Tàn bạo chiếm hữu(1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Warning: Yếu tố tôn giáo, phi logic, phi thực tế. Phần 1 sếch tàn bạo lắm, nếu bà nào theo chủ nghĩa sủng nam thụ giống tui thì khá nặng đô, nhưng sang phần 2 chị nhà sẽ cưng bé cưng của chỉ lắm luông
----------------------------------

Điện thờ St. Malena là nhà thờ lớn nhất vương quốc Babylon, người dân ở đây rất tôn thờ nơi linh thiêng này. Và người đứng đầu nhà thờ chính là vị Tổng Giám Mục Williams Vincent, đến cả Hoàng Đế cũng phải nể phục người này vài phần.

Tổng Giám Mục Williams là vị giám mục trẻ nhất trong lịch sử Đế Quốc từng nhậm chức Tổng Giám Mục. Cha hắn là Giáo Hoàng, mẹ là một mỹ nhân nổi tiếng. Williams mang nét tuấn tú của cha, pha trộn sự ma mị quyến rũ của mẹ, khuôn mặt hắn tuyệt đẹp đến nỗi các vị nữ tu và phụ nữ đến cầu nguyện tại nhà thờ phải thốt lên rằng họ như gặp được thiên thần thực sự ngoài đời.

Thậm chí, nhan sắc của vị Tổng Giám Mục này còn nổi tiếng đến nỗi, không ai trong vương quốc không biết đến giai thoại vị Trưởng công chúa, chị gái ruột của Hoàng Đế từng si mê hắn đến mức tuyên bố với cả vương quốc nếu nàng ta không lấy được hắn thì sẽ không lấy ai khác.

Khác với vẻ ngoài như muốn khiến con người sa đọa, trầm mê, khao khát vấy bẩn của hắn, Williams lại là một người trầm tính, ít nói nếu không muốn nói là lạnh lùng. Hắn đã làm tan nát biết bao trái tim thiếu nữ, kể cả vị công chúa đáng kính nọ bằng một câu từ chối thẳng thừng.

Nhưng chức vị cao quý của hắn khiến Hoàng Đế, người yêu quý chị gái mình cũng không thể ra tay trừng phạt. Tôn giáo với người dân Babylon là một thứ không dễ dàng xâm phạm gì, điều đó cũng là thứ bảo vệ tuyệt đối quyền lực của Williams.

Những tưởng vị Tổng Giám Mục cao cao tại thượng sẽ không bao giờ khuất phục trước ai, cung điện nhà thờ nguy nga Malena sẽ không bao giờ suy tàn nhưng thực tại đánh vỡ mọi thứ. Niềm tin của thần dân với điện thờ cung cấp cho hắn sức mạnh quyền lực những cũng dễ dàng phá hủy mọi thứ. Cha của hắn- vị Giáo Hoàng đáng kính bị phanh phui chuyện cưỡng hiếp một nữ tín đồ. Điều này đã dấy lên một làn sóng phẫn nộ tại Đế Quốc. Người dân quay lưng với điện thờ, họ kéo nhau ra trước cửa chính điện chửi bới, lăng mạ, ném nhưng thứ ô uế trước cửa.

Mẹ của Williams, vợ của vị Giáo Hoàng tai tiếng bỏ của chạy lấy người, biệt tăm không dấu vết. Giáo Hoàng, tâm điểm của lời chỉ trích vì biết mình không thể chối tội, càng không thể chịu nổi áp lực dư luận, đã treo cổ tự vẫn ngay giữa điện thờ, phòng cầu nguyện.

Từ đó, nghiễm nhiên những áp lực gánh nặng đè lên vai Williams. Hắn cùng các vị nữ tu không dám bước ra bên ngoài, chỉ có thể bất lực trốn bên trong Điện Thờ. Williams không bao giờ nghĩ mình sẽ lầm vào bước đường này, hắn càng không tin được cha mình, người mà hắn kính trọng nhất có thể làm ra việc kinh tởm như vậy.

Nhưng đó chưa phải điều tồi tệ nhất. Vị công chúa khi trước Williams từ chối đã biến yêu thành hận, lợi dụng chức quyền chèn ép điện thờ. Hoàng Đế cũng nhân cơ hội này làm giảm quyền lực của Điện thờ đối với vương quốc bằng cách lệnh của binh lính đập phá điện thờ như một loại trừng phạt.

Ngày hôm ấy, tòa lâu đài nguy nga tráng lệ từng là nơi linh thiêng nhất Đế Quốc bị những phép tấn công dỡ bỏ. Williams cùng các nữ tu mắc kẹt ở bên trong, cầu cứu trong vô vọng.

Hắn vừa dùng phép thuật trị thương cho các nữ tu, vừa đứng ra trước che chắn bảo vệ cho bọn họ. Trong giây phút ấy, Williams vừa căm phẫn vừa bất lực. Và lúc tuyệt vọng nhất, hắn dường như không còn chút niềm tin vào các vị thần linh mà hắn luôn tin tưởng nữa. Williams tự nhủ nếu có phải kết bè phái với quỷ dữ để bảo vệ điện thờ và các nữ tu ở đây, hắn cũng sẽ cam lòng.

Và dường như quỷ dữ lắng nghe lời cầu cứu của hắn. Trong giây phút trần nhà rơi xuống chỗ bọn họ, xác định sẽ cướp đi mạng sống của gần 20 con người ở đây, thời gian lại ngừng lại. Williams nhắm mắt chờ cái chết nhưng hắn không cảm nhận sự đau đớn gì hết. Hàng lông mi vàng nhạt khẽ run rẩy mở ra, Williams nhìn mọi thứ xung quanh như bật nút công tắc ngừng lại. Mảnh vỡ trần nhà dừng lại giữa không trung, vẻ mặt các vị nữ tu hoảng sợ gào thét ôm chầm lấy nhau. Giọt nước mắt trên gò má những người phụ nữ đứng yên bất động mà không chảy tiếp nữa. Williams còn ngạc nhiên vì hiện tượng xảy ra xung quanh mình thì hắn nghe thấy một tiếng cười lanh lảnh vang lên. Hắn quay đầu lại, liền nhìn thấy một nữ nhân mặc váy dài màu đen tuyền lấp lánh dưới ánh mặt trời. Mái tóc cô ta màu đen bóng và đôi mắt màu đỏ như máu. Nhưng thứ khiến Williams kinh hãi là việc nữ nhân kia đang ngồi trên vai của bức tượng thần linh khổng lổ.

" Cô... Cô là ai? Là cô làm ra chuyện này sao?" Williams ngước lên nhìn cô ta nói

" Chẳng phải ngươi đã triệu hồi ta lên sao? Con người thấp kém" Nữ nhân kia ngồi vắt vẻo trên vai của bức tượng, hoàn toàn không chút sợ hãi nào

" Triệu hồi? Ý ngươi là sao?" Williams mở lớn mắt

" Loài người các ngươi thật ngu ngốc" Nữ nhân kia phì một cái chán chường, rồi nhảy xuống. Với độ cao kinh khủng như thế, nếu là người thường hẳn cũng gãy tay gãy chân rồi. Nhưng nữ nhân xinh đẹp kia dùng chân trần đáp đất nhẹ như lông hồng, không chút đau đớn tổn hại. Nếu điều này chưa khiến Williams hết sốc thì điều sau đó khiến hắn bị dọa sợ mà ngã ra đất

Nữ nhân vốn đứng cạnh xa hắn, chỉ trong tích tắc bay đến ngay trước mặt hắn. Phải, cmn là bay đến. Nên nhớ dù con người ở đây có trong mình phép thuật nhưng rất ít người có năng lực bay, đừng nói là bay với tốc độ nhanh đến ngỡ ngàng như vậy. So với cỗ xe ngựa bay chỉ dành cho người hoàng gia còn nhanh hơn gấp nhiều lần.

Cô gái lơ lửng giữ không trung, tà váy đen dài bay phất phơ. Đôi mắt màu đỏ từ trên cao nhìn hắn như một vị thần nhìn xuống thứ sinh vật hạ đẳng

" Cô... Cô là quái vật gì vậy chứ?" Williams lắp bắp nói

" Ngươi muốn bảo vệ điện thờ và lũ con người ngu ngốc kia không?" Nữ nhân dơ ngón tay cái với móng vuốt màu đen sắc nhọn chỉ về phía những nữ tu đang bị đóng băng thời gian ở phía sau

Williams theo quán tính nhìn về phía cô ấy chỉ tay. Nhìn những nữ tu tội nghiệp vẫn luôn trung thành với mình từ đầu đến cuối. Đặc biệt trong đó còn có một nữ tu già, người đã nuôi nấng chăm sóc hắn từ khi còn bé khiến Williams nuốt khan một tiếng. Rồi hắn ngước lên nhìn người con gái bay lơ lửng kia

" Cô là ác quỷ hay sao?"

" Ừ" Cô gái không thèm che giấu thừa nhận, đôi mắt vẫn nhìn chằm chằm Williams như một loài thú săn mồi khiến hắn nổi gai ốc

" Cô... Thực sự có thể giúp tôi sao?" Williams vẫn hơi chút khó tin nhìn

" Sao? Không tin à?" Nữ nhân cười nhếch mép, lộ ra hai chiếc răng nanh sắc bén

" Được! Nếu cô giúp tôi. Làm trâu làm ngựa gì tôi cũng sẽ làm" Williams dập đầu cái cộp xuống đất, thành khẩn nói, nào còn dáng vẻ Tổng Giám Mục oai phong khi trước

" Ồ! Vậy ư" Nữ ác quỷ vẫn giữ trên môi điệu nhếch mép, nhưng đồng tử màu đỏ ánh lên vẻ độc ác toan tính

" Xin cô..." Williams cắn răng nhắm mắt

" Được. Vậy thì lập giao ước với ta. Ta sẽ cứu ngươi và mấy người kia, thậm chí ta có thể đem lại cả vinh quang quyền quý về lại cho ngươi, con người. Nhưng đổi lại, ngươi sẽ là nô lệ cho ta, được chứ?" Nữ ác quỷ đáp nhẹ xuống đất, ngay trước mặt Williams

" ...Tôi đồng ý" Williams ngẩng đầu nhìn cô ta, do dự một lúc rồi lập tức lấy lại kiên định nói

" Đứng dậy đi" Sephera nhìn Williams ra lệnh

Hắn từ từ đứng dậy, khuôn mặt trắng sứ thuần khiết lại có nét phong mị quyến rũ. Trông chật vật nhưng lại đẹp đẽ đến nao lòng, khiến Sephera liếm môi nhìn hắn thích thú.

Cô tiến đến bóp cổ hắn, móng tay màu đen sắc nhọn dùng lực khiến phần cổ trắng ngần chậm rãi tuôn ra máu. Williams nhíu mày vì cơn đau, dùng hai tay cầm lấy tay cô phản kháng theo phản xạ nhưng không xi nhê gì.

Sephera há miệng, răng nanh sắc nhọn sáng bóng dưới ánh mặt trời. Từ hốc mắt cô xuất hiện những vết nứt màu đen ghê rợn. Rồi từ hai bên đầu, dưới mái tóc đen bóng tuyệt đẹp mọc ra hai chiếc sừng. Từ da thịt sau lưng cô mọc xuyên ra chiếc cánh màu đen, chúng dang rộng ra đập cánh khiến Sephera bay lên khỏi mặt đất, kéo theo Williams. Hắn vừa sợ chết vừa kinh hãi hình dạng quỷ dữ này của cô, chống cự quyết liệt nhưng vô ích. Cổ họng đau rát và nghẹn lại, không khí bị chặn lại nơi thanh quản khiến khuôn mặt hắn đỏ bừng lên, hai tay chân vùng vẫy nhưng mọi nỗ lực đều vô vọng.

Sephera nở nụ cười man rợ, khuôn mặt quỷ dữ đáng sợ. Cô ngửa cổ lên trời, lẩm nhẩm thần chú. Dưới sàn nhà ngay chỗ bọn họ xuất hiện vòng tròn ma thuận màu đen lớn phát sáng. Khi Williams nghĩ hắn sẽ chết thì ở hắn cảm thấy sau lưng mình nóng lên như bị thiêu đốt, hắn muốn thét lên nhưng không thể thốt lên lời nào. Rồi Sephera nhìn hắn, đôi mắt màu thạch anh tím của hắn trực tiếp đối diện với đôi mắt quỷ dữ. Cô mỉm cười, bàn tay bóp cổ hắn dùng sức, bẻ cổ hắn








Williams giật mình tỉnh dậy, đập vào mắt hắn là trần nhà màu trắng với hình ảnh các kiến trúc phục hưng hoa lệ. Hắn nhận ra những họa tiết này, là trần phòng ngủ của hắn. Williams ngồi dậy sờ cổ mình, hoàn toàn lành lặn không một vết xước. Hắn nhìn xung quanh phòng, vẫn là nơi hắn ngủ mỗi ngày, xa xỉ và cao sang.

Williams chạy đến bên chiếc gương dài duy nhất trong phòng. Hắn ngạc nhiên khi nhìn hình bóng phản chiếu của mình trong gương. Vẫn là ngoại hình đó, không thay đổi gì, trong một thoáng Williams đã nghĩ tất cả những gì khi nãy chỉ là một giấc mơ hão huyền cho đến khi lại nữ nhân kia xuất hiện đứng bên cạnh hắn trong gương. Williams giật mình quay ra nhìn, Sephera đứng sau lưng hắn từ khi nào

" Cô..." Williams vì hoảng sợ mà ngã ra đất, cảm giác khi bị bóp cổ bay khỏi mặt đất và cảm giác cổ mình bị bẻ gãy trong tích tắc hắn vẫn còn nhớ rõ

" Sao? Sợ ta lắm à?" Sephera mỉm cười chống cằm nhìn hắn, vẫn bộ váy đen tuyền lấp lánh châu sa nay kết hợp thêm phụ kiện bằng vàng đính lên váy, nhưng đôi chân trắng mịn vẫn để trần, bay lơ lửng cách mặt đất một khoảng

" Vậy đó không phải là mơ..." Williams lẩm bẩm trong miệng

" Nhìn lưng của ngươi đi. Làm sao là mơ được, giờ ngươi là nô lệ của ta rồi" Sephera nhìn hắn nói

Williams đứng dậy quay người nhìn vào gương, ấn kí hình con rắn quấn quanh nhành hoa tường vi màu đen giống như hình xăm có kích cỡ vừa phải bên lưng trái hắn. Cảm giác như bị thiêu đốt ở lưng đó khiến hắn nhớ lại mà bất giác rùng mình. Nhưng chưa kịp để Williams tiếp thu thêm chuyện gì, Sephera đã bế hắn lên ném xuống giường nhung đỏ xa hoa.

Vì nệm bông và chăn lông nên hắn hoàn toàn không cảm thấy đau đớn gì, nhưng việc bị ném khiến đầu óc Williams chấn động một hồi. Hắn định ngồi dậy thì bị Sephera nằm đè lên người, ấn hai tay hắn xuống giường

" Cô làm gì vậy?" Williams thốt lên, nhìn cô hắn vẫn cảm thấy run sợ. Nhớ lại lúc đó, khuôn mặt quỷ dữ đáng sợ không chút do dự bẻ gãy cổ hắn, ai mà không phát khiếp được chứ?

" Làm nô lệ cho ta mà mạnh miệng quá nhỉ?" Sephera nhìn hắn, đôi mắt màu xanh lá bỗng chuyển đỏ khiến Williams sợ đến cứng cả họng không thốt được lên lời

Chợt, Williams hét lên một tiếng, mở lớn mắt. Sau lưng hắn dâng lên một trận đau nhói, giống như cảm giác bị quất một cái thật mạnh bằng dây thừng vào lưng vậy. Williams từ nhỏ đến lớn chưa bao giờ phải chịu đau, đến cả hình phạt đánh vào tay bằng thước gỗ hồi hắn 7 tuổi còn không chịu quá 30 roi đã nước mắt hai hàng. Cảm giác bị roi đánh ở lưng này, không chỉ thẳng tay quất xuống, mà sức lực khinh khủng hơn hẳn một người bình thường.

" Ngươi quên giao ước giữa ta với ngươi rồi ư? Tên nô lệ con người thấp kém?" Sephera bóp mạnh cằm Williams, nước mắt hắn chảy đầy khỏi hốc mắt

" Một roi này để ngươi nhớ mình là ai. Với sức lực thật sự của ta, chỉ cần 1 roi ngươi đã đứt đôi người rồi

Wiliness tròn mắt kinh hãi nhìn cô, cả người hắn run rẩy lợi hại. Nhưng Sephera chẳng mảy may thương tiếc hắn, cô cúi xuống cướp đoạt lấy hơi thở của hắn

Chiếc rưỡi ẩm ướt tiến vào bên trong khoang miệng thiếu phòng bị của Williams. Nụ hôn ướt át cuồng loạn của cô khiến đầu óc hắn quay vòng vòng. Hắn muốn kháng cự nhưng sức lực của hắn không là gì với cô. Thậm chí Sephera còn trừng phạt hắn bằng cách cắn vào lưỡi hắn khiến nụ hôn mang theo vị máu tươi

Williams đau đớn nhắm chặt mắt, hai tay bấu chặt lấy vai Sephera vừa muốn đẩy ra vừa muốn túm chặt. Bàn tay Sephera lúc này sạch sẽ trắng mịn với móng tay được cắt sạch sẽ vung tay, một luồng khói sức mạnh màu đen ở lòng bàn tay của cô. Quần áo trên người Williams tự động bung hết cúc ra.

Sephera dứt ra khỏi nụ hôn. Cô bấu véo đầu vú bên phải khiến Williams trợn tròn mắt, cơ thể rụt lại nhưng không trốn được khỏi ma trảo của cô. Cô cúi xuống ngậm bên vú còn lại dùng sức mút mạnh như muốn hút sữa ra từ đầu vú hắn. Williams ngoài đau đớn còn cảm nhận sự sung sướng len lỏi từng tế bào trong cơ thể hắn. Mà cảm giác xa lạ trước nay chưa từng trải qua này khiến Williams sợ hãi muốn trốn tránh.

Tay còn lại rảnh rỗi của Sephera không dạo đầu, không bôi trơn trực tiếp đâm thẳng vào lỗ lồn của của Williams khiến hắn trừng mắt hét lên, hai chân đạp loạn xạ. Cơn đau như bị xé làm đôi khiến hắn chỉ muốn ngất đi cho rồi, khoái cảm nhỏ nhoi mới cảm nhận từ đầu vú nay hoàn toàn bị cơn đau dưới háng xâm chiếm đầu óc khiến cơ thể cứng lại như bị đóng băng

Sephera thọc ra rút vào, lồn mập hồng hào không một sợi lông bị cưỡng ép mà chậm rãi tiết ra dâm dịch. Khuôn mặt Williams từ trắng đến hồng, bàn tay nắm chặt ga giường vì đau dần thả lỏng, hai bắp chân duỗi thẳng dần gập lại, cọ cọ với nhau.

" Mới vậy đã nứng rồi sao?" Sephera nhếch mép nhìn Williams đỏ mặt cố gắng kìm nén tiếng rên trong cổ họng

" Lạ... Lạ quá..." Williams rên rỉ, nhưng hắn nhận ra giọng mình đầy ái muội liền mím môi kiềm nén

" Thật là có tố chất của một con đĩ điếm. Ai mà biết Tổng Giám Mục Williams là một thằng điếm cơ chứ?" Sephera sỉ nhục bên tai hắn, hai ngón tay moi móc bên trong lỗ lồn của Williams vang lên nước lép nhép

" Không... Không phải... Dừng lại đi..." Williams hoảng sợ nhìn cô, ánh mắt cầu xin nhưng Sephera không để vào mắt, cô lại thêm một ngón nữa vào lồn nhễu nhại chảy nước của hắn

Williams vì khoái cảm lạ lẫm mà không nhịn được bật khóc. Sephera cảm thấy loại khuếch trương qua loa này đã đủ thì liền lật vạt váy, con cặc thô to bật ra, cọ vào mông Williams khiến hắn xanh mặt. Kích cỡ khổng lồ như vậy, hắn...hắn làm sao mà chịu được chứ?

" Sẽ không vừa đâu... Xin cô..."

Sephera không quan tâm đến việc hắn sợ hãi hay không. Nhanh chóng chen đầu buồi béo mập vào trước cửa lồn nhập nhụa nước dâm của hắn. Cô không nói không rằng thúc vào lút cán

Quá chặt, đó là cảm nhận đầu tiên của Sephera. Bên trong ấm nóng thoải mái nhưng không đủ dâm thủy bôi trơn, cộng việc Williams đang đau đến muốn chết đi mà liều mạng căng cứng cơ thể khiến Sephera không tài nào di chuyển được

" Đau... Đau quá... Sẽ chết mất... Sẽ chết mất..." Williams đau đến không thở nổi, cơn đau so với khi nãy bị ngón tay thọc vào còn muốn hơn gấp trăm lần. Khuôn mặt hắn trắng bệch không chút huyết sắc.

" Thả lỏng đi!" Sephera nhíu mày phun ra một câu, cô nhìn xuống nơi bọn họ gia hợp. Mép lồn bị căng rộng bị con cặc to tàn nhẫn hiếp, máu trinh từ bên trong lồn tuôn ra dính trên thân cặc, chảy xuống hai trứng dái thấm xuống ga giường

" Ồ! Tổng Giám Mục của chúng ta vậy mà là một xử nam sao?" Sephera hứng thú nhếch mép liếm vành tai của Williams

Rồi cô không đợi hắn thích ứng đã đẩy hông kéo cặc ra rồi mạnh mẽ dập vào. Williams gào khóc đấm đá loạn xạ, nỗi đau như thấm nhuần vào tận xương cốt hắn

Từng cú thúc như muốn giã nát nội tạng bên trong người Williams. Hắn càng gào lên xin tha Sephera càng tàn nhẫn địt hắn. Hai trứng dái nặng nề vỗ đôm đốp lên hai cánh mông căng mọng như hai miếng đậu hũ mềm của hắn khiến chúng đỏ cả lên

Vị Tổng Giám Mục lần đầu bị đị ngoài đau đớn ra không hề cảm nhận thêm một thứ tư vị gì khác. Hắn cứ nghĩ mình sẽ bị cô địt đến chết vì đau thì dần dần cơ thể lại làm quen với nhịp độ, kích cỡ, từ sâu bên trong tràn lan khoái cảm muốn lấy mạng. Lồn dâm tuôn nước nhờn như van nước bị hỏng, vì lực độ đâm rút của Sephera mà văng tung tóe, biến chiếc giường thành một bãi chiến trường

Thấy khuôn mặt đê mê của Williams không còn kêu đau mà thay vào đoa chỉ biết ê a thì Sephera cũng biết hắn đã bắt đầu thấy sướng rồi. Cô lật người hắn để cái mông mập kia chổng lên, rồi bàn tay tàn nhẫn nắm eo hắn thúc mạnh khiến Williams như muốn ngã chúi về phía trước nhưng lại bị bàn tay cô mạnh mẽ kéo lại. Khoái cảm đến như thủy triều đánh sập lí trí hắn, Williams trợn trắng mắt, cả người đỏ lên như con tôm luộc, mông tự động lùi về sau đón ý hùa theo lực eo kinh hồn của Sephera

Đoạn, Williams rướn người hét lên, hắn cảm thấy bụng mình giật lên, từ lồn múp triều xuy cao trào. Nước dâm trực tiếp xối lên quy đầu của Sephera, tưới ướt thân cặc to béo nổi đầy gân xanh của cô

Sephera sướng ngửa cổ lên trần nhà, hông lại thúc điên cuồng như con thú đến kì động dục mặc kệ Williams đã ngã úp mặt xuống giường, chỉ còn lại cái mông vểnh cao lên thừa hoan của hắn. Lỗ lồn đáng thương run rẩy bị cặc nhồi đầy, qua đôi mắt của Sephera lại như cầu hoan, cô siết chặt eo hắn đến nỗi Williams phát đau.

Và rồi Williams cảm nhận được cổ tử cung mình bị lấp đầy bởi thứ chất lỏng nóng bỏng. Hắn cong người tiếp nhận, không thể trốn tránh, càng không thể chạy thoát. Tinh dịch lấp đầy khiến bụng hắn phồng lên như mang thai, hai mắt trợn lên trắng dã

Lần đầu tiên nếm trải tình dục, lại làm một cách tàn nhẫn khủng khiếp như vậy, Williams đến ngưỡng giới hạn, trực tiếp đổ ầm xuống giường ngất đi. Sephera nhìn hắn liền chậc lưỡi cảm thấy vô vị, phủi tay một cái. Lập tức, cơ thể Williams bị một dòng điện quấn lấy tứ chi, khiến hắn co giật dữ dội, nỗi đau như muốn xé toạc cơ thể hắn làm trăm mảnh

" Loài người thật yếu đuối. Người khiến ta mất hết cả hứng" Sephera nhạt nhẽo nói, không hề cảm thấy thương tiếc Williams chút nào

Hắn quá đau, thực sự đau muốn điên lên được. Bàn tay mảnh khảnh run rẩy vươn ra nắm lấy tay cô một cách hèn mọn

" Xin... Xin cô... Dừng á..." Dòng điện như con mãng xà đem đến đau đớn từng tế bào trong người hắn

" Gọi chủ nhân" Sephera nhìn hắn

" Chủ... Chủ nhân... Á... Xin người" Williams bị điện giật đến nỗi miệng nhễu nhại nước bọt, chân tay co quắp

" Phì..." Sephera nhàm chán dừng việc tra tấn hắn lại, cả cơ thể tan biến trong làn khói đen, để lại Williams vẫn còn chưa thoát khỏi dư âm đau đớn, nằm cuộn tròn co ro trên giường như một con thú nhỏ


Williams không những được cứu sống, hắn còn được phục hồi quyền lực như xưa, mọi thứ như chưa từng xảy ra vậy. Người cha đáng kính, người mẹ dịu dàng, sự tôn thờ của người dân. Mọi chuyện đều rất tốt, trừ một việc...

Hắn rất sợ nữ nhân quỷ dữ đó, thực sự khiếp sợ. Đúng như bản chất, Sephera tàn nhẫn, vô tình, không quan tâm hắn nghĩ gì chỉ tìm thú vui cho bản thân cô. Trải qua sự huấn luyện khắc nghiệt của Sephera, Williams học được cách sống sót trong bàn tay cô bằng việc biểu hiện thật ngoan ngoãn. Lời Sephera nói đối với hắn chính là trời. Cô bảo hắn đi hắn đi, bảo hắn dừng hắn sẽ dừng. Một người trên vạn người, lại quy phục dưới một cô gái.

Sephera xuất hiện dưới dạng con người. Cô dính lấy Williams mọi lúc để tùy thời tùy cơ đè hắn ra làm. Vì Williams dần trở nên nhu thuận hơn nên Sephera cũng vô pháp vô thiên mà chiều chuộng hắn.

Vậy mà thời gian thấm thoát đã 5 năm trôi qua. Williams trở thành Giáo Hoàng, nhan sắc càng ngày càng nở rộ, khiến bao trái tim thiếu nữ điêu đứng không yên vì hắn. Bề ngoài Williams vẫn luôn tỏ vẻ không cần thiết tình yêu nam nữ, nhưng thực chất, hắn đã yêu thầm Sephera mất rồi. Hắn yêu cái cách cô quan tâm hắn, yêu sự chiều chuộng của cô khiến Williams gần như hoàn toàn lệ thuộc vào Sephera

" Ah... To quá... Chủ nhân... Cặc chủ nhân đụ ta... Sướng... Sướng quá chủ nhân..." Williams ôm cổ Sephera, mồ hôi hắn túa ra nhễ nhại, hai chân khóa chặt eo thon cử động điên cuồng trên người hắn

" Lỗ lồn của ngươi... Hừ... Càng đụ càng chặt, quả nhiên là trời sinh dâm đãng" Sephera vừa thúc hông mạnh mẽ vừa xoa nắn hột le của hắn

" Le... Le sướng... Chủ nhân... Ah... Chủ nhân" Williams sướng đến lè cả lưỡi ra, cô thấy vậy bèn thuận thế ngậm lấy mút mát

Đụ địt suốt 3 tiếng đồng hồ, Williams mệt mỏi mè nheo Sephera xin tha. Cô là ác quỷ, không biết mệt mỏi là gì. Nhưng nô lệ nhỏ của cô không như vậy. Hắn yếu đuối và mỏng manh. Hơn hết hắn biết điểm yếu của cô. Phải, Williams đã tìm ra điểm yếu của giao ước

Vì giao ước là Sephera bảo vệ hắn đổi lại hắn là nô lệ của cô, nên Williams thử nghĩ nếu dùng mạng sống chính mình để đe dọa, liệu có phải sẽ khiến Sephera không thể rời khỏi hắn hay không? Và hắn đã đúng.

Thực ra, Sephera chẳng cần quan trọng giao ước này với hắn. Nhưng biết sao được, cô chiều hắn thành thói quen rồi. Phải, Sephera vẫn luôn tự nhủ rằng chẳng qua do thói quen mà thôi...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro