Chương 2:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tịch Yêu Ca ngước nhìn tấm biển long lanh xa hoa đề tên Nghi Điển hai chữ trước mặt. Nghi Điển là chỗ ở của Nữ Vương. Độ xa hoa là không thể khinh thường. 

Tịch Yêu Ca nhanh chóng xốc lại tâm trạng, khuôn mặt tươi cười chạy vào bên trong. Nhìn đến mẫu thân vận một bộ huyết y nửa nằm nửa ngồi trên trường kỉ, đôi mâu thoải mái yêu mị khép hờ. Mà bên cạnh chính là tam vị Hầu Vương anh tuấn tiêu soái, cho dù là trải qua hàng vạn năm thì khuôn mặt vẫn không thay đổi, có chăng chỉ là thêm vài phần ổn trọng thâm trầm mà thôi. 

Lại tiếp tục nhìn đến ba vị ca ca đã lâu không gặp. Bọn họ vẫn như trước kia, vẫn không thay đổi. Đại ca Tư Đắc Nhã đã 1500 tuổi, khuôn mặt thiếu niên non nớt lại lộ ra thần sắc âm trầm. Nhị ca Độc Kì Thanh cùng tam ca Độc Kì Phong là sinh đôi bào thai cùng 1200 tuổi khuôn mặt cả hai giống nhau như đúc, nhưng khí chất cả hai toát ra liền không giống nhau. Nhị ca thừa kế Ma vương tương lai tính tình ôn nhu, ấm áp vừa nhìn vào liền tưởng nhu nhược nam nhân, còn trong tâm như thế nào tàn bạo giống phụ thân hắn đi. Tam ca vừa nhìn đều là tưởng bộ dáng nam nhân tốt, ai biết được khí chất của hắn yêu mị như nữ nhân. Thích đi ra ngoài gieo rắc hoa đào khắp nơi cùng với thích nhìn nữ nhân vì hắn đau khổ.

Nhìn lại nữ nhân lười biếng nằm trên trường kỉ, Tịch Yêu Ca khóe miệng run rẩy, rõ ràng là biết nàng đến mẫu thân còn giả vờ nhắm mắt lười biếng còn tam vị Hầu Vương lại dùng ôn nhu, sủng nịnh ánh mắt nhìn nàng mẫu thân. Tịch Yêu Ca âm thầm thở dài, đều trải qua một kiếp nàng vẫn không thích ứng được bị bỏ rơi như vầy a.

Nghĩ đến đây, đôi đồng tử nhỏ của Tịch Yêu Ca chợt lóe, thân hình nhỏ nhắn linh động ngồi bệt xuống sàn, đôi mắt to tròn ngân ngấn nước vậy mà môi nhỏ lại khẽ cắn. Một bộ dạng quật cường không cho nước mắt chảy xuống. Sau đó, Tịch Yêu Ca khẽ nâng miệng nhỏ, ô ô lên tiếng.

"Ca ca~"

Tư Đắc Nhã bộ dáng lạnh lùng, ánh mắt khinh bỉ hướng về phía nữ nhân mà hắn gọi là mẫu thân, Độc Kì Phong cùng Độc Kì Thanh thu lại bộ dáng yêu nghiệt ôn nhu, đồng dạng ánh mắt là lạnh lùng lên án nhìn nữ nhân đang nằm dài trên trường kỉ.

Tịch Nghi mẫu thân nàng lúc này mở mắt, nhìn bộ dáng tiểu nữ nhi đang ngồi trên sàn bên cạnh chính là ba cái nhi tử đang dịu dàng chăm sóc muội muội. Tịch Nghi lúc này thật sự có một cỗ xúc động dâng lên, rất muốn bay đến ôm lấy nữ nhi bảo bối mà yêu thương. Có điều ý nghĩ chưa được thực hiện Tịch Nghi Nữ Vương đã bị bắt lấy. Tịch Nghi nhìn ba vị phu quân đang gắt gao ôm lấy nàng bất đắc dĩ nhìn lại nữ nhi.

"Ca nhi bảo bối, vì sao ngươi không kêu ta mẫu thân a?"

Tịch Yêu Ca nghe thấy mẫu thân gọi, lúc này đang nằm gọn trong lòng tam ca Độc Kì Phong đầu nhỏ lắc lư, dụi dụi mặt vào ngực của tam ca ngửi mùi hoa đào thơm ngát. Không hề trả lời đến câu hỏi của mẫu thân, Tịch Yêu Ca lại dùng tay nhỏ mềm mại kéo kéo tay của đại ca, nức nở tố cáo.

"Ánh mắt ba vị phụ thân nhìn Ca nhi thật đáng sợ, ô... ô... ô"

Tịch Nghi nghe thấy lời của nữ nhi, nàng liền tức giận. Mặc kệ là ba vị phu quân ôm nàng như thế nào chặt, nàng liền giãy dụa, buông lời uy hiếp. Sau đó đạt được mục đích liền không thèm liếc nhìn ba người kia. Tịch Nghi mẫu thân nhanh chóng bay đến ôm lấy nữ nhi bảo bối từ trong lòng tam nhi tử, hảo hảo yêu thương nữ nhi.

Mà thời khắc đó, ngay cả Tịch Nghi hay Tịch Yêu Ca đang ăn đậu hủ của mẫu thân đều không cảm nhận được. Sáu nam nhân lớn nhỏ thế nhưng lại sinh khí. Chốc lát liền tách ra, ôm lấy nữ nhân của mình.

Tịch Yêu Ca dẫu môi nhỏ kháng nghị.

"Bảo bối, không nên quậy phá."

Tịch Yêu Ca nghe lời nhị ca nhắc nhở không quậy phá, sau đó cuối cùng trong Nghi Điển cũng khôi phục lại yên tĩnh ban đầu. 

"Ca nhi, sắp tới chúng ta lên Thiên giới một chuyến."

Lúc này, Tịch Yêu Ca nàng mới nhớ đến kiếp trước cũng như vậy. Thì ra mọi chuyện đều bắt đầu từ lúc nàng lên Thiên giới lần nàng 800 tuổi này. Đó là Yến tiệc của Thiên giới do Vương Mẫu Nương Nương tổ chức 500 năm một lần. Là lần đầu tiên nàng gặp được hắn. Sau đó liền si ngốc bị hắn dắt mũi hết lần này đến lần khác.

Nhưng mà cho đến bây giờ Tịch Yêu Ca nàng vẫn không thể hận.

"Ca nhi bảo bối, lần lên Thiên giới này đối với con về sau càng thú vị."

Tịch Yêu Ca khó hiểu nghiêng đầu nhỏ nhìn mẫu thân đang vui vẻ bên cạnh các vị phụ thân. Vì sao nàng lại có cảm giác rất không ổn a? Giống như lại sắp rơi vào bẫy rồi?

.....

Yến tiệc do Vương Mẫu tổ chức rầm rộ. Ngoại trừ Phật giới, Ma giới cùng Nhân giới thì Tiên giới, Yêu giới và Thiên giới đều có mặt.

Cũng bởi vì không thể lên Thiên giới cho nên phụ thân kính yêu của nàng vô cùng buồn bực.

"Ca nhi, mau nói với mẫu thân con ngày các ngươi lên Thiên giới, ta không thể đi cùng."

Tịch Yêu Ca nghiêng đầu nhỏ nhìn mẫu thân ở bên cạnh phụ thân suy nghĩ xem có nên nói lại với mẫu thân hay không.

"Ca nhi, hỏi phụ thân của con hắn muốn thế nào?"

"Nói với mẫu thân con, thời gian sắp tới chỉ cho phép một mình ta bên cạnh nàng."

Sau đó màng đối thoại như vậy một người lại một người nói. Cuối cùng mẫu thân nàng lại bị thuyết phục đồng ý với yêu cầu của phụ thân đại nhân.

Mà Tịch Yêu Ca ngây ngốc một chỗ chứng kiến tất cả, nàng đối với hành động bán manh kiêu ngạo đó của phụ thân thật sự là khinh thường!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro