Chap 23. Chị lo đấy!!!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng






Yuqi mở cửa định ra ngoài tìm nước uống liền thấy Soyeon đang đứng ở trước cửa, thấy nàng cô nghiêng đầu nhìn sau đó bước đến, dang tay ôm lấy Yuqi, Yuqi im lặng không nói, cũng không phản đối cái ôm.

- Yuqi đừng giận nữa, chị rất lo đấy!!!

- Chị nên đi lo cho người đã sờ vào mặt chị.- Yuqi hùng hồn tuyên bố.

- Chị không có, rõ ràng em biết chị đã không còn tình cảm gì nữa, Yuqi à, bây giờ chị rất yêu em.- Soyeon buông nàng ra, hai tay ôm lấy mặt Yuqi rất nâng niu, chân thành.

- Em giận chị cũng không nhiệt tình dỗ em, rốt cuộc chị yêu em bao nhiêu?- Yuqi thấy người kia nhìn vào mắt mình liền xoay đầu sang hướng khác, không khó chịu như lúc ở trên xe nữa, bây giờ trong lòng chỉ muốn dỗi để được Soyeon dỗ.

- Yuqi chị sẽ không để bất kì cô gái nào đng vào người chị nữa, kể từ đây về sau tình cảm và cả thân thể chị đều sẽ là của một mình em.

- Điên khùng, sến súa, chị tránh ra một chút đi.

Yuqi có chút đỏ mặt khi người kia tuyên bố có cả thân thể là của nàng nữa, liền đẩy nhẹ Soyeon ra nhưng Soyeon đã nhanh chóng ôm nàng chặt hơn, còn không liêm sỉ bắt đầu hôn từ trên trán nàng xuống, chỗ nào trên khuôn mặt cũng hôn, hôn rất nhiệt tình.

- Chị...đừng tưởng như vậy em sẽ hết giận...- Yuqi khó khăn phát âm khi bị hôn liên tục như vậy.

- Vậy chị thể hiện với em nhé, lập tức cho em sở hữu thân thể chị.

Soyeon đưa ánh mắt gian tà nhìn Yuqi, sau đó cuối người xuống bế nàng lên, dùng chân đá nhẹ để cánh cửa đóng lại, vừa đi vừa cười tiến về phía giường đặt nàng nằm xuống, Yuqi bực mình đánh vào ngực Soyeon.

- Thả em ra em muốn đi uống nước.

- Chị cũng có nước cho em uống mà...- Soyeon bật cười to, nhìn người đang lườm mình ở bên dưới, sau đó cởϊ áσ của mình ra nằm ép trên người Yuqi, tay đã không tự chủ luồn vào bên trong váy nàng xoa nhẹ.

- Aaaa..Jeon Soyeon...- Yuqi dùng hai tay đánh đánh vào tấm dra giường, Jeon Soyeon là cái đồ cơ hội, đồ lợi dụng, nếu đã như vậy đừng có trách nàng.

Yuqi dùng hết sức lật người Soyeon nằm xuống giường, Soyeon không nghĩ sẽ bị lật nên không chuẩn bị nhưng sau đó lại nhìn nàng cười.

- Gấp gáp như vậy là muốn chị sao?

- Jeon Soyeon, tôi nói cho chị biết chị là người của tôi, nếu chị còn như vậy một lần nữa tôi sẽ không để yên đâu.

Yuqi vừa ngượng vừa tức giận, tay đang tự cởϊ qυầи áo của mình xong liền đổ ập lên người Soyeon, hôn liên tục lên vùng cổ của cô, còn để lại ở đó rất nhiều dấu đỏ. Soyeon cũng để yên cho nàng muốn làm gì thì làm, phụ nữ ghen rất đáng sợ, Yuqi không la hét chửi bới nhưng ghi thù rất dai, bất quá Soyeon cho nàng trút giận một chút, nàng giúp cô lêи đỉиɦ một lần cô liền đè nàng xuống 3,4 lần suốt cả đêm.

Hôm nay Soyeon trở lại hội trường lúc xảy ra vụ ám sát, bên cạnh vẫn là Soojin và Shuhua, hội trường đang có rất nhiều cảnh sát bảo vệ vì sự có mặt của Nghị viên Lee và phu nhân của ông ta, cùng với đó là tên quản lý Jung cùng toàn bộ kế toán viên của thương hội.

- Nghị viên Lee, cảm ơn ngài và phu nhân đã đến đây theo yêu cầu của tôi, mà hình như phu nhân đây là...người mà tôi đã giúp đưa ra ngoài lúc hoảng loạn lần trước.

Soyeon nhìn người phụ nữ trước mặt, đột nhiên nhớ ra bà ta là người chính Soyeon đưa ra ngoài hôm đó, lúc đó cô chỉ lo lắng cho Yuqi nhưng vẫn nhận ra được khuôn mặt bà ấy, bây giờ nhìn kĩ thì đúng là phu nhân Lee vẫn thường cùng Nghị viên lên báo.

- Chào cô, thật cảm ơn đã giúp vợ chồng tôi hôm đó.- Phu nhân Lee nở nụ cười đáp lại Soyeon.
Nghị viên Lee đã đồng ý đến đây để nghe Soyeon phá giải vụ án sau khi Soyeon tiết lộ vụ án liên quan đến người tham nhũng tiền của thương hội, mà Nghị viên Lee lần này chính là người cùng thương hội tổ chức quyên góp, ông ta cũng có mối quan hệ rất tốt với bên thương hội bao nhiêu năm vì vậy dù biết có thể sẽ rắc rối nhưng vẫn đến đây, dù sao giúp Soyeon cũng như giúp Jeon gia một phần thì rất có lợi về sau, ai cũng tính toán con đường riêng.

- Chúng ta bắt đầu nhanh thôi.- Soyeon mời Nghị viên Lee lên sân khấu.

Nghị viên Lee đứng trên sân khấu, phía sau là quản lý Jung như hôm đó, sau đó Soyeon vỗ tay một cái, trong khán phòng vang lên tiếng súng nổ, mọi người ngơ ngác nhìn nhau, chỉ riêng cảnh sát là đã được thông báo trước, sau đó là thêm liên tục mấy phát súng bắn ra tiếp.

- Tiếng súng này...- Nghị viên Lee giật mình.

- Nghị viên ngài yên tâm, là người của chúng tôi, hôm đó tình hình rất hỗn loạn, mọi người thi nhau chạy ra ngoài, có người còn giẫm đạp lên nhau, Nghị viên Lee cùng tôi nấp sau chiếc bục này, hiện trường rất nhiều người tôi vẫn luôn thắc mắc là tại sao lại có người nhìn thấy hung thủ trong khi hắn đang nấp để bắn tỉa, ngay cả cảnh sát cũng chưa phân biệt được hắn ở hướng nào.

Soyeon vừa nói vừa đi lại về hướng quản lý Jung, nhìn anh ta cười nhếch môi, anh ta thấy ánh mắt của Soyeon liền giật mình lùi lại mấy bước.

- Quản lý Jung, anh có tầm nhìn rất tốt đó, bây giờ bạn gái tôi đang ở đâu đó trong hội trường này nổ súng, anh giúp tôi phân biệt một chút xem cô ấy đang ở đâu đi?

Soyeon đẩy anh ta đứng ra phía trước một chút, anh ta bắt đầu có dấu hiệu run run, siết chặt tay, Yuqi đang nấp ở một góc lại tiếp tục nổ súng, quản lý Jung bắt đầu chỉ bên này rồi lại bên kia, anh ta căn bản không biết Yuqi đang ở chỗ nào.

- Là...là...bên trái....

- Anh chắc chứ?- Soyeon nhìn anh ta cười khẩy, anh ta đẩy ánh mắt nhìn xung quanh thấy rất nhiều cảnh sát đang trông chừng anh ta, nuốt xuống một cái trong cổ họng vì hơi sợ rồi.

- Cho tôi nghe lại một chút...một lần nữa...

- Được, rất sẵn lòng.

Soyeon tiếp tục vỗ tay một cái ra hiệu, Yuqi lại nổ thêm một phát súng nữa, nàng đang nấp ở một góc không thể xem được bộ mặt Soyeon tự tin lúc phá án cho nên mỉm cười tự tưởng tượng ra khuôn mặt đó, nàng thích nụ cười đạt được mọi thứ của Soyeon.

Soyeon chính là nghe được tiếng nổ loa trong rạp chiếu phim mà nhận ra, căn bản tiếng súng trong không gian kín vọng lại sẽ không thể biết là ở đâu phát ra.

- Ở bên này, tôi chắc chắn là ở bên này...- Quản lý Jung nghe xong vẫn không phân biệt được nhưng quả quyết chỉ sang phải.

- Yuqi à, em ra được rồi.

Soyeon đưa mặt vào gần chiếc micro để ở trên bục gọi Yuqi ra, mà Yuqi liền xuất hiện ở đằng sau một góc chính giữa của hội trưởng, không phải bên trái hay bên phải mà anh ta đã đoán. Quản lý Jung lập tức xanh mặt, chân tay lóng ngóng.

- Quản lý Jung à, hội trưởng này cao, các vách tường đều kín, tiếng súng nổ ra sẽ bị dội lại vì không gian kín, không thể nào biết được tiếng nổ phát ra từ đâu, huống hồ hôm đó rất náo loạn, anh không phải cảnh sát được huấn luyện, anh làm sao nhận ra được hung thủ đang ở đâu, vã lại anh vừa mới nghe lại tiếng súng trong khi rất yên tĩnh cũng không thể phân biệt đúng, anh làm sao giải thích đây, hay anh chính là chủ mưu sai khiến hung thủ nên biết hắn ta ở đâu, hoặc là anh đang cố ý đánh lừa cảnh sát để sau đó làm gì Nghị viên Lee, nhưng không may lại có tôi chạy lên đây, còn có cảnh sát mau chóng đến nữa.- Soyeon vừa nói vừa đi về phía anh ta như dồn ép.

- Tôi...lúc đó tôi nhìn thấy thật mà...tôi nhìn thấy...

- Đừng diễn nữa, anh không hề nhìn thấy, là anh biết trước điều đó.

Soyeon quát to lên, tay cầm lấy tập hồ sơ được RM đưa đến quăng về phía anh ta.

- Đây là toàn bộ lời khai của Kwon Sung Hoon, đáng lẽ chúng tôi phải bắt anh ta từ lâu rồi nhưng sợ sẽ đánh động nhiều người, nhưng tối qua anh ta đã khai ra anh chính là người chuyển liên tục 3 lần tiền rất lớn vào tài khoản của một người Nhật bên Mỹ từ tài khoản của thương hội, mà tôi nghĩ chắc người này chính là người sử dụng súng trường nhiều lần chạm trán với chúng tôi, Cha Ae Ri là phóng viên toà soạn vào thương hội để điều tra, vì cô ấy biết chuyện nên anh gϊếŧ người diệt khẩu, Kwon Sung Hoon cũng biết chuyện đó nên anh uy hϊếp anh ta không được nói ra, còn nữa anh thấy tôi nhiều lần gặp Kwon Sung Hoon nên lập tức sai người ám sát.

- Quản lý Jung, anh thật sự rất to gan, anh còn lên kế hoạch ám sát tôi...- Nghị viên Lee nảy giờ đều đã nghe được liền đến gần anh ta vô cùng tức giận.

- Tôi...tôi...

Quản lý Jung lắp bắp, liên tục không biết nói gì, anh ta nhìn lén về một phía như muốn cầu cứu, Soyeon thấy ánh mắt anh ta khác thường cũng nhìn theo, cô thấy hướng anh ta nhìn chính là đang nhìn phu nhân Lee, mà phu nhân Lee dường như muốn né tránh anh ta, bà ta nép sau một vị cảnh sát, Soyeon bắt đầu nghi ngờ mối quan hệ của hai người này là gì, con người có thể che dấu cảm xúc nhưng ánh mắt thì không thể che dấu được.

" Đoàngggggg"

Tiếng súng lại tiếp tục nỗ, mọi người đều ngơ ngác nhìn nhau, Yuqi ở đây rồi thì ai bắn, chỉ thấy quản lý Jung từ từ ngã xuống, một phát bắn xuyên vào giữa trán, Shuhua đứng gần anh ta nhất liền chạy đến xem xét, bắn rất chuẩn không thể sống được, cô nhìn Soyeon lắc đầu.

Cảnh sát lập tức đuổi theo khi hung thủ bắt đầu bỏ chạy, hắn ta vẫn tiếp tục ở trên lầu muốn thoát thân, Soyeon liền nhìn qua phu nhân Lee, bà ta lúc này mắt đã đỏ lên nhìn quản lý Jung đã chết nằm đó, môi mở hé nói gì đó từ xa, Soyeon có thể đọc được khẩu hình miệng, là đang nói xin lỗi, xin lỗi anh ta rất nhiều.

Yuqi thấy rất nhiều cảnh sát của Seoul đuổi theo nên nàng không cần theo như hôm đó nữa, liền ở bên cạnh nắm lấy bàn tay Soyeon, RM cũng rất nóng vội sắp xếp người bảo vệ Nghị viên Lee rồi cùng nhiều cảnh sát ra ngoài truy đuổi, hung thủ này rất to gan, còn ở chỗ rất nhiều cảnh sát bảo vệ mà hai lần ra tay, rất không tầm thường.

Soyeon cứ liên tục nhìn chằm chằm phu nhân Lee, bà ta sau một lúc liền cố tình bước nhanh theo Nghị viên ra ngoài, Soyeon đi đến bên cạnh đưa tay ngăn cản làm bà ta giật mình nhưng không dám tỏ thái độ nhiều.

- Phu nhân Lee, tôi có chút chuyện muốn hỏi, có thể mời bà về sở cảnh sát phối hợp điều tra không?

- Có chuyện gì vậy?- Nghị viên Lee nhìn sang vợ mình rồi nhìn Soyeon thắc mắc, tại sao có liên quan gì đến vợ ông ta.

- Tôi chỉ là muốn phu nhân phối hợp lấy lời khai thôi, sẽ không phiền lắm đâu, Nghị viên xin ngài yên tâm. - Soyeon nở nụ cười trấn an sau đó mời bà ta đi.

- Gọi Anna đến sở cảnh sát xem vợ tôi thế nào?- Nghị viên Lee thấy vợ mình đi cùng cảnh sát rồi liền ngoắc tay nói với thư kí.


Soyeon và Yuqi nhìn phu nhân Lee qua tấm kính thông với phòng thẩm vấn, Yuqi cũng rất thắc mắc tại sao Soyeon mời bà ấy về đây, một người tưởng chừng như không liên quan gì đến vụ án mà lại để bà ấy ngồi trong đó gần một tiếng rồi, chỉ nhờ người mang cafe vào, còn lại không để ai vào đó cả, nàng có nghe nói Luật sư của Nghị viên đã chờ ở ngoài rất lâu, người đó chắc chắn là Anna nhưng Soyeon nói chưa cho gặp phu nhân Lee thì cảnh sát cũng không có phản ứng gì bởi họ được dặn Soyeon có quyền thay RM.

- Có thông tin rồi, đúng như chị đoán, phu nhân Lee và quản lý Jung là đồng hương với nhau, nhà ở thành phố khác cách nhau vài trăm mét, người ở thương hội cũng xác nhận bà ấy nhiều lần đến một mình là vào phòng làm việc của quản lý Jung, có mối quan hệ rất thân thiết. Còn nữa, vừa rồi cảnh sát ở đây đưa cho em, tài khoản nhận tiền ở Mỹ là của người đàn ông gốc Nhật này, hắn ta là lính đặc công đã giải ngũ của Mỹ, có thể là người sử dụng khẩu M4A1 kia.

Soojin mang tập hồ sơ vào phòng, Soyeon cầm lên xem một lúc rồi gật đầu đi sang phòng thẩm vấn, còn không để suy luận của Soyeon là đúng đi, nếu quản lý Jung không nhìn về hướng bà ấy thì cô chắc chắn cũng đã bỏ qua chi tiết quan trọng.

- Phu nhân Lee để bà đợi lâu rồi.

- Luật sư của tôi đến rồi tại sao không cho vào đây?- Phu nhân Lee nhìn Soyeon chăm chăm, bà ta bớt kích động và đã khôi phục tâm trạng.

- Trước khi luật sư vào tôi cho bà xem cái này.

Soyeon chìa đến trước mặt bà ta tập hồ sơ Soojin đem vào cho cô, bà ta nhìn hồ sơ cá nhân của mình và quản lý Jung cũng như một người khác đang ở đó liền nhíu mày, dường như xem đến hồ sơ người đàn ông nổ súng làm bà ta dao động.

- Cô có ý gì đây?

- Phu nhân Lee, mối quan hệ giữa bà và quản lý Jung vừa chết đó là như thế nào, có cần tôi nói rõ ra không, hay muốn tôi thông báo với Nghị viên Lee hai người ở sau lưng ngài ấy làm những gì.

Phu nhân Lee nghe Soyeon nói liền đổi sắc mắc chột dạ, hai bàn tay đan lại, mà Soojin và Yuqi ở phòng bên cạnh cũng đều nghe được qua camera.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#yuyeon