Chương 22: Luyện hóa thông linh đồng tử

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi xong xuôi cô thu hồi lại kiếm gỗ, mắt cũng trở lại màu đen bình thường vốn có. Cô quay đâu, nhìn tất cả mọi người trong phòng chậm dãi nói:

"Ổn cả rồi! Mọi người có thể yên tâm. Có điều ác giả ác báo, Trương lão sư đã chết rồi!"

"Tiểu Ly, chuyện này rốt cuộc là thế nào? Làm sao con lại biết pháp thuật cường đại như vậy???"

"Mẹ, mẹ còn nhớ lần trước con có kể cho mẹ nghe lần vô tình con gặp 1 vị đại sư ko, mẹ lúc nãy chắc cũng nhìn thấy sự đặc biệt của đôi mắt này lúc nãy rồi. Mọi việc hôm  nay, năng lực hiện có của con cũng là do lần gặp gỡ đó. Con cũng ko biết phải giải thích như thế nào nữa."

"Thôi! Ko sao là tốt rồi, mà việc này cũng ko phải chuyện xấu gì. Lần này coi như chúng ta may mắn, con chính là có phúc phần đc thần tiên phù hộ a~. Thật là may mắn"

Mẹ cô cảm thán cũng ko nghi ngờ gì lời giải thích của cô khiến cô vui mừng, thở phào nhẹ nhõm.

Đám người Triệu Viện đã sớm sợ xanh mặt, may mắn là có cô ra tay thầm nghĩ lại An đại sư pháp lực cao như vậy mà cũng ko làm gì đc con yêu  nữ đó. Cũng may là có Băng Ly ra tay ko thì xem chừng bọn họ đã sớm mất mạng. Bọn họ âm thầm nhắc nhở từ nay ko đc đắc tội với  cô.

Còn về phần An đại sư kia thì vô cùng kinh ngạc và cũng càng thêm khâm phục. Hắn làm 1 tên thần côn đã hơn 30 năm, với bản lĩnh của hắn căn bản ko là gì nhưng đã đc ko biết bao nhiêu người thán phục. Giờ đây hắn chính là gặp đc 1 người pháp thuật cao cường, trừ yêu diệt ma, người đó chỉ là 1 nữ sinh nhỏ tuổi vậy mà đã 1 mình tiêu diệt đc Hồng Y nữ quỷ hèn chi lúc đầu cô bé đó lại cười nhạo ông. Ông lại còn ở trước mặt người ta tự cao tự đại, múa rùi qua mắt thợ. Haizz nghĩ lại thật đà mất mặt mà.

Ngay sau đó, An đại sư báo cảnh sát, cảnh sát rất nhanh đến bệnh viện, mọi người làm ghi chép, cuối cùng đưa ra kết luận, Trương Đình Đình có bệnh tâm lý nghiêm trọng, có thể là chứng bệnh đa nhân cách phân liệt, lúc bị bệnh, bóp chết cha của mình, bởi vì trên cổ Trương Thiếu Hoa có dấu tay của Trương Đình Đình, tuyệt đối không thể làm giả.

Không bao lâu, Vương Tuyết cũng tỉnh lại, đối mặt với kết quả này, trong lòng có trăm mối cảm xúc ngổn ngang, không biết nên khổ sở hay phẫn nộ, nhưng trong lòng bà vẫn biết rõ đó là do nhân quả, nhưng vì danh dự của chồng, đành phải ngậm miệng không nói gì.

Trương Đình Đình khi tỉnh lại, biết được cha chết ở trong tay mình, lúc ấy liền khóc lớn, bởi vì vài ngày nay bị nữ quỷ Hồng Y ám ảnh, đầu óc cô trống rỗng, căn bản không biết chuyện gì xảy ra, bởi vì âm khí xâm nhập, thân thể cũng suy yếu rất nhiều, căn bản không thể quay về trường học học tập, chỉ có thể tạm thời ở lại bệnh viện dưỡng bệnh.

Ko lâu sau 2 mẹ con cô liền xin phép ra về. Bà biết cô mệt nên cũng ko hỏi gì nhiều nữa, chuẩn bị cơm nước xong xuôi, ăn uống xong bà liền kêu cô đi nghỉ ngơi.

Lên phòng cô bắt đầu luyện hóa năng lượng của 3 linh hồn trong Trấn Hồn Tháp trở thành linh lực cho cô hấp thụ. Sau đó cô luyện hóa đinh hồn của lệ quỷ và Trương Thiếu Hoa mở ra cánh của Âm giới cho 2 người họ cơ hội đầu thai.

Còn về phần tiểu quỷ, nó sinh ra đã mất đi tính mạng lại theo mẹ nó đi gây họa, cơ thể ko có 1 tia dương khí chỉ toàn tử khí dày đặc cùng có âm khí bao quanh, ở thể đầu thai chuyển kiếp. Thật tội nghiệp.Dù gì thì nó cũng chỉ là 1 đứa trẻ vô tội...

Băng Ly thả ra quỷ Anh, ở dưới lực lượng quỷ dị của quỷ đồng, quỷ anh hấp hối, làn da xanh tím, con ngươi không có đồng tử, môi đỏ tươi, nhìn qua có vài phần dữ tợn khủng bố.

"Quên đi, coi như mình làm việc thiện đi!"

Tâm Băng Ly vừa động, dời đi quang mang quỷ đồng đỏ như máu, quỷ anh quát to một tiếng, oa oa đánh tới Băng Ly, cô không chút hoang mang, trong miệng lẩm bẩm, hai tay vẽ ra một cái Thủ Ấn, bên trong Thủ Ấn, một đạo linh quang thanh lương hiện ra, rơi vào trên người quỷ anh, lập tức bao phủ quỷ anh.

Nháy mắt, vô số tử khí, oán khí, quỷ khí trên người quỷ anh tan đi, từng đạo linh quang nhập vào bên trong quỷ thể quỷ anh!

Toàn bộ quá trình chỉ kéo dài trong chốc lát, thế nhưng, quỷ anh trải qua linh quang rửa tội, đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất, không còn hình tượng quỷ khí dày đặc, ngược lại biến thành một đứa nhỏ ba bốn tuổi, một cậu bé mập mạp trắng nõn, hắn mặc một cái yếm màu hồng, trên đầu có một cái búi tóc hướng lên trời, đôi mắt vô cùng linh hoạt.

Băng Ly thản nhiên nói:

"Từ nay về sau, em không còn là quỷ anh, mà là thủ hộ chi linh của Thông Linh Sư Băng Ly, Thông Linh Đồng Tử. Chị cho em cái tên, từ hôm nay trở đi, em gọi là Băng Luân, nhớ kỹ chưa?"

"Dạ, Băng Luân nhớ kỹ!"

Thông Linh đồng tử vô hại gật đầu, Thông Linh đồng tử vừa mới thành hình nên vô cùng trong sáng, tâm vô tạp niệm, hơn nữa mang lại cơ duyên lớn có ích cho cô, vì vậy mà thoát khỏi bản chất ma quỷ, đi trên con đường tu hành.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro