Chương 3: Trương Đình Đình bị quỷ lệ ám thân

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trước mặt, hiện lên một nữ quỷ mặc quần áo đỏ như máu đang trôi nổi giữa không trung, trên lưng nữ quỷ cõng thêm một đứa trẻ con xanh tím, một đôi mắt không có đồng tử nhìn chằm chằm Băng Ly, mà hai tay lạnh như băng của nữ quỷ đang chế trụ ở trên cổ cô, khuôn mặt đầy oán khí dầy đặc cách khuôn mặt cô không đến nửa thước, cơ hồ gần ngay trước mắt.

Nếu người bình thường nhìn thấy cảnh tượng kinh khủng như vậy, chắc hẳn sẽ sợ tới mức ngất đi, vậy mà trên mặt Băng Ly không có một chút biến hóa, trong miệng chậm rãi phun ra vài chữ.

"Quỷ đồng, trấn hồn!"

Mắt trái, đồng tử màu đỏ phóng ra một đạo quang mang đỏ như máu, lập tức bao phủ nữ quỷ mặc hồng y.

Nữ quỷ mặc hồng y khốn khổ kêu một tiếng, hai tay lập tức buông lỏng cổ Băng Ly, bị một cổ lực lượng thần bí hung hăng đánh trúng, trong chớp mắt bay đi thật xa, dùng đôi mắt oán độc nhưng lại kiêng kị nhìn chằm chằm cô.

Cả ba nữ sinh vốn đang hoảng sợ, nghe thấy tiếng quỷ kêu, không tự chủ quay đầu nhìn lại, nhất thời nhìn thấy một màn khó quên trong đời. Trong phòng học có một cái bóng dáng màu đỏ đang bay lơ lửng, hai chân của bóng dáng đó đang trôi nổi giữa không trung, hơn phân nửa khuôn mặt bị tóc dài che khuất, trong lòng ôm một đứa trẻ tím ngắt không có đồng tử, cảnh tượng vô cùng khủng bố.

"Quỷ a. . . . . . A. . . . . ."

Giữa phòng học vang lên tiếng kêu thảm thiết kinh thiên động địa, ba nữ sinh bị dọa sợ đến mức ngất đi.

"Kẽo kẹt" một tiếng, bởi vì nữ quỷ bị thương, cửa phòng học tạm thời mở ra một cái khe hở.

Sắc mặt Băng Ly tái nhợt, một chút công kích vừa rồi dường như đã tiêu hao gần hết linh lực của cô, cô bây giờ đã là nỏ mạnh hết đà, đi tới trước cửa, nhẹ nhàng mở ra, chậm rãi đi ra ngoài. 

Hazz trọng sinh đã khiến năng lực cô giảm mạnh mẽ, cả thành quả tu luyện gần như mất hết, năng lực giảm đi còn gần như lúc mới nhập đạo, 1 phần năng lượng nhỏ nhoi. Tuy pháp quyết và phép thuật đều ko có mất đi nhưng do thân thể nguyên chủ quá yêu, linh lực ko đủ. Xem ra phải về tu bổ thêm. Nhưng ở nơi mà linh lực mỏng manh như vậy cô xem ra cũng ko phải kẻ yếu.


Ba nữ sinh tỉnh lại, lập tức khóc thét chạy ra ngoài. Thế nhưng, vì quá sợ hãi mà ba người lại chạy không được xa.

Trên cầu thang, có một bóng dáng màu đỏ đang đứng, em bé tím ngắt không có đồng tử nằm sấp trên vai bóng dáng màu đỏ, hướng về phía ba nữ sinh bật cười khanh khách, tạo nên cảnh tượng đặc biệt khó coi.

"Còn chưa hết hy vọng sao?" Băng Ly cười lạnh, mắt phải của cô lại hóa thành quỷ đồng, quang mang đỏ như máu xuyên qua màn đêm, bắn về phía bóng dáng màu đỏ. Đột nhiên, bóng dáng màu đỏ ở trên cầu thang tự dưng biến mất , lúc này chân cầu thang mới xuất hiện ở trước mặt bốn người.

Băng Ly đi trước dẫn đường, chậm rãi đi xuống cầu thang, ba nữ sinh nhìn thấy cô xung phong, cũng kiên trì đi theo phía sau, nhắm mắt đi theo cô rời khỏi ký túc xá bỏ hoang.

"Phù phù. . . . . . , cuối cùng chúng ta cũng đi ra !" 

Sau khi sống sót khỏi tai nạn, Trương Đình Đình mang theo hưng phấn hoan hô một tiếng.

"Cái này gọi là đại nạn không chết, tất có hậu phúc!" 

Triệu Viện cười đắc ý, quay đầu nhìn về phía Băng Ly: 

"Băng Ly không nghĩ tới một đứa con gái riêng hay nhát gan yếu đuối như mày, thế nhưng hôm nay lại. . . . . ."

Triệu Viện còn chưa nói hết câu, nhìn thấy ánh mắt Băng Ly lạnh như băng mang theo sát ý, giống như không đem sống chết của người nào để ở trong lòng, cô ta rùng mình một cái, sợ tới mức ngậm miệng lại không nói nữa.

Lúc này, đột nhiên Hà Tâm Kì thét chói tai: 

"Các cậu xem, trên lưng Đình Đình là cái gì?"

Hóa ra, không biết từ khi nào, trên lưng Trương Đình Đình có thêm một dấu tay màu tím của trẻ con, hình như là bị cái gì hung hăng vỗ một cái.

Băng Ly nhăn mày, ngẩng đầu lên thì nhìn thấy, bên cửa sổ lầu năm phòng học có một bóng dáng màu đỏ đang đứng, dùng ánh mắt oán độc gắt gao nhìn chằm chằm xuống.

Băng Ly không để ý đến lời nhục mạ của ba người, bọn họ rõ ràng đã bị lệ quỷ quấn thân, có thể tránh được kiếp nạn này hay không còn phải nhìn vào vận khí, cô cần gì phải cùng người sắp chết so đo?


Băng Ly chậm rãi rời khỏi sân thể dục, đi tới trường học.Cô tốt bụng nhắc nhở:

''Xem ra mấy người đã bị quỷ lệ quấn thân. Tốt nhất là hãy mau chóng tìm cách thoát khỏi kiếp nạn này đi... Nếu ko... Tôi cũng ko biết sẽ ra sao nữa..''

Rồi cô ra về khiến 3 người kia nhìn theo với ánh mắt đầy lo lắng, sợ hãi...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro