Chap 23: Em là nữ chủ của Hắc Long

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


------- Nguyễn gia -------
Hắn đang nằm ngắm ảnh nó trên giường, bộ dạng trông rất thảnh thơi. Trên môi luôn thường trực nụ cười hạnh phúc. Hắn tự nghĩ nếu nó không bước vào cuộc đời hắn thì chắc rằng bây giờ hắn đã sớm héo mòn, khô queo trong cái không khí ngột ngạt này. Mọi thứ cứ như một giấc mơ. Cứ hư hư thật thật.
Cốc...cốc...cốc...
Ông quản gia gõ cửa phòng hắn đến giờ đã là lần thứ (n), bàn tay gầy guộc trơ xương của tuổi già muốn rụng rời vì cái thằng điên trong kia cứ mơ tưởng tới "cô tiên xanh" của hắn mà không chịu mở cửa. Dại gái mà. Ôi trời ơi.. Tội cho thân lão.
- Chuyện gì vậy chú Hùng. - hắn mở cửa chào đón ông quản gia với bộ mặt hết sức ngố tàu... Thiếu gia Vin lạnh lùng của họ đây ư?? Chúa ơi?? Phật ơi?? Phù hộ độ trì cho con, cái bản mặt hắn cứ trưng ra kiểu ấy làm lão quản gia suýt đứng tim. Mém gặp ông bà ông vãi vì thằng điên này. Haizzz.. Chơi ngu qua.. phải rút kinh nghiệm thôi.
- Lão gia cho mời cậu. - lấy lại vẻ uy nghiêm thường ngày, ông quản gia cúi người chào hắn.
- Được. Lát con xuống. - hắn còn khuyến mãi cho ông quản gia cái nháy mắt tình tứ chết ruồu của hắn. Ôi trời. Thuốc. Thuốc trợ tim của lão đâu. Cấp cứuuuuuu....
Hắn nghiêm túc xuống nhà, đứng đối diện với Nguyễn lão gia_cha hắn_Nguyễn Hàn Thiên chủ tịch tập đoàn Nguyễn thị. Một thời từng là "ông trùm kinh tế" ai ai cũng biết.
- Cha cho gọi con. - hắn cúi người chào ông.
- Tối nay Trần Lão Đại sẽ ghé thăm gia trang của chúng ta. - ông trầm tĩnh uống ly trà, trên gương mặt chữ điền tuấn tú ấy thoáng nét cười.
- Trần Lão Đại? Ý cha là nữ chủ của Hắc Long! - hắn chau này nhìn ông.
- Phải! Cô ta tuổi trẻ tài cao, ta rất kính nể cô ta. Còn gì may mắn hơn khi được làm việc chung với nữ tử ấy chứ. - ông mỉm cười hạnh phúc, điều này cho thấy ông kính trọng nó dường nào.
- Kính nể? Đây là lần đầu tiên con thấy cha nể một người, mà còn là nữ nhi nữa. Cha nói xem cô ta là người thế nào? - hắn ngồi xuống sofa bắt đầu đoán mò.
- Trần Khởi My. Cô ta được cho là nữ Lão Đại xinh đẹp nhất trong lịch sử TGN. Một con người tài giỏi với bộ óc siêu Việt. Đặc biệt cô gái đó chỉ mới 17 tuổi. - ông cười hiền nhìn thằng con trai đang ngẩn tò te, te tò te.
- Trần Khởi My. 17 tuổi. Không đâu. Nhầm lẫn thôi. - hắn nghe xong như sét đánh ngang tai, miệng lẩm bẩm không ngừng.
- Sức khoẻ ta không tốt, con hãy thay ta tiếp đón Lão Đại cho tử tế. - ông đứng dậy đi vào phòng nghỉ ngơi mà không đợi cậu quý tử của mình trả lời luôn. Cha con nhà này....thiệc tình hà.


Sau khi lên phòng hắn gọi ngay cho Tronie.
- Aloooooo... - giọng ngái ngủ của Tronie vang lên. Hắn cũng chẳng lạ gì với mấy cái kiểu này của Tronie mặc cho bây giờ đã là 10h sáng, dù gì cũng là bạn thân. Hiểu nhau quá mà.
- Lô con khô. Mày có lết đít dậy đi chưa... - hắn nhàm chán lắc đầu vì thằng bạn. Cứ cái kiểu này chăc hắn phải lén lút chụp vài kiểu ảnh của Tronie gửi cho Mun xem quá.
- Giời... gọi gì tao mà sớm thế thằng điên... - Tronie càu nhàu.
- Chuyện là như vầy...bla...bla...bla...- hắn thuật lại nội dung cuộc nói chuyện của hắn với cha cho Tronie nghe, hắn vừa dứt lời thì Tronie giật mình, đứng hình muốn tỉnh ngủ luôn. Được một hồi im lặng suy tư thì cậu lên tiếng trấn an hắn.
- Chắc trùng hợp thôi. Tối tao với mày đón cô ta là biết chứ gì. Giờ thì biến. Tao ngủ.- nói rồi Tronie cúp máy cái rụp, chắc tính dằn mặt cái vụ đánh thức cậu khi đang ngủ đây mà.
------- 7 p.m tại Nguyễn gia -------
Không khí ở Nguyễn gia hiện giờ hết sức căng thẳng, người ăn kẻ ở ăn mặc chỉnh tềm dầu thơm nức mũi, vì hôm nay họ được diện kiến một nhân vật tầm cỡ trong giới Hắc Đạo không phải ai muốn gặp cũng được nên phải sang chảnh tí. Cho dù có là người quyền thế cầu xin hay mang kiệu dát vàng 8 người khiêng cũng chưa chắc gì nữ tử đó đã để mắt tới. Thật là phúc phần từ kiếp trước để lại mà.
Ở bên ngoài cũng chẳng khá hơn là bao, hắn và Tronie cứ đi qua đi lại chóng hết cả mặt. Đám vệ sĩ ngoài này cũng háo hức chẳng kém gì đám người bên trong, nếu họ thể hiện tốt biết đâu Nữ chủ để mắt tới họ sẽ được đặc ân cho đi theo làm người của Hắc Long thì sao, phải tranh thủ chớ. (trời làm như dễ ăn lắm á)
Không để họ đợi lâu, từ xa một đoàn xe tiến vào. Đi đầu là 2 chiếc Ferrari Enzo, nối theo sau là chiếc W Moto Lykan Hyoersport màu bạc đầy mê hoặc, hộ tống cho chiếc xe đó là một đoàn gồm khoảng 30 chiếc Kawasaki Z1000. Không hổ danh là Lão Đại quyền lực, xuất hiện đầy long trọng. Từ bên trong 2 chiếc Ferrari hạng sang Zen, Ken, Mun, Su lạnh lùng bước ra. Mắt Tronie giật giật không tin vào mắt mình. Cậu đang mơ sao?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro