NGOẠI TRUYỆN: CON VỊT HẮC ÁM

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trương Gia Nguyên + Santa + Patrick ngồi xếp hàng trên ghế sofa, bằng một vẻ nhẫn nhịn đến cực độ.

Lưu Chương: Giờ thì nói đi, tóm lại Châu Kha Vũ nhà tôi và các cậu đang có âm mưu gì đấy?

Ánh mắt đe doạ chết người lần lượt lướt qua.

Không nói.

Nhất định không nói.

Bản lĩnh của chúng ta sao lại để một con Vịt coi thường được?

Dù sao chúng ta cũng là những idol và dancer tài hoa; đâu dễ dàng bị bức cung như vậy?

Đúng vậy, chúng ta nhất định không nói.

Ba cái mồm vẫn ngậm tăm sau khi hội ý với nhau bằng ánh mắt.

Nhưng họ quên mất rằng, trước mặt họ là Lưu Chương, là Akira- người mang IQ đỉnh cao và nhân cách rapper "độc tài"; và là sinh viên Đại học New York danh giá!

Lưu Chương ( cười khẩy ): Các cậu không chịu nói chứ gì?

Con Vịt vàng quét đôi mắt sắc lạnh vào từng người, mỉm cười thật "ngọt ngào". Tay anh nhịp nhịp lên mấy tờ giấy màu xanh nhàu nhĩ cùng một cây bút mực màu đỏ.

- Các cậu tưởng im lặng thì tôi không có cách bắt các cậu mở miệng ra sao?

- NÓIIIIIIIIII !- Ba cái miệng không hẹn mà cùng gào lên. Sắc mặt cả 3 bắt đầu biến đổi mà nếu không biết sẽ tưởng họ là người tắc kè: từ trắng bệch sang tái xanh, từ tái xanh chuyển qua xám xịt, rồi chuyển tiếp màu đỏ tía tím bầm.

*** Kết thúc màn thú tội chân thành***

Trương Gia Nguyên ( mếu máo): Đáng lẽ anh ấy không nên đi làm thần tượng.

Santa ( ủ rũ): Cũng không nên đi làm rapper...

Patrick ( rũ rượi): Anh ấy nên làm việc ở cục Cảnh sát để hỏi cung tội phạm mới đúng.

Lưu Chương ( cười thầm): Ngốc nghếch, chỉ là mấy tờ giấy xếp origami thôi mà.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro