Chương 42: Mạt thế giáng lâm (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong khoảng thời gian trước đó, tuy quan hệ của Băng gia với Tống gia, Nam gia, Bạch gia rất tốt nhưng chuyện mạt thế giáng lâm này cô cũng ko nói cho bọn họ biết. Để lại vào con át chủ bài thì mới yên tâm chứ!

Và cách mạt thế hơn 1 giờ đồng hồ, Băng Ly quyết định sử dụng dị năng của mình đột nhập vào đài truyền hình.
Thực ra cô cũng ko phải thánh mẫu gì đó nhưng cô vẫn muốn thông báo cho nhân loại ngoài kia 1 chút tin tức về mạt thế. Dù gì chỉ 1 lát nữa thôi hàng tỷ người ngoài kia ko biết còn sống sót lại bao nhiêu. Vậy nên ai tin thì tin, ko tin thì tuỳ.

Đột nhiên, tiết mục truyền hình đang đưa tin trở nên ồn ào, hình ảnh biến mất, chỉ còn lại một phiến phiến bông tuyết.

Đang bấm máy tính tự nhiên phát hiện,mẩu tin đã đăng biến mất, chọc cho vô số người chửi bới.

Đang lúc mọi người bực mình, truyền hình cùng máy vi tính, đồng thời vang lên một thứ tiếng nam không ran am, nữ không ra nữ.

"Phía dưới, ta chỉ nói một lần, những lời này liên quan đến cái mạng nhỏ của các ngươi, hy vọng các ngươi có thể nghiêm túc hãy nghe ta nói, "

Thanh âm lạnh như băng giống như mùa đông khắc nghiệt vậy, thoáng cái hấp dẫn nhân dân cả nước chú ý, dân chúng mặc dù kỳ quái, nhưng là còn không chờ bọn họ chửi bới, thanh âm lạnh như băng lại vang lên:

"Tiếp qua 1 giờ đồng hồ nữa, mặt trời liền sẽ biến mất, mặt trời bị một loại vô danh vật chất tại chỗ bao phủ, đồng thời, sẽ có một hồi lưu tinh vũ phủ xuống, không cần đối chúng nó hứa nguyện, bởi vì bọn họ là mạt thế."

"Chuyện gì xảy ra?"

Giám đốc đài truyền hình, tức giận nhìn chằm chằm vào màn hình có những bông tuyết đang rơi xuống.

"Đây là có chuyện gì? Nhanh đi điều tra! "

Các lãnh đạo, nguyên thủ cấp cao phân phó thủ hạ đi điều tra.

"Đây là có chuyện gì?"

"..."

"Tốt nhất trước khi mạt thế đến các ngươi hãy mau chóng chú ý, thân nhân, người yêu, hoặc là người xa lạ té xỉu, thời điểm khi ngươi phát hiện bên cạnh có té xỉu người, nhất định không nên tới gần, bởi vì vì tính mạng của bọn họ đã bị tử thần thu hoạch, tỉnh lại đúng là ăn thịt người quái vật, tang thi..."

Thanh âm nói đến đây dừng lại một chút, mới nói tiếp:

"Nhớ kỹ rời xa những người kia té xỉu kia, nếu không bị cắn đến hoặc là bị thương đến trên người hội ở trong một giờ biến thành thây, vì sinh tồn, cố gắng chiến đấu, liều mạng đánh bể đầu những thây ma kia, thật tốt bảo vệ cái mạng nhỏ của mình đi a!"

Thanh âm lạnh như băng rõ ràng truyền vào mỗi người trong tai, cho đến khi truyền hình, máy tính, radio khôi phục bình thường, kia thanh âm lạnh như băng vẫn còn ở mà bên tai vang vọng.

"Kháo! Ai xấu tới như vậy a, dám đùa như vậy?"

"Ha ha, tang thi, cho là phim kinh dị Holyword sao a!"

"Kia đứa bé ở trò đùa dai đi!"

Mỗi một chỗ đều có vô số người ở tức giận mắng, nhưng mà từ bắt đầu thanh âm trong trẻo nhưng lạnh lùng kia, trong lòng của bọn họ lại có một tia bất an.

Rốt cục, mười hai giờ đến rồi!

Chỉ thấy mới vừa rồi còn ánh sáng mặt trời chói mắt, lại bị một mảnh màu đen sương mù từ từ bao phủ, những thứ kia màu đen sương mù phảng phất cánh chim ác ma, che đi ánh sáng, mạt thế đã đến!

Mặt trời tối đen làm cho trong lòng mọi người tràn đầy sợ hãi, lần nữa liên tưởng đến vừa rồi thanh âm lạnh như băng, sợ hãi đang từ từ gia tăng.

Phút chốc một đạo màu sáng trên trời bị hắc ám bao phủ, rồi một đạo ánh sang, giống như là trong đêm tối ngôi sao mai, đốt sáng lên mọi người hy vọng.

Dần dần ánh sáng càng ngày càng nhiều, càng ngày càng nhiều, phảng phất trời mưa bình thường, lốm đa lốm đốm, thẳng hướng xuống đất đập tới.

Mà trong đám người bắt đầu hoảng loạn, bắt đầu có người té xỉu, một cái, hai cái, ba cái...

Hoảng hốt chạy loạn, người gặp đến người bên cạnh mình thế nhưng có người té xỉu, lập tức kinh kêu một tiếng, nghĩ đến vừa rồi bên tai thanh âm lạnh như băng, đè nén sợ hãi, nhanh chóng chạy đi, từ từ, càng ngày càng nhiều người té xỉu, trên đường cái, trong thương trường, công ty trong cao tầng... Càng ngày càng nhiều người ngã xuống đất ngất đi.

Một lát sau, ánh sáng xua tan hắc ám, lòng người dần dần ổn định, mọi người đang muốn thở phào một cái thời điểm, lại phát hiện mặt trời không thấy.

Trước còn treo trên bầu trời, tản ra nóng bỏng năng lượng mặt trời không thấy.

Trên bầu trời phiêu tán vô số mây đen, liền phảng phất từ nhà máy hóa chất ống khói trung toát ra khói độc, hắc ám làm người ta sợ hãi!

Đen nhánh khói dầy đặc bao phủ toàn bộ bầu trời, nhiệt độ đang từ từ giảm xuống, người mặc áo lông ấm áp đột nhiên phát hiện, lạnh như băng đang từ từ ăn mòn da thịt của bọn họ, mặc dù không gió, lại cảm thấy lạnh lẽo thấu xương.

Mà tối khiến người sợ hãi nhưng là những thứ kia ngã xuống đất ngất đi người, bắt đầu từ từ đứng lên, lảo đảo bước chân, ngẩng đầu lên, con ngươi đã trợn trắng, thủy nộn da thịt bắt đầu lấy mắt thường có thể thấy được tốc độ rữa nát, từng khối thịt thối theo trên mặt những người kia, trên người rơi xuống, một cổ mùi hôi thối theo trên người của bọn họ truyền ra.

Trong miệng bọn hắn phát ra làm người ta bất an gào thét, phảng phất mãnh thú bình thường, hai tay dài ra thật dài móng vuốt, hiện ra làm người ta tâm buồn nôn.

Toàn bộ thế giới lập tức lọt vào hoảng loạn!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro