Làm người không thể quá hẹp hòi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor:NgN

Dương chiêu nghi đem tay cho cung nữ sơn.

Vì muốn chủ tử vui, Khởi Vân đem sự tình tại Diên Huy các mà nàng thấy cáo cáo từng việc:

"Từ quý nhân trước khi đi đã luyện tập lại múa, không cẩn thận đem ngón chân xoay đau , biểu tình đều kìm nén đến run rẩy không ngừng. . Còn có Lưu quý nhân.,đúng là một người gian sảo, biết Trương quý nhân thổi sáo thu hút sự chú ý của hoàng thượng mà vụng trộm chặn lại mắt cây sáo , Trương quý nhân trên đường trở về mới phát hiện!"

Dương chiêu nghi chê cười mà nghe.
Nàng nhếch lên ngón tay, nhìn lại nhan sắc, hài lòng mà nói:

 "Rất đẹp." Lại hỏi

 "Huệ phi tỷ tỷ  chuẩn bị gì?"

Những việc này trong đám phi tần , chỉ có gia thế của huệ phi Hà Khanh Thu tốt hơn nàng, phụ thân của chính là Lại bộ tả thị lang, cử chỉ đoan trang hào phóng, lúc trước thái hậu muốn tuyên chỉ phong làm hoàng hậu, ai nghĩ đến hoàng thượng lại không đồng ý. Về sau thái hậu liền nghĩ ra biện pháp, nói chính mình tuổi giá sức yếu không tiện quản lý hậu cung, lấy được cho Hà Khanh Thu phân vị Huệ Phi

Mặc dù bản thân nàng cũng là bởi vì gia thế mới được  thái hậu khuyên hoàng thượng thăng làm chiêu nghi, nhưng phía trên có Huệ phi, khiến cho lòng nàng không quá dễ chịu.

Khởi Vân sửng sốt một chút:

 "Nô tỳ không có thăm dò được sự tình của huệ phi nương nương  . . ." Nàng là người cẩn thận, một sai làm cũng không thể tìm ra

Ngoài điện lúc này có cung nữ bẩm báo:

"Chủ tử, cung nữ Nguyệt Quế cầu kiến."
Biết là người Ninh tiệp dư , Dương chiêu nghi nói:

"Để cho nàng đi vào."

Nguyệt Quế bưng hoa lan đi vào trong điện, sau đó hành lễ nói:

 "Gặp qua chiêu nghi, chủ tử nô tì tử đa tạ chiêu nghi quan tâm, sai nô tỳ đưa tới một chậu hoa lan,thỉnh chiêu nghi nhận cho."

Dương chiêu nghi trong lòng nao nao.
Lúc Ninh Anh chuyển vào Đường Lê điện liền mang theo không ít hoa lan, các cung nữ bưng lúc đấy cẩn thận từng li từng tí sợ đem lá cây làm hỏng, nàng lúc ấy liền nghĩ  Ninh tiệp này  tâm tư quá mức rõ ràng, người nào không biết hoàng thượng thích hoa lan? Đây là vì lấy lòng hoàng thượng mà làm, hiện giờ vậy mà đưa cho nàng. . . Dương chiêu nghi liếc nhìn hoa lan nói:

 "Đây là Ngô lan đi, qua hai tháng chắc hẳn sẽ nở, nói cho tiệp dư các ngươi, ta rất thích."

Hồng Tang cúi đầu đáp ứng, khom người cáo lui.

Dương chiêu nghi gọi cung nữ đem bồn Ngô lan đặt chỗ cao trong điện, thưởng thức vài lần nói:

 "Chăm sóc không tồi, Ninh tiệp dư ngược lại là người biết chăm lan"

Hành động lần này  đến tốt như vậy, xem ra Ninh Anh trong lòng cũng hiểu rõ, một cái  tiệp dư nho nhỏ không có cách nào vượt qua chiêu nghỉ là nàng
Nguyệt Quế buồn buồn trở lại trắc điện, nghĩ đến chủ tử tự tay trồng hoa, tự tay xới đất, tự tay tưới nước, nhịn không được cau mày, này hoa lan cùng với rượu của chủ tử đều là những thứ cực kì trân quý , chủ tử làm sao bỏ đem tặng?

Chủ tử không phải hi vọng  ngày nào đó hoàng thượng tới, nhìn thấy một sân nở rộ hoa lan, thánh tâm vui mừng sao?
Vì cái gì?

Đi tới cửa lúc, bên trong truyền đến giọng nói của Hồng Tang Nguyệt Quế nghe thấy nàng nói:

"Chủ tử sao lại phải sợ Dương chiêu nghi, nàng cũng không phải người được sủng ái , bất quá là bởi vì có cha nàng là Ngự sử đương triều nhưng ở phương diện khác cùng những cái kia quý nhân không có gì khác biệt, chủ tử không cần kiêng kị. . ."

Nói đúng, Nguyệt Quế âm thầm gật đầu.
Ninh Anh nhìn vẻ mặt kích động của  Hồng Tang, mà  buồn cười nói:

"Hoa lan coi nhue nở, hoàng thượng sẽ đến không?"

Hồng Tang bị hỏi.

"Này, cái này. . ."

Thật là vấn đề khó trả lời , Hồng Tang nghĩ thầm, có lẽ đến, có lẽ không đến, có thể nàng không thể nói như vậy:

 "Chủ tử đừng nản chí, lần trước hoàng thượng không phải đã đến thăm người sao? Còn thăng vị phần của người, hoàng thượng nhất định lại sẽ đến."

"Đúng vậy , trừ phi ta lại phải ngăn tiễn, có thể trải qua việc lần trước, về sau trong cung chắc chắn sẽ không lại có thích khách." Lần đó thế lực còn sót lại của tam hoàng tử hành thúc , sau đó liền bị Tần Huyền Mục toàn bộ diệt trừ.
Hồng Tang không phản bác được.

Ninh Anh nói:
"Cho nên ngươi cũng đừng ôm hi vọng, đưa cho Dương chiêu nghi đối ta chỉ tốt chứ không xấu."

Nàng bây giờ nhìn những này hoa lan rất không vừa mắt, đưa tiễn một chậu lại một chậu.

Nghe nàng lời nói này, Hồng Tang cảm thấy có thể là hành động  hoàng thượng làm Ninh Anh thương tâm, lần trước ngăn đỡ mũi tên hoàng thượng tới cũng không  tới sủng hạnh nàng, về sau càng là không lộ diện. Nhưng đã là phi tần, nên quen thuộc cuộc sống như vậy, nếu như không đi tranh, về sau sẽ ngày càng khó, chí ít biểu hiện ra ngoài, nàng còn có vị phần  tiệp dư, so với quý nhân tốt hơn nhiều.

Bất quá Hồng Tang không tiếp tục khuyên, chỉ bằng việc Ninh Anh si tình, kiểu gì cũng sẽ nhịn không được suy nghĩ đến hoàng thượng, chờ thêm một khoảng  thời gian tâm tình tự nhiên cũng sẽ khôi phục.

"Cùng Dương chiêu nghi tạo mối quan hệ cũng tốt, dù sao  vị phần của nàng so chủ tử cao hơn, cùng nàng quan hệ tốt , chủ tử làm việc cũng dễ dàng một chút. . ."

 Hồng Tang cười một tiếng,

 "Chờ sau này chủ tử chuyển ra khỏi Đường Lê điện, tự nhiên là không cần lại nhìn sắc mặt của Dương chiêu nghi ."

Chuyển ra Đường Lê điện, là  nàng có thể có được một tòa cung điện sao?
Tốt có chí khí, Ninh Anh nhẹ nhàng mỉm cười một cái, đáng tiếc nàng nghĩ đến những việc ngốc trước kia  liền tức giận, thật không có ý chí chiến đấu .
Tuyết rơi đến trời tối mới ngừng, cả tòa cấm cung khắp nơi đều là tuyết trắng, tiểu hoàng môn nhóm bận đến nửa đêm mới kiểm tra đường đi của hành lang, mà tuyết dựa vào ánh nắng đến ngày thứ ba mới tan hết hoàn toàn
Hoa nở trong thời gian này cũng chỉ có kim mai, nghe nói Thiên Thu đình kim mai nở cực kỳ xinh đẹp, Ninh Anh cũng không nhịn được. muốn đi ngắm hoa.
Ai bảo phi tần chính là không bao giờ thiếu thời gian, dù sao cũng phải tìm một số chuyện để  làm.

"Chủ tử người khỏe thật rồi sao?"

Nguyệt Quế hỏi.

"Ừ, chúng ta đi ra ngoài." Ninh Anh phủ thêm  áo choàng lông cáo.
Nhìn một chút phía trên lông  cáo, Hồng Tang thấp giọng nói:

"Huệ phi nương nương cũng thật sự là thay hoàng thượng tính toán tỉ mỉ , hai năm nay liền ban cho chủ tử áo choàng lông cáo, phía trên còn có nhiều tạp  mao như vậy. . . Vẫn là thái hậu nương nương dễ nói chuyện, không tra những thứ này."

Nàng trước đó mơ thấy rất nhiều nội dung trong sách  biết nàng về sau triền miên trên  giường bệnh, huệ phi từng giúp đỡ,

Ninh Anh từ trước đến nay ân oán rõ ràng, nhắc nhở nói:

"Huệ phi nương nương là người đơn giản, loại lời này về sau ngươi vẫn là không nên nói ."

Là thế  phải không? Hồng Tang nghĩ thầm, huệ phi làm sao có tốt như vậy? Nàng không quá tin tưởng, luôn cảm thấy huệ phi là cố ý cắt xén quý nhân, ai bảo trong cung này không có hoàng hậu, hoàng thái hậu lại không thích quản sự! Bất quá huệ phi như thế tài giỏi cũng giống vậy không được hoàng thượng để tâm, chủ tử tốt xấu không có  mệt nhọc như vậy.

Bốn người hướng Thiên Thu đình mà đi.
 Đình này cách Đường Lê điện không xa, nếu như là chỗ rất xa, Ninh Anh cũng chưa chắc sẽ đến.
Xa xa trông thấy một mảnh màu vàng nhạt,  xán lạn dưới ánh mặt trời mười phần chói sáng, tâm tình của nàng không khỏi tốt lên , bước nhanh về phía trước.
Mũi ngửi thấy mùi hương, nàng cười nói:

"Các ngươi tới lấy xuống mấy cành, đợi lát nữa mang về."

"Trong cung này kim mai xác thực khác biệt, nhà ta  không có mai có tốt như vậy." Phía trước thình lình truyền đến  thanh âm.
Ninh Anh tìm theo tiếng nhìn lại.
 
Lưu quý nhân bước ra từ một gốc kim mai to đi tới:

 "Ninh tỷ tỷ, thật đúng dịp, ngươi cũng tới ngắm mai."

Các nàng được tuyển vào cung vào cùng một ngày, Ninh Anh nếu không phải lần đó xúc động đỡ mũi tên, lúc này khẳng định cũng giống như Lưu quý nhân vẫn là quý nhân, vẫn ở Ngọc Thúy hiên. Ninh Anh cười một cái:
 
"Kim mai nở thật đẹp, không đến thăm thì thật đáng tiếc."

"Ta cũng nghĩ như vậy, " Lưu quý nhân than

 "Kim mai nở hoa cũng chỉ hai mươi ngày, bỏ lỡ liền qua một năm "

 Nàng hái xuống một đóa hoa đặt ở lòng bàn tay

 "Tỷ tỷ, bất tri bất giác chúng ta trong cung cũng đã hai năm, hiện tại ta vẫn còn nhớ rõ hôm đó cùng tỷ tỷ cùng nhau bị ma ma phạt quỳ ."

Các nàng mới đến không hiểu quy củ trong cung, đều phải được ma ma dạy bảo mới có thể đi hầu hạ hoàng đế, Ninh Anh cũng nhớ lại cái kia đoạn thời gian đó.
Nghĩ lại mà sợ, nàng nghĩ, phàm là thông minh một chút, liền sẽ không giống như bây giờ ra đi một chuyến đều có thể gặp được người xưng hô "Tỷ tỷ" với mình

Ninh Anh lắc lắc đầu, ngẩng đầu thưởng thức kim mai.
Ánh nắng rơi trên mặt nàng, da thịt  trắng như sứ tinh tế tỉ mỉ, giống như mỹ ngọc, Lưu quý nhân nghĩ thầm nếu nàng dung mạo như Ninh Anh, đã sớm được hoàng thượng độc sủng, như thế nào lại đi ngăn đỡ mũi tên về sau vẫn không có thể hầu hạ hắn? Chỉ có thể nói Ninh Anh ngốc, sẽ không có thủ đoạn.
Các nàng tốt xấu cũng từng ở cùng một chỗ , Lưu quý nhân đối Ninh Anh vẫn có mấy phần hiểu rõ, bỗng nhiên kéo của tay nàng nói:

"Ninh tỷ tỷ, đợi lát nữa ta với ngươi qua kia ngồi một chút được không?"
Ninh Anh vốn cũng nhàn rỗi, không cự tuyệt:

"Tốt,ta tới nơi đó nhìn xem hoa lan." Tốt nhất là nhìn  trúng thuận tay lấy hai bồn.

Hồng Tang có dự cảm không tốt, mí mắt nhảy lên.

Chờ các cung nữ lấy cành mai về, các nàng hồi Đường Lê điện.
Bởi vì Dương chiêu nghi là ở chính điện, xuất phát từ quy củ, Lưu quý nhân cho người đi hỏi thăm một tiếng, Dương chiêu nghi không có không cho phép, nhưng cũng không không xuất hiện.

Ngọc Thúy hiên nằm ở phía tây, cách Văn Đức điện của hoàng thượng rất xa, Đường Lê gần ở gần bên, mà lại coi như trắc điện tiểu viện đều rất rộng rãi, đây là hoàn toàn thuộc về Ninh Anh, nhìn bên trong trồng hoa lan, Lưu quý nhân nhịn không được trong lòng ghen tị.
Nếu ngày đó nàng cũng đi ngăn đỡ mũi tên thì tốt rồi, đáng tiếc nàng lúc ấy sợ hãi, căn bản không cách nào phản ứng
Lưu quý nhân nhìn xung quanh, ánh mắt lướt qua vài hũ rượu lại, ánh mắt lại rơi một hàng hoa lan dưới mái hiên, đánh giá rồi hỏi:

"Tỷ tỷ, ta nhớ ngươi trồng mười chậu hoa lan, sao thiếu một chậu?"

Tại thời điểm Ninh Anh còn ở Ngọc Thúy liền tiêu không ít bạc đi mua những loại hoa lan quý giá, không giống các quý nhân đều chuẩn bị hoàng môn cùng cung nữ bên ngươig, tốt hơn nữa hành tung của hoàng thượng.
Ninh Anh nói:

"Đưa một chậu cho Dương chiêu nghi."
Lưu quý nhân nghe xong cực kì kinh ngạc.
Đi vào trong phòng, Ninh Anh cho Nguyệt Quế dâng trà, hai người ngồi xuống đối diện nhau trò chuyện.

"Ninh tỷ tỷ là tiệp dư, nơi ở cũng không giống nhau, nhìn  phòng bao lớn, có  hai gian" Lưu quý nhân lộ ra vẻ hâm mộ.

So với Ngọc Thúy hiên tốt hơn nhiều, bất quá có Duong Quý Phi đè ép trên đầu, nhường nàng nàng cũng không dám, nàng tình nguyện ở Ngọc Thúy hiên, Ninh Anh nâng chung trà lên uống một ngụm:

 "Kỳ thật ngươi ở rồi cũng chưa chắc cảm thấy tốt."

Đây là lừa gạt nàng đi, Lưu quý nhân ở trong lòng cười lạnh.
Nàng đem uống trà xong, đứng nhìn nơi Ninh Anh cất giữ sách, ánh mắt rất nhanh liền dừng trên một quyển , nhẹ giọng thì thầm:

 "« Chu thị lan phổ », tỷ tỷ, ngươi đã xem hết rồi sao?" Nàng nhớ kỹ sách này là Ninh Anh lúc vào cung liền mang theo bên người, bởi vì viết rất chi tiết nghe nói phí  rất nhiều công phu mới mua được.

Ninh Anh nghe được tên sách liền chán ghét, nghiêng đầu nói:

“Sớm đã xem xong."
Lưu quý nhân mắt liền xoay chuyển, thử hỏi:

"Tỷ tỷ, có thể cho ta mượn không?"  nàng đã tặng hoa cho Dương chiêu nghi, nói không chừng hiện tại cũng có thể cho nàng  mượn sách.
Sau lưng mấy cung nữ đều lộ ra vẻ không vui, nhất là Hồng Tang, ám chỉ chính Lưu quý nhân cũng không có biện pháp đi mua? Tiện nghi đều muốn lấy.
Đồ vật chướng mắt, Ninh Anh nói:

 "Ngươi cứ việc cầm đi."
Lưu quý nhân nhìn nàng hào phóng như thế , trong lòng vui mừng:

 "Tỷ tỷ ngươi thật tốt." Không kịp chờ sai cung nữ đi lấy.

Hồng Tang nhịn không được ho nhẹ một tiếng..
Ninh Anh coi n
hư không nghe thấy, chờ uống xong trà, đưa Lưu quý nhân đi ra thời điểm, chỉ chỉ hoa lan:

"Có muốn phải mang mấy chậu trở về không?"
Lưu quý nhân sững sờ, từ chối nói:

"Đây tâm huyết của tỷ tỷ, ta sao thể nhận."
Hoa lan dễ hỏng, nàng trước kia đã gặp qua Ninh Anh làm sao tỉ mỉ chăm sóc những chậu hoa lan này,tự để tay lên ngực tự hỏi,nàng tuyệt không co loại kiên nhẫn này, nàng chỉ sách là được rồi.

Ninh Anh thở dài, hoa lan tốt như vậy mà đưa không được.
Chờ Lưu quý nhân rời đi sau,  Hồng Tang sốt ruột nói:

"Chủ tử, ngươi làm sao vậy, không chỉ cho mượn sách, mà còn đưa cả hoa?  Lưu quý nhân kia. . ."

Tức cái gì, nàng còn còn không tức đây, một chậu hoa đều không có đưa đi được.

Ninh Anh sắp lại từ ngữ, miễn cưỡng nói:
"Đều là tỷ muội cả, mượn một quyển sách thì tính là gì, Hồng Tang, làm người không thể quá hẹp hòi."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro