Chap 2: Truy Kích

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Tòan bộ không gian trường, bao phủ độc một màu kính xám, rộng lớn, làm tất cả càng mơ ảo và lạnh lẽo hơn khi trời mập mờ sáng.

tiết trời sáng sớm trong lành và bình yên như thế, nhưng trong trường lại đang nhộn nhịp , căng thẳng và lạnh đến sống lưng.

được huấn luyện và quen luôn với cái chết sẽ đến bất cứ lúc nào, nên... Tất cả ở đây không sợ chết, cũng chẳng nương nòng súng với bất cứ ai kể cả trong quá trình tập dượt. tính mạng đánh đổi như một trò chơi, thắng thì đi tiếp, không thì trôi về cõi vĩnh hằng, đã rất nhiều Học chết vì sơ xuất. tất cả ở đây đều được định vị một con Chip Intel trên cơ thể trong quá trình tập dượt , để theo dõi và đánh giá năng lực , Vậy đấy cuộc sống khắc nghiệt vậy, mà trường vẫn đông kín học viên. Họ vào đây, cũng vì các nguyên nhân đau đớn không kém nó.

Bài hôm nay đã nằm ở mức 4/5 trong môn Truy Sát, 3 mức đầu chỉ là ở mức chấn thương nhẹ nhất (gãy tay, nứt xương..) những khẩu súng được lắp giảm thanh đã nằm sẵn trên tay cả mấy tiếng đồng hồ , liên hồi đuổi và sát hạ đối thủ. Bài học này giúp nhạy bén về kĩ năng thính giác, cảm nhận và độ chính xác cao.

phân tán khắp khu rừng phía sau trường, nói thật thì nó kg còn cảm giác với mớ súng này nữa, đã hạ 3người rồi, chỉ ở mức thương nhẹ, do nó nhằm vào bó cơ ở chân phải mà thôi.

mọi người có người thì căng thẳng, có người thì bình tĩnh, lặng lẽ , nháo nhác khắp khu rừng.

ngồi vắt trên cây cả một buổi tập, chẳng thiết truy tìm ai, nên số người nó giết chỉ là vô tình thôi.

Chẳng biết vì lý do gì. Họ nói nó là viên ngọc của trường , cưng chiều nó, tất cả mọi hành động của tôi dù sai hay đúng cũng không truy xét, chắc bởi nó quá xuất sắc nên mọi người kiêng nể chăng! vậy nên có kha khá người ganh tị.

-"Tập trung!" (tiếng loa vang lên đúng 6h)

-...

đoàn người trong rừng cây chạy một hàng quy củ, thẳng tắp đứng dưới sân chính của trường. Kg chỉ có hàng triệu con người sống sót từ rừng ra, mà còn có thêm 2 3 chục người đã chết và bị thương. Xếp một bên.

-THẤT VỌNG! 7NĂM Qua Anh CHỊ HỌC ĐƯỢC NHỮNG GÌ CHO MÌNH HẢ? RỒI ĐÂY LÀ KẾT QUẢ SAO? (giọng thầy hiệu trưởng lạnh giá nói trên mic, chỉ tay về đám người bị thương và đã chết ở bên)

-...(toàn sân trường im bặt)

-tôi đặt niềm tin vào anh chị một cách mù quáng mà! Mục đích trường là đào tạo ra những sát thủ giỏi về mọi mặt! Để thay thế tụi *** công nghiệp tung hoành ngoài kia! Caác anh chị hiểu chứ?(ông hiệu trưởng tiếp tục)

-.... (mọi người im lặng khuôn mặt lấm len, tự trách mình)

còn nó, chẳng thiết nên lạnh lùng đi ngang qua tiến về kí túc của mình.

-TỬ DI!(thầy gọi tên nó)

-.... (im lặng hướng về phía thầy trên bục cao) NGHE CÁI TÊN kg thôi mà biết bao nhiêu người run chân tay.

-Em lên đây!

-...(bất cần, dáng người cao dỏng , nó đi lên, hàng triệu con người phải né đường)

yên vị cạnh thầy, đợi thầy nói.

-kia!( chỉ tay vào 5 người bị trói mặc đồ CA xen lẫn trong hỗn trường phía dưới, 5con người 5góc trong hỗn trường)

-mọi người giữ nguyên vị trí và nói chuyện thoải mái quanh 5con người đó càng gần tụi hắn càng tốt.( cơ mặt ông giãn ra , 5 Tụi Ca vẫn khó chịu cựa quậy di chuyển)

đôi mắt lạnh tanh nhìn thầy thầm hiểu ý, thở dài ngao ngán, gương mặt tuyệt đẹp khiến người ta muốn sở hữu , hướng thẳng vào chúng.

và rồi sân trường nháo nhác cả lên, tiếng nói cười ồn ã, chỉ có 5con người là sợ hãi cố chạy thoát.

Nó Khẽ khép cặp lông mi đẹp như cánh bướm lại. Và;

.... Bịch...

-1 (thầy đếm)

.... Bịch...

-2 (thầy đếm)

... Bịch ...

-3

..... Bịch ....

-4

và....

... Bịch...

-5

rầm..........

-0,25s, quá xuất sắc!(ông gật đầu và mọi người im bặt, kg hiểu chuyện gì, mà những người gần tụi hắn quần áo đã dính đầy máu)

5tụi Ca sõng soài trên sân tắc thở trên vũng máu . Hai khẩu súng lạnh lùng , đáp trên mặt đất. Mọi người còn ngơ ngác, có chút kinh sợ.

-em về được chưa?(nó chẳng hứng thú nhìn thầy)

-Ok...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro