Chương 53: Thu phục (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tất cả dị tượng biến mất trong nháy mắt, tâm Băng Ly hơi động, tháp trấn hồn ngay lập tức bay trở về trong tay cô, con cương thi đã bị bắt vào bên trong tháp, chỉ cần Băng Ly dành chút thời gian luyện hóa cương thi, năng lượng trong cơ thể cương thi có thể chuyển hóa thành linh khí, sau đó Băng Ly có thể hấp thu để nâng cao tu vi của mình. Ko chừng còn có thể đột phá tứ cấp tam thuật hệ.

Băng Ly hơi suy nghĩ một lát, tháp trấn hồn liền biến mất, cô đi vào chỗ sâu của cục cảnh sát, rốt cuộc, ở một gian phòng thẩm vấn tìm thấy mọi người đang run lẩy bẩy, Băng Ly nhìn họ rồi nói:

"Được rồi, hiện tại đã không sao, mọi người có thể đi ra!"

"Cảm ơn ngài, thật cám ơn ngài!"

Phu nhân thị trưởng thở phào một hơi, những người khác cũng nhẹ nhõm không ít.

Thẳng thắn mà nói, Băng Ly vốn không thích quản việc không đâu, nhưng cương thi này có liên quan đến công việc của An đại sư, vả lại An đại sư là người của cô, vì thế, cô mới không thể không quản, thuận tay giải quyết việc này.

Thị trưởng đi lên, chần chờ một chút hỏi:

"Cương thi kia, cha của tôi đâu rồi?"

"Cương thi? Bị tôi dùng lửa thiêu rồi!"

Băng Ly nhàn nhạt nói xong, liền nhìn thấy sắc mặt thị trưởng vô cùng khó coi, Băng Ly liền cười nhạo một tiếng, nói:

"Thị trưởng, có phải ông vẫn muốn đem nó đi an táng? Nói thật cho ông biết, con cương thi này bất tử, nếu hiện tại không triệt để tiêu diệt, nói không chừng sẽ gieo vạ cho con cháu đời sau của ông, đến lúc đó ông có hối hận cũng đã muộn!"

Lục Hoàn Vũ cũng đứng dậy, nói:

"Thôi ba, Tiểu Ly cậu ấy nói đúng, ông nội đã hóa thành cương thi, không thể ở lại trên đời, nếu Tiểu Ly mà không giúp chúng ta lần này, nói không chừng chúng ta đều đã chết rồi"

Thị trưởng thở dài, gật đầu:

"Hoàn Vũ, Băng thiên sư, dù sao tôi cũng là người hiểu đạo nghĩa, tôi không phải trách ngài, bởi vì tôi có chút không cam lòng mà thôi!"

Nói chuyện được một lúc, Băng Ly  nhìn thời gian, gần như đã hơn mười giờ tối, cô nói:

"Thị trưởng, Lục Hoàn Vũ, đội trưởng Chu, bây giờ đã không còn sớm, tôi phải đi về, các người cũng nên trở về nhà đi!"

"Băng Ly, nhà tớ có xe, tớ đưa cậu về!" Lục Hoàn Vũ đứng dậy, nói.

Băng Ly cũng không từ chối, dù sao, khoảng cách từ cục cảnh sát đến nhà có chút xa, nếu như có người đưa cô về, vậy thì không thể tốt hơn .

Không lâu lắm, hai người đã ngồi trên xe thị trưởng, được tài xế của thị trưởng lái xe, xe đi được một lúc, Lục Hoàn Vũ vẫn ko ngừng thắc mắc xong bỗng cậu ta hướng cô nói:

"Băng Ly, từ nhỏ cậu đã có pháp thuật sao, tại sao trước đây tớ không có phát hiện?"

Băng Ly suy nghĩ một chút, trọng sinh là chuyện không thể nói bừa, chỉ có thể nói:

"Tớ cũng không biết chuyện gì xảy ra, từ mấy tháng trước, tớ bỗng nhiên thông suốt, nhưng vẫn không hiểu tại sao lại có phép thuật, tớ cũng không thể giải thích rõ ràng đến tột cùng là có chuyện gì."

"Thảo nào, thảo nào cậu giống như biến thành người khác!"

Lục Hoàn Vũ cảm khái một tiếng. Cũng không có hoài nghi lời nói của cô.

Băng Ly lại nói:

"Lục Hoàn Vũ, cậu cũng đã rõ ràng, giữa chúng ta không thể có tình cảm, chỉ có thể làm bạn học hoặc bạn bè, cậu hiểu chứ?"

"Ừ, Băng Ly, tớ đã rõ ràng!"

Khuôn mặt Lục Hoàn Vũ ảm đảm, gật đầu, hắn tự biết lượng sức mình, Băng Ly đối với hắn mà nói, quả thật là một việc quá xa vời.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro