Lớp học bá chủ(1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trung Quốc đại lục năm thứ 3208, phát sinh một chút biến hóa
Ngồi trên xe bay , Du Dao vẫn hoài nghi nhân sinh về lý do và mục tiêu sống . Khoa học hiện đại để làm cái gì? Còn không phải là không có đồ xinh đẹp ngay sao? Cô mới không thích đâu.
Nhìn ra cửa , sự tráng lệ và hung vĩ  còn có đèn màu đủ dạng . May mắn chính là nếu gặp tàu phi hành dạng nhỏ , ngay cả lên mặt trăng cũng có thể trải nghiệm .Cô nhìn ra xa rốt cuộc vẫn không tìm được lý do vì sao cô đến thế giới này , nhàm chán càng là vô vị đến không chịu được.
[ Chủ nhân , ngài ngốc ở trên xe này cũng mấy vòng thành phố rồi nên về nhà nghỉ ngơi đi thôi.]
Du Dao đưa tay vuốt vuốt con rắn kim nhỏ trong tay , chính là khả ái này luôn miệng gọi cô chủ nhân . Không hiểu tại sao , không nỡ ném đi thì không ném .” Tiểu Kim , em nói xem , ta tại sao lại cảm thấy mình phải làm cái gì đó , nhưng ta không nhớ ra .”
[ Chủ nhân nghĩ nhiều , nghỉ ngơi sớm sẽ ra thôi.]Tiểu Kim trong lòng  chính  là ba ba một cái chột dạ.
Cô trầm mặc nhìn tiểu Kim , luôn cảm thấy khả ái này có điều gì giấu diếm. Nhưng không quan hệ , bớt một việc chính là bớt phiền .
Du Dao mới lên Nhất trung , năm thứ nhất đây sẽ có khảo hạch . Đã vào Nhất trung  có hai  loại người , vũ lực và học lực cao luôn là  người được săn đón .Loại thứ nhất chính là có học lực, vũ lực ,  số còn lại giống Du Dao ỷ vào gia thế  kiêu căng ngạo mạn , ỷ thế hiếp người.
Phi , cô  có sao?

Du Dao mới lười để ý đến họ , mỗi ngày đều so ra vũ khí ai đẹp hơn , không phải lực sát thương đều như nhau sao làm màu thế để làm gì?? Khảo sát đầu vào lấy 78/100 , mỗi học sinh chỉ có thể  tránh né đạn màu bắn ra , lực đạo cánh tay đem hòn đã khắc chữ “Đạt” to lớn di chuyển đến trên cao.

Thời gian càng nhanh càng nhiều điểm . Vượt quá thời gian trực tiếp điều đến Nhị trung . Những học sinh đó sau khi rèn luyện tốt , phải giữ nguyên phiếu nhập học Nhất trung lại chờ một năm quay trở lại.

“ A, nhục nhã.”

“Du Dao cô nói ai? Cô đừng quên cô cũng chỉ đạt đúng điểm vào , nói dễ nghe thì là may mắn còn khó nghe chính là học sinh vớt lại.”

Du Dao lướt qua cô tiểu thư bên cạnh , chỉ có một lần khiến cô nhớ rõ .

A, vị tiểu thư sọt rác .
Cô ta thấy ánh mắt của cô lướt tới , không tự giác hơi quẫn bách , dù sao đối phương cũng biết chuyện xấu hổ , lại nói có khả năng cùng người khác hay không bàn tán !
“ Sọt rác ,a , thật bẩn.”

Ly Nã lập tức trắng bệch khuôn mặt , trừng mắt nhìn .

Du Dao :”….” Sợ!

Làm gì làm gì?

So mắt ai to sao?

Ai rảnh chơi , đi đi , bé ngoan mau đi kiếm búp bê chơi

Tiếp đó liền thấy người căm tức rời đi , trong tay còn cầm một con búp bê hường phấn.

Thật đúng là chơi nha!

[ Chủ nhân thật xấu , haha]

Thầy giáo thấy tình huống bên này , lại nhìn vào thành tích của cô , nhíu nhíu mày trách cứ:“  Lạị làm cái gì trêu  chọc bạn học? Em cái đồ bại hoại này !” cũng không đợi cô giải thích , quay người liền  đánh cho cô một dấu ghi nhớ.

Du *bại hoại *Dao:”!!?”

Đầu năm nay liền không nói lý.

Du Dao  giả ngu , a , có bản lãnh thầy lại đem chứng cứ tới. Không có chứng cứ gọi là vu khống đó biết không?

Phớt lờ lời blab la kế tiếp của thầy chủ nhiệm , mục tiêu kế tiếp là phòng học nhỏ.Cô có chút hoài nghi , phản nghịch như vậy thế nhưng là chưa từng có bị mắng qua , cô không phải là sắp đắc đạo rồi?

Tiểu Kim:”…” Không phải đâu chủ nhân , người với tiên nhân là một dạng.

Hôm nay có tiết  tự học , vốn lớp chọn nghiêm túc nghe giảng .Tới giờ này chính là chợ hải sản , lại đến một cái tôm hùm , lại thêm một con cua, tiếp đó còn dao nĩa đủ loại .

Nhất Trung  hiện đại là bậc nhất ngay cả ăn uống cũng cao cấp ,càng không nói tới học sinh còn không thiếu chút tiền.

Thế nhưng mà Du Dao chính là nghèo , lại không có người nguyện ý cùng cô chia sẻ đồ ăn .Cô xoa xoa bụng sau đó  thò tay vào cặp sách lấy tạm quả đào to, gặm cắn.

Cái loại đào nhập khẩu cấp cao ấy!

Không có tiền thật khổ nha

Quyết định rồi , ngày mai có thể xin thêm tiền tiêu vặt , mấy trăm vạn liền không có bạn chơi cùng.

Mặt dày đi ngó cái  nam sinh bên cạnh thấy đối phương cũng không có gì lập tức ỉu xìu , nằm gục trên bàn tiếp tục gặm táo.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro