Chap 55: Chuyển vị

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



"Phác Tố Nghiên, ra ngoài với mình không?" Phác Trí Nghiên gọi điện thoại rủ Phác Tố Nghiên.

"Đúng lúc, mình đang nghĩ kiếm bồ, buổi tối 8 giờ mình xong việc, 9 giờ hẹn ở chỗ cũ." Phác Tố Nghiên cũng muốn ra ngoài với Phác Trí Nghiên.

"Đã lâu không có tới quán bar uống rượu." Phác Trí Nghiên nhẹ nhàng cảm thán.

"Có chuyện gì?" Phác Tố Nghiên chọn mi hỏi.

"Hàm Ân Tĩnh muốn ly hôn." Sau khi uống một ngụm rượu Phác Trí Nghiên mở miệng nói.

"Nhìn không ra Hàm Ân Tĩnh là một nữ nhân quyết đoán nga." Phác Tố Nghiên có chút ngạc nhiên, nữ nhân này quả nhiên không giống những người trong xã hội thượng lưu.

"Cho tới bây giờ mình vẫn không nghĩ nàng sẵn lòng vì đoạn tình cảm này mà ly hôn, bồ cảm thấy mình đáng giá để nàng làm vậy sao?" Phác Trí Nghiên mờ mịt hỏi Phác Tố Nghiên.

"Không quan trọng, theo quan điểm của nàng thấy đáng giá thì nó đáng giá thôi, yên tâm đi, Hàm Ân Tĩnh không phải loại nữ nhân nhất thời bị tình cảm che mờ lý trí, nàng làm như vậy nhất định đã trải qua suy nghĩ kỹ càng." Phác Tố Nghiên cho rằng Phác Trí Nghiên suy nghĩ quá nhiều.

"Thật ra động cơ tiếp cận ban đầu của mình đối với nàng không đơn thuần..." Nhưng mà sau đó xảy ra nhiều chuyện đến ngay cả bản thân cũng vô pháp khống chế, nếu không phải mang theo động cơ Phác Trí Nghiên cảm thấy mình không dám tiếp cận nàng, nhưng Hàm Ân Tĩnh quả thật là nữ nhân dễ dàng khiến người ta yêu mến.

"Hiện tại thì sao?" Phác Tố Nghiên chọn mi hỏi, khởi đầu không trọng yếu hiện tại mới là vấn đề chính.

"Mình cảm giác bản thân thật sự yêu nàng." Phác Trí Nghiên cảm thấy bản thân đối với Hàm Ân Tĩnh giống như tiểu nữ sinh vừa biết đến hương vị của mối tình đầu, hoàn toàn trở thành một người khác.

"Vậy tốt, bồ cũng đừng nghĩ nhiều về chuyện này nữa, Lý Trí Hiền đã đáp ứng, nếu mình có thể trị khỏi bệnh của Tiền Thiếu Văn, nàng sẽ ly hôn. Vẫn là bồ có bản lĩnh, khiến Hàm Ân Tĩnh chủ động ly hôn vì bồ, mình còn phải nhờ vào điều kiện trao đổi mới làm cho nàng đáp ứng ly hôn, chẳng qua bồ không thấy thật trùng hợp sao, chúng ta cùng làm tình phụ, bây giờ cùng được nâng lên chính vị, xem ra vận mệnh của đôi ta tương tự nhau..." Phác Tố Nghiên cười quyến rũ nói, một bộ hồ ly tinh đắc ý.

"Bồ đối với cuộc phẫu thuật cho Tiền Thiếu Văn nắm chắc không?" Phác Trí Nghiên hỏi, Phác Tố Nghiên mới đảm nhiệm vị trí bác sỹ không lâu, Phác Trí Nghiên có chút lo lắng cho nàng.

"Chỉ có thể thành công không được thất bại, đây là cơ hội tốt để mình kéo gần khoảng cách với nàng, nếu thất bại thật sự sẽ không có đường quay lại." Phác Tố Nghiên thản nhiên nói.

"Nhưng bồ đừng tạo cho mình áp lực quá lớn." Phác Trí Nghiên khẽ vỗ bả vai của Phác Tố Nghiên.

"Đương nhiên là không, bổn tiểu thư còn chờ Lý Trí Hiền hầu hạ ở trên giường, trước đây đều do bổn tiểu thư *lấy lòng* nàng lâu như vậy, đến lúc nàng nên báo đáp mình..." Phác Tố Nghiên lại bắt đầu nói giỡn.

"Bộ dáng trên giường của Lý Trí Hiền như thế nào?" Phác Trí Nghiên rất là tò mò nữ nhân nề nếp như Lý Trí Hiền ở trên giường sẽ là dạng gì.

"Hàm Ân Tĩnh ở trên giường có biểu hiện ra sao?" Phác Tố Nghiên tò mò hơn chuyện trên giường của Hàm Ân Tĩnh.

"Mình và nàng trước mắt chỉ mới phát triển đến mức độ thỉnh thoảng ôm hoặc hôn một cái, nhưng mình thật thỏa mãn với hiện trạng này." Phác Trí Nghiên hăng hái bày tỏ.

"Bồ chưa từng cùng nàng phát sinh quá chuyện gì, nàng đã vì bồ chuẩn bị ly hôn, nữ nhân tốt như vậy thật sự là bông hoa hi hữu trên đời, động vật sắp bị tuyệt chủng." Phác Tố Nghiên hâm mộ nói.

"Nữ nhân là động vật cảm tính, cảm xúc so với dục vọng trọng yếu hơn." Đây là lời nói đứng đắn nhất mà Phác Trí Nghiên từng thốt ra.

Phác Tố Nghiên suy nghĩ một chút, có đạo lý, vấn đề là nàng làm nhiều chuyện như vậy cũng chưa từng thấy Lý Trí Hiền cảm động, chẳng qua là lúc ở trên giường Lý Trí Hiền hưng phấn lắm mới có thể lộ ra một ít phản ứng, điều này sao không khiến Phác Tố Nghiên cảm thấy thất bại a?

"Bồ làm sao khiến nàng cảm động?" Phác Tố Nghiên muốn học hỏi kinh nghiệm của Phác Trí Nghiên.

"Thời điểm nàng làm ta cảm động có vẻ nhiều hơn..." Phác Trí Nghiên suy nghĩ trong chốc lát thành thật thú nhận.

Hóa ra Phác Trí Nghiên bẩm sinh là dụ thụ (đa tình, biết câu dẫn mục tiêu), không có thiên lý a, bản thân mình rõ ràng cũng là dụ thụ, thoạt nhìn so với Phác Trí Nghiên càng giống thụ, vì cái gì mà mình không thể làm thụ? Phác Tố Nghiên vừa hâm mộ vừa ghen tị Phác Trí Nghiên.

"Phác Trí Nghiên, bồ nói mình có nhiều ưu điểm nhưng rốt cuộc Lý Trí Hiền không vừa mắt điểm nào nha?" Phác Tố Nghiên ấm ức hỏi lại.

"Mình thấy nếu bồ chịu khó thu liễm bộ dáng chiêu phong dẫn điệp (trêu hoa ghẹo bướm), trở thành con gái đàng hoàng hoặc ít nhất phải là một phụ nữ có nghề nghiệp ổn định, có lẽ nàng sẽ đánh giá bồ với cặp mắt khác." Phác Trí Nghiên đánh giá qua Phác Tố Nghiên sau đó chân thành khuyên nhủ, bộ dạng quyến rũ này của Phác Tố Nghiên giống như mọi lúc mọi nơi trêu hoa ghẹo nguyệt, những nữ nhân đoan trang nghiêm chỉnh bình thường nhìn vào đã thấy phản cảm, Lý Trí Hiền dĩ nhiên là nữ nhân nghiêm túc nhất trong đám nữ nhân đó.

"Thật sao?" Phác Tố Nghiên không rõ hỏi.

Phác Trí Nghiên gật đầu.

"Như thế nào để làm được *phụ nữ nhà lành*?" Phác Tố Nghiên lộ ra vẻ nhức đầu hỏi, thực hiển nhiên nàng không biết bản thân tiềm ẩn mọi tố chất của phụ nữ lương thiện.

"Ách..." Phác Trí Nghiên tức khắc nghẹn lời, Phác Tố Nghiên trừ bỏ bề ngoài kỳ thật chính là lương gia phụ nữ (con gái đàng hoàng).

"Để mình theo giúp bồ mua một ít quần áo mà nữ nhân đàng hoàng hay mặc hoặc là một ít đồ công sở, những y phục lộ đùi và lộ ngực tạm thời bỏ qua một bên." Phác Trí Nghiên đánh giá Phác Tố Nghiên một chút, cảm thấy có thể thực hiện được, nàng rất muốn nhìn thấy một Phác Tố Nghiên với trang phục đứng đắn trên người.

"Bồ thường xuyên hầm canh cho Lý Trí Hiền mà, vậy nàng có từng thấy qua bồ làm bếp bao giờ chưa?" Phác Trí Nghiên lại hỏi.

Phác Tố Nghiên lắc đầu, bận rộn trong phòng bếp không phải sự kiện đẹp đẽ gì, như thế nào nàng dám để Lý Trí Hiền nhìn thấy?

"Chuyện này quan trọng vậy sao?" Phác Tố Nghiên hỏi ngược lại.

"Dĩ nhiên, bồ không cho nàng chứng kiến bồ tự tay làm, nàng còn tưởng rằng bồ dùng tiền đi mua, không tận mắt thấy nàng làm sao biết bồ dùng tình yêu làm ra các món đồ ăn đó chứ, ý nghĩa của 2 chuyện hoàn toàn bất đồng." Phác Trí Nghiên mỗi lần sử chiêu này Hàm Ân Tĩnh đều rất vui vẻ, nàng mỗi lần đều chủ động yêu cầu giúp mình, có thể thấy được nàng yêu mình đến cỡ nào.

"Thì ra là như thế." Phác Tố Nghiên đã hiểu ra, khó trách cho tới bây giờ Lý Trí Hiền không hề để ý mình làm gì, rõ ràng mình làm cho người khác ăn thế nào cũng được khen ngợi hai câu.

"Còn nữa Lý Trí Hiền vừa thoáng nhìn là một nữ nhân nghiêm cẩn, cần mẫn, lại không biết tự chăm sóc bản thân, thực hiển nhiên là khinh thường những nữ nhân nông cạn chỉ biết suốt ngày mua sắm chưng diện, bồ muốn phung phí tiền bạc cũng không cần ở trước mặt của nàng làm..." Phác Trí Nghiên tựa như thầy bói xem voi, chỉ điểm loạn xạ nhưng không ngờ lại bị nàng nói đúng trọng tâm.

"Người ta chưng diện ăn mặc đẹp cũng vì hấp dẫn sự chú ý của nàng thôi, hơn nữa có rất nhiều y phục cũng không phải mình tự mua cho bản thân, là mua cho nàng, rõ ràng dáng người lớn lên hoàn mỹ như vậy cố tình một chút cũng không để ý bản thân, chỉ biết mặc những bộ đồ bảo thủ..." Phác Tố Nghiên có vẻ mắc cở mà giải thích, nàng nhớ có một lần Lý Trí Hiền cùng mình đi mua quần áo, khi đó ánh mắt của nàng nhìn mình không chút kiên nhẫn, có vẻ như mình đang gây phiền phức cho nàng, chẳng lẽ thực bị nàng nhìn thành nông cạn nữ nhân, hèn chi cho tới bây giờ nàng cũng chưa từng mặc qua y phục mình lựa chọn hoặc mua cho, những bộ quần áo này là do Phác Tố Nghiên cảm thấy Lý Trí Hiền mặc vào nhất định rất đẹp.

"Phác Tố Nghiên, bồ biết quá khứ của Lý Trí Hiền không?" Phác Trí Nghiên hỏi.

"Nàng chưa từng nói qua những chuyện này cho mình nghe." Phác Tố Nghiên lắc đầu, Lý Trí Hiền làm sao sẽ chịu chia sẻ những chuyện này? Nếu Lý Trí Hiền chịu cùng mình tâm sự, vậy thì quan hệ hiện tại của hai người tuyệt đối không ngượng ngùng như bây giờ.

"Nữ nhân đều có điểm yếu đuối, quá khứ của một người có thể là nhược điểm của nàng, nếu bồ có thể chạm vào chỗ đó, có lẽ, nàng sẽ tin tưởng bồ hơn." Phác Trí Nghiên dựa vào cảm giác của bản thân nói ra, nếu không phải khiến Hàm Ân Tĩnh nhìn thấy thời điểm chật vật nhất của bản thân, nếu không phải Hàm Ân Tĩnh lộ ra biểu tình không chấp nhất quá khứ đó, có lẽ bản thân mình sẽ không tại thời điểm đó chân chính yêu nàng.

Phác Tố Nghiên là hài tử sinh ra trong gia đình hạnh phúc, không thể cảm thụ được tâm lý vô gia đình của những hài tử như Phác Trí Nghiên và Lý Trí Hiền, cho nên Phác Trí Nghiên nghĩ sâu xa như vậy nhưng Phác Tố Nghiên nghĩ không ra, Phác Tố Nghiên thậm chí không biết Lý Trí Hiền là cô nhi.

Phác Tố Nghiên suy nghĩ một chút, cảm thấy có đạo lý, bản thân mình đối với quá khứ của Lý Trí Hiền hoàn toàn không hề biết, nàng thậm chí không biết Lý Trí Hiền tại sao có thể vì Tiền Thiếu Văn hy sinh đến nỗi khuất thân cầu lụy mình, những chuyện này bản thân rất muốn biết nhưng không cách nào moi được thông tin gì từ Lý Trí Hiền.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro