chương 1:tử thần trở về

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Lãng quên một người mình không yêu...cũng không đau khổ.

Lãng quên một người mình yêu...mới là đau khổ.

Yêu một người không yêu mình...lại càng thêm đau khổ.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Đôi mắt to tròn nâu trong veo màu khói từ từ mở ra.

Cô gái trên giường từ từ ngồi dậy,cô rất đẹp,mái tóc màu bạch kim dài tới eo xõa tung phía sau,khuôn mặt trắng nhợt không có chút huyết sắc,đôi mắt cô rất đẹp nhưng nó...trống rỗng tới đáng sợ.

Dường như vạn vật không thể lọt nổi vào đôi mắt ấy.

Lãnh Băng chậm rãi đi về phía nhà tắm,nhìn khuôn mặt mình trong gương.

Cuối cùng ..cô cũng đã trở lại,trở lại 5 năm trước khi cơn ác mộng kia ập tới.Trở lại làm bản thân lúc 18 tuổi.

Bề ngoài 18,bên trong đã là linh hồn mục rỗng mấy ngàn tuổi chính cô còn không nhớ rõ nữa. 1 linh hồn có thể nhìn thấy rõ sự giả tạo bẩn thỉu của con người.

-chủ nhân,đây là đâu vậy-trước mắt cô xuất hiện một sinh vật kì lạ,tròn tròn như cái bánh bao mỗi tội nó có chân và tai rất dài đang đập như cái cách giúp nó thăng bằng trong không trung-thế giới của ta-18 tuổi cô bị hôn phu đẩy ngã đập đầu vào đá trang trí trước nhà,hôn mê hơn 5 tháng. Lý do rất đơn giản...vì cô làm vị tình nhân nhỏ bé của hắn chịu ủy khuất.

Ừ,cô chỉ là một cái nữ phụ nhỏ nhoi,hắn lại là nam chính,bảo vệ nữ chính thì có gì sai.Chẳng có gì sai cả,người sai là cô cơ mà,sai vì cô quá yếu ớt,vì cô quá ngu ngốc.Vì ngu ngốc nên mới hại chết cả gia đình.

-chủ nhân..cô đang tức giận sao-bánh bao to cỡ tờ giấy A4 bay vòng quanh cô,hỏi,đem nó ôm vào lòng

-Vô,nữ phụ luôn có kết thúc thê thảm sao-bánh bao cụp tai,Vô là tên của nó,nó là vương của hành tinh cao cấp nhất hệ ngân hà,là vương của các hệ thống,nó nắm dữ mọi thứ trong tay và nó chọn cô làm chủ nhân.

Trước đây nó không bao giờ nghĩ mình sẽ làm trung khuyển của một nhân loại,loài mà nó luôn khinh bỉ nhưng mà cô rất mạnh,hơn nữa trí tuệ của cô khiến nó chao đảo,cúi đầu mà nhận lệnh.

-không có,nếu đó là chủ nhân- Lãnh Băng cười,nụ cười không chạm tới đáy mắt,cầm chiếc lược không biết lấy từ đâu,trải bộ lông xù của Vô.

Cô đã trải qua 100 kiếp,trải qua đủ nghề từ bác sĩ tới sát thủ,từ lão đại hắc bang tới tổng thống,...tất cả đều cùng nhiệm vụ là thay đổi vận mệnh các nữ phụ mà cô nhập vào,đả bại ánh hào quang nhân vật chính.

100 kiếp chiến đấu cho kẻ khác,cuối cùng cũng đến lượt chiến đấu cho bản thân rồi.

CÒN TIẾP

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro