C213-214-215:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

C213: Tình hải phong ba (4)

Giọng hắn dịu dàng như gió xuân khẽ phất qua trái tim nàng, nụ cười ôn nhuận như nắng ấm làm huyết dịch toàn thân nàng thêm nóng bỏng. Cố Khinh Âm có cảm giác trái tim mình đang run lên, cánh môi anh đào khẽ mở, thở hổn hển, một chữ cũng không nói nổi.

Đôi môi mềm mại của Thượng Quan Dung Khâm đã gần sát thắt lưng nàng, hơi thở của hắn phả lên phần eo mảnh khảnh mẫn cảm của nàng, khiến nàng ngứa ngáy. Hắn hỏi: "A Âm, có thể chứ?"

Dục vọng hiện rõ trong mắt, nhưng hắn vẫn ẩn nhẫn. Nàng có thể nhận ra hắn cố ý áp chế đến mức hơi thở và trái tim đều trở nên dồn dập.

Giọng hắn vẫn dịu dàng, ôn nhuận, khuôn mặt trác tuyệt, tĩnh đạm bình thản, cho dù có rơi vào vòng xoáy tình dục thì vẫn đợi nàng đồng ý, đồng ý để hắn có thể hoàn toàn có được nàng, hợp nhất cùng thể xác và tinh thần nàng. Đây không chỉ là tôn trọng nàng, mà còn quý trọng quan hệ của hai người.

Cố Khinh Âm hiểu hắn, bởi vậy mà ngọn lửa trong lòng nàng càng bốc cao, hốc mắt nong nóng, nước mắt lại một lần làm mơ hồ tầm mắt nàng. Như có cái gì nghẹn lại trong cổ họng, nàng không thể phát không ra âm thanh, chỉ đành cắn chặt môi, trịnh trọng gật đầu.

Ngón tay của Thượng Quan Dung Khâm khẽ run, chậm rãi cởi tiết khố của nàng ra, da thịt trắng nõn sáng bóng như gốm sứ dần xuất hiện trước mắt hắn.

Âm hộ của Cố Khinh Âm rất ít lông, no đủ phấn nộn, âm môi đầy đặn, hình dáng như cánh bướm. Âm môi khép hờ, tạo ra một khe hở hẹp, lộ ra hạt trân châu nhỏ bên trong. Mật viên của nàng đẹp như đóa hoa đang chờ thời cơ nở rộ 

Khuôn mặt Thượng Quan Dung Khâm đỏ ửng, nốt ruồi son giữa lông mày rực sắc minh diễm như lửa. Hắn như nghe thấy huyết dịch toàn thân mình sôi trào, hô hấp ngày càng dồn dập. Hắn kìm lòng không đậu đưa ngón tay giữa xâm nhập vào trong khe hở hẹp, lúc rút ra còn mang theo một sợi chỉ bạc thật mảnh.

Trong ánh mắt mê ly chấn động của nàng, hắn đưa tay vào trong miệng, mút nhẹ, một giọt nước trong suốt chảy xuống dọc theo khóe môi. Hắn cười, thanh nhã mà mị hoặc, "A Âm, nàng thật ngọt."

"Ngài..." Giọng nàng yếu ớt, "Không được nói."

Thượng Quan Dung Khâm nhướng mày, "Vì sao không cho ta nói? Ta đâu có nói dối, nếu nàng không tin, ta..." Hắn cúi xuống để môi lưỡi chạm vào mật viên của nàng.

Cố Khinh Âm cả kinh, "Không được, nơi đó... không được..."

Bộ phận sinh dục của nữ tử thường bị người đời coi là nơi dơ bẩn, thế mà Thượng Quan Dung Khâm lại muốn... Không được, tuyệt đối không được, nàng đã không còn là xử nữ thuần khiết, không đáng được hắn đối đãi như vậy.

Cố Khinh Âm co người lại, ngồi dậy, ôm lấy cổ Thượng Quan Dung Khâm, hôn liên tiếp lên môi hắn.

Nàng nhắm mắt lại, mút lấy cánh môi hắn, trằn trọc triền miên, liếm cắn đùa bỡn. Lúc lùi lại, nàng nghe thấy hắn hỏi: "Vì sao? Nàng không muốn ư?" Ngữ điệu của hắn rất mềm mại dịu dàng.

Cố Khinh Âm lắc đầu, khóe môi tràn ra ý cười, "Không phải, đương nhiên không phải, tôi..." Nàng không nói thêm gì nữa, thân thể dán sát vào hắn, tựa đầu vào vai hắn, dùng mật viên mềm mại ma sát với bụng hắn.

Hai mắt Thượng Quan Dung Khâm tối sầm lại, để nam căn cương cứng cọ vào đùi trong của nàng. Hắn nâng bờ mông căng đầy nở nang của nàng lên, để quy đầu tách âm môi, xâm nhập vào trong cửa huyệt. Giọng hắn trầm thấp như ca: "Nếu làm nàng đau, hãy nói cho ta biết."

Cố Khinh Âm nhìn thẳng vào mắt hắn, khẽ hôn lên khóe môi hắn, eo chậm rãi hạ xuống, thân thể run nhẹ.

Thượng Quan Dung Khâm vuốt ve làn da mượt mà ở thắt lưng nàng để trấn an, tiện đà đỡ vòng eo mềm mại, để quy đầu chậm rãi đi vào dũng đạo căng chặt.

"Ân... Ha..." Khi nam căn thô dài cắm vào, trong nháy mắt Cố Khinh Âm có cảm giác vô cùng thỏa mãn. Thân thể mẫn cảm vì bị thuốc và ảo giác cùng kích thích rốt cục cũng được giải phóng. âm đ*o của nàng xoắn chặt lấy dục long của hắn, các nếp gấp bên trong không ngừng co rút lại, tiết ra mật dịch.

Thân thể Thượng Quan Dung Khâm căng lên, hít vào một hơi thật sâu. Nam căn của hắn đã đi vào x một nửa, nàng tiểu huyệt nóng rực của nàng bao chặt lấy. Khoái cảm trong nháy mắt phá hủy toàn bộ lý trí, hắn thét lớn một tiếng, thân dưới phát lực, gậy th*t cứng rắn như sắt đi vào toàn bộ, đỉnh vào đến tận miệng tử cung, khiến Cố Khinh Âm hét ầm lên.

C214: Tình hải phong ba (5)

"A... Sâu quá... Ân..." Cố Khinh Âm cuồng loạn ngâm nga, cái miệng như đóa hoa khẽ nhếch, liều mạng thở như cá mắc cạn. gậy th*t thô to cứng rắn gần như đỉnh vào chỗ sâu nhất của nàng, cảm giác co rút kịch liệt và nhói đau khiến nước mắt nàng đong đầy khóe mi. Đôi chân ngọc ngà của nàng quấn quanh hông Thượng Quan Dung Khâm, hai bầu vú đẫy đà trắng mịn kề sát ngực hắn. Trong lúc luật động, nhũ hoa kiều diễm của nàng không ngừng ma sát với cơ ngực hắn, trở nên cương cứng đỏ hồng như hai quả mâm xôi mê chờ người đến hái.

Quy đầu của Thượng Quan Dung Khâm góc cạnh rõ ràng, đỉnh sâu vào trong thân thể nàng. Nơi đó như cái miệng nhỏ mở ra hợp lại, không ngừng cắn lấy nơi mẫn cảm của hắn, hắn cố nén từng đợt khoái cảm tiếp tục đi sâu vào trong. Lúc ngẩng mặt nhìn nàng, trong đôi mắt điềm tĩnh đều là sự thương tiếc, hắn duỗi tay vén những lọn tóc ướt của nàng ra sau tai, nói: "Xin lỗi vì làm nàng đau."

Hai mắt Cố Khinh Âm đẫm lệ mông lung, nhìn khuôn mặt trác tuyệt của hắn, nàng lắc đầu, mềm mại nói: "Không, không đau..."

Thượng Quan Dung Khâm dịu dàng hôn lên mi tâm và chóp mũi nàng, dưới thân không tiếp tục thẳng tiến mà tận lực thả chậm động tác, thoáng rút nam căn ra một chút, nhẹ nhàng ma sát trong cơ thể nàng. Bàn tay hắn trượt lên trên bắt lấy một bên ngực nàng, vuốt ve lôi kéo, ngón cái kích thích nhũ hoa đứng thẳng.

Âm huyệt của nàng vừa chặt vừa nóng, lại ẩm ướt trơn trượt, các nếp gấp bên trong siết chặt lấy gậy th*t của hắn, thỉnh thoảng co rút lại, khiến hắn phải cắn răng mới khống chế không cho mình bừa bãi rong ruổi trên người nàng. Chừng nào mi tâm của nàng còn nhíu chặt, hai hàng lông mi còn run rẩy, hắn tuyệt đối không thể vì dục vọng của bản thân mà càn rỡ xúc phạm nàng, dù chỉ một chút cũng không được.

Huống chi chỉ ma sát nhẹ nhàng như vậy cũng đã khiến hắn vô cùng thỏa mãn, dục vọng chưa bao giờ phóng túng kêu gào như dời núi lấp biển loại. Hắn cũng không biết mình có thể chống đỡ được bao lâu, khi nào sẽ hoàn toàn sụp đổ...

Cố Khinh Âm cũng cảm nhận được sự ôn nhu cẩn thận của hắn, bên trong âm huyệt đã hoàn toàn tê dại, cơn đau lúc đầu đã biến mất, mị thịt nóng như lửa khi hắn vô tình ma sát, khiến dục niệm càng sâu thêm vài phần. Nàng nhìn hắn, mấy sợi tóc đen rũ ra trước trán hắn, đôi mắt hẹp dài mông lung, sóng nước liễm diễm, khóe mắt đuôi mày hắn như phủ lên màu màu hồng nhạt, nốt ruồi son giữa lông mày càng rực sắc. Hơi thở nhẹ nhàng như có như không phất qua má nàng, dung nhan tuấn tú hờ hững thường ngày giờ đây vô cùng quyến rũ, sinh động mị hoặc, làm nàng không thể dời mắt.

Tiếng lòng rung động, mị thịt co rút lại, tầng tầng lớp lớp siết chặt lấy gậy th*t của hắn. Thượng Quan Dung Khâm không kìm nổi phát ra hai tiếng kêu đau đớn, thở dốc nói: "A Âm, nàng, đừng..."

Cố Khinh Âm không nói gì, răng cắn chặt môi, hai tay vòng qua cổ hắn, chuyển động vòng eo mảnh khảnh, chậm rãi nâng mông lên, vuốt ve nam căn của hắn.

Nàng biết hắn đang ẩn nhẫn, bởi hắn tôn trọng và thương tiếc cho nàng. Dù trong bất cứ hoàn cảnh nào, hắn cũng nghĩ cho nàng, khiến nàng vừa rung động lại vừa đau lòng. Nàng kề sát môi hắn, nói nhỏ: "Không sao, một chút cũng không đau."

Thượng Quan Dung Khâm dịu dàng hôn lên trán Cố Khinh Âm. Mi tâm nàng giãn ra, thân thể bắt đầu đong đưa, hai quả mật đào trước ngực không ngừng đu đưa, thỉnh thoảng chạm vào nhũ hoa nhạt màu của hắn, âm huyệt vuốt ve dục long cương cứng, miệng nàng khẽ rên rỉ, "A... Thật lớn... Ân... Thật thoải mái... Ha..."

Được nàng vuốt ve như vậy, cảm giác tê dại mất hồn càng ngày càng tăng, mỗi tấc da thịt kề cận với nàng đều nóng vô cùng, trên người nàng còn truyền đến mùi thơm tự nhiên của cơ thể, làm người ta hồn xiêu phách lạc.

Khi vòng eo đang đong đưa của nàng hạ xuống một lần nữa, hạ thân của Thượng Quan Dung Khâm cũng mạnh mẽ đẩy lên, quy đầu to lớn đi thẳng tới nơi sâu nhất của nàng, đè lên điểm mẫn cảm của nàng. Chỉ trong một cái chớp mắt, khi nam căn cứng rắn như chậm rãi rời khỏi, một dòng d*m thủy ùa ra mãnh liệt, làm ướt bắp đùi của hai người.

C215: Tình hải phong ba (6)

Cả người Cố Khinh Âm run lên, cảm giác vui thích trong dũng đạo nhanh chóng lan ra toàn thân. Nàng cảm nhận được rõ ràng gậy th*t của hắn càng ngày càng thô, cứng rắn. Hưng phấn và khoái cảm chồng chất trong cơ thể. "Thượng Quan, muốn... Mau vào... A..."

Vừa dứt lời, toàn thân nàng bị Thượng Quan Dung Khâm áp đảo trên giường ngọc, đôi đùi ngọc thon dài bị hắn nắm trong tay, tách ra hai bên, gậy th*t thô dài nháy mắt đâm vào sâu trong tiểu huyệt, ra sức rong ruổi.

"A... Ân..." Tiểu huyệt mở rộng, mị thịt trong dũng đạo co rút lại cực nhanh, sung sướng mấp máy, tầng tầng lớp lớp bao vây nam căn của hắn. Mắt nàng híp lại, miệng khẽ rên rỉ, "Thật nhanh... Ân a..."

Cố Khinh Âm nằm ngửa trên giường lớn, mái tóc đen như mực hoàn toàn đối lập với màu ngọc trắng. Hai bầu ngực sữa nảy lên theo tiết tấu rút chọc. Hai chân nàng nằm trong tay Thượng Quan Dung Khâm, bị đẩy về phía trước để toàn bộ mật viên bày ra trước mắt hắn.

Thượng Quan Dung Khâm đặt một chân nàng lên hông mình, để một bàn tay rảnh rỗi tới lui tuần tra trên bụng và bên ngoài mật viên của nàng, thỉnh thoảng lại giật nhẹ mấy sợi lông mu thưa thớt. Nam căn thô dài ra vào liên tục trong tiểu huyệt lầy lội, khiến chỗ ái ân của hai người truyền đến tiếng thân thể va cham vang dội.

Tiểu huyệt của nàng vừa nhanh vừa trơn trượt, các nếp gấp bên trong co rút lại, như trăm ngàn cái miệng nhỏ đồng thời mút lấy thân gậy của hắn. Trong khoái cảm mãnh liệt, hắn dùng sức đưa nam căn vào sâu bên trong, khiến thân thể mềm mại mảnh khảnh của nàng phải cong lên đón nhận.

"A a... A..." Hành động càn rỡ bất ngờ của hắn khiến thân thể nàng tê dại, xuân thủy bên trong ồ ồ trào ra, tiếng rên rỉ mềm mại uyển chuyển dần biến thành tiếng kêu dâm mị. Nàng không hề giữ lại chút gì mà bày toàn bộ ra trước mặt hắn, xương quai xanh duyên dáng, bầu ngực sưa đầy đặn, hai quả mâm xôi đỏ tươi mê người, vòng eo không đầy nắm tay. Tất cả đều như tỏa sáng trước mắt hắn.

Thân thể nàng như hóa thành một vũng nước xuân, mềm mại thừa nhận đòi hỏi của hắn, cảm nhận dục căn của hắn phá vỡ tiểu huyệt nhỏ hẹp, thẳng tiến rồi lại rút ra. Khoái cảm nối gót ùa tới, xâm nhập tứ chi bách hải của nàng. Cố Khinh Âm có ảo giác mình sắp chết, sẽ dung nhập vào trong thân thể hắn, cốt nhục gắn bó, không bao giờ chia lìa.

Đôi mắt mông lung mơ màng của nàng nhìn thẳng vào đáy mắt Thượng Quan Dung Khâm. Con ngươi đen của hắn tĩnh lặng như hồ sâu, trong quyến rũ thanh nhã lại có chút hờ hững dù cho có kéo nàng vào sâu trong vòng xoáy dục vọng. Nàng bỗng nhiên vội vàng ôm lấy cổ hắn, thở gấp gáp, kiều mị nói: "Thượng Quan... Sâu thêm chút... Ân.."

Thượng Quan Dung Khâm cúi người, mút lấy nhũ hoa của nàng, hai tay giữ vòng eo mảnh khảnh, kéo nàng sát gần hơn, hoàn toàn khóa nàng dưới thân mình. Nơi tư mật của hai người dính sát vào nhau, mỗi lần hắn đi đến chỗ sâu nhất, quy đầu chạm vào điểm mẫn cảm, lúc rút ra thì ma sát vào các nếp gấp, kéo ra rất nhiều d*m thủy.

Nam căn của hắn không ngừng xâm nhập vào trong tiểu huyệt của nàng theo đủ các phương hướng, lúc nông lúc sâu. Bỗng hắn đứng thẳng dậy, nâng hai đùi nàng lên vai, động thân một cái, quy đầu to lớn đi sâu vào chỗ sâu nhất trong tiểu huyệt, trong cơn chấn động kịch liệt, hắn thét lớn một tiếng, để tinh dịch nóng bỏng phun trào.

Cố Khinh Âm không thể thở nổi, đầu óc trống rỗng, sâu trong cơ thể bắt đầu co rút kịch liệt. Nàng run lên, rên rỉ, mị thịt trong tiểu huyệt co rút lại cực nhanh, kẹp chặt lấy nam căn của hắn.

Trong cao trào mãnh liệt, Thượng Quan Dung Khâm dịu dàng hôn lên khóe môi nàng, "A Âm... Đừng sợ, ta ở đây..." Hắn nhỏ giọng lẩm bẩm.

Cố Khinh Âm ngẩn ra, trái tim rung động. Vì vẫn chưa hoàn hồn sau cao trào, nàng chỉ còn biết ôm chặt lấy Thượng Quan Dung Khâm...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro