Chap 69: Hảo chuyển

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Cô thật sự rất thích Trí Hiền." Lúc này phòng bệnh chỉ còn Tiền Thiếu Văn và bác sỹ kiểm tra phòng Phác Tố Nghiên, hắn nhìn nàng đặt câu hỏi. Thật ra từ lâu hắn đã kiếm người điều tra bối cảnh thân phận của Phác Tố Nghiên, cho nên khi biết nàng là bác sỹ chịu trách nhiệm chữa trị cho mình, Tiền Thiếu Văn cũng không quá kinh ngạc.

"Không phải thích mà là ta yêu nàng." Phác Tố Nghiên nhìn thẳng Tiền Thiếu Văn nghiêm túc trả lời, nếu chỉ là thích bản thân sẽ không tiêu tốn nhiều thời gian tranh thủ tình cảm của Lý Trí Hiền, bỏ ra nhiều tâm tư sức lực như vậy, thậm chí bỏ cả tự tôn, tự làm bản thân đau đớn vô số lần.

"Cô không chán ghét sự hiện diện của tôi sao?" Tiền Thiếu Văn nhíu mày hỏi.

"Là rất ghét mới đúng, nàng đối xử với ngươi tốt hơn ta nhiều lắm." Phác Tố Nghiên thẳng thắn trả lời, măc dù là bây giờ nàng vẫn rất ghét Tiền Thiếu Văn.

"Đó là vì thân thể của tôi không tốt, có rất nhiều người có thiên hướng thích chiếu cố cho kẻ yếu đuối." Tiền Thiếu Văn yếu ớt vừa cười vừa nói, ngữ khí cũng trở nên bất đắc dĩ, hắn là nam nhân không thích bị xem như bệnh nhân, nếu được lựa chọn hắn rất muốn làm một người bình thường khỏe mạnh để chiếu cố cho thê tử.

Nếu chỉ đơn giản như Tiền Thiếu Văn nói thì không còn gì tốt hơn.

"Cho nên ta mới cần chữa khỏi bệnh cho ngươi, ta không muốn ngươi liên lụy cả đời của nàng." Phác Tố Nghiên có chút lãnh khốc nói thẳng ra mục đích cả mình, hoàn toàn không quan tâm đến cảm thụ của người nghe.

"Nếu ta không qua được ngày mai, hy vọng ngươi có thể chiếu cố nàng thật tốt, mấy năm nay nàng đã giúp ta chịu đựng rất nhiều." Ngữ khí của Tiền Thiếu Văn lúc đề cập đến Lý Trí Hiền thực mềm mỏng.

"Mặc kệ ngươi ngày mai ra sao, sau này nàng đều là nữ nhân của ta, nữ nhân của ta sẽ không cần ngươi lo lắng, tự nhiên ta biết cách đối tốt với nàng." Phác Tố Nghiên không đồng ý lên tiếng phản bác, thực hiển nhiên Lý Trí Hiền không nói cho Tiền Thiếu Văn nghe quy ước ngầm của 2 người, chẳng qua không cần lo, chờ đưa cái ấm sắc thuốc này ra khỏi phòng phẫu thuật rồi nói cũng không muộn.

Tiền Thiếu Văn khẽ nhíu mày, tuy hắn hy vọng sau khi mình chết đi, Lý Trí Hiền có người mới có cuộc sống mới, nhưng hiện tại mình còn chưa chết mà nữ nhân này đã thề sống thề chết công khai chủ quyền phi pháp, điều này làm cho trong lòng Tiền Thiếu Văn không được thoải mái.

Phác Tố Nghiên ngủ một giấc thẳng đến rạng sáng, giống như trước đây tỉnh dậy rất đúng giờ, nàng ngắm bản thân trong gương, cẩn thận tỉ mỉ cột lại mái tóc cuộn sóng, thay đổi một bộ biểu tình nghiêm nghị, bộ dáng này làm cho mị ý ở khóe mắt giảm được một chút, thoạt nhìn thiếu đi một chút tùy tiện, hơn một phần đứng đắn. Hình tượng như vậy sẽ làm Lý Trí Hiền an tâm hơn nhiều, Phác Tố Nghiên biết tuy Lý Trí Hiền kiên quyết nhờ mình mổ cho Tiền Thiếu Văn nhưng nàng đối với mình vẫn tồn tại lo lắng, tuy nàng không nói ra nhưng bản thân mình có thể cảm giác được.

Lý Trí Hiền so với Phác Tố Nghiên càng khẩn trương hơn, tuy một đêm chập chờn không đủ giấc, nàng vẫn đến bệnh viện chờ Phác Tố Nghiên từ sớm.

Phác Tố Nghiên vừa đụng mặt Lý Trí Hiền liền biết nàng sáng sớm đã ở đây chờ mình.

"Ngươi đã đến." Lý Trí Hiền chầm chậm lên tiếng, kỳ thật nàng không biết nên nói gì với Phác Tố Nghiên nữa, chỉ sợ bản thân gia tăng áp lực cho Phác Tố Nghiên, nhưng nàng lại không biết cách nói chuyện phiếm, cho nên chỉ có thể đơn giản chào hỏi. Lúc này Lý Trí Hiền mới phát hiện Phác Tố Nghiên ăn mặc so với ngày thường đơn giản hơn, nhìn kỹ thật sự có phong phạm chuyên nghiệp của bác sỹ, mặc dù nàng trang điểm đơn giản vẫn không dấu được mị sắc ở khóe mắt.

"Nhìn ngươi so với ta còn khẩn trương hơn." Phác Tố Nghiên nở nụ cười chào Lý Trí Hiền, kéo nàng đến văn phòng của mình, pha một ly trà nóng đưa cho Lý Trí Hiền.

"Tối qua ngủ không ngon?" Phác Tố Nghiên cẩn thận hỏi.

"Một chút." Lý Trí Hiền gật đầu, bộ dáng thản nhiên của Phác Tố Nghiên nổi lên tác dụng trấn an cho Lý Trí Hiền.

"Chuẩn bị tinh thần cho tình huống tệ nhất, đồng thời cũng phải hy vọng đến kết quả khả quan, giống như ngươi nói, cứ tận hết sức mình phần còn lại thì dựa theo ý trời." Phác Tố Nghiên cảm thấy tâm trạng quyết định số phận, nếu tâm trạng tốt đã là thành công một nửa, cho nên vô luận ca giải phẫu quan trọng đến đâu, nàng cũng không để bản thân quá mức khẩn trương.

"Phác Tố Nghiên.." Lý Trí Hiền muốn nói lại thôi.

"Ân?" Phác Tố Nghiên nhíu mày.

"Không có việc gì." Lý Trí Hiền cũng không biết bản thân rốt cuộc muốn nói gì với Phác Tố Nghiên, giờ phút này tâm tình của nàng có phần phức tạp.

Phác Tố Nghiên thấy bộ dáng rụt rè ấp úng của Lý Trí Hiền cũng không quá để ý, chỉ cho là tâm trạng của thân nhân trước lúc người bệnh trải qua phẫu thuật thôi.

"Sau khi kết thúc phẫu thuật, cùng ta ăn cơm được không?" Phác Tố Nghiên hỏi.

Lý Trí Hiền gật đầu.

Phác Tố Nghiên thấy nàng đồng ý, khóe mắt lập tức nâng lên.

"Bây giờ ta cần an bày và thảo luận một số chi tiết với các bác sỹ khác." Phác Tố Nghiên nhìn đồng hồ, các bác sỹ phụ trách ca mổ có lẽ đã có mặt đầy đủ.

"Ngươi đi làm chuyện của mình đi." Lý Trí Hiền chuẩn bị bước ra khỏi phòng, nhưng Phác Tố Nghiên phải hôn lên má nàng hai cái mới chịu để nàng đi.

Trước khi Phác Tố Nghiên bước vào phòng phẫu thuật, hướng về phía Lý Trí Hiền nở nụ cười, mà nụ cười này lại khắc sâu ở trong đầu Lý Trí Hiền.

Lý Trí Hiền nhìn thấy cửa đóng lại, nguyên bản chờ đợi mỏi mòn chính là ở trước cửa phòng phẫu thuật.

Thời gian từng giây từng giây trôi qua, ca mổ này kéo dài tới 4 tiếng đồng hồ, khi đèn của phòng mổ vừa tắt, Lý Trí Hiền lập tức bật dậy.

Người đầu tiên bước ra là Phác Tố Nghiên, nàng đã tháo khẩu trang đeo trên mặt xuống, lộ ra khuôn mặt cực kỳ xinh đẹp, nàng mỉm cười nhìn Lý Trí Hiền, nụ cười này làm cho Lý Trí Hiền an tâm không ít, thần kinh buộc chặt suốt thời gian chờ đợi cuối cùng được thả lỏng.

"Ca mổ thế nào?" Người của Tiền gia lập tức bao quanh tra hỏi.

"Bác sỹ Phác không hổ danh là ngôi sao tương lai của giới y học, ca phẫu thuật lần này so với trước đây còn muốn thành công gấp bội, Tiền tiên sinh chỉ cần tịnh dưỡng một thời gian, trái tim trong vòng vài năm chắc chắn không xảy ra vấn đề, tuy còn mắc bệnh suyễn nhưng chỉ cần chú ý một chút, trên cơ bản coi như có thể trải qua cuộc sống của một người bình thường..." Bác sỹ Trương là một trong số bác sỹ bước ra sau, tâm trạng của hắn hưng phấn nên luôn miệng giải thích, cuộc giải phẫu 5 năm trước tuy không thể tận mắt chứng kiến, lần này may mắn được tham gia, hoàn toàn làm cho người ta khen ngợi không tiếc lời, đừng nhìn bộ dáng đẹp hơn bình hoa của Phác Tố Nghiên mà coi thường, nàng hoàn toàn không chỉ là một mỹ nhân với ngoại hiệu *bình hoa di động*.

Phác Tố Nghiên từ lúc bước ra đến giờ vẫn chưa lên tiếng, ngược lại đều là người của Tiền gia và các bác sỹ khác trao đổi, ngay cả Lý Trí Hiền cũng không hé răng, chỉ lẳng lặng đứng một bên lắng nghe, nàng thật tâm vui vẻ thay cho Tiền Thiếu Văn.

Phác Tố Nghiên nhìn Lý Trí Hiền có rất nhiều ý tứ ái muội ẩn dấu, sau khi nàng cảm kích nhìn thoáng qua Phác Tố Nghiên rất nhanh đã dời tầm mắt đi chỗ khác, dù sao ở đây có rất nhiều người, Lý Trí Hiền có nhiều chuyện phải băn khoăn hơn Phác Tố Nghiên, may mà mọi người còn đang chú ý đến sự thành công của ca mổ, bằng không thực dễ dàng phát hiện ánh mắt quá mức ái muội của Phác Tố Nghiên.

"Bác sỹ Phác, viện trưởng gọi cô và các bác sỹ tham gia thủ thuật đến phòng họp." Y tá đứng bên cạnh bỗng nhiên lên tiếng nhắc nhở các vị bác sỹ.

"Chúng ta đi họp thôi." Phác Tố Nghiên thực ra không thích, sau khi trải qua cuộc phẫu thuật tốn thời gian như vậy đã mệt muốn chết đi, còn muốn họp hành theo thủ tục, nhưng mà không thể không đi.

Bởi vì có quá nhiều người ở đây, Phác Tố Nghiên và Lý Trí Hiền không thể nói chuyện, nhưng là trước khi Phác Tố Nghiên bỏ đi, ở thời điểm hai người thoáng chạm mặt, nàng ngừng lại dùng âm thanh chỉ có Lý Trí Hiền có thể nghe được nói: "Ngươi đã đáp ứng buổi tối cùng ta ăn cơm, hiện tại ngươi đi xem Tiền Thiếu Văn đi." Phác Tố Nghiên cũng không quên, sau khi ca mổ kết thúc, nữ nhân này chính là người của mình, nghĩ đến trong lòng nàng rất đắc ý, tâm tình tốt nên phá lệ hào phóng.

Bây giờ Lý Trí Hiền mới từ trong vui mừng tỉnh lại, nhớ đến bản thân đáp ứng Phác Tố Nghiên, lúc trước khi Tiền Thiếu Văn tiến hành mổ, được ăn cả ngã về không, bản thân không nghĩ đến hậu quả nghiêm trọng như vậy, chỉ thầm nghĩ chữa khỏi bệnh cho Tiền Thiếu Văn, nhưng mà hiện tại suy nghĩ lại, nàng cảm thấy có chút khó xử, nhưng mà chính mình đã hứa hẹn nhất định phải thực hiện, chẳng qua nàng cần thời gian để xử lý hoàn mọi chuyện trong tay.

Nhưng may mắn ở một chuyện đó là quan điểm của Lý Trí Hiền đối Phác Tố Nghiên đã có chuyển biến rất tốt, chuyện này đối Phác Tố Nghiên mà nói là hiện tượng tốt đến không ngờ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro