Chương 6 : Mở cửa hàng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Người đàn ông nọ tên Văn Thiên- là 1 thương gia giàu có tại thành phố A. Lần này ông ta có 1 vụ làm ăn tại thị trấn X ai ngờ lại xảy ra chuyện này. 

Nhưng hiện tại hắn vô cùng ân hận, vì sao vừa rồi không chú ý vị đại sư kia? Đồng thời, hắn cũng âm thầm hạ quyết tâm, thầm nghĩ: 

"Mình nhất định phải tìm được vị đại sư này, có vị đại sư này hiệp trợ, có như vậy Văn Thiên ta nhất định có thể làm ăn thuận lợi, kiếm đc bội tiền!"

Lúc này, Băng Ly lấy được mười vạn đồng, cùng mẹ và trưởng ca đi thanh toán tiền lương, trưởng ca luyến tiếc thả người, bởi vì Băng Y Y là người thành thật, chịu mệt nhọc, mắng không đáp trả, cái gì bẩn cũng chịu làm. Chỉ vì Băng Ly kiên trì, nên Băng Y Y mới từ bỏ công việc này.

Đi ra khách sạn, vẻ mặt bà hiện lên lo lắng, nói : 

"Tiểu Ly, hiện tại mẹ đã từ bỏ công việc, sau này làm sao bây giờ?"

Cô mở túi sách, để mẹ nhìn thấy trong túi sách có một xấp tiền giá trị lớn, nói:

 "Mẹ, không phải mẹ muốn mở một cửa hàng bánh ngọt sao? Hiện tại mẹ có thể thực hiện nguyện vọng này!"

Băng Y Y lặng đi một chút, không thể tin nhìn vào túi sách, một hồi lâu, mới hồi phục tinh thần lại, nghiêm túc nói:

 "Tiểu Ly, số tiền lớn như vậy, con kiếm ra ở đâu, chúng ta tuy nghèo, cũng không thể làm chuyện trái pháp luật."

''Mẹ! Người yên tâm đi Tiểu Ly sẽ ko bao giờ làm ra chuyện gì sai, làm trái pháp luật đâu.''

''Nhưng số tiền lớn như vậy, con kiếm đâu ra?''

''Cái này...''

Cô suy nghĩ 1 lát xong quyết định kể lại cho mẹ nghe nhưng chỉ tóm tắt và bịa đặt thêm chút thuật lại là có 1 lần cô vô tình cô gặp 1 vị đạo sĩ, ông ta nói mắt cô vô cùng đặc biệt, nó có thể nhìn thấy người sắp chết người ta gọi nó là ''Thông Linh Thiên Nhãn'', vị khách lúc nãy bà làm đổ nước lên chính là 1 người sắp chết. Cô biết đc liền nhắc nhở ông ta, đổi lại điều kiện ông ta phải đưa cô 10 vạn.

Nghe xong ban đầu mẹ cô ko tin nhưng 1 hồi rồi cũng tin bà bắt cô đem 10 vạn trả cho nhưng cô ko chịu, thuyết phục mãi mới thành công khiến bà tiếp nhận số tiền.

Có tiền rồi, 2 mẹ con cô quyết định lên kế hoạch mở 1 tiệm bánh nhỏ như bà hằng mong ước.

Kế tiếp, trên một con đường dành riêng cho người đi bộ bên cạnh trường học, hai mẹ con chọn được một cửa hàng mặt tiền khá tốt. Cửa hàng chia làm hai tầng, tầng trên có thể ở lại, tầng dưới dùng để làm phòng bếp nướng bánh mì, phòng khách có thể mở cửa hàng bánh ngọt, hơn nữa ở trấn X này, tiền thuê nhà cũng không đắt lắm, một năm chỉ mất năm vạn.

Mẹ con Băng Ly cùng chủ nhà ký hợp đồng cho thuê. Xong xuôi, hai người gọi một chiếc xe taxi, trở về nhà cũ, chuyển nhà. Bận rộn cả một ngày, thời điểm bố trí xong nhà mới, đã hơn sáu giờ tối.

Băng Ly nói: 

"Mẹ, chúng ta nên mướn vài thợ làm bánh, để vài ngày tới, cửa hàng bánh ngọt có thể khai trương, cũng không biết trên trấn có thợ làm bánh tốt hay không?"

Băng Y Y khó nén hưng phấn, nói : 

"Tiểu Ly, con yên tâm, thời điểm mẹ làm công ở Lâm Giang, trong cửa hàng có thợ làm bánh cực tốt, Hạo Thiên thích ăn nhất. . . . . ."

Nói tới đây, Băng Y Y ý thức được mình lỡ lời, chột dạ nhìn cô, im lặng không nói nữa.

Cô biết bà vẫn chưa quên được cha của thân thể này, cô làm bộ không nghe thấy, cùng mẹ nói vài câu, sau đó trở về phòng của mình.

Ban đêm yên tĩnh, Băng Ly im lặng ngồi ở trên giường, hai chân xếp bằng, tay vẽ ra một cái pháp quyết huyền ảo, cô hấp thu linh khí ở trong không khí, luyện hóa một chút, sau đó đưa vào trong đan điền. Nhưng, linh khí ở đây thật sự rất loãng, cô tu luyện vài tiếng đồng hồ, chỉ có một chút ít hiệu quả. Xem ra, nếu muốn luyện hóa nhiều linh khí, phải nghĩ ra biện pháp khác.

Hôm sau, Băng Y Y quả nhiên mướn được hai thợ làm bánh có kinh nghiệm, cùng hai người bán hàng. Sau đó, mua một ít bơ, trứng gà và vài nguyên liệu nấu ăn cơ bản, bắt đầu làm bánh. Nỗ lực cả một ngày, quả nhiên làm ra không ít bánh ngọt đẹp mắt. Cứ như vậy phỏng chừng qua ba bốn ngày, cửa hàng bánh ngọt có thể chính thức khai trương .

Băng Ly cũng có chút yên tâm, xem ra mẹ cô thật thích cuộc sống bận rộn mà phong phú này.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro