên đã dời sự chú ý lên cơ thể Omega của họ.

Nếu không phải do Nguyễn Miên vẫn cứ ngại ngùng không cho bọn họ làm tới cuối, chỉ sợ thân thể Nguyễn Miên lúc này đã bị cắm đầy côn thịt.

Đương nhiên, cho dù không cắm vào, các Alpha cũng có rất nhiều trò để chơi.

Ngày thứ bảy trên thuyền cứu nạn, bầu trời thay đổi một lần nữa, mặt trời chưa kịp ló dạng, mây đen đã vần vũ kéo đến, bão chưa đến nhưng tiếng sấm đã ầm ầm, gió to quét qua khuấy động mặt biển vốn bĩnh tĩnh.

Bốn Alpha đã nhanh chóng cởi quần áo ra, mạo hiểm sóng to không ngừng đánh vào thân thuyền để củng cố lá chắn cho lều cắm trại.

“Đừng bước ra!” Mục Nhung nhìn thấy cửa lều cắm trại sắp được kéo xuống liền gào to một câu.

“Miên Miên, không sao đâu, em ngoan ngoãn ở bên trong lều cắm trại đi.” Liêu Huy mở miệng trấn an một câu, cũng không còn thời gian phân tâm, tìm mọi cách củng cố con thuyền cứu nạn này.

Nguyễn Miên ngồi trong lều cắm trại bị hoảng sợ, chỉ có thể ghé người vào mép lều nhìn các Alpha bận rộn, bứt rứt vì bản thân không thể giúp được gì.

Các Alpha đã chuẩn bị kỹ càng cho cơn mưa sắp tới.

Trước khi cơn mưa hạ xuống, bốn Alpha cuối cùng cũng vào lều, hoàn thành công việc.

Omega xinh đẹp của bọn họ đang mặc nội y hở hang, vội vội vàng vàng cầm khăn lông tới.

Mấy Alpha lau qua loa từng thớ cơ rắn chắc trên người, từng người một ôm lấy Omega của họ hôn nồng nhiệt một cái.

Nguyễn Miên được hôn vừa hoảng loạn lại vừa an tâm, đã được Mục Nhung người hôn cậu cuối cùng thuận tay bế lên nhét vào túi ngủ.

Bão, ầm ầm tiến tới.

Thuyền cứu nạn kịch liệt rung lắc giữa sóng to gió lớn.

Nguyễn Miên trong túi ngủ co mình nhét trọn vào lòng hai người Liêu Huy và Mục Nhung, thuyền cứu nạn đong đưa dữ dội, làm cậu sợ hãi run rẩy không ngừng.

“Đừng sợ, không sao cả.” Liêu Huy trấn an Nguyễn Miên, Mục Nhung cũng không ngừng mút hôn tuyến thể của cậu, chất dẫn dụ của hai Alpha dần dần khiến cho Nguyễn Miên bình tĩnh lại.

Nguyễn Miên không biết bản thân đã ngủ thiếp đi lúc nào, tiếng mưa rền gió dữ, thuyền cứu nạn rung lắc kịch liệt, tất cả vốn dĩ có thể khiến cậu thức trắng cả đêm, nhưng có lẽ do cái ôm của các Alpha quá ấm áp quá đáng tin, cuối cùng Nguyễn Miên vẫn ngủ được, cũng không bừng tỉnh lúc nửa đêm.

Chỉ là khi bước ra lều, Nguyễn Miên mới ý thức được, sự an ổn của cậu tối hôm qua đã được đánh đổi bằng cả đêm thức trắng của các Alpha. Nước trên thuyền cứu nạn đã ngập tới cẳng chân, lều cắm trại nổi lềnh bềnh trên mặt nước, phần lót của lều ngăn không cho lều bị chìm trong nước, vịt nhựa đang trôi nổi trên mặt nước, các Alpha thức trắng canh chừng mực nước trên thuyền cứu nạn, điều chỉnh kịp thời vị trí cố định lều cắm trại, nhờ đó mà lều không bị nước nhấn chìm.

Cũng may bão đã dừng vào ngày thứ tám trên thuyền cứu nạn.

Nguyễn Miên càng ngày càng ỷ lại bốn Alpha, Nguyễn Miên hoàn toàn trở thành cục cưng ngọt ngào trong lòng bọn họ, họ hôn hít sờ soạng đều ngoan ngoãn đáp lại, hơn nữa luôn tỏ ra ngọt ngào không hề miễn cưỡng chút nào.

“Các anh nhìn kìa! Đó có phải đảo không!” Nguyễn Miên đang khóa ngồi trong lòng Ngụy Hách trao đổi môi hôn với Alpha, đột nhiên nhảy lên từ trong lòng ngực anh, ngạc nhiên vui sướng chỉ vào nơi xa gọi họ mau đến nhìn.

Các Alpha không muốn giội một gáo nước lạnh lên Omega của mình, Tiếu Lê dỗ dành Nguyễn Miên, “Miên Miên tinh mắt quá đi thôi, thật tiếc là cách xa quá, đến đó có thể phải mất một hai ngày.”

Có quá nhiều thứ có thể là điểm đen nho nhỏ khi nhìn ra xa trên mặt biển, dọc theo đường đi bọn họ cũng đã nhìn thấy không ít lần, tỷ như cá voi, rùa biển bơi qua.

Nguyễn Miên vô cùng kích động, nhưng các Alpha của cậu đều không có vẻ phấn khích như vậy, cũng may họ có nhiều người, nhờ thay phiên nhau nên sức lực và trạng thái vẫn còn khá tốt, khi buồn rầu chỉ cần ôm ấp Omega ngọt ngào của họ là tâm trạng sẽ tốt lên rất nhiều.

Nguyễn Miên kích động nhìn chằm chằm điểm đen dần phóng đại kia, “Là đảo thật kìa a a a a!!!” Nguyễn Miên vui sướng hô to.

Bốn tên Alpha ngồi kia cũng nghiêm túc hẳn lên, cẩn thận nhìn chằm chằm điểm đen dần to lên một hồi, lôi mái chèo ra bắt đầu đổi hướng thuyền.

“Miên Miên đúng là ngôi sao may mắn của chúng ta.” Ngụy Hách không hề bủn xỉn mà khen.

Bốn Alpha thay phiên cầm mái chèo suốt hai ngày, cuối cùng cũng tới hòn đảo.

Hòn đảo rất lớn, có rừng có núi, diện tích che phủ thực vật rất rộng.

Các Alpha đứng trên thuyền cứu nạn không vội lên bờ, chọn nơi bờ cát thoải để đẩy thuyền cứu nạn lên.

Nguyễn Miên mặc áo của một Alpha trên người, vạt áo khó khăn lắm mới che khuất được phần mông, cũng coi như đã che đậy được thân thể, khi lên đảo mới đưa áo cho Nguyễn Miên mặc, suy nghĩ trong lòng các Alpha cực kỳ dễ hiểu.

“Tiếu Lê, cậu ở đây trông thuyền với Miên Miên, bọn tôi đi xung quanh thử xem.” Liêu Huy nói, mấy Alpha đều không yên tâm để Nguyễn Miên đi theo bọn họ, thứ nhất Nguyễn Miên ngay cả giày cũng không có, rất dễ bị thương, thứ hai Nguyễn Miên đi theo chắc chắn sẽ kéo tốc độ chậm lại, cũng bất lợi khi bọn họ thăm dò hòn đảo này.

“Được.” Tiếu Lê hiểu rõ ý của họ.
Nguyễn Miên cũng chỉ có thể không tình nguyện nghe theo.

Ba Alpha còn lại phân làm ba hướng, vào đảo.

Năm giờ sau, ba Alpha đã trở lại.

Tin xấu là họ không gặp bất kỳ ai, tin tốt là cây ăn quả trên đảo rất nhiều, không có dấu hiệu của thú ăn thịt cỡ lớn, còn có một hồ nước ngọt.

Nhìn sắc trời, ba Alpha họp lại thương lượng nơi để cắm trại, Tiếu Lê bên kia cũng thu gom đồ đạc vào cùng Nguyễn Miên.

Trên đảo này có một núi lửa chết, quan sát thảm thực vật mà nói, tỷ lệ núi lửa bùng nổ rất thấp, sườn núi có một suối nước nóng, bọn họ quyết định dựng trại ở sơn động dưới chân núi, bên cạnh hồ nước ngọt.

Trên đảo có không ít thỏ cỡ nhỏ, cũng may chúng chưa xâm lấn mạnh, với bọn họ đây có thể coi là tin tốt, vì thức ăn sẽ không hề thiếu.

Ngày đầu tiên trên đảo, các Alpha cực kỳ bận rộn, dựng lều cắm trại xong liền bắt đầu cố định thuyền cứu nạn, sau đó đẩy những hòn đá đến bờ cát làm tín hiệu ét o ét.

Mà Nguyễn Miên thì cùng họ đến bờ cát để bắt cua, nhặt hàu, bờ biển của hòn đảo không người tài nguyên vô cùng phong phú, Nguyễn Miên nhanh chóng bắt được đầy một vali hành lý, kéo xềnh xệch nó trên bờ cát.

Con cua lớn nhất không ngừng bám vào thành vali muốn chạy thoát.

Các Alpha bên kia cuối cùng cũng xử lí thuyền cứu nạn xong xuôi, Mục Nhung đi tới gọn gàng bế ngang Nguyễn Miên lên, bàn tay to nâng mông cậu, Tiếu Lê cũng tiếp nhận vali chứa đầy hải sản của cậu.

“Miên Miên giỏi quá, bắt được rất nhiều đồ ăn này.” Tiếu Lê không hề bủn xỉn mà khen Nguyễn Miên, “Tối nay ăn hải sản có được không.”

“Dạ!” Nguyễn Miên ghé vào vai Mục Nhung gật đầu thật mạnh, đỏ mặt khen lại, “Các anh cũng vất vả ạ.”

Thu dọn xong xuôi, trở về nơi cư trú, mặt trời đã sắp xuống núi.

Các Alpha nhóm lửa trại lên, dùng vỏ dừa làm nồi, nước dừa làm canh để nấu cua.

“Hàu Miên Miên nhặt được vừa tươi vừa lớn, ăn ngon quá.” Ngụy Hách khen, thực đơn các Alpha thích hoàn toàn không giống Nguyễn Miên.

Nguyễn Miên tuyệt đối không chấp nhận được chuyện ăn hàu sống, mà các Alpha đang ăn vui vẻ, phần hàu sống của Nguyễn Miên đang đặt trên phiến đá để nướng. Cảm thấy lời khen của Ngụy Hách có hơi kỳ lạ, nhưng cậu không nghĩ nhiều, hàu của cậu cũng được nướng xong rồi.

Liêu Huy đang ôm Nguyễn Miên sợ cậu bị bỏng, cầm giúp cậu rồi thổi cho đỡ nóng, Nguyễn Miên cũng thổi phù phù theo anh.

Cuối cùng cũng được ăn, tay Nguyễn Miên ôm vỏ hàu ăn cực kỳ cẩn thận, ngay cả nước cũng không để phí, đôi mắt sáng long lanh.

Quá đáng yêu, các Alpha nhìn dáng vẻ của cậu, đôi mắt như nổi lửa, chỉ muốn nuốt người ta vào bụng.

Bữa chiều ăn đến một nửa, ấm no rồi lại nghĩ đến dâm dục, hơn nữa phần lớn hàu sống đều đã vào bụng các Alpha.

Bàn tay ôm Nguyễn Miên của Liêu Huy cũng bắt đầu không lịch sự, luồn vào trong áo trên rộng thùng thình của Nguyễn Miên lần mò lên ngực Nguyễn Miên.

Nguyễn Miên sao có thể không cảm nhận được gì, mặt đỏ hồng nhưng cũng không từ chối.

Sau khi được Nguyễn Miên dung túng hành vi này, Liêu Huy càng được voi đòi tiên, nắm vạt áo cậu kéo lên, lại cúi xuống hôn tuyến thể cậu, “Miên Miên, cởi áo ra đi.”

Nguyễn Miên đỏ mặt buông con cua ăn được non nửa trên tay xuống, ngoan ngoãn giơ tay, để Liêu Huy cởi áo của cậu ra, sau đó lại im lặng cầm cua lên ăn tiếp.

Cặp vú đầy đặn tròn trịa của Nguyễn Miên lộ ra từ bộ nội y quyến rũ, “Sữa của Miên Miên đầy rồi phải không, đừng để phí.” Liêu Huy cầm nửa vỏ dừa lên làm chén, bắt đầu vắt sữa của Nguyễn Miên.

Hai vú đầy đặn bị bàn tay to lớn của Alpha nhào nặn thành đủ thứ hình dạng, đôi lúc sẽ phun một dòng sữa trắng đục vào vỏ dừa.

Nguyễn Miên cố gắng làm ngơ động tác của Liêu Huy, nhưng đôi tay gần như không thể nắm chắc thịt cua đã chứng minh chuyện này là không thể.

Các Alpha lại không vội trêu đùa Omega của họ, chỉ là với sức ăn của Nguyễn Miên sau khi ăn non nửa thịt cua đã không còn ăn thêm được nữa.

“Em ăn xong rồi ạ...” Nguyễn Miên đỏ mặt, tiếng nói có vẻ xấu hổ.

“Miên Miên chuẩn bị sẵn sàng chưa?” Tiếu Lê hỏi, Omega có ngây thơ hơn nữa nhưng bị bọn họ liên tục hôn hít sờ soạng chơi đùa nhiều ngày như thế cũng phải hiểu rõ chuyện sắp xảy ra là gì.

Nguyễn Miên thẹn thùng gật đầu, Liêu Huy còn đang chơi hai vú của cậu.

“Đừng bảo bọn anh đang bắt nạt em nhé.” Liêu Huy khẽ cắn tuyến thể cậu, “Rõ ràng đang yêu thương em.”

Thân hình Nguyễn Miên run lên một chút, “Ừm...” Thanh âm đáp lại thấp thấp xen tiếng thở dốc.

Nguyễn Miên được Liêu Huy ôm, năm người đi một đường tới suối nước nóng. Mặt nước hơi nóng, nhưng độ ấm lại vừa đủ.

Nguyễn Miên ngồi trong suối nước nóng, hai vú tuyết trắng nổi trên mặt nước, dưới ánh trăng rõ đến lạ kỳ.

“Bọn anh tắm cho Miên Miên nhé.” Liêu Huy vừa bước ra từ suối nước nóng, tóc vuốt hết về phía sau, dáng vẻ càng thêm quyến rũ, vừa ngầu vừa đàn ông.

Nguyễn Miên đỏ mặt gật đầu, ngoan ngoãn để anh kéo lại ôm vào lòng.

Ba Alpha còn lại cũng đến vây quanh, bốn đôi tay tha hồ mơn trớn bất kỳ vị trí nào trên cơ thể Nguyễn Miên, Nguyễn Miên xấu hổ nghiêng mặt cúi đầu, không hề có bất kỳ sự từ chối nào.

“A!” Nguyễn Miên khẽ kêu một tiếng, “Nước, nước vào rồi.” Đôi tay hơi sợ hãi gác lên cánh tay của các Alpha.

Hẳn là có một bàn tay của Alpha đang căng tiểu huyệt của cậu ra.

“Đừng sợ.” Liêu Huy lại cúi đầu hôn hôn tuyến thể của cậu, “Miên Miên thả lỏng nào, lát nữa khoang sinh sản còn phải bị thao vào đấy.”

Dáng vẻ nghiêm túc của Liêu Huy khi nói muốn thao đến khoang sinh sản của cậu khiến Nguyễn Miên càng thêm ướt át mềm mại.

“Nhẹ, nhẹ thôi.” Con mồi mềm mại ngoan ngoãn để lộ phần bụng của mình mà khẩn cầu thợ săn.

“Xin lỗi, Miên Miên, bọn anh không thể làm được.” Liêu Huy ôn nhu cắn tuyến thể cậu rót thêm một chút chất dẫn dụ vào, “Khoang sinh sản của Miên Miên quá chặt, không thao mạnh hơn làm sao vào được.”

Nguyễn Miên quá xấu hổ, nhất thời không đáp.

“Miên Miên, có được không” Liêu Huy hỏi, “Để bọn anh thô bạo thao vào khoang sinh sản của em, thao đến khi em khóc lóc tè ra, như một cái thịt chậu bị phá hỏng, sau đó em còn phải kẹp côn thịt trong khoang sinh sản mà trải qua không biết bao nhiêu đêm ngày, để ba cái miệng nhỏ của em nuốt hết lượng tinh dịch vô tận.”

“Đừng nói nữa,...” Thân thể Nguyễn Miên run rẩy khẽ gật đầu.

“Trả lời anh Miên Miên, có được không?” Liêu Huy nhất định ép Nguyễn Miên chính miệng nói ra.

“... Dạ được...” Nguyễn Miên bụm mặt thấp thấp nói.

“Miên Miên ngoan lắm.” Alpha nói, hôn lên môi cậu, một Alpha khác vác hai chân cậu đặt lên vai, một tay đỡ eo Nguyễn Miên, một tay đỡ côn thịt chậm rãi đẩy vào âm hộ.

“Mục ca ư, nước vào rồi... Đừng...” Nguyễn Miên cảm giác hơi đầy trướng đến đau đớn, nhưng là nước trong suối nước nóng rất trơn, giúp Mục Nhung tiến vào dễ dàng hơn một chút. Liêu Huy cũng đỡ côn thịt đẩy vào hậu huyệt của cậu.

“Miên Miên thả lỏng nào, bọn anh thao cho chúng mở ra là được mà.” Mục Nhung dỗ cậu, hai cây côn thịt chậm rãi đi vào đến cuối hai cái lỗ của Nguyễn Miên.

“Ưm,” Nguyễn Miên nức nở, cơ thể vừa đau vừa sướng.

Nguyễn Miên không trong kỳ động dục, khoang sinh sản không mở, nhưng cửa khoang từng bị thao mở, hơi để lộ phần miệng nhỏ nhắn, hai Alpha cùng đi vào, đã nhạy bén tìm thấy hai cái miệng nhỏ đang ẩn nấp này, bắt đầu tấn công.

“Hư rồi, hư rồi! Ô!” Nguyễn Miên không chịu mà lắc đầu, cảm giác vừa tê dại vừa mềm người làm cậu không thể chịu đựng, ngón tay đặt trên cánh tay rắn chắc của Alpha không kiềm được mà bấu chặt.

Thể trạng của Alpha hoàn toàn không thể so với cậu, với lực cỡ đấy ngay cả vệt trắng cậu cũng không cào ra được, móng tay mềm mại đã bị cong lại.

Mở khoang sinh sản khi không phải kỳ động dục, cảm nhận đầu tiên của Nguyễn Miên là đau, thân thể như bị xé ra làm đôi, nhưng theo sát sau đó là khoái cảm làm cậu quên cả việc hít thở, Nguyễn Miên ê ê a a dâm đãng mà rên, cơ thể không ngừng run bắn lên. Một lần lên đỉnh lấp đầy toàn bộ giác quan của cậu.

Sự bá đạo của bốn tên Alpha bắt đầu lộ diện, Omega của họ nếu đã mở khoang sinh sản ra thì cũng đừng mơ đến chuyện được khép lại.

Nguyễn Miên bị các Alpha thay phiên nhau làm như vậy một ngày một đêm, ngay cả một ngón tay cũng không động đậy được, cơ thể chìm trong đỉnh cao khoái cảm vẫn không ngừng run rẩy, nhưng Omega mảnh mai lại có thiên phú chịu thao cực kỳ tốt, Nguyễn Miên cũng không bị chơi đến hư như cậu nghĩ.

Các Alpha cho cậu nghỉ ngơi hai ngày, lại chơi đùa cậu cả đêm.

Trên hòn đảo vắng vẻ hiu quạnh, nguyên liệu nấu ăn lại không hề thiếu, các Alpha trừ ăn và ngủ chỉ có thao Omega của bọn họ.

Ngày thứ sáu mươi lăm trên hoang đảo, thời tiết sáng sủa, các Alpha lôi hai túi ngủ ra giặt rồi đặt bên ngoài để phơi.

Bụng dưới Nguyễn Miên hơi phồng lên, hai vú lại tròn thêm một cỡ, cậu đang ngồi cạnh đống lửa trại, nấu thịt thỏ cho bữa sáng. Cậu không phải đang mang thai, chỉ là khoang sinh sản ngày ngày đêm đêm đều bị bắn tinh vào đến phồng lên, nhưng không dễ chảy ra, bụng dưới của cậu mới nhô lên như vậy.

Nguyễn Miên đột nhiên kẹp chân ôm bụng đứng lên, run run đi được vài bước đến bụi cỏ ngồi xổm xuống, từng đống tinh dịch chảy ra từ lỗ âm hộ của cậu, Nguyễn Miên vừa thấy khá hơn một chút, đang định đến mép hồ rửa lại, lại lập tức xoay người ngồi xổm xuống.

Lúc này là một đống lớn tinh dịch nhỏ xuống từ hậu môn của cậu.

Bụng dưới của vừa Nguyễn Miên xẹp xuống, lại đột nhiên bị Ngụy Hách bế ngang lên, “Miên Miên đang đẩy tinh dịch ra à.”

Mặt Nguyễn Miên lại đỏ, ấp úng rồi chỉ có thể miễn cưỡng gật gật đầu.

“Miên Miên, lại đây.” Ngụy Hách hôn lên tuyến thể của Nguyễn Miên một cái, nhấc tay vỗ vỗ lên mông Nguyễn Miên, “Anh muốn thao khoang sinh sản phía sau của em.”

Nguyễn Miên đứng trên mặt đất, đỏ mặt tách chân ra chổng mông lên, ngón tay banh thịt mông ra, “Ngụy ca... Hãy thoải mái yêu thương Miên Miên đi ạ.”

“Thật là một cục cưng dâm đãng mà.” Ngụy Hách cắn tuyến thể Nguyễn Miên thô bạo thúc vào khoang sinh sản của Nguyễn Miên.

Khoang sinh sản của Nguyễn Miên chưa kịp khép lại đã bị thô bạo thao mở toang.

Rất rõ ràng, trong thời gian hơn hai tháng, Omega ngây thơ đã bị bọn họ làm tới khi dâm đãng lạ thường.

Cởi trần để lộ vú đã là chuyện thường ngày, bộ ngực to thường xuyên thuộc quyền sở hữu của bàn tay và môi của các Alpha.
 

Ngày thứ 90 trên hoang đảo.

Nguyễn Miên đang nằm trên người Mục Nhung, hai chân bị kéo ra, lỗ âm hộ lộ ra hoàn toàn.

Hôm nay các Alpha muốn tạo "khóa" trong khoang sinh sản của cậu, Nguyễn Miên đã không còn sợ hãi như trước đây, cơ thể đã ướt át vô cùng.

“Liêu ca hãy đến chiếm lấy Miên Miên đi.” Nguyễn Miên ngoan ngoãn để lộ nơi mềm yếu nhất của thân thể.

“Miên Miên thật can đảm.” Tiếu Lê khích lệ Nguyễn Miên, “Các anh cũng sẽ càng thêm yêu Miên Miên.”

Bé Omega xinh đẹp của bọn họ đã ngoan ngoãn bước vào sào huyệt của họ, từ đây không còn cơ hội rời khỏi.

Bụng phồng lên tròn vo, Nguyễn Miên không chịu được khóc thút thít van nài, đã không còn kịp rồi, cậu đã hiến tế bản thân mình cho bốn tên Alpha từ lâu.

Côn thịt thô dài căng khoang sinh sản của Nguyễn Miên đến mức thành khoang bị dàn mỏng, cực nhiều tinh dịch được phụt vào khoang sinh sản của cậu, bụng dưới của Nguyễn Miên càng thêm trướng đầy, cơ thể run lên bần bật.

Cũng may khoang sinh sản của Nguyễn Miên vì bị thao trong thời gian dài đã không còn khép lại được, lượng tinh quá dồi dào đó sau khi Alpha rút côn thịt đã phun hết ra ngoài.

Chỉ là đây vẫn chưa phải là kết thúc.
 
.........
 
“Miên Miên giỏi quá.” Các Alpha xuýt xoa khen cậu.

Nguyễn Miên đã quen với chất dẫn dụ của bốn Alpha từ lâu, dấu vĩnh viễn của họ cũng không đối kháng lẫn nhau, trái lại dung hòa hoàn toàn vào với nhau. Cậu cũng ngoan ngoãn mà nằm trong ngực các Alpha.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro