Chương 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Trans/Edit: Cửu Nhất



Ngu Hân Nghiên hừ lạnh hai tiếng, lộ ra tư thái cao cao tại thượng.
Thấy Ngu Chi không nói gì, cô ta lạnh giọng quát: "Có nghe thấy không?"
Ngu Chi bĩu môi: "Đúng lúc tôi cũng không thích người khác biết tôi có một người em gái như cô, tôi còn cảm thấy xấu hổ."
Nghe Ngu Chi nói mình xấu hổ, Ngu Hân Nghiên lập tức nổi giận: "Cô nói cái gì? Cô lặp lại lần nữa!"
Ngu Chi cũng không sợ cô ta, tiếp tục gằn từng chữ nói:

"Ngu Hân Nghiên, mẹ cô là tiểu tam, bà ta cướp đàn ông của người khác. Mà cô cũng là con riêng, giống như cô là không thể để người khác nhìn thấy. Cho nên nếu cô tìm tôi gây phiền toái, tôi cũng sẽ không khách khí với cô."
Ngu Chi tuy rằng ngữ khí mềm mại, nhưng lời nói ra lại từng chữ cứa vào tim cô ta.
Vẻ mặt Ngu Hân Nghiên có chút lùi bước.
Nếu Ngu Chi thật sự đem chuyện này nói ra, vậy cô ta cũng không thể học được ở trường này nữa.

"Cô........"

Ngu Hân Nghiên vốn là tới uy hiếp Ngu Chi, không nghĩ tới lại bị uy hiếp, cô ta không dám nói tiếp nữa nhưng lại không cam lòng rời đi như vậy.
Giống như là ăn một mất mát câm.
Lúc này Lương Bội đi tới.
Một tay liền đem Ngu Chi kéo đến phía sau mình.
"Ngu Hân Nghiên, cậu làm gì vậy?"
Ngu Hân Nghiên vốn tâm tình không tốt, thấy người khác xen vào việc của mình càng thêm không kiên nhẫn:

"Không liên quan đến cậu, ít tới quản chuyện của tôi."
Lương Bội khiêu khích cười: "Sao không liên quan đến tôi, bây giờ cậu đang bắt nạt bạn cùng bàn của tôi, chuyện hôm nay tôi quyết định rồi."
Ngu Hân Nghiên trào phúng nói:

"Lương Bội, tôi biết cậu thích Tống Hàng, nhưng Tống Hàng chính là thích tôi, cậu có thể thế nào? Anh ta hôm nay còn muốn cùng Phó Kỳ đi tham gia tiệc chúc mừng của tôi. Cậu có...........




Đọc tiếp tại: https://truyenhdt.com/truyen/nu-hon-ruc-chay-vao-mua-xuan/



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#thane