Dị Giới

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Những dòng hỏa diễm bao quanh nàng như muốn thiêu rụi đi mọi thứ.Nàng ta nhìn ngắm xung quanh,một luồn ánh sáng chiếu thẳng vào mắt nàng,bước tới,nàng như đọc được ký ức của người này.Người con gái xinh đẹp khả ái này là con gái của Quốc Sư Nguyệt Thiên Quốc.Từ khi sinh ra đã mang bệnh nặng nên không thể tập võ.Càng không thể trở thành một Nhân Thiên Sư (( Tuyệt: Cái này giống kiểu  nuôi thú cưng hình dạng con người )) .Nhưng do tính nết dịu hiền cùng với lòng nhân ái nàng được cả một Nguyệt Thiên Quốc tôn sùng.Đi đâu cũng được lòng mọi người.Chưa hẳn thế,nàng vừa mới sinh ra đã được hoàng đế phong làm Nguyệt Ngọc Công Chúa.Ban cho vô số của cải.

Trong phủ nàng là người được sủng ái nhất,muốn thứ gì được thứ đó.Mẫu Thân nàng là quận chúa Khiết Ngạn, vô cùng cưng chiều nàng.Nói chung gia cảnh cũng khá phong phú.Cái tên nàng ta cũng rất ý nghĩa đi: " Hoàng Nguyệt Ngọc ".Cộng thêm khuôn mặt vô cùng dễ nhìn a.Làn da trắng như Bạch Ngọc.Đôi mắt to tròn đen láy sâu thẳm.Hàng my dài,chân mày lá liễu.Sống mũi cao,thanh tú.Đôi môi chúm chím hồng nhuận.Khuôn mặt dài,dáng người mảnh mai,cao khoảng 1m56.Nhưng mà 15 tuổi như thế cũng là cao rồi.Toàn thân trắng trẻo không tỳ vết.Đôi bàn tay mang những ngón tay dài,mượt mà.Đôi chân không xương nhỏ nhắn.Nàng ghen tỵ nha.Thật xinh đẹp,nhưng bản chất quá hiền lành hay cam chịu khiến những tiểu thư khác nói xấu.Đặc biệt là con gái của di nương phủ tể tướng.Nàng sẽ trừng trị,trừng trị nha.

Choàng mình tỉnh giấc,nàng nhìn khung cảnh xung quanh.Cũng quá phô trương đi,căn phòng làm toàn từ gỗ.Sàn ốp gỗ mộc,bàn ghế làm bằng gỗ trầm hương đẽo đục.Còn giường tủ hay bàn trang điểm lại dùng lại gỗ Hoàng Đàn mùi hương không kém.Rèm cửa dệt bằng loại tơ tằm quý giá.Còn đính thêm ngọc trai của viền.Chiếc giường nàng nằm cũng có gắn các loại đá quý màu sắc rực rỡ.Gượng người đứng dậy,quả nhiên xuyên không thật không phải dễ như trong những câu chuyện Dị Giới khác  nha.Vừa mệt vừa khó chịu.Nhìn ra cửa sổ đã thấy luôn một khuôn viên trồng đầy hoa tú cầu tím trắng.Dọc đường đi còn trồng thêm những cây hoa anh đào.Chắc ở thế giới này đang là mùa xuân.còn có cả hoa Chuông xanh bao quanh cây anh đào rực rỡ.Tạo nên khung cảnh thơ mộng hết sức.Nhìn bầu trời trong xanh thế này.Chắc bây giờ cũng đã đến canh Dần rồi.

Nàng thở dài đi đến bên cửa,mở cánh cửa ra,hai cô hầu bước vào,mỗi người là một khí chất khác nhau.Theo trong trí nhớ,hai người này là nữ hầu từ bé của nàng nha.Hơn nàng cũng chỉ 1 tuổi.Cô gái buộc tóc bánh bao thắt dây băng màu xanh bê chậu nước tên là Thanh Vân.Còn cô gái buộc tóc bánh bao thắt dây băng màu trắng bê một bộ hồng y thêu hoa đào,một chiếc áo khoác lông chồn trắng cùng đôi hài màu hồng tên Bạch Vân.Nghe vô cùng trung thành với nàng.

Nàng quay ngồi xuống giường,Thanh Vân tiến đến quỳ xuống đặt chậu nước,bàn tay cầm chiếc ly trong suốt đưa nước cho nàng,cầm chiếc ly lên,nàng súc một ngụm nước.Có bỏ muối,tinh dầu hoa nhài.Nhả nước ra,người hầu cầm một miếng vải trắng sạch được buộc vào một cái cây nhỏ chà qua chà lại trên răng của nàng.Chải xong nàng súc miệng thêm lần nữa.Đúng thật là khổ cho thời xưa chải răng bằng cách này,chắc phải tạo ra kem đánh răng nha.Sau đó nàng ta cầm một chiếc khăn đã vắt ráo nước lau qua mặt cho nàng.Khi sạch sẽ nàng ta mới nói:

- Tiểu thư a ~ người muốn ăn ở trong phòng hay là cùng ăn với Quốc Sư ạ?

Nàng mỉm cười giọng nói mang vài phần ôn nhu mềm mại,tiếng nói bật ra làm con người ta say: " Cùng ăn với phụ thân và mẫu hậu nha ~ " nàng ta mỉm cười " Dạ nô tỳ đã biết" sau đó nàng lui ra.Bạch Vân cũng đã sai người mang bồn trì đến (( Tuyệt: bồn tắm bằng gỗ )).Trong làn nước ấm có mùi hương của tinh dầu oải hương làm người khác sảng khoái.Bạch Vân cởi bộ đồ ngủ trắng của nàng ra.Bước vào bồn trì.Nàng cảm nhận cái hơi ấm thấm vào da thịt non mịn của mình.Thật sảng khoái nha.Bạch Vân đứng bên bất chợt hỏi:

" Tiểu thư, thường ngày người chỉ thích ăn ở trong phòng,sao hôm nay lại phá lệ a? "

" Hôm nay tâm tình ta khá tốt nha ~ "

Bạch Vân gật nhẹ đầu như đã hiểu,sau lại đổ thêm một ít nước ấm vào bồn trì,miệng lại nói:

" Hôm nay khí chất của tiểu thư khác hẳn ngày thường.À mà Hoàng Đế có hỏi Quốc Sư rằng sao mà Tiểu Thư lâu rồi không đến thỉnh an Hoàng Thái Hậu,Hoàng Hậu cùng người a ~ hay là khi nào người sắp xếp đến hoàng cung một chuyến đi ? "

Nàng mỉm cười gật đầu.Theo như trí nhớ của nàng thì Hoàng Thái Hậu cùng Hoàng Đế rất mực cưng chiều nàng.Còn Hoàng Hậu đã từng muốn mang nàng vào cung nuôi dưỡng nhưng mẫu thân lại không đồng ý.Đúng là chống lưng cho nàng cũng nhiều phải biết nhỉ.Đứng dậy bước ra khỏi bồn trì.Chiếc khăn bông của Bạch Vân lau khắp thân thể nàng.Sau đó vận bộ hồng y nàng ta mang tới,ngồi trước bàn trang điểm.Nàng chống cằm nhìn Bạch Vân làm tóc cho mình.Nàng ta để mái tóc xõa dài tự nhiên,Thắt hai bên tóc nàng buộc thành bông hoa ở giữa.Đeo thêm một chiếc kẹp vàng mạ đá quý hình chim công ở giữa bông hoa.Nhìn cũng thật xinh đẹp đi,nàng nhìn nàng trong gương còn phải giật mình chứ đừng nói đến những tên hoa hoa công tử kia nha.

Nguyệt - Ngọc - Thiên - Võ - Đan - Sư

Nàng Bước ra ngoài,Làn gió xuân mát rười rượi thổi qua làm tóc nàng bay nhẹ lên.Nàng hiện tại đang ở Nguyệt Ngọc Cát,nhìn rất xinh đẹp nha.Bước từ từ đến sảnh chính.Các nô tỳ nô bọc đều cúi chào,giọng điệu nịnh nọt: " Nguyệt Ngọc Công Chúa,buổi sáng tốt lành ". nàng khí thế cao ngạo,thân thể phát ra một cỗ lạnh nhạt.Khiến người đứng gần bất giác muốn lui xa.Bước đến sảnh chính,ở đó mọi người đã ngồi vào bàn,nàng bước đến chỗ mẫu hậu cùng phụ thân,làm động tác thỉnh an :

- Con kính chào phụ thân cùng mẫu hậu, mong hai người một ngày tốt lành a

Quốc Sư Hoàng Diên Vỹ khuôn mặt ôn nhu dịu dàng vỗ nhẹ đầu nàng.Giọng nói trầm ấm mang vẻ sủng nịnh:

- Được rồi,con không cần phải như thế.Thật ngoan 

Mẫu Hậu nàng Khiết Ngạn nhan mặn mà vô cùng,nhìn nàng như so sánh với đóa hoa Châu Sa Bỉ Ngạn mang vẻ kiêu sa đài trang. Khiến người khác phải nhún nhường 3 phần,có lẽ nàng là giống mẫu thân nhiều hơn.Giọng bà rất êm tai,mang vẻ nghiêm khắc nhưng vẫn mang theo sự cưng chiều:

- Ngươi đúng là.. cả một năm mới đến thỉnh an ta với phụ thân ngươi mấy lần.Xem ra ngươi không coi ông bà già này ra gì rồi nha ?

nàng sà vào lòng mẫu hậu,giọng nói nũng nịu kèm nụ cười lộ ra hàm răng trắng kèm hai cái lúm đồng tiền xinh xinh.Còn có cả chiếc răng khểnh làm tay lên nét duyên của nàng: " Mẫu hậu này. nữ nhi của người đâu phải quên người a ~ tại người ta bị mệt nên không thể đến thỉnh an người.. người đừng trách nữ nhi ta nha ~ " Mẫu hậu cười,ngón tay ngọc ngà son đỏ kéo nhẹ mũi nàng:" Chỉ được mỗi cái miệng ngọt là giỏi " nàng dụi dụi vào người mẫu hậu,Phụ thân thấy thế chỉ liền cười,nói:" Được rồi, Tiểu Nguyệt ngươi mau ngồi vào chỗ đi nha. Các huynh muội của ngươi rất nhanh sẽ tới." Nàng cười ngồi xuống cạnh mẫu hậu,mắt an tọa được mấy giây liền nghe tiếng bước chân vào, nàng ngước mặt lên.Là một soái ca nha.Mái tóc đen được búi cao lên,ngũ quan vô cùng tinh xảo như điêu khắc.Dáng người cao lớn,nhìn có vài phần giống nàng nha.Đặc biệt là sống mũi và đôi mắt.Hình như trong trí nhớ người này chính là ca ca song sinh của nàng.Là một Nhân Thiên Sư cấp độ Cửu Thiên rồi nha. Nắm trong tay hai Nhân Sư thuộc hệ Hắc Ám là Hắc Tuyết ngạn và Mô Khởi Miên.Coi như là thiên tài ở Nguyệt Thiên Quốc.tên là: " Hoàng Nguyệt Đăng".Hắn ta vừa bước vào thấy nàng liền đi nhanh tới,giọng nói có chút gấp gáp kèm vui mừng:

- Tiểu Nguyệt,muội sức khỏe yếu sao lại ra đây,lỡ ngã bệnh thì biết làm sao a ?

Nàng ngước khuôn mặt trắng noãn đáng yêu lên,ngón tay kéo kéo tà áo của ca ca,giọng nói bao nhiêu đáng yêu có bấy nhiêu đáng yêu: " Ta là đã đỡ hơn rồi nha,hôm nay đến thỉnh an phụ thân cùng mẫu hậu. Ca ca không nên quá lo lắng,sẽ không tốt cho một Nhân thiên Sư đâu.." Ca ca miệng cười sủng nịnh vuốt ve mái tóc nàng,gật đầu đã hiểu,hắn đi qua thỉnh an phụ thân cùng mẫu hậu: " Phụ Thân và mẫu hậu một ngày tốt lành a ~ " Phụ thân gật đầu,mẫu hậu phẩy nhẹ tay tỏ ý kêu hắn ngồi xuống.Hắn bước qua ngồi cạnh nàng,lấy trong nạp giới cao cấp một chiếc túi hương giữ ấm đưa cho nàng,giọng nói chứ vẻ lo lắng : " Ngươi bẩm sinh sức khỏe đã yếu,lại quên mang theo túi hương,lỡ có chuyện gì thì lại làm mẫu hậu cùng phụ thân lo lắng.Mang theo túi hương này sẽ giúp ngươi giữ ấm tốt hơn.Đừng làm mất nghe chưa? ". Nàng nhận lấy chiếc túi hương thêu hai con rồng vàng tỏa ra hương thơm dịu nhẹ nhưng lại vô cùng thoái mái.Cất vào trong ống tay áo.Nàng mỉm cười gật đầu tỏ ý cảm ơn.Hắn vuốt ve tóc nàng.

Sau đó lại có tiếng bước chân đi tới,hai nữ nhi xinh đẹp như hai bông hoa hải đường tiến vào.Một nữ nhi mái tóc buộc cao lên.Vận bộ y phục võ thuật màu đỏ chói mắt làm tôn lên phần nhan sắc nóng bỏng quyến rũ.Đôi chân dài miên man.Đây là tứ tiểu thư của phủ Quốc Sư.Là một Thiên Võ Sư cấp bậc Hoàng Kim.Rất được Thái Tử trọng dụng,thủ hộ bên người nên được mọi người quý trọng.Còn nữ nhi còn lại vận trên người y phục màu xanh lá nhạt thêu bông sen.Mái tóc được búi lệch và cắm trâm vàng.Nàng ta cũng là một Nhân Thiên Sư cấp độ Thất Thiên hệ Mộc với Nhân Xuân Thu.Hệ mộc trong những hệ là cấp bậc chữa bệnh cao nhất nhưng lại có sức tấn công không được tốt.Nên nàng ta được hoàng đế phong thành danh y chuyên chữa trị cho những Nhân Thiên Sư quý tộc.Tên hai nàng là " Hoàng Nguyệt Hương và Hoàng Nguyệt Ân ".Đúng là phủ Quốc Sư sinh ra toàn Thiên Tài ngoài cô Nguyệt Ngọc Công Chúa sức khỏe yếu này.

Nguyệt Hương nhìn thấy nàng liền lao tới ôm,giọng nói vui mừng: " Tỷ tỷ, ngươi mấy ngày nay đi đâu làm ta không thấy nha? Ngươi có biết ta nhớ tỷ lắm không a ? " Nàng cười,vuốt nhẹ lưng nàng ta,giọng nói không nhanh không chậm: " Ta cứ nghĩ ngươi quên người tỷ vô dụng như ta rồi a ~ suốt ngày cứ Thái tử và Thái Tử " Nàng ta đỏ mặt,cả phủ Quốc Sư này ai mà không biết nàng ta từ nhỏ đã vô cùng mến mộ Thái tử Nguyệt Thiên Quốc nha.Hoàng Đế cùng Hoàng Thái Hậu cũng đã định hôn ước giữa nàng cùng Thái Tử.Nàng bây giờ còn đỏ mặt,giọng nói kèm thêm vài phần ngại ngùng như thiếu nữ: " Tỷ trêu chọc ta ". nàng vội lắc lắc đầu : " Ta là nào dám trêu chọc Hoàng Kim Thiên Võ Sư nha ~ ".Nàng ta phồng má chống nạnh nói: " Tỷ lại nói như thế rồi, ta với tỷ là người cùng một nhà,không được nói như thế,sẽ làm cho ta buồn nha ".nàng mỉm cười gật gật đầu,Hoàng Nguyệt Ân bước đến vỗ nhẹ vào vai nàng ta,giọng nói ôn nhu như nước: " Ngươi nhanh qua thỉnh an Mẫu hậu cùng Phụ Thân.Chút nữa muốn tâm sự gì thì lúc khác tâm sự nha ".

Nàng ta gật đầu đến bên Mẫu Hậu cùng Phụ Thân,Nguyệt Ân nắm lấy tay nàng,giọng nói mang vẻ vô cùng sùng bái: "Tỷ tỷ, còn mệt mỏi trong người không a ~ có cần ta châm cứu cho tỷ? " Nàng mỉm cười lắc đầu,vén sợi tóc dính bên má nàng ta,nàng nói:" Ngươi không cần lo lắng cho ta,chỉ cần chuyên tâm vào sự nghiệp của mình.Ta cũng đã tốt hơn rồi" Nàng ta mỉm cười gật đầu: " Nếu tỷ thấy mệt thì cứ nói ta,ta sẽ giúp tỷ.Đừng giấu bệnh nghe chưa? Sẽ làm ta cùng mọi người lo nha "Nàng mỉm cười vỗ nhẹ tay nàng mấy lần: " Được rồi,ngươi mau ngồi xuống đi." Nàng ta gật đầu về chỗ ngồi của mình.Nguyệt Hương cũng nhanh quay về chỗ của mình.Giọng Phụ Thân trầm ổn,nói:

- Hoàng Nguyệt Ngôn đâu rồi? Hắn lại vào cung rồi sao?

Nguyệt Đăng đứng lên: " Thưa Phụ Thân,Đại ca vào cung để dạy võ cho Ly Châu Công Chúa rồi thưa Phụ Thân ".Hoàng Diên Vỹ gật đầu rồi ngoắc tay kêu gia nhân mang thức ăn đến.Theo như phong tục người xưa có câu: " Ngủ không nói ăn không nói ".Chỉ có tiếng va chạm giữa đũa và dĩa sứ.Khi ăn xong một chén cơm,công nhận lâu rồi nàng mới được ăn như thế này.Ngày xưa nàng toàn phải ăn những đồ bỏ đi của bọn tiểu thư công tử con đích nữ.Bây giờ mới cảm nhận thấy sơn hào hải vị thật ngon nha.Cầm khăn lông lau miệng,nàng đứng dậy cúi đầu với phụ thân và mẫu hậu:" Phụ Thân và Mẫu Hậu dùm cơm ngon miệng.Con no rồi a ".Hoàng Diên Vỹ gật đầu.

Nguyệt - Ngọc - Thiên - Võ - Đan - Sư

Nàng bước ra khỏi sảnh chính quay về Nguyệt Ngọc Cát.Thanh Vân cùng Bạch Vân đi cùng nàng.Ngồi xuống ghế ,nàng nhìn hai nữ nhân,giọng nàng không nhanh không chậm hỏi:" Ta đột nhiên có hứng thú về Nhân Thiên Sư và Thiên Võ Sư. Ngươi giải thích cho ta nghe nha ~ " Hai nô tỳ nghe thế hơi ngẩn ra, Bạch Vân bước lên một chút,nói:

" Nhân Thiên Sư là một nghề nghiệp được cả Nhân Võ Đan Đại Lục kính trọng nhất trong ba nghề kính trọng.Người điều khiển nhân sư là những người có thiên phú kinh người nhất.Nhân Sư được chia làm các hệ là: Thủy-Hỏa-Thổ-Mộc-Ánh sáng-âm Nhạc-Hắc Ám-Huyền Ảo.Trên Nhân Võ Đan Đại Lục Hệ Âm Nhạc,hệ hắc Ám cùng hệ Ánh Sáng là mạnh nhất.Thiên Sư cũng chia ra làm nhiều bậc là: Nhất Thiên tới Thập Thiên.Nếu đột phá sẽ lên tới Thiên Hoàng Nhân Đế gồm Nhất đến Tứ Thiên Hoàng Nhân Đế.Càng thu thập được nhiều Nhân Sư thì sức mạnh càng tăng cao.Nguyệt Thiên Quốc chúng ta chỉ mới có bốn người nắm giữ Cửu Thiên Nhân Sư là Thái Tử Thạc Vũ Thiên với Hệ Ánh Sáng  cùng với hai võ tướng của Triều Đình với hệ Hỏa và Thủy. Còn một người chính là Nhị Thiếu Gia Hoàng Nguyệt Đăng của phủ chúng ta với hệ Hắc Ám.Nhưng Trên Nhân Võ Đan Địa Lục này chưa đến mười người là Cửu Thiên Nhân Sư nha. Quốc gia chúng ta gồm 4 Cửu Thiên.Nhật Bảo Quốc gồm hai Cửu Thiên Nhân Sư.Bắc Bình Quốc gồm 1 Cửu Thiên Nhân Sư.Và Nam Thanh Quốc có hai cửu Thiên Nhân Sư.Nguyệt Thiên Quốc chúng ta chính là một cường quốc a ~. Còn Thập Thiên Nhân Sư mọi người luôn tin rằng Thái Tử sẽ đột phá được vì người có thiên phú rất khó tin."

Nàng gật nhẹ đầu,liếm nhẹ môi hồng nhuận của mình.Trong đầu toan tính lên kế sách để trở thành Thiên Nhân Sư.đúng là khó,Thanh Vân cũng tiến lên,giải thích:

" Còn về Thiên Võ Sư không cần phải có Thiên phú cao. Chỉ cần mạnh mẽ và siêng năng thì sẽ trở thành một Thiên Võ Sư. Chia làm Nhất Võ Sư đến Thập Võ Sư. Còn 4 cấp sư cao hơn là: Bạch ngân Võ Sư- Bạch Kim Võ Sư- Hoàng Kim Võ Sư và Kiếm Thánh.Trên Nhân Võ Đan Địa Lục chúng ta Bạch ngân Võ Sư và Bạch Kim Võ Sư nhiều không kể xiết.Riêng Kiếm Thánh chỉ có một người đạt được.Đó chính là Quốc Sư của Nguyệt Thiên Quốc chúng ta " Hoàng Diên Vỹ " Tứ tiểu Thư Hoàng Thiên Hương cũng chính học từ Quốc Sư nha "

Nàng gật gật đầu.Đứng dậy,nàng nói:" Các ngươi chuẩn bị cho ta một chiếc áo khoác mũ sụp màu trắng và chuẩn bị mực đỏ cùng bút cho ta nữa".Thanh vân lui xuống,Nàng ngồi lên giường, Bạch Vân tò mò,hỏi: " người cần những thứ đó làm gì vậy a " nàng cong khóe môi lên,giọng có chút ngang ngạnh:" Nguyệt Hương là Hoàng Kim võ Sư đúng không?" Nàng ta gật nhẹ đầu,nàng nói tiếp: " Vậy thì ta muốn đánh với nàng ta một trận nha " Nàng ta ngạc nhiên,miệng lắp bắp:" Tiểu Thư,người nói gì vậy ạ? Nguyệt Hương Tiểu Thư làm sao người có thể thắng a?"nàng lắc nhẹ đầu,cởi chiếc áo khoác lông chồn của mình ra,nói:" ngươi lấy bộ y phục ngắn có thể luyện võ ra đây cho ta" Bạch Vân tuy không hiểu chủ ý của nàng,song vẫn lấy một bộ y phục.Một chiếc quần đùi ngắn màu đỏ.Bộ áo màu trắng viền đen võ họa tiết phượng Hoàng của tà váy.Bốn tà váy được cắt theo hình cánh sen thêu làm nổi bật lên nét huyền bí của bộ y phục.Nàng được Bạch Vân giúp vận vào.Ngồi xuống bàn.mái tóc được xõa xuống thuyết đuôi sam làm tăng thêm vẻ thanh thuần cho nàng.Đổi đôi hài mềm mại thành một đôi hài đế cứng làm giảm đi lực sát thương.Nàng cầm lấy hai mảnh bao cổ tay bằng bông một đôi một trắng.

Bước ra ngoài,vừa đúng lúc tứ tiểu thư Hoàng Nguyệt Hương của chúng ta đi ngang qua,nhìn  thấy nàng như thế liền chạy đến,giọng nói có chút trách móc:" Tỷ sao lại mặc đồ như thế này,sẽ bị lạnh mất". nàng mỉm cười,giọng nói ôn nhu:" Ta muốn cùng ngươi so chiêu? Có thể chứ ?" Nàng ta ngạc nhiên,như không nghe rõ,nàng kiên nhẫn nói lại lần nữa:" ta muốn cùng ngươi đấu một trận,có được không?"Nàng ta nghe  xong thì sững người lại nhìn  nàng,giọng có chút lắp bắp:" tỷ tỷ là  đang nói thật sao?" nàng gật đầu,đi đến chỗ sân đấu mà Hoàng Diên Vỹ  hay đấu trận cùng Hoàng Nguyệt Hương.Cùng lúc đó Hoàng Diên Vỹ và Đại Ca Hoàng Nguyệt Ngôn đi qua,thấy vậy cũng tiến đến.Giọng của Hoàng Nguyệt Ngôn có chút cứng rắn: " Sao ngươi lại dắt Nguyệt Ngọc ra đây với bộ trang phục ngắn thế này? lỡ Nguyệt Ngọc bị bệnh thì phải làm sao đây?" Nguyệt Hương vội vàng giải thích:" Không phải muội ép tỷ ấy. Chính do miệng tỷ ấy kêu muội cùng tỷ ấy đấu một trận".Hắn chân mày nhíu lại,có cái chuyện vô lý như thế sao? Quay sang nàng,hắn hỏi:" Ngươi là muốn so tài với Nguyệt Hương? ngươi chắc chắn chứ?" Nàng gật đầu,miệng cong lên tạo nên một cỗ khí thế bức người.Hoàng Diên Vỹ thấy như thế khá kinh ngạc,sau đó ổn định hơi thở,hắn nói:" Được rồi, Nguyệt Ngọc Và Nguyệt Hương,hai ngươi cứ thử so tài với nhau một trận.Nguyệt Hương ngươi phải đánh hết sức cho ta.Đả Thương Nguyệt ngọc cũng được." Nguyệt Ngôn nghe thế chân mày kiếm nhíu lại,phụ thân có phải đã lầm không.Một Hoàng Kim Võ Sư đấu với một Tiểu Thư không có thiên phú sao? Nhìn  sang bắt gặp đôi mắt của Diên Vỹ rất sáng.hắn mới hiểu ra,đỡ Diên Vỹ ngồi vào ghế.Rót trà cho hắn,rồi sau đó cũng ngồi xuống ghế.Nhìn hai nữ nhân mỗi người một vẻ.Nguyệt Ngọc mang theo một cỗ khí thế lạnh nhạt nhưng bức người.Đây là khí thế mà trước giờ hắn chưa bao giờ thấy qua.Còn Nguyệt Hương sinh ra đã được phụ thân dạy về Võ Thuật.Cũng tạo ra một cổ khí thế áp đảo khiến nhiều người lui xa.Quả là một trận đấu đáng để thưởng thức nha.

Nàng ta tay cầm Hỏa Long Thiên Kiếm,một vũ khí vô cùng hiếm có.Còn nàng đơn giản chỉ cầm một cây roi da đen.Nguyệt Hương bản chất nóng nảy lao nhanh đến đưa mũi kiếm kề vào cổ nàng.Nhưng thật chưa nói cho mọi người biết.Nàng kiếp trước chính là khi cứu được đứa con của Thiên Tử.Hắn đã vô cùng hào phóng dạy cho nàng 7 phần võ công của hắn nha.Còn dạy cho nàng vô số thứ xài được nữa.Hắn là cũng lo cho nàng quá cơ,sợ nàng đến dị giới sẽ lại trở thành một phế vật đời hai nên dạy thêm về cách khống chế,phản công,vân vân và mây mây a.Lúc đi còn quyến luyến tặng cho nàng một miếng bạch ngọc,hắn nói rằng chỉ cần sử dụng miếng bạch ngọc này có thể khống chế được mọi thứ theo ý mình.Tăng thêm công lực vượt trội.Hừm,quả nhiên Thiên Tử rất chu đáo.Nàng nhìn mũi kiếm mang hỏa diễm chỉa về phía mình liền nhanh chong di chuyển thân thể bay lên cây cột đá cao kia.Nguyệt Hương ngước nhìn nàng,đôi mắt chứa vô vàn sự ngạc nhiên.Nàng cũng không phải kẻ tốt lành gì,cây roi da một phất bay thẳng vào bắp chân của nàng ta.Khụy một chân xuống,nàng ngước nhìn lên.Hoàng Nguyệt Ngọc bây giờ khí thế lãnh ngạo.Nhìn như một nữ vương xuất chúng.Nguyệt Hương Đứng thẳng dậy,miệng hô: " Hỏa Diễm Long Hồn Xuất" Cây kiếm phát ra lực hỏa diễm cực lớn,chỉ cần đến gần cũng có thể cháy rụi,Nàng ta thả tay ra,cây kiếm lao thẳng về phía nàng.Cây roi da một phát đánh vào thân kiếm làm nó có chút chệch choạng,đánh thêm một phát nữa liền cắm xuống đất.Diên Vỹ ngạc nhiên đứng lên,Nguyệt Ngôn ly trà trong tay đã bóp vỡ nát từ lúc nào.Nhảy xuống,nàng cầm cán kiếm giơ lên,người nào không phải chủ nhân của Hỏa Long Thiên Kiếm khi động vào lập tức sẽ bị thiêu cháy.Nhưng nàng giơ chỉ hướng lên trời,miệng hô:" Nguyệt Hỏa Diệm Ám" Cây kiếm từ sắc hỏa diễm liền biến thành một cây kiếm bao quanh một màu đen.Cây kiếm bay tới phía Nguyệt Hương,nó bay một vòng xung quanh Nguyệt Hương sau đó liền bay lên đỉnh đầu nàng ta,một phát cắm xuống.Nguyệt Hương run sợ,đôi mắt chứa tia hốt hoảng-kinh sợ như gặp phải người từ Tu La Địa Ngục.Miệng nàng bật ra vài chữ:" Nguyệt Ngưng Diệm Ám ".Thanh Kiếm như bị điều khiển lại bay vào vỏ kiếm.Khi nghe tiếng cách do sự va chạm giữa vỏ kiếm và kiếm Diên Vỹ mới hoàn hồn đi nhanh tới,hai tay bóp chặt vờ vai thanh mảnh của Nguyệt Ngọc,giọng xúc động:

- Tiểu Nguyệt,ngươi học những thứ  này từ đâu?

Nàng bật cười,cây roi da đột nhiên bị hỏa diễm thiêu cháy,rơi xuống đất,giọng nàng không nhanh không chậm nói:" Ta là học từ những quyển sách võ thuật ở trong thư phòng của phụ thân a "Hắn suy nghĩ đôi chút rồi nói tiếp: " Vậy ngươi là Kiếm Thánh Sơ Cấp rồi a ~ sao ngươi lại giấu ta cùng mọi người chuyện này?" Nàng chỉ lắc nhẹ đầu,miệng cong lên:" Ta là không có giấu,chỉ muốn chờ đợi thời cơ thích hợp để thể hiện thôi nha." Nguyệt Hương tiến lại,ôm chầm lấy nàng, giọng xúc động:" Tỷ tỷ,ngươi có biết đã làm ta sợ đến mức nào không nha ~ đừng hù ta như thế nữa" Nàng gật nhẹ đầu,sau đó vuốt nhẹ tóc nàng ta.Nguyệt Ngôn tiến lại,nhìn nàng hồi lâu mới lên tiếng:" Ngươi đúng là làm người khác tìm ra bất ngờ nha ~ ta mong người còn làm cho ca ca như ta bất ngờ thêm nữa". Nàng cười giảo hoạt,đôi tay vẽ một vòng tròn lên má Nguyệt Ngôn,giọng có chút trêu đùa:" Ta đương nhiên sẽ làm cho ca ca bất ngờ hơn nữa nha ".Hắn gật đầu rồi dìu Diên Vỹ về Khiết Diên Cát.Nguyệt Hương sau khi tâm sự với nàng đôi ba câu cũng quay về Nguyệt Hương Cát thay đồ.

Bạch Vân đứng đó cúi người không dám nhìn nàng.Miệng mỉm cười nhẹ,nàng nói:" Chúng ta quay về Nguyệt Ngọc Cát,ta còn có chuyện,tối nay còn phải tra cứu võ đạo" nàng giật nảy mình liền gật gật đầu,Đi phía sau nàng quay trở về Nguyệt Ngọc Cát.Bước vào đã thấy Thanh Vẫn đặt sẵn mọi thứ.Nàng nhìn chiếc áo khoác màu trắng không chút bụi đang nằm trên bàn,quay nói với Thanh Vân:" Ngươi Lấy luôn cho ta một chén nước lạnh cùng một chén trà nha ".Nàng ta gật đầu sau đó lui xuống.Cầm cây bút nhìn chén mực đỏ đã vừa mài xong,nàng nhúm cọ vào sau đó vẽ ở phần vạt áo khoác.Nàng từ nhỏ tuy là phế vật nhưng tài năng hội họa cũng là số một số hai rồi nha.Những cành hoa Châu Sa Bỉ Ngạn đỏ tươi dần hiện lên xung quanh tà áo khoác và viền mũ .Vẽ xong,nhìn số mực còn lại,nàng nhanh chóng nhúm cọ mực rẩy hết lên phần trắng còn lại trên áo khoác.Chén nước lạnh của Thanh vân mang tới nàng liền một ngụm phun hết lên áo khoác.Những giọt mực đỏ liền nhòe ra tạo nên một màu sắc vô cùng khuynh diễm.Bạch Nguyệt nhanh chóng mang ra ngoài phơi khô.Nàng ngồi xuống ghế,tay được lau sạch cầm tách trà nhấp một ngụm.Gia nhân cũng đã dọn xong,nàng nói với Thanh Vân:" Ngươi chuẩn bị cho ta một bộ y phục tối màu.Cùng với một đôi hài cùng màu.Nhanh lên" 

Thanh Vân vội vã chạy ra ngoài,nàng nhanh chóng đến bên giường,giỡ chiếc gối ra và tấm nệm ra,quả nhiên là có thứ gì đó mà.Khi nằm trên giường nàng cứ cảm thấy có chỗ bị thấp hơn những chỗ khác.Mở chiếc nắp ra,ở trong có một chiếc hộp,làm bằng gỗ Long Đản,mở khóa chiếc hộp ra,ở trong có 4 quyển kinh thư,một cây sáo làm bằng một khối hắc ngọc cùng một chiếc nhẫn nhỏ mang vừa ngón út nàng.Cây sáo và chiếc nhẫn tỏa ra một luồn khí bức người.Chắc chắn là bảo bối trân quý.Kèm theo một bức thư: " Nếu như ngươi nhận được thứ này,thì xin hãy dùng chúng cho mục đích tốt,đừng khiến nó phải vào tay ma đạo lần nữa".Nàng nhìn tên bốn quyển kinh thư.Một Quyển cho Thiên Nhân Sư,một quyển dùng cho Thiên Võ Sư,một quyển dành cho Dược Đan Sư và một quyển mang tên là: Cầm Nhẫn Sư Thiên.Nghe tên khá là huyền bí đó chứ. Tối về ta nhất định phải xem nha.Cất tất cả mọi thứ về chỗ cũ.Nàng nhanh chóng giấu nó vào chỗ cũ.Thanh vân đã mang bộ y phục đến.Đây là một bộ Hắc Y phục thêu hoa bỉ ngạn bằng chỉ trắng.Nàng bẩm sinh đã rất thích hoa Bỉ Ngạn nha.Thanh Vân giúp nàng mặc bộ y phục này vào,mái tóc của nàng xõa xuống không cần buộc.Bạch Vân cũng đã mang áo khoác đến,khoác chiếc áo vào,nàng bây giờ trong như một tên thiếu niên mang bảy phần quỷ dị.Miếng bạch ngọc của nàng đột nhiên rung lên một cái làm mái tóc của nàng từ một màu đen chuyển thành một màu tím sáng vô cùng.Hai nô tỳ ngơ ngẩn không biết nói gì.Nguyệt Ngọc đành giải thích: " Bạch Vân- Thanh Vân, tối nay quay trở lại ta sẽ nói cho các ngươi biết,hãy giữ bí mật này cho ta" Hai nàng gật đầu cùng lúc.Nàng mỉm cười hài lòng.Thân ảnh nhanh chóng biến mất khỏi phủ Quốc Sư..


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro