Chương 78: Khai trương tiệm bánh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Suốt đêm không nói chuyện, rạng sáng ngày hôm sau, Diệp quản gia đã tìm tới cửa, ông không thể chờ đợi được nữa nên nhanh chóng giúp Băng Y Y giải quyết chuyện của tiệm bánh mì, có như vậy, Tam tiểu thư mới có thể trở về Diệp gia sớm một chút.

Băng Ly đối với vấn đề này cũng không có dị nghị gì, mấy người ngồi xe đi tới trường trung học quốc tế gần đó, trường trung học cách Diệp gia cũng không xa, bởi vì đây là trường học tốt nhất thành phố Tây Giang, cho nên vị trí của trường học đương nhiên nằm ở trung tâm của thành phố Tây Giang.

 Bởi vì tính chất đặc thù của trường học, nên gần đó cũng không có quán ăn nhỏ gì.

Đối diện trường học là một cao ốc mua sắm, mấy người Băng Ly thuê lại một cửa hàng nhỏ ở tại tầng thứ nhất của khu mua sắm, cửa hàng không lớn, phía ngoài có thể trưng bày hàng hóa, phía trong rộng rãi, bên trong có hai phòng đơn, một phòng có thể làm bánh ngọt, phòng còn lại có thể nghỉ ngơi.

 Cũng may trước đây cửa hàng đã từng bán bánh gato, vì có việc gấp nên cho thuê lại, vừa vặn bớt đi tiền công lắp ráp.

Băng Y Y rất hài lòng, cuối cùng cò kè mặc với chủ cửa hàng một phen, bởi vì vị trí của cửa hàng nằm ở đoạn đường phồn hoa nhất, nên Tô Tuyết Dung thuê với giá cao là tám nghìn một tháng, đưa trước ba tháng tiền thuê, sau đó mua thêm một ít dụng cụ và nguyên liệu làm bánh ngọt, dán thông báo tuyển nhân viên, lúc này mới hoàn thành bước thứ nhất.

Lúc xế chiều, rốt cuộc có vài nữ sinh hơn hai mươi tuổi đến phỏng vấn, Băng Y Y hỏi mấy vấn đề, chọn một người có tài ăn nói trong số đó làm phục vụ, lại chọn một người có kinh nghiệm để hướng dẫn các nữ sinh làm việc, thuận tiện giúp Băng Y Y lúc bận bịu.

 Băng Y Y đã làm bánh ngọt ở thị trấn X trước kia được một khoảng thời gian, thao tác tự nhiên cực kỳ thông thạo, lập tức đã có thể bắt đầu.

Đêm đó, Băng Ly và mẹ cô ở lại tiệm bánh mì, ngày thứ hai, tiệm bánh mì liền khai trương, tên tiệm cũng không quá khoa trương, vẫn là tên tiệm bánh mì hạnh phúc giống như ở trấn X.

Sau khi Băng Ly dàn xếp công việc cho Băng Y Y xong, rốt cuộc cũng phải về Diệp gia .

"Tiểu Ly, con yên tâm, mẹ có thể tự chăm sóc chính mình!" 

Băng Y Y không muốn xa con gái, nhưng bà vẫn cố chấp cho rằng chỉ khi con gái ở lại Diệp gia thì tương lai mới có thể rộng mở, chỉ cần bà không có ở bên, là có thể thay đổi vận mệnh con gái mình, cho dù bà có tiếc nuối đến đâu vẫn cố gắng tiết chế lại cảm xúc không nỡ này.

Băng Ly phất tay, thở dài, không nói cái gì nữa, quay đầu cùng Diệp quản gia lên xe, xe khởi động, chỉ chốc lát sau, bóng người của mẹ cô càng ngày càng mơ hồ.

Lúc này, Diệp quản gia nhắc nhở Băng Ly, nói:

 "Tam tiểu thư, cô nên nhớ kỹ, từ nay về sau cô chính là Tam tiểu thư của Diệp gia, không nên gặp Băng phu nhân thường xuyên, nếu để những nhà báo phát hiện rồi tung tin ra ngoài, sẽ thành vụ bê bối lớn nhất của nhà Diệp gia chúng ta."

"Ừm!" 

Băng Ly nhàn nhạt đáp một tiếng, đương nhiên, cô chỉ trả lời cho có mà thôi, Băng Ly hoàn toàn không để ý tới Diệp gia, nếu như cô muốn làm gì thì Diệp gia có thể ngăn cản được sao?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro