Chương 68: Ông lão bí ẩn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Rất nhanh, bầu không khí đã trở lại như cũ, các học sinh năm ba tụm năm tụm ba vừa ăn, vừa cười nói vui vẻ. 

Ngược lại, Băng Ly ở trong này lại có chút không thoải mái, hai đời làm người, ở chỗ này với các bạn trong lớp vẫn có chút kì lạ.

Nửa tiếng sau, Băng Ly đã ăn khá no, bỗng nhiên, Băng Ly cảm giác được có một đôi mắt đang nhìn chằm chằm cô, giống như đang nhìn chằm chằm con mồi vừa tham lam vừa tà ác.

Băng Ly nhất thời có cảm giác sởn tóc gáy, cô đột nhiên ngẩng đầu, liền nhìn thấy ở ngoài phòng có một ông lão hơn năm mươi tuổi đang đứng, tuy ông lão đã có tuổi, nhưng đôi mắt vẫn rất minh mẫn, đang gắt gao nhìn chằm chằm cô.

Dường như nhìn thấy ánh mắt của Băng Ly, ông lão kia bỗng nở một nụ cười hiền hòa với cô, cười xong, hắn xoay người đi vào một gian phòng khác.


Tâm Băng Ly hơi động, thông linh đồng tử đi ra từ bên trong ngọc trụy, trực tiếp bay ra ngoài phòng khách, đi tới gian phòng ông lão vừa vào trong.

Thông linh đồng tử đã sớm tâm linh tương thông với Băng Ly, vì thế, thông linh đồng tử cảm nhận được sự vật thì Băng Ly tự nhiên cũng cảm nhận được, không lâu sau, cô cảm giác được tâm thần chấn động, thông linh đồng tử vừa đi đến đã bị đối phương nhìn thấu,tuy ông ta ko thể làm hại tới linh thể của thông linh đồng tử nhưng như vậy cũng ko khỏi khiến cô dâng lên 1 tầng cảnh giác. Xem ra lão giả thần bí này ko phải là 1 người bình thường.

Băng Ly nhanh chóng triệu hồi thông linh đồng tử, thu thông linh đồng tử vào trong ngọc trụy dưỡng thương, cô quả nhiên đoán không sai, ông lão này là một cao nhân đồng đạo thâm tàng bất lộ, hơn nữa nhìn dáng vẻ là kẻ địch chứ không phải là bạn, sau này cô phải cẩn thận hơn.

Lục Hoàn Vũ chú ý tới vẻ mặt của Băng Ly, nói: 

"Tiểu Ly, cậu làm gì mà ngẩn người vậy, đang suy nghĩ gì đấy?"

"Không có gì." 

Băng Ly lắc đầu một cái, không nói chuyện này ra, Lục Hoàn Vũ chỉ là một người bình thường, cũng không giúp được gì.

Một giờ sau, tiệc liên hoan kết thúc, Băng Ly trở về nhà.

Đêm khuya yên tĩnh, cô trực tiếp gọi ra tháp trấn hồn, bên trong tháp trấn hồn còn trấn áp một con cương thi, ngày hôm nay Băng Ly cảm giác được nguy hiểm, liền không thể chờ đợi muốn nhanh chóng luyện hóa cương thi để bản thân sử dụng .

Tâm Băng Ly hơi động, liên tục không ngừng truyền linh khí vào tháp trấn hồn, bên trong tháp trấn hồn bỗng nổi lên một ngọn lửa màu đen, thậm chí, bên tai Băng Ly còn có thể nghe được tiếng kêu rên của 2 con cương thi kia.

Nhưng Băng Ly làm như mắt điếc tai ngơ, khoảng chừng mười phút sau, tiếng kêu rên dần dần dừng lại, cương thi đã hóa thành một khí thể đỏ như máu, đấy chính là linh khí tinh hoa của cương thi.

Băng Ly không ngừng hấp thu tinh hoa đỏ như máu từ bên trong tháp trấn hồn, sau đó, lại luyện hóa thành linh khí tinh khiết hút vào trong đan điền. . . . . .

Trải qua hơn mười một giờ, cuối cùng Băng Ly cũng hấp thu hết những tinh hoa này, tuy không có đột phá đến tầng thứ tư của tam pháp tu thuật, nhưng vẫn có cảm giác được lợi không ít.

Chớp mắt một cái, năm sáu ngày nay Băng Ly trải qua vô cùng bình yên, ông lão thần bí cũng không có tìm tới cửa, điều này làm cho Băng Ly có chút khó hiểu .

Băng Ly không gặp được ông lão thần bí, nhưng lại gặp được khách không mời mà đến.

Sáng sớm hôm nay, một nhóm năm, sáu người tới trước cửa, đi đầu là một ông lão hơn năm mươi tuổi, đang cười híp mắt, bên cạnh ông còn dẫn theo mấy vệ sĩ mặc áo vét đen, mà ông lão thần bí Băng Ly đang chờ đợi cũng ở trong đó.

Băng Y Y đang chờ đợi những người này, cuối cùng cũng gặp được, vội vàng coi những người này là khách quý mà tiếp đãi ân cần.

Ai ngờ, ông lão dẫn đầu bỗng mĩm cười thận trọng, không kiêu ngạo không siểm nịnh nói:

 "Xin chào Băng phu nhân, tôi là quản gia của Diệp gia, Diệp lão gia cử tôi tới để đón tam tiểu thư về nhà!"

Tam tiểu thư trong miệng hắn, rõ ràng là Băng Ly, mà cũng qua câu nói đó, cô bỗng chốc biến thành tam tiểu thư Diệp gia.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro