Chương 61: Nửa người nửa thi (5)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lục Hoàn Vũ vô cùng lo lắng, nhưng biểu hiện vẫn rất bình tĩnh, nghênh đón ánh mắt của Triệu Viện, nhỏ giọng nói:

 "Triệu Viện, tôi biết cô xảy ra một số chuyện, tôi biết cô hại chết cha mẹ cô, cùng với ba bạn học sinh khác, có đúng hay không? Cô không nên tiếp tục hại người, tôi sẽ không cho phép xảy ra chuyện như vậy lần nữa!"

Triệu Viện nhưng dường như không nghe thấy, tự mình nói: 

"Hoàn Vũ, anh biết không, em rất là thích anh, khoảng thời gian này, em rời khỏi trấn Thanh Sơn, đã lâu không có nhìn thấy anh, em thật sự rất nhớ anh!"

Triệu Viện si mê đưa tay chuẩn bị vuốt ve khuôn mặt của Lục Hoàn Vũ, lại bị Lục Hoàn Vũ lúng túng né tránh, trước bao nhiêu người, hắn thật sự có chút không thể nhịn được, lạnh giọng nói:

 "Triệu Viện, cô nghe không hiểu lời tôi nói sao?"

"Nghe được, Hoàn Vũ, em yêu anh, em thật sự rất yêu thích anh, anh có yêu em không? Anh cũng yêu em có đúng vậy không?" 

Triệu Viện si ngốc nói.

Sắc mặt Lục Hoàn Vũ lạnh nhạt, nói:

 "Đã từng, nhưng hiện tại tôi đã không còn yêu cô!"

"Không yêu sao? Vậy anh yêu ai, Băng Ly sao?" 

Triệu Viện bỗng cười gằn lên, lớn tiếng nói:

 "Tốt lắm, tôi muốn cho anh xem, Băng Ly người mà anh yêu sẽ lập tức biến thành một thi thể huyết nhục mơ hồ, ha ha. . . . . . , Hoàn Vũ, tôi càng yêu anh bao nhiêu, thì tôi càng hận anh bấy nhiêu, tôi muốn uống máu của anh, ăn thịt anh, ăn từng miếng từng miếng một, như vậy anh sẽ mãi mãi không xa tôi, ha ha. . . . . ."

Nghe được giọng nói sởn cả tóc gáy của Triệu Viện, các học sinh xung quanh cảm thấy buồn nôn vô cùng, thế nhưng, Lục Hoàn Vũ biết Triệu Viện tuyệt đối không phải nói đùa, nên hắn nhanh chóng rời khỏi chỗ ngồi.

Thế nhưng đã quá muộn, bàn tay Triệu Viện bỗng mọc ra mười móng tay dài ngoằng, duỗi ra hai bàn tay sắc bén, một phát bắt được cánh tay Lục Hoàn Vũ, nhất thời, trên cánh tay Lục Hoàn Vũ bị cào thành mười lỗ hổng, máu tươi chảy ra.

Lục Hoàn Vũ vất vả tránh thoát bàn tay của Triệu Viện, lảo đảo lui về phía sau một khoảng cách, cả kinh lớn tiếng nói:

 "Cương thi, Triệu Viện, cô quả nhiên là cương thi?"

"Không sai, tao chính là cương thi, nhưng tao rất hưởng thụ những tháng ngày làm cương thi, bởi vì, tao đã có thể cho con tiện nhân Băng Ly kia đẹp mặt rồi!" 

Triệu Viện tàn bạo nói, cô ả kêu gào một tiếng, không còn che giấu bản chất, bên mép lộ ra một đôi răng nanh sắc nhọn, triệt để lộ ra nguyên hình, sự thù hận của cô ta với Băng Ly cô chính là không hề bị giảm bớt, trái lại càng thêm mãnh liệt.

Thành thật mà nói, Triệu Viện là nửa người nửa thi, không tính là người, cũng không tính là cương thi.

Ngày ấy, sau khi cô bị cương thi bắt được, cô trở về nhà, đã thấy cánh tay xơ cứng, hoàn toàn không có cảm giác, nếu cứ tiếp diễn như vậy, Triệu Viện sẽ biến thành cương thi. Nhưng lại trùng hợp, trên tay Triệu Viện còn đeo một chuỗi Phật châu khai quang, lúc thi độc đi vào cơ thể, chuỗi Phật châu này đã dùng linh khí chống đối thi độc, khiến Triệu Viện đau đớn vô cùng.

 Thế nhưng, sau khi hai loại khí thể kịch liệt đối chọi nhau, trong cơ thể Triệu Viện sinh ra một loại cân bằng, cứ như vậy, Triệu Viện biến thành nửa người nửa thi. Sau đó, đêm hôm ấy, cô không kiểm soát được ý muốn hút máu, nên đã mất đi sự không chế, tự tay giết hại cha mẹ mình và những người khác.

Lúc này, hầu hết các học sinh đều sợ đến há hốc mồm, bọn họ đương nhiên sẽ không ngốc cho rằng Triệu Viện đang nói đùa, cũng không biết ai đi đầu hét lên một tiếng, chạy ra khỏi phòng học, các học sinh giải tán ngay lập tức, xô đẩy nhau chạy ra ngoài phòng học.

Mục tiêu của Triệu Viện chính là Băng Ly, những người khác cô không quan tâm. Không lâu lắm, trong phòng học chỉ còn dư lại ba người Tô Vũ, Trương Đình Đình và Lục Hoàn Vũ.

Thần sắc Tô Vũ bình tĩnh, nói: "Tất cả mọi người hãy nhanh chân mà chạy đi trước đi, tôi sẽ ở lại đây để đối phó với cô ta!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro