Chương 10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hàn Mai Mai đi vào đưa cà phê cho Ngụy Nhất Minh.

Sau khi đặt xuống, chuẩn bị đi ra.

Ngụy Nhất Minh đột nhiên gọi cô lại, "Tối hôm nay có một bữa tiệc, cô đi cùng tôi."

Hàn Mai Mai nghe thấy sửng sốt một phen, trong tiểu thuyết, Ngụy Nhất Minh cực kỳ chán ghét cô, hôm nay cô quan sát thấy lại không có chán ghét như tưởng tượng, nhưng vẫn rất lạnh nhạt. Cho nên đột nhiên gọi cô đi dự tiệc, làm cho người ta cực kỳ khó hiểu.

Hàn Mai Mai nhớ rõ trong tiểu thuyết, lần đầu tiên nam chủ và nữ chủ chạm mặt là trong một bữa tiệc, lần đầu tiên nam chủ nhìn thấy liền giật nảy mình, sau đó mãnh liệt theo đuổi nữ chủ. Chẳng lẽ là bây giờ?

Cô theo bản năng liền cự tuyệt, "Không phải còn có chị Vương sao? Anh để cho chị Vương đi cùng anh đi." Việc này vẫn đều là chị Vương phụ trách.

"Chị Vương có việc." Ngụy Nhất Minh nói xong câu đó, liền không để ý phản ứng Hàn Mai Mai, cúi đầu xem xét văn kiện. Như là tuyên bố, cứ như vậy quyết định, tôi bề bộn nhiều việc, cô đừng lấy việc nhỏ ấy làm phiền tôi.

Cô quẹt miệng một phen, đành phải đi ra.

Thấy cô đi ra ngoài, Ngụy Nhất Minh ngẩng đầu lên, ánh mắt có vẻ đăm chiêu, cô thật sự khác trước kia rất nhiều. Trước đây mà cho cô đi tham gia mấy bữa tiệc như vậy, không biết cô sẽ có bao nhiêu hưng phấn. Hiện tại lại là bộ dáng tránh lé không kịp.

Chẳng lẽ thật sự giống như Hứa Tu Kiệt nói vậy, cô để ý nhà họ Lục? Hay cô để ý người đàn ông ngày hôm đó?

Chị Vương để cho Hàn Mai Mai tan tầm trước hai giờ, về nhà chuẩn bị, đến giờ Ngụy Tổng sẽ đến đón cô.

Hàn Mai Mai về nhà, tắm rửa,die ndanl equyd on.com sau đó từ phòng thay đồ, chọn một bộ lễ phục màu lam. Bộ trang phục này không quá lộ liễu thích hợp với bữa tiệc hôm nay. Cô chỉ là trợ lý nhỏ của Ngụy Nhất Minh, cho nên ăn mặc như vậy mới hợp lý.

Cô buộc tóc mình lên, lộ ra xương quai xanh xinh đẹp, sau đó chọn một chiếc vòng cổ.

Hàn Mai Mai nhìn chính mình trong gương nhịn không được mỉm cười.

Không bao lâu liền nghe thấy tiếng chuông cửa, chắc là Ngụy Nhất Minh lái xe tới đón cô.

"Tiểu thư, cô nhanh lên. Ngụy Tổng ở dưới chờ cô." Dì Trương cười đến không khép miệng được. Bà biết tiểu thư nhà họ cực kỳ thích Ngụy Tổng, tuy nhiên bà cũng không cảm thấy Ngụy tổng này tốt lắm, luôn luôn nghiêm mặt. Nhưng không có biện pháp ai bảo tiểu thư nhà họ lại thích cơ chứ. Mà Ngụy Tổng này, trước kia tiểu thư vẫn mời cậu ta đến nhà chơi, đều không có tới. Hôm nay lại đến đây. Tiểu thư biết Ngụy Tổng tự mình tới đón cô ấy nhất định sẽ rất cao hứng.

Hàn Mai Mai nghe thấy, hơi hơi giật mình một phen, lại nhìn mình trong gương, sau đó đi xuống lầu.

"Sao anh lại tới đây?" Hàn Mai Mai xuống cầu thang thấy Ngụy Nhất Minh đang ngồi trên sofa mở miệng hỏi.

Ngụy Nhất Minh không có trả lời cô, mà đánh giá cô, "Như vậy rất đẹp." (đẹp cũng k đến lượt anh rồi)

"Cái gì?" Vừa rồi câu nói của Ngụy Nhất Minh khiến Hàn Mai Mai có chút không dám tin.

Ngụy Nhất Minh mất tự nhiên khụ một phen, sau đó xoay người đi ra cửa, "Nhanh lên đi."

Hàn Mai Mai lôi kéo váy chạy chậm đi theo phía sau anh ta.

Dì Trương ở phía sau nhìn nhịn không được cười trộm, trừ bỏ Ngụy Tổng không cười, hai người nhìn qua thật đúng là xứng đôi. Trai tài gái sắc! Mà Ngụy Tổng thái độ rõ ràng so với trước kia tốt hơn rất nhiều.

"Nhất Minh, đã lâu không gặp."

Ngụy Nhất Minh mang theo Hàn Mai Mai xuất hiện ở đại sảnh, liền có người đến chào hỏi.

"Bác Trương, xin chào." Ngụy Nhất Minh cực kỳ có lễ phép chào hỏi, sau đó bắt tay.

Hàn Mai Mai cảm thấy Ngụy Nhất Minh khác hẳn bình thường. Mọi khi đều treo tấm biển 'Người sống chớ lại gần', hiện tại biến thành một vãn bối tươi cười ân cần.

Đây là thương nhân dối trá!

Hàn Mai Mai rất nhanh liền chú ý tới, ba Hàn cũng ở đây, mà bên cạnh đi theo lại là Trình Khả Hinh.

Hàn Mai Mai biết lúc này Trình Khả Hinh cũng đã sớm vào xí nghiệp Hàn thị, hơn nữa còn cùng Trình Chí Dũng tay cầm tay.

"Tôi qua bên kia nghỉ ngơi một chút." Hàn Mai Mai nói nhỏ với Ngụy Nhất Minh.

Ngụy Nhất Minh gật đầu một cái.

Hàn Mai Mai cẩn thận một chút, chọn một chỗ vắng người vừa ăn điểm tâm nhỏ, vừa quan sát bọn họ.

"Trình tổng, vị này là con gái của ông hay sao vậy?" Thấy một người đàn ông trung niên ưỡn bụng đi tới hỏi, tiến lên ân cần nói, "Con gái ông thật đúng là xinh đẹp."

Hàn Mai Mai trước kia không có kiên nhẫn tham gia mấy bữa tiệc như này, cho nên một số người không biết cô. Xem ra người này xem Trình Khả Hinh thành Hàn Mai Mai rồi.

Mà ý vị sâu xa chính là, Trình Chí Dũng cũng không có giải thích gì, mà tiếp tục cùng người khác nói chuyện phiếm.

Trình Khả Hinh bị coi là Hàn tiểu thư lại không có ý kiến phản bác nào, mà còn có phần dương dương tự đắc.

Nhìn thấy bọn họ như vậy, Hàn Mai Mai cảm thấy đã đến thời điểm cô cần lên sân khấu rồi.

"Ba." Hàn Mai Mai cười hì hì tiến lên, sau đó cực kỳ tự nhiên ôm lấy cánh tay Trình Chí Dũng.

Trình Chí Dũng không nghĩ tới Hàn Mai Mai sẽ xuất hiện ở đây, cũng không biết cô có nhìn thấy ông ta lặng im khi có người nói Trình Khả Hinh là con gái ông ta. Ngày đó sau khi ông ta cãi nhau với Hàn Mai Mai liền đi tìm ông cụ, ông cụ lại nói y như Hàn Mai Mai. Khiến ông ta tức giận muốn thổ huyết.

Mấy năm nay ông ta vất vả vì công ty, ông già kia lại muốn dùng mấy trăm vạn rồi đuổi ông ta ra khỏi nhà. Nào có chuyện đơn giản như vậy.

Cuối cùng ông ta cũng bình tĩnh, nói với ông cụ sẽ không tái hôn, khẩn cầu cho ông ta tiếp tục ở lại công ty. Ông cụ mới miễn cưỡng gật đầu.

Nhưng hiện tại nếu như bị ông cụ biết, ông ta lặng im khi có người gọi cô gái khác là con gái ông ta, khiến bọn họ điều tra ra đó là con gái riêng của ông ta, đây lại càng nguy.

Nghĩ vậy Trình Chí Dũng ở trong lòng đổ mồ hôi lạnh, mặt cười cũng cực kỳ gượng ép, "Mai Mai, sao con lại ở đây?"

Tên béo vừa nói chuyện rôm rả với Trình Chí Dũng thấy người tới là Hàn gia tiểu thư, thật sự là kinh nghi bất định (kinh ngạc nghĩ ngờ). Mình lại nhận sai người, ông ta cũng cực kỳ xấu hổ. Ánh mắt nhìn về phía Trình Khả Hinh ý vị sâu xa, không phải con gái, vậy khẳng định là con gái nuôi rồi... Ha ha...

Đã sớm nghe nói Trình Chí Dũng là ở rể, mà vợ chết đã nhiều năm, cô gái này bộ dáng lại rất được, trọng điểm là đầy đặn. Trình tổng thật đúng là diễm phúc không ít.

Trình Khả Hinh thấy Hàn Mai Mai xuất hiện, chỉ thấy đối phương hèn mọn đánh giá chính mình, trong lòng đã sớm hận chết Hàn Mai Mai rồi. Cô ta đỏ mặt, nhưng cô ta có năng lực vì chính mình giải thích hay sao?

Nói cho mọi người biết cô ta là con gái Trình Chí Dũng, hơn nữa còn là con gái riêng. Đây nhất định sẽ bị người khác chê cười. Rõ ràng đều con gái, vì cái gì cô gái trước mặt này có thể hưởng thụ cuộc sống xa hoa, hơn nữa không hề cố kỵ gì mà đứng trước mặt người khác, còn mình lại như một thứ dư thừa, con gái riêng thì không được lộ diện hay sao?

Chẳng lẽ bởi vì linh hồ mình không được gửi vào một cái bụng tốt hay sao?

Hàn Mai Mai đương nhiên thấy ánh mắt Trình Khả Hinh nhìn cô u oán. Thì ra nữ chủ là một đóa hoa sen trắng...

"Ba ba, con cùng Ngụy Tổng đến. Ba quên rồi sao? Con bây giờ còn là trợ lý trong công ty của anh ta?" Hàn Mai Mai làm nũng nói, cô đột nhiên đưa ánh mắt đặt trên người Trình Khả Hinh: "Ba ba, vị tiểu thư bên cạnh ba, con chưa gặp qua. Cô ấy tên là - -?"

Trình Chí Dũng đã từng đưa Trình Khả Hinh đến nhà họ Hàn, ông ta không tin Hàn Mai Mai không biết. Ông ta lập tức ý thức được xú nha đầu này là cố ý khiến ông không còn bậc thang để xuống.

Nhưng hiện tại muốn ông nói gì, nói đây là con gái của người phụ nữ ông muốn kết hôn? Hay nói đây cũng là con gái ông, hơn nữa còn là con gái riêng.

Trình Chí Dũng đương nhiên không có điên, "Vị này chính là thư ký mới tới của công ty chúng ta, Trình tiểu thư. Hai người đx gặp qua rồi mà."

"Chuyện này con không có nhớ. Ba ba, ba cũng biết, ba ngày hai bữa ba lại đổi thư ký, con làm sao có thể nhớ được?"

Lời nói này truyền vào trong tai người khác liền càng thêm làm cho người ta mơ màng.

Tên béo đứng đối diện rất thức thời, lập tức liền vuốt mông ngựa: "Hàn tiểu thư, quả nhiên không giống người thường, khí chất bất phàm, cho nên Trình tổng vẫn luôn coi như bảo bối, không muốn người khác nhìn thấy."

Ý ở ngoài lời liền là Trình Khả Hinh khí chất không bằng, thích xuất đầu lộ diện.

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Trình Khả Hinh trắng bệch, hốc mắt nổi lên một tầng sương, một bộ vừa thấy đã thương: "Ba..."

Trình Chí Dũng lập tức dùng ánh mắt cảnh cáo nhìn thoáng qua Trình Khả Hinh, cô ta lập tức liền ngậm miệng, sau đó nhỏ giọng nói, "Tôi qua bên kia lấy chút đồ uống."

Lần trước ở trước mặt Hàn Mai Mai gọi Trình Chí Dũng là ba, trở về Trình Chí Dũng lập tức giáo huấn cô một trận, bắt cô ở trước mặt người khác đừng gọi ông ta là ba, còn nói chờ sau khi ông ta và mẹ cô kết hôn, là có thể quang minh chính đại gọi ông ta là barồi.

Dựa vào cái gì! Đều là con gái, mình so với tiện nhân thì có khác gì.

Trình Khả Hinh càng nghĩ càng không thăng bằng, cô ta nhìn thấy ly rượu trên bàn, trong lòng sinh ra một kế.

Hàn Mai Mai thấy Trình Khả Hinh cười mỉm, trong tay lại cầm một cái ly rượu, trong lòng liền có dự cảm xấu.

Quả nhiên cô thấy chân Trình Khả Hinh chuếnh choáng, hoảng sợ bất lực hướng về phía cô, Hàn Mai Mai lập tức trốn ở sau lưng Trình Chí Dũng.

Có thể nghĩ, một ly rượu đỏ này đều đã đổ hết lên người Trình Chí Dũng, mặt ông ta trầm xuống, nhìn một vũng nước đọng trên áo sơ mi trắng của mình, từ giữa kẽ răng nhả ra hai chữ, "... Khả Hinh."

Trình Khả Hinh thấy Hàn Mai Mai tránh thoát được, trong lòng tức giận! Mà biểu tình của ba lại khó coi như vậy, nước mắt cô lập tức rơi xuống, hoảng loạn nhìn Trình Chí Dũng, "... Trình tổng, tôi thật sự không phải cố ý."

Trình Chí Dũng thấy bộ dáng uất ức của con gái, đương nhiên không đành lòng tức giận, sắc mặt hoãn hoãn, nhưng trường hợp này thật là mất mặt, không muốn ở trong lâu nữa.

Ông ta liền lôi kéo Trình Khả Hinh rời đi, đương nhiên cũng làm bộ làm tịch hỏi Hàn Mai Mai có muốn cùng về hay không.

Hàn Mai Mai mới không muốn thấy sắc mặt của ông ta, lập tức liền cự tuyệt, "Con đi cùng Ngụy Tổng, đợi một chút Ngụy Tổng sẽ đưa con về. Ba ba, ba không cần lo lắng."

Thấy bóng lưng Trình Khả Hinh và Trình Chí Dũng, Hàn Mai Mai cảm thấy có chỗ nào đó không thích hợp.

"Hàn Mai Mai "

Cô xoay người liền thấy Ngụy Nhất Minh nhìn cô, biểu tình không rõ.

Đúng rồi, hôm nay không phải là lần đầu tiên nam chủ và nữ chủ gặp mặt hay sao? Bọn họ không phải nên cả hai lưu luyến nhau không thể dứt hay sao, nhưng hiện tại lại không có phát sinh, mà hai nhân vật chính ngay cả mặt mũi cũng chưa có nhìn thấy.

Thời điểm Hàn Mai Mai trở về tâm tình đặc biệt tốt, khóe miệng vẫn giơ lên, ngay cả Ngụy Nhất Minh cũng nghi hoặc nhìn cô vài lần.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro