Giới thiệu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ở trên không trung ngàn vạn lưỡi gió không ngừng rít gào, lôi điện màu tím đánh tán loạn khắp nơi, một nữ tu tóc rối tung tay cầm lợi kiếm đâm thẳng vào bụng của nam tu đối diện, máu tươi tràn khéo môi, hai mắt trợn lên, tựa hồ cực kỳ bất ngờ, tựa như không dám tin tưởng, mà nữ tu chỉ là rũ mắt, biểu tình đạm mạc mà nhìn hắn, sau đó chậm rãi đem mũi kiếm rút ra.

Lôi đình đánh tán loạn khiến màn đêm được chiếu sáng giống như ban ngày vậy, dựa vào ánh sáng lập lèo của lôi điện mặt nam tu có vẻ thập phần tái nhợt, “Lâm Đạm, là ta……”

Con ngươi vốn không hề gợn sóng  của nữ tu lúc này chỉ hơi hơi lập loè trong chớp mắt, tiện đà thấp giọng nỉ non: “Ngươi…… Thế nhưng không phải ảo giác của ta?”

Đúng vậy, nữ tu đang độ kiếp, nguyên tưởng rằng nam tu chỉ là tâm ma mà ra đời là chấp niệm của nàng mà thôi, lại không tưởng hắn là người thật. Nữ tu, cũng chính là Lâm Đạm, rốt cuộc nàng cũng ngẩng đầu nhìn về phía lôi điện dày đặc trên không trung, lại nhìn về phía cách đó không xa những tu sĩ hoặc bay đến, hoặc ngự kiếm mà đến, lúc này nàng mới nhớ tới hôm nay là ngày đại lễ mình kết bạn lữ ( bạn đời, cưới chồng đó), còn nam tu trước mắt chính là người nàng theo đuổi mấy ngàn năm, cũng ở bên cạnh  làm bạn hắn mấy ngàn năm.

Thì sao? Dù có cố chấp chờ đợi, lại điên cuồng theo đuổi, lại ở bên cạnh làm bạn dài lâu, cũng không thể so với nữ yêu kia, say đắm một đời vì một cái quay đầu, chỉ là vô tình nhìn lại mà thôi. Chẳng sợ minh ước (liên minh, kết bạn, bên nhau mãi mãi), chẳng để ý đến ngày lễ kết bạn lữ sắp tới, chỉ cần nữ yêu kia xuất hiện, môi mỏng đỏ thắm nhẹ nhàng nói ra một âm tiết tựa khóc tựa cười, cũng có thể lập tức khiến nam nhân trước mặt nàng mất đi lý trí, vì nữ yêu kia mà làm mọi chuyện.

Thời gian lùi lại một canh giờ trước:

Mắt thấy đạo lữ chậm chạp không muốn lấy máu cùng chính mình minh ước, Lâm Đạm còn không rõ vì cái gì sao? Ở một khắc kia, thật sâu tuyệt  vọng tiến vào đáy mắt đạo lữ, tràn đầy giãy giụa cùng hối hận, Lâm Đạm bỗng nhiên thấu hiểu tất thảy, thật sự nhìn thấu tất cả, nàng kéo xuống áo giáp hồng sa mặc trên người, tháo hết tất cả trang sức hoa lệ và nặng nề, không chút do dự xoay người rời đi.

Khách khứa đến xem lễ bất ngờ không hiểu chuyện gì, trưởng bối hai bên cũng không kịp quát lớn, thì bị biến cố xảy ra làm cho lặng người.  Nguyên bản bầu trời đầy sao trên không trung nay bị cuồn cuộn mây đen che lắp cùng với đó là tầng tầng lôi điện nổ ầm vang khắp nơi, cuồng phong gào thét. Uy áp từ lôi điện hiểu hách như lưỡi đao sắc bén quét ngang qua mặt tu sĩ, khiến nhiều người rùng mình. Đây là kiếp vân và kiếp lôi ( mây và tia sét có năng lượng thiên giới, thử thách tu sĩ xem thành tiên hay ma qua khảo nghiệm như bị sét đánh giống như thăng cấp vậy) giờ này khắc này, ở trường hợp đặc thù như vậy, có người muốn độ kiếp?

Này người độ kiếp không phải ai khác, chính là Lâm Đạm. Nàng tu Vô Cực Tiên Tông Vô Cực Đạo. Chính là cái đạo pháp 3000, có các loại ảo diệu, biến hoá khôn lường, đây chính là điểm khó nhất khi tu luyện Vô Cực Đạo, còn phải chú ý “Đạo pháp vô cùng, đạo tâm vô cấu, đạo thể vô dục”, ( không vướng bận, không có chấp niệm, không vui, buồn, giận,hờn yêu hận tình thù) chỉ khi làm được 3 điểm này thì mới có khả năng chạm đến chân chính đại đạo.

Lâm Đạm trong lòng trước sau có chấp niệm không thể từ bỏ, không nỡ quên đoạn tình cảm với một người, thì làm sao có thể hoàn thành được yêu cầu vô dục vô cầu? Thật gần mà cũng thật xa vời, chẳng sợ nàng có  mang Cửu Âm Chi Thể ( người thể chất thuần âm), lại còn là đơn hệ Thiên Linh Căn, trong  Tu Chân giới có thể coi là thiên chi kiều nữ, kì tài ngàn năm có một, nhưng gặp rào cản dậm chân ở Độ Kiếp kỳ suốt hơn 600 năm.

Nhưng nàng một chút cũng không nóng nảy. Bởi vì ở thế giới này không biết vì sao Thăng Thiên Thang đã bị phá hủy, mặc dù thuận lợi độ kiếp, nhưng đến cuối cùng cũng sẽ tiêu tán ở trong thiên địa, phi thăng cùng tử vong cơ hồ chỉ cách một tầng giấy mỏng, sai một ly thôi cũng có thể hồn phi phách tán. Nàng không vội độ kiếp không phải bởi vì sợ chết, mà là lo lắng không thể lại làm bạn với người nọ.

Nàng biết người nọ trong lòng còn khắc sâu hình bóng một người khác, luôn nhớ thương một người khác, có sao đâu, khi hắn gặp phải kiếp nạn là nàng trước sau không rời không bỏ, khi hắn lâm vào tuyệt vọng là nàng bên cạnh bầu bạn, nếu trái tim hắn  là huyền băng ngàn năm không thể tan, vậy nàng chính là chín mặt trời luôn chiếu sáng, thề đem hắn hòa tan, sưởi ấm tâm hồn hắn.

Nàng vẫn luôn tin tưởng chính mình cố gắng, nỗ lực sẽ có thể đổi đến tình yêu của hắn, thẳng đến giờ khắc này……

Vì thế bất kì cái gì cũng có thể thay đổi, cái gì rồi cũng đến lúc phai nhạt.

Nắm giữ thật chặt trong tay, từng hứa nguyện sẽ không bao giờ từ bỏ, mất đi, từ bỏ chỉ là chấp niệm cùng tâm ma, có được đền bù là trời cao biển rộng, cuộc sống vĩnh hằng, sức mạnh to lớn.

Lâm Đạm đem đạo lữ trao tay cho nữ yêu rồi vội vàng rời đi, sau đó từng bước một bước ra khỏi đại điện, tiến đến kiếp vân đen nhánh giữa không trung. Mấy trăm năm đều mê muội bất quá nay đã cảnh tỉnh, chỉ có một khắc nhỏ nàng thật sự hiểu ra, vậy cần gì lo lắng, cần gì quan tâm, cái nàng cần chú ý bây giờ là độ kiếp

Tâm ma vẫn còn ở đó giãy giụa, huyễn hóa ra rất nhiều viễn cảnh ngọt ngào, là độc dược khiến nàng tiến đến vực sâu nơi hồn phi phách tán. Nhưng ngọt ngào đẹp đẽ thì đã sao, những ảo cảnh định vây lấy nàng có ý đồ cản trở đều bị nàng một kiếm chém tan.  Thăng Thiên Thang đã hủy, nàng độ kiếp thất bại thì sẽ chết, độ kiếp thành công cũng sẽ chết, chung quy trốn không thoát kết quả cuối cùng này.  Nhưng thì tính sao? Nàng đã không muốn cùng những người này dây dưa.  Trần thế quá bẩn đục, Thiên Đạo lại quá rộng lớn xa vời, chẳng sợ hóa thành cát bụi, nàng cũng muốn ngao du khắp nơi tiến bước về phía chân trời.

Nhưng nàng không rõ đạo lữ đến tột cùng là nghĩ cái gì, thế nhưng tùy tiện nhảy vào lôi kiếp, tiến vào ảo giác, hướng đến trước lợi kiếm của nàng. Phải biết rằng đối phương đồng dạng là Độ Kiếp kỳ đại năng, lại còn là đệ nhất kiếm tu của Nam Hoa đại lục, không có lý nào lại không thể tránh khỏi công kích của nàng.

“Lâm Đạm,” nam tu không quan tâm đến phần bụng máu tươi đầm đìa, gắt gao cầm lấy lợi kiếm của Lâm Đạm, cầu xin nói, “Đừng đi.”

“Không đi,” Lâm Đạm thong thả rút thanh kiếm từ trong lòng bàn tay hắn, ngữ khí mơ hồ, “Ta còn có thể đi nơi nào?” Đúng vậy, không đi ta còn có thể đi nơi nào? Còn giống dĩ vãng như vậy liều mạng truy đuổi bước chân, bóng dáng của ngươi? Ta đi theo ngươi thất tha thất thểu, đi không mục đích suốt mấy ngàn năm, cho tới bây giờ mới phát hiện, đến cùng nàng vẫn đang đi trên con đường của của người khác mà thôi.

Nghĩ đến đây, Lâm Đạm liền kiếm cũng không cần, tùy tay ném sang một bên sau đó hướng phía Thăng Thiên Thang bị gãy mà bay đi. Nam tu vội vàng đuổi theo, có điều thân thể bị thương, thương thế quá nặng chung quy vẫn chậm một bước, chỉ thấy không trung phá vỡ một cái động lớn, đem Lâm Đạm cùng kiếp lôi bị hút  vào, đến khi hắn đuổi tới, ở đó đã không còn bất kì cái gì, kiếp vân, kiếp lôi, điện quang, kể cả, đều tựa bọt biển giống nhau tiêu tán trong không trung không để lại bất kì dấu vết gì.

“Lâm Đạm!” Nam tu kêu khàn cả giọng ở trong bóng đêm tiếng cọng quanh quẩn, thật lâu còn chưa tiêu tan……

·····

“Chúc mừng ký chủ trở về.” Lâm Đạm mới vừa mở to mắt, bên tai liền truyền đến một  thanh âm máy móc cứng nhắc, “Ký chủ tiến vào thế giới cấp S cũng thuận lợi đạt được vật phẩm đặc thù 【 Vô Cực đạo tâm 】, xin hỏi ký chủ có muốn hay không lập tức đổi tích phân?”

“Đổi, sau đó mở ra cá nhân không gian.” Lâm Đạm từ từ nói.

Chỉ trong nháy mắt, nàng liền tiến vào một cái thuần trắng sắc không gian, bốn phía là bóng loáng vách tường kim loại, ở vị trí trung tâm ngoại trừ một cái giường thì không còn gì khác.

“Ký chủ, lần này nhiệm vụ ngươi tổng cộng đạt được 9990000 tích phân, ta thực vinh hạnh mà thông báo với ngươi, tích phân của kí chủ đã đạt tới hạn mức cao nhất, hệ thống có hai cái lựa chọn để kí chủ lựa chọn: Một, giải trừ trói định sau trở lại nguyên thế giới; nhị, giải trừ trói định sau di dân đi đến vị diện cao cấp, thế giớ bá chủ; xin hỏi lựa chọn của kí chủ là là?” Thanh âm máy móc lạnh như băng ở trong đầu Lâm Đạm vang lên.

Lâm Đạm sau khi chết không thể hiểu vì sao được trói định cái hệ thống hỗ trợ này, bị bắt trải qua vô số tiểu thế giới để làm nhiệm vụ, trừ phi đạt được mức tích phân nhất định mới có thể giải trừ trói định, sau đó liền có thể tự do lựa chọn cuộc sống sau này của mình. Lâm Đạm trước kia liền làm tốt một bản kế hoạch rồi, nhưng lúc này lại chần chờ. Nàng ninh mày tự hỏi một lát, trầm ngâm nói: “Di dân nói……”

“Thực xin lỗi ký chủ,” hệ thống đánh gãy lời nói của nàng, “Người đề cử ký chủ vẫn còn đang ở tiểu thế giới làm nhiệm vụ và người đó đã hủy bỏ đề cử.  Nếu kí chủ tưởng di dân, thỉnh mau chóng lựa chọn một người khác để đề cử.”

Quả nhiên là huỷ bỏ…… Lâm Đạm lắc đầu, tươi cười tràn ngập tự giễu.

Nếu tưởng di dân đến cao đẳng vị diện, chỉ là hệ thống phê chuẩn còn chưa đủ, còn phải tìm kiếm một người đến từ thế giới chủ. Người đề cử Lâm Đạm không phải ai khác, chính là vị nam tu kia bị nàng thọc xuyên bụng. Đối phương tên họ là gì, bối cảnh như thế nào, Lâm Đạm một mực không biết, chỉ biết hắn đến từ chủ thế giới, quyền hạn xa xa cao hơn hệ thống, thậm chí là chủ hệ thống.

Không ngừng xuyên qua với các tiểu thế giới, có thể bất tử bất diệt, đối người khác tới nói có lẽ là lớn lao may mắn, nhưng chỉ có Lâm Đạm mới biết được, cái kia là một đoạn lịch trình đầy thống khổ, tuyệt vọng đến tột cùng. Trải qua càng nhiều, những kí ức tồn trữ ở trong đầu tựa như từng đôi bàn tay vô hình, đem nàng kéo xuống hướng vực sâu. Quá nhiều yêu hận, quá nhiều biệt ly, còn có càng nhiều càng nhiều bất đắc dĩ, phẫn nộ, thống khổ, tuyệt vọng…… Tràn ngập trái tim, làm nàng dần dần mất đi chính mình.

Có một đoạn thời gian rất dài, nàng hoàn toàn không rõ chính mình là ai, đến từ nơi nào. Đến khi nàng cận kề tuyệt vọng là khi ở nào nhiệm vụ nào đó tại tiểu thế giới nàng gặp nam nhân kia, đối phương đem nàng từ địa ngục đen tối không thấy ánh mặt trời cứu ra, chỉ nàng làm như thế nào để thoát khỏi khốn cảnh, làm như thế nào chiến thắng địch nhân, làm như thế nào để đạt được tích phân. Ở dưới sự trợ giúp của hắn, Lâm Đạm dần dần tìm lại chính mình, sau đó cam tâm tình nguyện trở nên phụ thuộc vào hắn, ở các tiểu thế giới không ngừng theo đuổi bước chân của hắn.

Lâm Đạm từng tưởng rằng gặp được nam nhân là sự cứu rỗi đối với nàng, kết quả là phát hiện bản thân mình bất quá cũng chỉ là thay đổi cách giãy giụa, tất cả chỉ là tốn công vô ích mà thôi. Cũng không đúng những gì nam nhân kia dạy dỗ tuy không được đầy đủ nhưng nó không hoàn toàn vô dụng, nàng rốt cuộc cũng học được cách kiên cường độc lập, tự tôn tự ái, cũng học xong cách lãnh đạm với những chuyện xảy ra.

Đều nói yêu một người ưu tú, chẳng sợ không thể có được đối phương, thì đến cuối cùng ta cũng có thể có được  một bản thân tốt hơn. Lời này rất phì hợp với Lâm Đạm, nàng cũng không hối hận chính mình đã trả giá cùng nhẫn nại, bởi vì không có mấy ngàn năm truy đuổi, cũng sẽ không có nàng của hiện tại, vân đạm phong khinh.

【 Vô Cực đạo tâm 】 tuy rằng đổi thành tích phân, nhưng những cái đó hiểu được như cũ còn lưu tại nàng trong lòng. Nàng mỉm cười như trút được gánh nặng, lắc đầu nói, “Hắn đại khái muốn làm người đề cử nữ nhân kia đi?”

Nữ nhân kia cũng không phải nhiệm vụ giả, nhưng có mị lực siêu phàm, nam nhân ở thế giới nhiệm vụ nào đó gặp gỡ nàng ta, từ đây liền không thể vãn hồi, giống chính Lâm Đạm nàng  truy đuổi đối phương ở vài thế giới. Phía trước vĩ diện tu chân yêu nữ đó chính là nữ nhân kia chuyển thế, cho nên nam nhân mới có thể vì nàng canh cánh trong lòng, thần hồn điên đảo, thậm chí không tiếc cùng toàn bộ Tu Chân giới là địch.

Vô luận nữ nhân luân hồi đi nơi nào, nam nhân tổng có thể bằng vào chính mình năng lực thần thông quảng đại tìm được đối phương, tiện đà hộ giá hộ tống. Nói đến cùng, nam nhân cùng Lâm Đạm giống nhau, cũng bất quá là cái hèn mọn người theo đuổi mà thôi, chẳng sợ nữ nhân chuyển thế lúc sau hoàn toàn không nhớ kí ức trước kia, nam nhân cũng nguyện ý vì nàng khuynh tâm đem tất cả những gì mình có để mang nàng về thế giới của mình.

Lâm Đạm thực hâm mộ nữ nhân kia, thậm chí có chút ghen ghét, nhưng hiện tại nhớ lại một chút cảm giác đều không có.

Âm điệu hệ thống thấp hơn nửa độ, khiến ngu nghe có cảm giác u buồn: “Nếu ký chủ muốn biết, ta có thể giúp ký chủ tra một tra, nhưng đối phương quyền hạn so với ta cao, không nhất định ta tra được đến. Thực xin lỗi ký chủ, ta chỉ là một cái hệ thống hỗ trợ, ban bố đều là chút nhiệm vụ hỗ trợ, mấy năm nay khiến ngươi chịu khổ rồi.”

Hệ thống hỗ trợ chỉ phụ trách thúc đẩy tiểu thế giới phát triển cùng tu bổ bug, mà chúng nó lựa chọn ký chủ giống như lựa chọn công cụ, thời khắc mấu chốt hoàn toàn có thể hy sinh ký chủ. Nói khó nghe chính là nếu đồ vật bị hỏng, cần thứ sửa chữa thay thế thì Lâm Đạm chính là vật thay thế kia, chỉ khác nàng là một vật sống và nhiều kẻ như nàng có thể tái sử dụng ở rất nhiều thế giới khác.

Nàng nhận được nhiệm vụ đa phần đều là tổn hại mình mà lợi cho người, thậm chí là không thể nói lý, thì tính sao? Một khi nhiệm vụ thất bại, nàng liền sẽ bị hệ thống mạt sát. Từ khi bị hệ thống hỗ trợ trói định nhiệm vụ giả thì 9 trên 10 người đều không thể kiên trì đến cuối cùng, không phải nửa đường tự sát chính là lâm vào điên khùng, giống Lâm Đạm như vậy mỗi một cái nhiệm vụ đều thuận lợi hoàn thành hơn nữa bắt được rất nhiều tích phân. Nhưng công lao của nàng là do nam nhân kia giúp đỡ, bên cạnh đó là sự kiên cường cứng cỏi, tâm tình  ổn định của Lâm Đạm.

Hiện tại Lâm Đạm đã là xem nhẹ hết thảy, vô dục vô cầu, dù có đi nơi nào cũng không sao cả. Nàng mở ra nhiệm vụ giao diện, quyết đoán nói, “Không cần tra xét, xin huỷ bỏ lựa chọn đi di dân, đưa ta hồi nguyên thế giới đi.”

“Tốt ký chủ. Còn có một cái tin tức tốt muốn thông tri ký chủ, bởi vì ngươi là cái thứ nhất bắt được tối cao tích phân phụ trợ nhiệm vụ giả, cho nên chủ hệ thống quyết định khen thưởng ngươi một trăm triệu tích phân, này một trăm triệu tích phân có thể lấy hình thức 1:1 đổi thành nguyên lai tiền ở thế giới của ký chủ, xin hỏi ký chủ yêu cầu đổi sao?”

“Đổi.” Lâm Đạm không chút do dự gật đầu, tiện đà lại là tự giễu cười. Cái gì “Hỗ trợ nhiệm vụ giả”, nói đến cùng cũng chỉ là vai phụ có cũng được không có cũng chẳng sao. Bất quá về sau nàng không cần làm nền cho người khác nữa, nàng phải sống vì  chính mình, cũng sẽ sống thật tốt.

“Tốt ký chủ, hệ thống đang trong quá trình đổi, thỉnh chờ đợi một chút.”

Ước chừng một phút đồng hồ sau xử lý tích phân sang tiền tiết kiệm, hệ thống giải trừ trói định sau đó mở ra trang bị truyền tống, chuẩn bị đưa Lâm Đạm hồi nguyên thế giới. Lâm Đạm vốn tưởng rằng lần này có thể thanh thản ổn định về hưu, lại không ngờ rằng có một loại sóng năng lượng rất lớn bỗng nhiên đụng phải băng chuyền, quấy rầy thời gian lưu thông……

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro