Chap1+2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hết hè.Mấy cây phượng rũ mình còn xanh tươi trở lại thì trường học cx tái sinh.Và tất cả những đứa còn ở tuổi đi học, dù muốn dù không, dù thích dù ghét thì vẫn phải vác xác đến trường.Lúc còn nghỉ hè thì nằm ở nhà than sao mà chán quá, sao mà nhớ lũ bạn nhí nhố, nhớ ai đó quá.Nhưng đến khi đi học thì lại ngao ngán muốn hè kéo dài nửa năm nữa để ăn chơi cho đã.

Thiệt là kì quái hết chỗ nói.Dù đã là bạn bè hai năm trời nhưng sau 3 tháng hè xa cách gặp lại, tự dưng đứa nào cũng có vẻ ngượng ngùng như lần đầu gặp.Nhìn đứa nào cũng có cái gì đó mới mới,ngồ ngộ, vừa lạ vừa quen. Ngay cả đứa nói nhiều nhất cũng tự dưng cấm khẩu.Ai cũng nhìn nhau cười bẽn lẽn.Chỉ đến khi Dũng Tạp Hóa(vì nhà chàng ta,hay nói đúng hơn là mẹ chàng ta buôn bán tạp hóa)lôi ra mấy hộp bánh kẹo cây nhà lá vườn thì bộ mặt cũ kĩ thân quen của tập thể 9a3 mới hiện hình ^^. Chẳng còn bẽn lẽn gì hết,chúng nó chen lấn,xô đẩy và giành giật nhau như thể bị bỏ đói cả thập kỉ T-T. Tôi tự cho mình cái vinh dự ở ngoài cuộc tranh đua đó.

Theo thói quen ngủ nướng suốt mấy tháng trời nghỉ hè, sáng nay phải cố gắng lắm tôi mới mở mắt ra nổi,nhưng lại không kịp ăn sáng . Đến trường đúng giờ đã là may.Mẹ như đoán trước tôi sẽ cuống cuồng thức dậy rồi chạy như bay xuống cầu thang, miệng oai oái vì sắp trễ giờ nên đã chuẩn bị sẵn một túi thức ăn. Tôi chỉ việc cầm nó và lên trường thôi. Chỉ còn 5 phút nữa là vào tiết, tôi mở túi thức ăn lôi ra một hộp xôi và bắt đầu ăn trước ánh mắt SAO-MÀY-DÁM-ĂN-MỘT-MÌNH của con bạn thân cùng bàn.Mặc kệ, nó chẳng phải vừa ăn xong một cái bánh Chocopie đấy còn gì.Nghĩ vậy nhưng cũng cảm thấy tội lỗi tí.Mẹ còn bỏ vào túi thức ăn một quả lê.Tôi lôi ra,quay sang đưa cho Thảo.

-Nè,gọt vỏ đi rồi hai đứa cùng ăn!

-Chà chà, coi bộ bà muốn làm Kinh Kong?-một giọng nói châm chọc ngân nga vang lên.

Tôi liếc một cái sắc lẻm xuống bàn dưới -Tuấn Anh đang đọc dở cuốn truyện Naruto.Thấy ánh mắt thù địch của tôi, hắn chỉ nhăn răng ra cười. Đúng là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ.

Lớp trưởng gào lên"Cả lớp,chào thầy".Tức khắc những đứa còn lại nhảy dựng lên như bị ong châm và gào lên câu chào quen thuộc. Thầy vào lớp, nhìn quanh rồi tủm tỉm cười.

-Ai chà, mấy anh mấy chị qua một mùa hè mà trông lớn hẳn ra nhỉ .Năm nay là năm quan trọng đấy cố gắng học cho tốt vào.

Mới đầu năm nghe thầy nhắn đến chuyện thi cử, đứa nào cũng ngán ngẩm.Thầy lôi ra một hôm ô mai to cho cả lớp bảo là ăn lấy may. Lũ học trò gào lên sung sướng,mỗi đứa một viên ngậm rồi ngâm nga vu vơ.Được thời cơ,thằng Long-thằng bạn tri kỉ của tui đứng dậy làm một câu là cả lớp cười lăn lê bò soài:

-Hôm nay may ghe ha,hôm nay có bạn nào đi chùa không zậy?

Một số đứa thì hiểu số còn lại thì không ,bọn chúng ngay người tò te ra mãi không hiểu

Ak mà quen mải nói chuyện của lớp mà quên giới thiệu tên mình rùi:Nguyễn Hoàng Minh Anh là tên của tui,hiện tại tui đang học lớp 9a3 trường Black anh White.Thôi giới thiệu như thế đủ rồi quay lại việc chính thôi ^^

Tùng...tùng...tùng cuối cùng giờ ra chơi cũng đến cả lũ kéo nhau ra sân như bão bỗng thằng 'bán sà bông' lớp tôi không biết chạy từ đâu về lên tiếng:

-Chúng mày ơi soái....soái....c....a!Mấy đứa con gái lớp tôi nhốn nháo muốn xem mặt vị hoàng tử soái ca ấy,tôi cũng chẳng bận tâm gì chuyện đó không liên quan đến mình và vì tôi còn đag đuổi nhau với thằng bạn chí cốt của tôi .

-À.....a.....a-bỗng nhiên có tiếng hét làm tôi quay đầu lại  thì thấy 1 thằng con trai đang nằm bất động trên sân và bên cạnh là chiếc giày yêu quý của tôi.Thằng Long thì đứng run rẩy bên cạnh.

-Sao bà ném cậu ấy???

-Ơ tui ném ông mà-Nói rồi chạy lại xem cậu ấy có bị sao không?

-Tránh ra đi cậu làm trò gì đấy hả???

-Xin lỗi cậu mình không cố ý!!

Nói rồi cậu ấy quay đi không thèm nói một lời, khuôn mặt trông rất lạnh lùng đến nỗi tui muốn hóa đá ngay lập tức.

-Chết bà chưa,gây thù chuốc oán với người ta rooy.

-Tại ông mà ông còn lắm mồm hả!!!

Cuối cùng thì cũng vào lớp vì vẫn tức chuyện lúc nãy(sao kiêu thế hả trời)lên tui ko ns cậu gì.Cô giáo chủ nhiệm bước vào trong bộ áo dài thướt tha:

-Lớp chúng ta hôm nay đón chào thành viên mới.Bạn ấy tên là Phạm Hồng Đăng,mong mọi người giúp đỡ bạn ấy thêm!!

OIMEOI!vừa nhìn thấy khuôn mặt đó là muốn chui ngay xuống đất rồi,sao lại vào lớp này chứ!!.Tôi với Long nhìn nhau bằng ánh mắt lo sợT-T

               -------------------------------------------------------------------------------------------

Bạn nào muốn mình viết chuyện ngược không ạ nếu muốn hãy góp ý nhé!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro