thinh không

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Có những ngày bóng trăng mờ mờ lẩn khuất sau lớp mây mù, Sunghoon muốn thắp một ngọn đèn treo trong phòng và đặt lên vai em những chiếc hôn. Nhưng Jungwon không cho phép chàng làm điều đó, và Sunghoon cũng đã sớm quen với những cuộc mây mưa trong đêm tối, khi thị giác mờ dần nhường chỗ cho những giác quan khác lên ngôi.

Có lẽ ấy là sở thích kì lạ của Jungwon, em biết chàng sẽ chiều theo ý em và quả thực là chàng không phàn nàn lấy một lời nào. Khi ánh trăng nhạt dần rồi tan biến trong hư không, nhường chỗ cho hơi sương lạnh lẽo phủ đầy căn phòng, Jungwon khẽ bấu tay lên bờ vai vững chãi, chầm chậm thả lỏng cơ thể để tấm lưng nhẹ đáp trên nệm mềm, trọng lượng của người đàn ông nhanh chóng đè nghiến em và chôn chặt những khớp xương cùng da thịt non nớt trong vòng ôm của mình. Em thấy chàng gắt gao và vội vã, ôm lấy em. Gõ mấy nhịp lên khuôn ngực em như đang ngẫu hứng bấm những phím đàn. Jungwon đã có thể thả lỏng hơi thở của mình khi cảm nhận được sự dịu dàng từ những chiếc hôn rơi trên mái tóc, từ mấy ngón tay lần mò dọc theo từng đường nét cơ thể, chậm rãi và nâng niu như đang chạm vào vật quý giá. Hàng nghìn cánh hoa tử đinh hương rơi đầy nệm giường, sắc trắng lẫn trong sắc tím, mùi thơm nồng đượm quẩn quanh khứu giác rót thêm hưng phấn, em biết rằng Sunghoon chọn loài hoa này là có nguyên do.

Trước khi bóng tối nuốt chửng vạn vật, những ngón tay chàng đã kịp lướt trên áo em và tháo gọn từng chiếc cúc. Khung cửa sổ khép hờ, sương ùa vào lạnh buốt, chỉ có nhiệt độ từ bàn tay chậm rãi sưởi ấm da trần. Bả vai em khẽ run, cái ôm của người đàn ông liền siết lại thêm một vòng, chàng nghe giọng em thủ thỉ.

"Em lạnh, nhanh lên đi, Sunghoonie."

Em cảm nhận được mái đầu chàng ngả vào hõm cổ mình, dụi dụi mấy cái thay cho lời chấp thuận.

Chiếc cúc cuối cùng được tháo ra, Jungwon hơi nhổm người dậy, vội vã hôn lấy chàng. Bóng tối tràn lan khiến em không thể nhìn rõ gương mặt người tình, nhưng khi thị giác bị che lấp thì xúc giác lại càng trở nên mạnh mẽ, em nhắm nghiền mắt để tận hưởng trọn vẹn đôi môi kẻ kia. Hơi thở đứt đoạn trong khoảnh khắc môi lưỡi tìm đến nhau. Một tay Sunghoon vuốt dọc sống lưng em. Như muốn cho em một điểm tựa. Như muốn em biết rằng ngay cả khi em ngã xuống, vẫn sẽ có một bàn tay đỡ lấy và nâng em lên tận trời cao.

Nụ hôn nồng nhiệt được đẩy vào ngày một sâu, môi lưỡi giao thoa chẳng thấy điểm dừng. Tiếng nấc nghẹn thoát khỏi vòm họng rồi ngay lập tức bị nuốt xuống khi hơi ấm từ bàn tay người tình phủ kín bầu ngực. Đầu ngón tay chàng nghiến lên núm hồng căng cứng, xoa nắn, gẩy mấy nhịp rồi véo nhẹ như đang trêu đùa. Cánh tay Jungwon ghì lên cổ Sunghoon càng mạnh mẽ hơn, và cái cách chàng nghiến đầu gối giữa hai chân khiến tâm trí em gần như vụn vỡ. Môi chàng rời khỏi môi em, để lại một dòng dịch vị chảy dài. Chàng vừa kéo bỏ mấy thứ đồ vướng víu vừa sờ nắn da thịt trần trụi, cảm nhận cơ thể em run lên bần bật mỗi khi bàn tay lần mò đến. Chàng nhấc hông em lên, nắm trọn vật nhỏ xinh giữa hai chân em, môi lưỡi mút liếm đầu ngực cương cứng. Trong khoảng không thanh tĩnh chỉ có bóng tối rơi vào tầm mắt, Jungwon ngửa cổ về phía sau trút những hơi thở nóng rẫy khi điểm nhạy cảm giữa hai chân và trước ngực đều bị người tình bắt thóp. Sunghoon luôn như vậy, nắm rõ em đến từng chân tơ, thị giác lu mờ khiến xúc giác được đẩy lên cao, em gồng cứng người đẩy hông về phía chàng vào khoảnh khắc tinh dịch tuôn trào, ấm nóng chảy dọc dương vật.

Tiếng thở vừa dồn dập giữa khoảng thinh không được mấy nhịp lại vội bị lấp đi bằng một tràng hôn, em yêu đến chết cái cách khoái cảm nối tiếp khoái cảm, cái cách chàng thoả mãn em bằng những kích thích không điểm dừng. Sunghoon lật người em lại, vùi mặt em trong lớp gối mềm thơm mùi tử đinh hương, mải mốt hôn lên tấm lưng mảnh khảnh, hôn lên từng đường gồ của khớp xương. Ngón tay chàng đút vào miệng em. Một ngón, rồi hai ngón. Em thấy lồng ngực mình và cả điểm giữa hai chân lại rạo rực lần nữa. Tay chàng vương hơi lạnh được em dịu dàng sưởi ấm trong khoang miệng, lưỡi ẩm và nước bọt ôm trọn lấy từng khớp ngón tay, say sưa liếm láp, nhả ra rồi lại nuốt vào, vừa làm vừa nghe giọng chàng vang lên nhè nhẹ.

"Giỏi lắm, em yêu."

Giọng chàng dịu dàng, trầm ấm, có chút khàn, càng khiến lòng em râm ran. Vài phút trôi qua, chàng rút những ngón tay khỏi miệng em, nhấc hông em lên, kéo hai đầu gối em dựng thẳng, bóp nắn hai cánh mông trong khi đầu lưỡi trượt vào nơi bí mật. Jungwon gần như hét lên, thanh âm nhanh chóng chuyển thành tiếng nỉ non khi cảm nhận được đầu lưỡi ẩm ướt liên tục ra vào hậu huyệt, đảo quanh rồi hôn lấy, nhường chỗ cho cả mấy ngón tay chen chúc đâm vào. Người dưới thân dường như bị cuốn theo đến quên cả thở, cổ họng em bật ra những tiếng rên đứt quãng, cánh mông di chuyển theo chiều dài hai ngón tay, nhịp nhàng ra vào. Lỗ huyệt đỏ hồng, co lại như muốn nuốt lấy mấy ngón tay trong khi cánh mông vẫn liên tục đưa đẩy. Lông mày Sunghoon xô lại thành nếp nhăn trên trán, nhận thấy thứ giữa hai chân mình cũng đang căng trướng đến phát đau. Hành động của Yang Jungwon lúc này thật sự quá hư hỏng rồi. Nhưng Sunghoon biết mình không được làm đau người tình nhỏ. Một tay chàng tỉ mẩn nới lỏng hậu huyệt, một tay vội vã cởi phăng chiếc thắt lưng. Âm giọng em vẫn ngọt ngào tan trong không gian tràn ngập thứ mùi ngai ngái của tình dục, rót vào tai chàng lại êm ái đến  lạ kì. Jungwon co duỗi từng đầu ngón chân, khó khăn vặn mình trước từng đợt khoái cảm ồ ập phía thân dưới.

"Sunghoonie, nhanh đi..." Giọng em nghẹn ngào, nũng nịu như tiếng mèo kêu. "Em không chịu được nữa..."

Phía bên dưới đã nới vừa đủ. Sunghoon hài lòng rải những dấu hôn dọc sống lưng em, đáy lòng dâng lên một cảm giác thoả mãn khi nhận lại cơn rùng mình từ người tình nhỏ. Bàn tay chàng mân mê gương mặt ẩm ướt mà chàng chắc rằng em đã lỡ khóc khi được nới lỏng, và chú mèo kiêu ngạo này sẽ vùi mặt vào gối để chàng không biết được em đã yếu đuối trước những mơn trớn từ chàng ra sao. Sunghoon xoa nắn bờ mông căng mịn, ma sát dương vật thô to giữa hai cánh mông rồi chầm chậm đưa đẩy. Chàng nhoài người lên phía trước, áp lồng ngực mình lên tấm lưng đã mướt mồ hôi của em, cắn mút lớp da cổ non mềm như đang thưởng thức món khai vị. Món chính đã dâng tới tận miệng, từng chút từng chút một được cái miệng dưới ẩm ướt nếm trọn.

"Thả lỏng ra nào, Jungwonie..."

Những nhịp đưa đẩy chầm chậm rồi tăng dần thúc mạnh vào nơi nhạy cảm, tiếng ngân dài thoát khỏi cuống họng em chẳng hề che giấu. Giữa những nụ hôn lên cổ, lên vai, lên khoé môi ầng ậng dịch vị, tiếng rên rỉ lớn dần cùng tiếng da thịt va chạm rót đầy thính giác tưởng chừng chính là thứ thanh âm gợi tình nhất chàng từng được nghe. Mỗi khi thúc sâu vào điểm nhạy cảm kia bắp đùi em lại run rẩy chực khuỵu xuống, Sunghoon sẽ tặng cơ thể em thêm một vết cắn thật đậm màu, em oằn mình đón nhận dục cảm đánh chiếm từng giác quan, khó khăn uốn hông như chẳng muốn bỏ qua bất kì một nhịp nào từ chàng. Mỗi nhịp thúc mạnh mẽ đè nghiến hậu huyệt, nhận thức Jungwon đều vỡ tan thành từng mảnh vụn, nước mắt sinh lý cùng dịch vị thấm ướt mảng gối mà em chẳng hề hay biết. Sướng đến tê dại. Em bỗng muốn hôn chàng. Em muốn lấp đầy từng tấc da thịt bằng hương vị của chàng.

"Sunghoonie..."

Tay em vô lực nâng lên rồi hạ xuống, chới với quờ quạng ra phía sau.

"Sunghoonie, anh đâu rồi..."

"Anh ở đây, em yêu." Chàng nắm lấy bàn tay em, dịu dàng hôn lên từng kẽ ngón. "Anh vẫn luôn ở đây mà."

"Hôn em đi."

Tiếng nỉ non ngọt ngào như đang vuốt ve lòng người bỗng khiến Sunghoon mỉm cười. Chàng dùng hết lực kéo em dậy rồi ôm lấy, bàn tay lần mò tách hai cánh mông căng đầy, để lộ đường cho dương vật cứng cáp đi sâu vào một lần nữa. Chà, tư thế này đối với Jungwon có chút ngại ngùng, nhưng không sao cả, bóng tối vẫn bao phủ căn phòng và chàng chẳng thể nhìn rõ gương mặt hứng tình đáng xấu hổ của em. Khi không thể nhìn thấy gì, những giác quan khác sẽ nhạy cảm hơn. Như em bây giờ cảm nhận được rất rõ cái cách dương vật gân guốc nóng bỏng đi sâu vào cơ thể kéo theo một làn khoái cảm đổ ập vào từng lớp da, nghe được rất rõ tiếng thở hồng hộc, tiếng thứ thô to cùng hậu huyệt ẩm ướt dính chặt lấy nhau, tiếng giường kẽo kẹt theo từng chuyển động của đôi nhân tình. Tất thảy thanh âm và cảm giác ấy hoà làm một, thay đôi mắt nhìn, thay lời bộc bạch, nói với đối phương nỗi thèm khát lẫn nhau.

"Anh... anh ơi..."

Jungwon ghì chặt người đối diện, những đầu ngón tay cào xước vài đường lên da thịt trơn nhẵn. Ngồi trên đùi chàng hai cánh mông nhấc lên rồi hạ xuống, bị thúc tới điểm mẫn cảm liên hồi khiến em chỉ biết nghẹn giọng kêu van. Sunghoon vùi mặt vào hõm cổ em, men theo đường gồ của xương quai xanh mà liếm mút. Vừa mãnh liệt hôn cắn, vừa vuốt ve yêu chiều, vừa mạnh bạo đè nghiến dương vật nóng rẫy vào thật sâu, nghiến đến tận nơi yếu ớt nhất bên trong cơ thể người tình nhỏ. Từng đợt sóng tình ồ ạt đánh xô bãi bờ, Jungwon thét lớn một tiếng trước khi bắn đầy chất lỏng trắng đục lên cơ bụng người đàn ông. Phía dưới cũng theo cơn cực cảm mà thít chặt dương vật, người đàn ông bặm môi ôm siết lấy thiếu niên trong lòng, phóng thích toàn bộ vào trong vách thịt ẩm ướt.

Cơ thể trở nên vô lực sau lần lên đỉnh, Jungwon buông thõng tay chân nằm phịch xuống nệm giường trong khi Sunghoon đứng dậy thắp một ngọn đèn. Thân thể thiếu niên trắng hồng với vô số vết hôn cắn đậm màu trải dài từ hõm cổ xuống đến thắt lưng, trông khiêu gợi vô cùng. Chàng nuốt xuống một ngụm nước bọt, ánh mắt như bị hút vào hậu huyệt sưng đỏ đang chầm chậm co bóp theo nhịp em thở, tinh dịch đầy ứ chảy xuống đùi non ngập dấu răng ửng hồng.

Nhận ra ánh mắt ai đó chiếu thẳng lên cơ thể, Jungwon ngại ngùng chui vào chăn, lắc đầu nguầy nguậy.

"Thôi nhé, không làm nữa đâu, em mệt rồi."

Sunghoon bật cười trước đứa nhỏ đang giơ hai tay thành dấu x trước ngực.

"Anh không tệ đến thế đâu. Nào lại đây, anh tắm cho em."

Em lườm người đàn ông một cái rồi cũng ngoan ngoan giang hai tay ôm lấy cổ chàng, rúc hẳn vào lồng ngực vững chãi của chàng, hưởng thụ sự chăm sóc từ người tình sau một trận mây mưa. Ấy mà Jungwon không lường được, khi em lỡ ngân nga vài thanh âm hư hỏng lúc chàng giúp em lấy tinh dịch ra khỏi hậu huyệt, cuộc vui của họ không thể chỉ dừng lại ở đó. Tiếng kêu la trách móc nhanh chóng chuyển thành tiếng nỉ non, vang vọng mấy hồi trong phòng tắm.

Lần này em không thể lợi dụng đêm đen để giấu đi cơ thể kiều diễm khỏi chàng nữa rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro