Chương 18: Nhân quả luân hồi (3)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vương Tuyết, Hà Tâm Kì là người bình thường nên nhìn không rõ, nhưng Băng Ly lại nhìn thấy rành mạch.

Sự thật, lúc An đại sư ném trái chuối, trên người hắn có bay ra một cái bóng đen nâng trái chuối lên, cho nên trái chuối mới không có rớt xuống mặt đất.

Bóng đen thoạt nhìn là đứa con nít năm sáu tuổi, hai mắt không có đồng tử, toàn thân tối đen, đặc biệt khó coi, rõ ràng An đại sư nuôi dưỡng tiểu quỷ!

Xem ra, An đại sư cũng không hoàn toàn là kẻ lừa đảo, tối thiểu còn biết nuôi tiểu quỷ, khống chế tiểu quỷ vì mình mà đi lừa gạt người khác.

Có điều, cô không có vạch trần. Ở kiếp trước, Băng Ly cô nhìn thấy không ít những kẻ lừa đảo tương tự như vậy, ngăn cản con đường sự nghiệp và tiền tài của người khác, nhưng không tổn hại đến tính mạng con người, cô cũng không thích xen vào việc của người khác, mặc kệ hắn ta!

Lúc này, An đại sư cho rằng chiêu thức ấy đã thuyết phục được mọi người, tay hắn duỗi ra, trái chuối rơi xuống bàn tay hắn, mà tiểu quỷ cũng nhẹ nhàng lui xuống, đứng ở phía sau An đại sư, An đại sư dương dương tự đắc, nói:

“Tất cả mọi người lui ra, bần đạo muốn bắt đầu hành động !”

Đám người Vương Tuyết vội vàng lui thật xa, Băng Ly cũng bị Băng Y Y lôi kéo lui ra, cô cảm thấy không thú vị, cũng lười xem An đại sư biểu diễn thần côn, nói :

“Mẹ, chúng ta cũng đến thăm Trương lão sư rồi, nếu không còn việc gì chúng ta trở về nhà đi!”

Băng Y Y lắc đầu, nói:

“Tiểu Ly, chúng ta nhìn xem, An đại sư có thể hoàn toàn khống chế vật bẩn này hay không, có vậy mẹ mới an lòng một ít.”

Nói xong, An đại sư đã bắt đầu biểu diễn, hắn lấy ra một bức tranh nhăn nhúm đầy chữ như gà bới và một cái hồ lô từ trong cái bọc ở phía sau lưng, đồng thời, tay kia cầm lấy một thanh kiếm gỗ, chậm rãi đi tới trước giường Trương Đình Đình, trong miệng An đại sư lẩm bẩm, cầm kiếm gỗ đưa qua đưa lại, khoa chân múa tay, qua hồi lâu, đột nhiên, hắn giơ tay lên, ném ra ba đạo bùa chú, hét lớn một tiếng:

“Yêu nghiệt, bần đạo hôm nay vì dân trừ hại, còn không mau mau hiện hình!”

“Tư tư. . . . . .”

Đúng lúc này, ba đạo bùa đột nhiên bốc cháy, trong hư không, truyền đến một tiếng kêu thảm thiết thê lương, trên người Trương Đình Đình quả nhiên xuất hiện một cái bóng đen!

“Yêu nghiệt, xem bần đạo thu phục ngươi!”

An đại sư hét lớn một tiếng, đột nhiên tháo nút hồ lô ra, trong hồ lô phóng ra một đạo hồng quang, cái bóng đen kia phát ra từng đợt tiếng kêu phẫn nộ nhưng bất lực, thống khổ giãy dụa muốn vùng lên, chỉ trong chốc lát, bóng đen lại hét thảm một tiếng, bay vào bên trong hồ lô.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro