chương 10:Lôi đế

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Lãnh Băng hết nhiệm vụ chơi đùa với  lũ người này,liền chậm rãi bước lên tầng hai toà nhà,Từ Phương Bạch cũng không lý do gì mà ở lại,theo chân cô bước lên tầng hai.

Tầng hai có một cái cửa sổ sát đất nhìn ra phố xá bên ngoài,không rõ gu thẩm mĩ của chủ của cửa hàng ăn này là gì,vì bên ngoài cũng chỉ nhìn thấy tòa nhà bên kia mà thôi,có cái phong cảnh nào đâu.Từ Phương Bạch đến gần tấm kính đẹp mắt kia,chạm tay lên đó,tấm kính ấy vậy mà từ từ tan rã,tới khi chúng chỉ còn là bột phấn rơi xuống chân cậu ta,không một tiếng động.

-nhà cậu ở đâu,tôi đưa cậu về

Lãnh Băng nhìn cậu ta,lại nhìn Vô đã mất kết nối trong lòng,nó và cô mất kết nối từ khi gặp cậu ta,không phải mất kết nối đi,vì Vô đã ngắt nguồn,offline mất rồi.

-Cậu...là ai?

  Từ Phương Bạch nhìn cô gái trước mặt,khẽ cười.A~ nhân loài này thật thú vị đi.

Chỉ trong chớp mắt,khuôn mặt của  Từ Phương Bạch đã được phóng đại quá mức trước mắt cô. Tay hắn rất nhanh vung lê, một quyền này đánh xuống,vừa ngoan,vừa tuyệt,vừa độc,không nghi ngờ là muốn cướp mạng của cô.

Rầm một tiếng.Hắn cau mà.Từng giọt máu nhỏ xuống sàn. Không....không phải máu,vì nó mang một màu tím kì lạ,khi rơi xuống sàn,liền tạo ra trên mặt sàn một cái lỗ. Lãnh Băng đã đứng gần cửa sổ,trên tay cô cầm một thanh chùy thủ quân đội,đang có dấu hiệu tan chảy.

-rất hân hạnh gặp mặt,Lôi đế-một trong bảy vị vương tang thi,vì ngăn cản Ám đế và Phong đế đến với nữ chủ mà bị hai người này tuyệt giao. Chia đế quốc thành bảy phần bằng nhau,nước sông không phạm nước giếng.

Từ phương Bạch lau đi máu trên tay. Thật thú vị,nhân loại,lại có thể nhanh như vậy sao.

Trong khi ị nào đó hứng thú nồng đậm thì Lãnh Băng có chút choáng váng. Lôi đế,quả nhiên là danh bất hư truyền. Vận dụng toàn bộ tốc độ,lại dựng lá chắn không khí dày như vậy mà đầu có vẫn muốn long cả ra. Thực lực biến thái này tu dưỡng ở đâu ra vậy.

-Lôi đế,quả nhiên rất mạnh-Từ Phương Bạch cười tà,vết thương trên tay đã biến mất không còn dấu vết-nhân loại,ngươi làm ta bị thương rồi,phải làm sao đây

-ta nghe nói Lôi đế không nhỏ nhen tới vậy-ăn vạ sao,cô không muốn phụng bồi nga

-quả nhiên,ngươi không phải là người ở đây

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Còn trong lúc này ở rất gần đó

-anh trai,em đói- một cô gái tóc màu vàng như ánh mặt trời đang nằm gọn trong lòng một nam nhân giống cô tới tám phần,than vãn

-em ăn tạm sữa chua đi,lát nữa anh sẽ nấu cho em một bữa thật ngon a~

-anh trai là nhất-cô gái tóc vàng vui vẻ,không kẹt xỉ mà cho người mệnh danh anh trai kia một cái hôn thật kêu. Nhìn cái dáng vẻ ung dung nhàn tản như đi dạo phố thế này thật chẳng hợp với phong cảnh xung quanh chút nào cả,phía sau hai người này là hai lưỡi hái gắn hoa hồng vàng xinh đẹp,đó là nếu không phải hai lưỡi hái này chỉ lướt một cái là gặt  một đống đầu của tang thi đâu .

Hai người này là ai,chương sau sẽ rõ nha~~~~

CÒN TIẾP

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Au xin chào các tình yêu,vì chương trước đăng muộn một ngày nên chương này đăng sớm hơn 1 ngày nhé. Ta tự nhận là ta rất chăm chỉ nha.

có hai ý kiến đây

có người muốn 1&1,lại có người muốn np nên chúng ta sẽ bỏ phiếu ha

thời hạn là chương sau,mọi người xin nhiệt tình bỏ phiếu,ta sẽ theo phe đông đảo(điều này là đương nhiên*nham nhở*)

nếu muốn cả np cả 1&1 thì ta viết 1&2,nghe tàm tạm nhở

hi hi fan của Rin-Len ra hứng ảnh nà!

cầm rổ đi nà~~~~

yêu yêu các nàng nga***********moa~


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro